Hậu Cửu Đỉnh Ký

Chương 53: Tòa thành La Phong


Nhìn tòa thành trước mặt, trong lòng Đại Vũ có một cổ không nói nên lời dâng lên. Không chỉ là Đại Vũ, mà đứng mọi người đứng ở chỗ này đều giống nhau. Tòa thành này, chỉ có đứng trên đỉnh của thế giới mới có thể ở lại!

Đứng trước tòa thành, mọi người đều có cảm giác khoảng cách mình đạt tới thượng vị giả gần như vậy. Gần? đột nhiên mọi người lại cảm thấy mình thật là buồn cười. Chỉ mới đến nhị đỉnh chí tôn, đã nghĩ muốn sống cuộc sống của thượng vị giả.

Lục đỉnh… ít nhất….phải đạt tới đó mới có thể coi là thành viên của thượng vị giả.

“ Được rồi, nếu vị đại nhân kia làm cho chúng ta ở lại nơi này, chúng ta liền ở sao.” Bình phục một chút tâm tình, Đại Vũ mở miệng cười nói. Nhìn hình dạng đang đứng ở phía trước đờ người ra của Lý Thái Bạch, nụ cười trên mặt Đại Vũ lại càng dày đặc. Nghĩ thầm, tương lai chúng ta cũng sẽ có một cuộc sống như vậy.

“ ừ!”

Bùi Tam, Tần Lĩnh, Liễu Vân gật đầu, bốn người chậm rãi bước đi vào tòa thành.

Bốn người càng đến gần tòa thành, lại càng cảm giác tòa thành này càng to lớn, phải cần có thực lực nào mợi có thể làm cho một tòa thành như vậy treo lơ lững ở trên không!

Khí tức cổ xưa từ tòa thành phát ra, phủ lên đám người Đại Vũ. Nguyên bản còn mang theo một tia kích động, đều trở nên trang nghiêm, tâm tình kích động cũng dần khôi phục trở nên bình tĩnh. Ngay sau đó, 5 cái chữ to mang phong cách cổ kính đập vào trong mắt mọi người.

Tòa thành La Phong – Thần.

Thấy 5 chữ này, bốn người trong lúc bất tri bất giác đều dừng lại, trong mắt tỏa ra tia sáng kỳ dị.

"Thần... Thần..."

Đứng một lúc lâu, Lý Thái Bạch cúi đầu, quang mang trong mắt không ngừng lóe ra, trong miệng không ngừng lẩm nhẫm một chữ ‘thần’.

‘ Thần’ một chữ này đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho vô địch, đại biểu cho vạn năng, đại biểu cho khắp nơi! Trên đầu 3m có thần minh, thần là nhìn không được, sờ không tới.

Trên thế giới này có thần sao? Không người nào biết. Có thể được xưng là ‘ thần’, người đó ít nhất đã muốn siêu thoát khỏi tất cả mọi thứ. Nếu không, không ai dám xưng mình là thần.

Rất hiển nhiên, vị cường giả gọi là ‘ La Phong’ này, thực lực tuyệt đối đã đạt được một cái trình độ rất cao. Cho nên, hắn mới dám xưng là – thấn!

“ Hắc, mấy thằng nhóc. Thế nào? Rất kinh ngạc sao?” Lúc này, một tiếng cười từ phía sau lưng mọi người truyền đến.

Xoay người, nhìn lại, thấy một nam tử mặc áo dài màu đen ‘ La Phong chấp pháp giả’ xuất hiện trên bình thai, chậm rãi đi tới. Tại phía sau hắn, còn có hơn 11 người tu luyện giả.

“ Được rồi, không cần phải câu nệ. Ở đây đều không phải là tổng hội, tùy ý một chút là được.” Nam tử trung niên mang theo nụ cười vui vẻ phất phất tay, vôn 5 người Đại Vũ muốn đến chào cũng liềng ngừng lại.

“ Đại nhân, tòa thành này là…” Thấy nam tử trung niên xuất hiện, trong mắt Lý Thái Bạch liên tục lộ ra tia sáng kỳ dị, không hỏi tại sao mang mình tới đây, mà là hỏi tòa thành này rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Cả đời Lý Thái Bạch phóng khoáng tự do, co được dãn được. Sau khi đột phá đến chí tôn cấp bậc, liền thoải mái rời khỏi Cửu Châu. Mặc kệ là địa phương nào, hoàn cảnh gì, hắn đều có thể tùy ý mà sống. Đối với cái tòa thành này, nhất là tên của tòa thành, càng làm cho Lý Thái Bạch nảy sinh lòng hiếu kỳ.

Không đợi cho Lý Thái Bạch nói xong, nam tử áo đen liền ngăn lại nói: “ Nếu ngươi muốn hỏi ‘ La Phong’ là ai, ta chỉ có thể nói cho các ngươi biết, hắn là thần duy nhất của thế giới này, cho dù là cửu đỉnh cấp chí tôn cũng không thể so sánh với đại thần La Phong.”

Nói xong, nam tử áo đen cười đối với mọi người nói: “Được rồi, có chuyện gì chúng ta đi vào bên trong rồi nói. Mấy ngàn năm rồi không có tới đây, cảm giác có chút không thích ứng.”

Tại sự kinh ngạc của mọi người, nam tử áo đen mang theo đội ngũ khoảng 100 người đi vào bên trong tòa thành đang treo lơ lững này.

Đến gần cổ thành, trong nháy mắt mọi người cảm thấy mới lạ. Không chỉ hoàn cảnh trước mắt, ngay cả không khí cũng tươi mát vô cùng, làm cho mọi người không khỏi hít một hơi thật sâu.

Không ít người không nhịn được mở miệng cảm thán.

Trong tòa thành bài biện rật phức tạp, nhưng nhìn tổng thể mà nói thì giống như một cái giáo đường. Trung ương, là giáo chủ địa, rất nhiều của bàn mà cái ghế, trước nhất phòng, còn lại là một cái cự đại của bàn đánh bóng bàn, bốn phía bài biện trứ đủ loại kiểu dáng của tranh cuộn. Ở một ít trong góc, có một chút kỳ dị hoa cỏ. Không khí tươi mát chính là phát ra từ những hoa cỏ này.

Tới thế giới này hơn một năm, đều sinh hoạt tại hoàn cảnh gian khổ, ăn đều là một ít đồ vật không có chút dầu muối. Hít thở đều là huyết tinh tràn ngập trong không khí. Mỗi một ngày, mỗi một giờ, thần kinh đều căng thẳng, nếu không muốn bị mất mạng. Khi đi vào cái điện phủ này, tất cả mọi người đều thả lỏng thả lỏng. Không chỉ thả lỏng thân thể, mà tinh thần cũng trở thoải mái hơn nhiều.

Trong nhất thời, tất cả mọi người đều cảm giác thấy trở nên nhẹ nhàng như muốn bay. Giống như… muốn đột phá vậy!?

“ A?” Cảm nhận được dị dạng của đám người Đại Vũ, nam tử áo đen kinh ngạc một tiếng, sau đó mỉm cười, thầm nói: “ Chính mình tại thần đỉnh La Phong, tốc độ tu luyện chính là nhanh, thực sự là hoài niệm. Có điều là, đợi tới khi đột phá ngũ đỉnh phải cưỡng chế tách quan hệ giữa chúng. Trừ phi, có thể cùng thần đỉnh La Phong hoàn toàn dung hợp, mới có thể cho bọn họ thời gian càng lâu, nếu không… ai bất quá, nếu có thể được sự tán thành của thần đỉnh La Phong, hẳn đều là người có thiên phú, trong đó có mấy người mới có khả năng gia nhập vào đội ngũ chấp pháp đội của chúng ta đây…”

Nói xong, nam tử áo đen thở dài, nhìn hơn 100 tên tu luyện giả đang nhìn xung quanh nói: “ Mấy người các ngươi, cũng đừng đứng đờ ra đó, chính mình tự tìm một chỗ ngồi xuống đi sao, chờ mấy người bọn họ tỉnh lại liền đơn giản giải thích cho các ngươi một chút.”

Nói xong, cũng không để ý tới đám người hắn mang tới, tự tìm 1 chỗ ngồi xuống, hai tay tựa cằm giống như đang suy nghĩ một vấn đề gì đó.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ba ngày liền như vậy trôi qua. Ngày hôm này, trên bình thai cửu đỉnh náo nhiệt dị thường, tề tụ hơn 1 ngàn năm tu luyện giả đều tới đây. Mục đích của họ rất rõ ràng, muốn lấy được một cái danh ngạch tiến vào thông đạo cửu đỉnh, không cần đi qua ngũ trọng giới một nơi giống như là địa ngục để tới lục trọng giới. Nhưng mà, muốn từ mấy vạn tu luyện giả để lấy được 1 danh ngạch, cũng không phải dễ!

Ba ngày qua đi, Đại Vũ, Lý Thái Bạch, Tần Lĩnh, Bùi Tam, Liễu Vân đều tỉnh lại.

Trong đó, Lý Thái Bạch, Tần Lĩnh hai người đều đột phá tới tam đỉnh chí tôn cảnh giới. Đại Vũ cùng Liễu Vân đạt tới đỉnh của nhị đỉnh, giống như có thể dột phá, có điều chỉ cách nhau gần như vậy. Nhưng hai người lại không có một chút nào nản lòng, Đại Vũ tựa hồ còn rất cao hứng. Bởi vì, trong ba ngày này, hắn đều không phải đột phá tại công phu, mà là tại trên thời gian pháp tắc.

Ba ngày sau, Đại Vũ đối với thời gian pháp tắc của thế giới này càng thêm hiễu rõ.

Lúc này, trong tòa thành có hơn 100 tu luyện giả, một ít người nhận biết nhau đều đang thảo luận. Đề tài bọn họ thảo luận chỉ có một, đó chính là tại sao ‘ chấp pháp giả’ đại nhân lại đem mình tới nơi này?. Trong ba ngày, đây đều là đề tài đứng đầu. Thế nhưng, không có một ai có thể giải đáp. Mà ở trong 100 tên tu luyện giả, thực lực mạnh nhất đạt tới tứ đỉnh cấp, yếu nhất là mới từ ngoại giới đi tới, còn chưa đạt tới nhất đỉnh chí tôn.

Hôm nay, đám người Đại Vũ đều tỉnh lại, thấy một màn trước mắt, 5 người không khỏi liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được câu hỏi trong mắt đối phương. Có điều là, ‘ La Phong chấp pháp giả’ đem đám người bọn mình đến nơi đây, chắc chắn là có ý đồ. Hoặc là nói… là cái gì đặc quyền sao?

Đặc quyền? Nghĩ đến hai chữ này, đám người Đại Vũ điều nghi hoặc. Mình, còn có những người này đều có đặc quyền sao? Vì sao chúng ta có đặc quyền? Mà bên ngoài lại tranh đấu chém gϊếŧ lẫn nhau, vì danh ngạch tiến vào thông đạo cửu đỉnh mà mất đi tính mạng. Vì sao họ không có đặc quyền? Chúng ta có chỗ nào khác biệt sao?

Mấy vấn đề này, không chỉ là đám người Đại Vũ không biết, hơn 100 tên tu luyện giả này thảo luận trong 3 ngày cũng không rõ. Thế nhưng, tại trong một tòa thành này, đám người Đại Vũ lại gặp được người quen.

Thanh Lâm, Đạo Tử, Hoàng Phật ba người đều ở chỗ này. Tự nhiên, đám người Đại Vũ đối với 3 người này đều có không một chút hảo cảm nào, cũng không phải chuyện gì quan trọng, không có việc gì cũng sẽ không đi trêu chọc người khác. Đồng thời, cái kia ‘ La Phong chấp pháp giả’ ra một mệnh lệnh.

“ Các nghị có thể thảo luận, có thể nói chuyện với nhau. Thế nhưng, các ngươi không thể để cho thanh âm của ngươi vượt quá 200 dp, nếu không đừng trách ta vô tình.” Đây chính là nguyên lời của nam tử áo đen.

Cho nên, mọi người cũng chỉ có thể nhỏ giọng thảo luận, sợ làm trái mệnh lệnh.

Thời gian từ từ trôi qua, rất nhanh lại 3 ngày trôi qua. Ngoại giới, trên bình thai cửu đỉnh khí thế tiến hành tranh đấu cao ngất trời. Một ngàn danh ngạch đã bị chiếm hơn phân nửa. Khoản chừng chỉ còn 2 ngày nữa là có thể đầy 1 ngàn danh ngạch. Đến lúc đó, thông đạo cửu đỉnh sẽ mở ra, làm cho hơn một vạn người tu luyện giả trổ hết tài năng mà tiến vào thông đạo cửu đỉnh, đi tới lục trọng giới.

Trong tòa thành sinh hoạt không tệ, không giống như ở bên ngoài hỗn loạn như vậy. Thế nhưng, ở lâu ngày như vậy cũng rất không thú vị. Trong đó, người gϊếŧ người để hấp thu năng lượng tàn dư để tu luyện, càng không thể chịu đựng nổi.

Lại một ngày trôi qua, vốn trong tòa thanh tương đối yên tĩnh rốt cuộc xảy ra một chuyện không lớn cũng không nhỏ.

"Không được, ta chịu được rồi! ! !"

Đột nhiên, một cái tiếng gầm nổ lớn. Nghe tiếng nhìn lại, một gã ở trần, đầu trọc đại hán rống lớn một tiếng. Trong mắt hăn, tràn ngập huyết sắc, nắm tay bỗng nhiên hướng nam tử kế bên đánh tới.

Đối với một màn xảy ra thình lình như vậy, nam tử tuổi trẻ căn bản không có bất cứ cái gì phản kháng, mắt thấy sẽ bị tráng hán gϊếŧ chết, sợ hãi trong mắt không cách nào che dấu.

Nhưng mà, đúng lúc này, thanh âm băng lãnh vang lên.

“ Cho dù ở thần đỉnh La Phong, nhưng dám ở chỗ này gây chuyện, đó là vũ nhục La Phong thần. Làm chấp pháp giả, ta có quyền gϊếŧ ngươi”. Hắc mang hiện lên, ngay khi huyết đao trong tay đi tới đỉnh đầu của trẻ tuổi nam tử thì cái đầu trọc của tráng hán bỗng nhiên nổ tung.

"Xuy!"

Máu tươi phun ra, vốn tươi mát không khí trở nên tràn đầy huyết tinh. Có điều là, máu tươi không có rơi xuống đất đã bị bốc hơi rồi. Đồng dạng, thân thể của đầu trọc tráng hán cũng tan thành mây khói.

‘La Phong chấp pháp giả’ toàn thân áo đen xuất hiện tại vị trí của đầu trọc tráng hán.

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người ở đây đều hít một ngụm lương khí. Cự hán kia, chính là trong 100 người ở đây đạt tới tứ đỉnh cấp! Tứ đỉnh cường giả, liền chết như vậy?

Hắc mang hiện lên, ánh mắt mọi người không khỏi nhìn về phía đỉnh đầu chấp pháp giả nhìn lại. Đó là một cái tiểu đỉnh lớn cỡ bàn tay, lúc này cái tiểu định tản ra ba động kỳ dị, tựa hồ vì chủ nhân của mình chết đi mà đau lòng.

“ Ông!” một tiếng, tiểu đỉnh màu đen hào quáng rực rỡ, vốn chỉ to cỡ bàn tay, liền biến thành cự đỉnh cao tới 3m, tỏa ra màu hồng. Sau một phút, hỏa hồng cự đỉnh bay nhanh hướng tới chấp pháp giả mà đánh, giống như vì chủ nhân mà báo thù vậy!