Thú Quyền

Chương 21: Long Hổ Đấu Chí


Ưng hình cương mãnh mau lẹ, Xà hình âm nhu ác độc, quyền phong của lão Lý mù có thể nói đã chuyển từ một cực này đến một cực khác. Chiêu Ưng Xà hợp kích, đem quyền ý của Hình Ý Quyền phát huy đến mức lâm li tràn trề, với thực lực của hai ám kình cao thủ kia, căn bản là không thể chống chọi được.

“Bình! Bình!”

Hai tiếng vang lên, thân thể của hai gã cao thủ ám kình cùng một lúc ngã từ nóc nhà xuống mặt đất, làm bụi bay tung tóe, che mất thân hình của Vương Chung và Lâʍ đa͙σ Minh.

Thừa cơ hội này, lý Lão mù không phản kích mà điểm mũi chân lên mái nhà một chút, cả người giống như một con chim đại bàng lớn giương cánh, tư phía trên đầu của Vương Chung và Lâʍ đa͙σ Minh bay qua, hướng về hai gã cao thủ ám kình không bao vây Lưu Uy trong bốn gã cao thủ ám kình còn lại.

“Không tốt!”

Hai gã cao thủ ám kình kinh hoàng, lùi ngay về sau 4, 5 mét. Quá trình lão Lý mù đánh gục hai gã ám kình cao thủ kia bọn họ đều thấy tận mắt, hai gã cao thủ ám kình này trong tiềm thức đã không muốn đối địch với sát thần lão Lý mù kia.

Nhưng lúc này, thân hình lão Lý mù lại chuyển, không truy kích hai ám kình cao thủ kia mà hướng một trong hai cao thủ ám kình đang vây Lưu Uy nhào tới. Lưu Uy thấy thế. Trong lòng chợt động, dưới chân uy mãnh bước ra mấy bước, nhằm cao thủ ám kình còn lại phóng đến.

Tượng bộ liên hoàn, đất đai rung chuyển!

Dưới chân Lưu Uy dường như có mang hai hai bánh xe trượt, trong mấy động tác đã đến trước thân người ám kình cao thủ kia, liên tiếp ba bốn quyền đánh ra, một quyền lại một quyền, khí thế hùng hồn, quyền ý nhất quán, trông như một con hổ từ trên vách cao trăm trượng nhảy xuống, quyền phong trong phút chốc đã ập đến trước mặt cao thủ nọ.

“Không tốt!”

Ám kình cao thủ kia cảm nhận được khí thế của Lưu Uy, không dám đón đỡ, lùi ngay hai bước về bên phải, tránh đòn công kính, chuẩn bị cùng đồng bạn giữ lại thế vây công Lưu Uy.

Song, trong nháy mắt cước bộ của ám kình cao thủ kia vừa chuyển, bên tai hắn dồn dập truyền đến một trận tiếng gió. Cao thủ ám kình này sửng sốt, còn chưa có phản ứng thì thấy trên cổ truyền đến một cỗ lực mạnh, “rát” một tiếng, cái cần cổ cứng rắn không chịu được cỗ lực này, gãy ngay lập tức. Cỗ lực đạo này còn đẩy cao thủ ám kình kia ngã lăn ra đất, đồng tử dần giãn ra, ý thức bắt đầu mơ hồ…..

“Cậu nhỏ, mau đi!”

Lão Lý mù cùng Lưu Uy hợp kích, một quyền đánh chết ám kình cao thủ kia, ngay sau đó dùng sức đẩy Lưu Uy một cái, lại đem Lưu Uy đẩy lên nóc nhà. Cao thủ ám kình còn lại đang muốn truy kích Lưu Uy thì lão Lý mù đột nhiên hiện ra, cuớc bộ trông như trận mưa, đột nhiên dừng lại nửa bước, tay đẩy ra một cái Băng quyền!

Ám kình cao thủ đó cả kinh, vội đưa hai tay lên, đón đỡ Băng quyền của lão Lý mù, khi tiếp xúc với băng quyền của lão Lý mù thì “rát” một tiếng vang lên, hay tay của cao thủ ám kình gập lại một góc kỳ dị, đồng thời thân thể cũng bay về phía sau, “binh” một tiếng đυ.ng vào vách tường.

Hình Ý sát chiêu: Bán Bộ Băng Quyền

“Hảo công phu! Lý mù kia, Băng quyền của ngươi, cũng đã có được bảy phần công lực của Quách Văn Thâm, Thượng Vân Tường. Đáng tiếc, cho dù hôm nay ngươi có công phu thông thần, cũng đừng hòng thoát khỏi tay bọn ta!” Lúc này, Vương Chung đã đuổi tới sau lưng lão Lý mù, đẩy tới chính là một cái Huyền Không Chưởng, đồng thời quát:”Lâʍ đa͙σ Minh, ngăn thằng nhỏ kia lại!”

“Phốc…phốc…”

Lâʍ đa͙σ Minh chân lùa không khí, trong khoảnh khắc đã nhảy lên nóc nhà, cho thấy công phu khinh thân cực kỳ tinh diệu. Đồng thời hắn chân bước bát Quái, cả người như hóa thành một Bát Quái Trận, muốn đem Lưu Uy đang cố đào tẩu đánh rớt xuống dưới. Lâʍ đa͙σ Minh mặc dù cố ngăn lại Lưu Uy nhưng không ra sát thủ, hiển nhiên không nghĩ sẽ làm tổn thương Lưu Uy.

Dù sao, cho dù Lưu Uy không phải con cháu của thế gia võ thuật nào đó thì cũng là bạn học của Lâm Diệu Đồng. Lâʍ đa͙σ Minh cho dù không phải là hạng người có từ tâm gì, nhưng cũng không muốn tổn hại bằng hữu của con gái hắn.

Nhất là, tin tức của Lưu Uy là do Lâm Diệu Đồng tiết lộ cho Lâʍ đa͙σ Minh, mà Lâm Diệu Đồng cũng không biết cha mình muốn đối phó với bạn của mình. Nếu Lâʍ đa͙σ Minh lòng dạ độc ác, làm tổn thương đến Lưu Uy, sẽ đem Lâm Diệu Đồng vào tình cảnh bất nhân bất nghĩa!

“Bát Quái Chưởng của Lưu Uy xuất thần nhập hóa, hiện tại ta không thể đối địch nổi, ta chạy không được, sư phụ cũng không an tâm chiến đấu, cũng không thể một mình bỏ chạy!”

Lưu Uy trong lòng vừa lo lắng, vừa cùng Lâʍ đa͙σ Minh giao thủ.

“Phốc!”, “Phốc!”, “Phốc!”

Lúc này, lão Lý mù và Vương Chung mới qua lại được mấy chiêu, đem Vương Chung đẩy lùi hai bước. thân thể đột nhiên bay ngang một cái, nhảy lên nóc nhà, nhanh như chớp hướng Lâʍ đa͙σ Minh xuất ra một quyền mạnh mẽ. Ngay lúc đó, Lưu Uy hai mắt cũng bắn ra hai đạo tinh quang, khí thế trên người biến đổi, sát chiêu Hổ Liệt Ngưu, Báo Tỏa Hầu liên tục xuất ra.

“Không tốt! Chết rồi!”

Giây phút này, lông tơ khắp người Lâʍ đa͙σ Minh dựng đứng cả lên, cảm giác như bị mười con mãnh thú tấn công. Trước mặt là sát chiêu của Hổ quyền, Báo quyền của Lưu Uy, sau lưng là Hùng Hình Trọng Quyền của lão Lý mù.

“Lão Lý mù, là ngươi muốn chết!”

Vương Chung phía sau chợt quát một tiếng, thân thể cũng mạnh mẽ bay lên, tay phải vòng thành một hình cánh cung kỳ dị, có bám theo một trận kình phong, hướng sau lưng lão Lý mù kích tới.

“Thiếu Lâm 72 tuyệt kỷ, Đại Lực Kim Cương Thủ? Tốt, Vương mù kia, hôm nay lão phu xem Đại Lực Kim Cương Thủ của ngươi có bao nhiêu hỏa hầu!”

Ngay tại lúc này, quyền thế của lão Lý mù đột nhiên biến chuyển, không còn hướng tới Lâʍ đa͙σ Minh nữa mà vòng lui phía sau phía một quyền của Vương Chung đang tới, tay quyền ngưng tụ quyền ý, đem toàn bộ lực lượng bản thân phát ra, cùng quyền kia của Vương Chung lấy cứng chọi cứng!

“Phốc!”

Một tiếng vang lên, thân thể Vương Chung bay ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất, liên tiếp lui lại 4, 5 bước, mỗi một bước đều làm vỡ tan một tấm đá nền xanh, Sau năm bước, Vương Chung mới miễn cường đứng lại được, trong mắt tràn ngập kinh hãi.

Lão Lý mù trên nóc nhà, người chỉ dao động một cái là có thể đứng lại ổn định. Dưới chân “rắc” một tiếng làm nát hai phiến ngói, hai chân cũng lún xuống nóc nhà nửa thước, nhưng vẫn không làm sập nóc nhà. Chiếu thức đơn giản kia cho thấy công phu cao thâm cực kỳ!

Lúc này, Lâʍ đa͙σ Minh vừa thoát được nguy hiểm, chân trượt một cái thoát ngay được phạm vi công kích của Lưu Uy, xoay người một cái liền lẻn đến sau lưng của lão Lý mù, một chưởng trên tay đánh trúng lưng của lão Lý mù.

“Phốc…!”

Lão Lý mù lúc này như cây mọc trên nóc nhà, dính một chưởng của Lâʍ đa͙σ Minh, người run lên, trước tiên phun ra một ngụm máu tươi, tiếp theo lại ẩu ra một đống máu đen, sắc mặt trở nên trắng bệch.

Mà một chưởng của Lâʍ đa͙σ Minh đánh vào lưng của lão Lý mù, dường như bị một đám kim châm châm vào, theo phản xã hạ người trên nóc nhà, mặt cũng tỏ vẻ kinh hoàng.

“Ám kình? Lão Lý mù này đã đem ám kình luyện đến sau lưng, không biết hắn đã tu luyện đến bước cuối cùng, đem ám kình thông lên tận mặt và hạ âm, tiến nhập cảnh giới cao thủ hóa kình chưa? Nhân vật Địa bảng thứ ba, quả nhiên danh bất hư truyền, trọng thương như vậy cũng xuất được ám kình đả thương địch thủ!”

Cánh tay của Lâʍ đa͙σ Minh như bị điểm huyệt, đau đớn vô cùng, lực đạo trên tay dường như chỉ còn nửa phần.

“Tiền bối!”

Lưu Uy nhìn thấy lão Lý mù hộc máu, thân thể chấn động, vội vàng tiến lên vài bước đỡ lấy lão Lý mù.

“Cậu nhỏ, mau đi! Lâʍ đa͙σ Minh kia bị ta dùng ám kình đả thương, nhất thời không động thủ được. Vương mù kia khinh công không bằng ngươi, huống hồ lại mù, muốn truy ngươi cũng không dễ dàng!”

Lão Lý mù vươn tay ra nắm lấy cánh tay Lưu Uy, trầm giọng nói.

Lúc nãy lão Lý mù một quyền bức lui Vương Chung, lực phản chấn làm Vương Chung bay đi 4, 5 mét, lực phản chấn cũng đồng thời quay về trên người, làm chấn động nội tạng của lão, gây vết thương ngầm. Ngay sau đó lão lại bị Lâʍ đa͙σ Minh một chưởng đánh trúng sau lưng, vết thương chồng lên vết thương. Lúc này, nội tạng lão Lý mù như đã có những khe nứt.

Cùng là cao thủ Địa bảng, lấy hai đối một, dĩ nhiên Lâʍ đa͙σ Minh và Vương Chung dễ chiếm ưu thế, cho dù lão Lý mù bản lĩnh thông thiên, cũng không thể thoát khỏi hai gã mà không bị tổn thương gì.

“Tiền bối, con cõng người chạy!”

Lưu Uy biết lúc này để lão Lý mù ở lại một mình, tất nhiên dữ nhiều lành ít. Bất luật thế nào, hắn cũng không làm như vậy được, dùng một tay đỡ lão Lý mù lên sau lưng, cước bộ nhún một cái đã đi được 3, 4 mét.

“Cậu nhỏ, lão mù ta cả đời vô tình vô nghĩa, không nghĩ đến cuối cùng lại có được đồ đệ như cậu…”

Lão Lý mù than nhẹ một tiếng, cũng không ngăn cản động tác của Lưu Uy.

“Hừ, muốn chạy?”

Vương Chung sắc mặt xanh xám, giờ phút này nghe thấy Lưu Uy cõng người mù đào tẩu, cố nén cơn khí huyết trào ngược, chân khua một cái nhảy lên nóc nhà, nhằm hướng Lưu Uy và lão Lý mù đuổi theo.

“Cậu nhỏ, xuống đất đi. Để lão mù này xuống, khi Vương Chung kia tới nơi này, lão mù ta cho hắn nếm mùi ám toán một chút, cho hắn một chút kỷ niệm. Hô hô hô…”

Nghe được tiếng bước chân của Vương Chung phía sau, lão Lý mù đột nhiên cười hắc hắc, trong hai mắt trắng dã tựa như phóng ra hai cỗ thần quang, giống như trạng thái hồi quang phản chiếu. Để Lưu Uy nhảy xuống trước, sau đó chính tự mình nhảy xuống, ngưng tụ khí thế, hai lỗ tai dỏng lên tập trung nghe tiếng động trên nóc nhà.

Vương Chung đuổi theo một lát, đột nhiên không còn nghe thấy hơi thở của Lưu Uy và lão Lý mù ở phía trước, trong lòng vừa động, liền biết hai người đã nhảy xuống. Nghĩ vậy, hắn cũng trầm chân, nhằm phía dưới nhảy xuống.

Ngay lúc này, hai luồng quyền phong vô cùng mãnh liệt từ bên dưới hắn đánh lên, tưởng như mặt đất nứt ra làm cho đất đá dưới đất tung bay, tốc độ nhanh đến cực điểm, như một con rồng và một con hổ quấn quít nhau, cho nhau mượn khí thế, dồn khí thế trong nháy mắt tới cùng cực. Vương Chung đang ở giữa không trung, không cách nào tránh, mặt biến sắc!

“Long Hổ đấu chí!”

“Oanh” một tiếng nổ vang lên, Vương Chung bị đánh bay văng đi, thân thể rầm một tiếng đập vào vách tường nhà làm cho bức tường rung lên bần bật rồi sụp đổ, thân thể đột nhiên run lên, nôn ra một miếng lớn máu tươi.