Hắc Đạo Đặc Chủng Binh

Chương 154: Hội nghị cao cấp của Hắc đạo (1)

Sau khi khẩn trương bận rộn chuẩn bị, vào lúc 8 giờ tối ngày hôm nay hội nghị cao cấp của hắc đạo toàn quốc do Hòa Hưng Xã tổ chức chính thức bắt đầu! Địa điểm được đặt tại Hắc Sắc Mạn Đà La! Từ sau lần sửa chữa trước, hiện tại Hắc Sắc Mạn Đà La rộng khoảng chừng gấp bốn lần trước đây! Lắp đặt thiết bị xa hoa, phục vụ hoàn thiện, có thể nói Hắc Sắc Mạn Đà La đã trở thành trung tâm giải trí số một ở XA!

Lựa chọn mở hội nghị ở chỗ này, Đường Phong cũng rất bất đắc dĩ. Lần này tới đây đều là các đầu sỏ của hắc đạo các nơi. Khó tránh khỏi sẽ bị người hữu tâm chú ý đến, hơn nữa kẻ thù của bọn cũng không ít, nếu như bọn họ xảy ra chuyện gì ở địa bàn của mình, sau đó truyền ra ngoài, thể diện của Hòa Hưng Xã nhất định sẽ mất hết! Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có nơi này là an toàn nhất!

Hòa Hưng Xã tổ chức lần này là đại hội hắc đạo, các đại bang phái trong nước cũng đều rất nể mặt. Chỉ cần bang phái có nhân số hơn vạn ngoại trừ Nghịch Thiên Hội không tỏ rõ thái độ ra thì toàn bộ các bang phái khác đều tỏ ý nguyện ý dự họp! Điều này cũng khẳng định địa vị của Hòa Hưng Xã ở trong nước!

"Chuẩn bị thế nào rồi?" Đường Phong vừa đi vào Hắc Sắc Mạn Đà La liền hỏi Vương Thắng.

"Lão đại, yên tâm đi, đều đã chuẩn bị tốt. Khẳng định sẽ không đánh mất mặt mũi của Hòa Hưng Xã chúng ta! Hê hê, ngẫm lại thì mấy lão đại bình thường cao cao tại thượng, hôm nay chỉ vì một câu nói của chúng tất cả đều muốn tới. Điều này khiến cho em thực sự sảng khoái!" Vương Thắng cười ngây ngô. Hòa Hưng Xã đã cho hắn vinh quang không gì sánh được. Ngày hôm nay, toàn bộ tiểu đệ Hòa Hưng Xã đều vì thân phận của mình mà thấy vinh quang!

"Cái này tính làm gì. Hôm nay bọn họ có thể đến đây chẳng qua là vì súng ống đạn dược mà thôi. Sớm muộn cũng có một ngày, tao sẽ cho toàn bộ bọn thần phục dưới chân Hòa Hưng Xã!" Trên mặt Đường Phong lộ ra vẻ tự tin vô cùng.

Giơ cổ tay nhìn đồng hồ, lúc này đã là 6 giờ ba mươi.Từ buổi sáng hôm nay, các lão đại của các bang phái lớn đã lục tục kéo đến. Đến trưa thì cơ bản là toàn bộ đều đã đến. Hiện tại những lão đại này đều ở trong khách sạn tìm cách làm sao mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn nữa!

Sau khi nhìn một vòng Hắc Sắc Mạn Đà La, Đường Phong hài lòng gật đầu, nhìn gần một trăm tiểu đệ tinh anh của Hòa Hưng Xã, Đường Phong nói với bọn họ: "Ngày hôm nay, nơi đây cử hành hội nghị cao cấp lần đầu tiên của hắc đạo trong nước! Đến đây đều là trùm hắc đạo các nơi! Mà nhiệm vụ của các anh em, chính là phụ trách vấn đề an ninh của Hắc Sắc Mạn Đà La! Ta hi vọng buổi tối ngày hôm nay không có bất kỳ nhiễu loạn nào ở đây, anh em có thể làm được hay không?"

"Có thể!" Một trăm tiểu đệ cùng lớn tiếng hô vang.

"Rất tốt, tất cả chấn chỉnh tinh thần cho ta. Thứ các ngươi đang mang trên người chính là biểu tượng của vinh dự! Thẳng lưng lên cho lão tử, buổi tối hôm nay, toàn bộ các lão đại tiến vào phòng họp đều không được phép mang theo vũ khí, thủ hạ đi theo không được phép vượt quá ba người! Nếu như gặp kẻ nào ngang ngạnh ngoại trừ những người do ta trực tiếp phụ trách thì hung hăng giáo huấn chúng cho lão tử!" Đường Phong lạnh lùng nói. Hắn thật sự lo lắng có một vài bang phái có thực lực mạnh sẽ không để Hòa Hưng Xã trong mắt, nên cần phải giáo huấn thì nhất định phải giáo huấn! Phải cho mọi người biết, Hòa Hưng Xã không sợ bọn họ!

Từng tiểu đệ ai nấy đều hưng phấn đến đỏ mắt. Ngày hôm nay những người nào đến đây trong lòng bọn họ rất rõ ràng! Trong những người ấy có rất nhiều người từng là thần tượng của bọn họ! Lại nghĩ, Hòa Hưng Xã đến nay mới thành lập được bao lâu? Dĩ nhiên có thể cùng những bang phái có thực lực cường đại ngang bằng vai vế, từng người trong bọn họ đều rất tự hào.

"Đi làm những việc các ngươi cần phải làm đi. Khách nhân một lát nữa sẽ tới. Tối hôm nay ai khiến cho Hòa Hưng Xã bị mất thể diện, hừ hừ!" Sắc mặt Đường Phong trầm xuống, tiểu đệ phía dưới liền cảm thấy toàn thân run lên, đồng thời thầm nhắc nhỏ mình phải tăng tinh thần lên 120 phần trăm. Buổi tối ngày hôm trước, mấy người Hoàng Mao chịu hình phạt ở sân huấn luyện. Cảnh tượng ấy hiện tại bọn họ nghĩ lại vẫn thấy sợ. Bọn họ không ai nguyện ý trở thành người kế tiếp!

Bảy rưỡi tối, Đường Phong kêu Vương Thắng đi cắt cử xe đón tiếp các lão đại, còn hắn và Quan Trí Dũng thì ở trong phòng làm việc Hắc Sắc Mạn Đà La đàm luận về chuyện tỉnh N.

"Thứ Đao, chuyện ở tỉnh N đều xử lý ổn thỏa cả chứ?" Đường Phong nhàn nhạt hỏi.

Sau khi bọn Quan Trí Dũng và Thiết Thi trở về không lâu, Đường Phong còn chưa kịp đến nói chuyện kỹ với hắn để hiểu rõ tình hình. Cười cười Quan Trí Dũng duỗi lưng, có chút ai oán nói: "Lão đại à, anh thật là lười biếng, ném tỉnh N cho em rồi chạy lấy thân! Trong khoảng thời gian này em đúng là bị giày vò, không phải nói khoác mỗi ngày ngủ không đến 5 tiếng! Bất quá cũng may mắn không đến nỗi nhục mệnh. Tình hình ở tỉnh N hiện giờ cũng không tệ. Những lão binh xuất ngũ có thể nhàn rỗi quá lâu rồi, nên khi để bọn họ đi huấn luyện các tiểu đệ mới thu, hê hê, bọn họ liền dốc sức làm việc, em có chút cảm thấy nhìn không ra đấy. Có điều hiệu quả cũng rất rõ rệt, những tiểu đệ có thực lực bình thường đều tiến bộ, so với ngoại vi tiểu đệ của Nghịch Thiên Hội mạnh hơn không ít. Nhưng mà so với các thành viên chính thức thì chênh lệch vẫn khá lớn. Bất quá không quan trọng, chúng ta vẫn còn thời gian. Trong 3,4 tháng chỉ cần có thể tiếp tục kiên trì tuyệt đối có thể đạt đến mức ngang bằng các thành viên chính thức!"

Đường Phong trong lòng thở phào nhẹ nhõm, với hắn mà nói, mấy tháng sau quyết chiến với Nghịch Thiên Hội mới quan trọng! Nếu như lần này Hòa Hưng Xã thua, kết quả chỉ có thể là Hòa Hưng Xã sẽ bị diệt. Nghe Quan Trí Dũng nói như vậy, hắn yên tâm không ít. Hiện tại xem ra Hòa Hưng Xã vẫn tương đối có ưu thế. Thiên thời, nhân hợp, địa lợi, ba điểm Hòa Hưng Xã chiếm được hai! Thiên thời tự nhiên không cần nhiều lời, hiện nay danh tiếng Hòa Hưng Xã như mặt trời giữa trưa, thủ hạ tiểu đệ mỗi người đều tràn đầy sĩ khí ngẩng cao đầu. Địa lợi Hòa Hưng Xã cũng chiếm ưu thế so với Nghịch Thiên Hội. Hiện nay Hòa Hưng Xã và Nghịch Thiên Hội đã hình thành thế giáp công, Nghịch Thiên Hội trước sau đều phải chiếu cố, tự nhiên là Hòa Hưng Xã chiếm ưu thế rồi. Về phần nhân hợp, cái này không có biện pháp. Nghịch Thiên Hội hùng cứ mấy chục năm ở tỉnh N, uy vọng tại đây tự nhiên không phải Hòa Hưng Xã có thể với tới được. Bất quá như thế cũng đủ rồi. Có hai ưu thế lớn, Đường Phong có tin tưởng quyết chiến mấy tháng sau chính là lúc triệt để đánh tan Nghịch Thiên Hội!

"Ừm, Ám Lang gần đây tại tỉnh N phát triển cũng rất thuận lợi, tin rằng đến khi quyết chiến hắn có thể cung cấp cho chúng ta không ít tình báo có giá trị. Nhưng chúng ta cũng không thể khinh địch. Nghịch Thiên Hội này ẩn dấu thực lực không yếu như biểu hiện bên ngoài. Chờ khi giải quyết Nghịch Thiên Hội xong, sẽ để Phong Tử và Mãnh Tử đến tỉnh N phụ trách, em có thể quay trở về." Đường Phong mở miệng nói, bình thản nhìn Quan Trí Dũng.

Quan Trí Dũng gật đầu nói: "Đúng vậy, ntg quả thực không đơn giản. Lần trước những người mà anh và Thiết Thi giải quyết nghe nói chính là thành viên của chiến đội Thiên Sát thần bí thuộc Nghịch Thiên Hội. Mỗi thành viên của chiến đội này đều có thực lực siêu cường! Nhân số có khoảng hơn 500 người. Khi nghe được tin tức này từ Ám Lang, em càng thêm hoảng sợ! Bản than Nghịch Thiên Hội lấy súng ống đạn dược lập nghiệp, vũ trang của những người này chắc chắn không kém! Chúng ta phải cẩn thận. Để những người này tìm được cơ hội, tuyệt đối có thể tạo thành thương tổn trầm trọng cho chúng ta."

Đường Phong đã từng giao thủ với những người này, biết rõ sự lợi hại của bọn họ. Suy nghĩ một chút hắn nói: "Bọn Thiết Thi liên hệ với các lão chiến hữu, gần đây cũng lục tục đến gia nhập. Hiện nay thành viên của lính đánh thuê Tử Thần đã vượt quá 100 người. Đợi một thời gian nữa xem, nếu như đến lúc đó nhân số không chênh lệch nhiều quá, thì để thành viên của lính đánh thuê Tử Thần đi giải quyết bọn chúng. Nếu như nhân số kém nhiều, thì chúng ta cần phải có biện pháp khác." Lính đánh thuê tử thần hiện tại là vương bài trong tay Đường Phong, hắn không thể để họ mạo hiểm. Những người này cho dù mất đi một người cũng là tổn thất lớn lao! Nếu như tính theo thực lực, so với thành viên trong đội ngũ thần của Nghịch Thiên Hội họ còn mạnh hơn một chút, nhưng chỉ là một chút mà thôi! Không có mười phần nắm chắc, Đường Phong tuyệt đối sẽ không để họ phải mạo hiểm!

Được rồi, không nói cái này nữa. Em nói tối hôm nay Nghịch Thiên Hội có xuất hiện không?" Đường Phong nhìn Quan Trí Dũng cười cười hỏi.

Quan Trí Dũng khinh bỉ liếc mắt nhìn Đường Phong, ngoài miệng nói: "Anh còn không đoán được bọn chúng khẳng đinh đã trở về sao? Còn hỏi em làm gì?"

Trong lúc hai người đang đàm luận thì Vương Thắng mang người đi nghênh tiếp lão đại các bang phái đến tham gia hội nghị. Những lão đại này đại đa số đều rất nể mặt Hòa Hưng Xã. Dù sao hiện tại Hòa Hưng Xã là đối tác của Chiến Hỏa, cho dù trong lòng họ có khinh thường Hòa Hưng Xã đi nữa thì ngoài mặt ít nhất cũng phải giả bộ một phen.

Ngồi chung xe với Vương Thắng chính là lão đại của Hắc Hổ Hội và hai huynh đệ của hắn.

"Mẹ, lão đại Hòa Hưng Xã thật đúng là đủ kiêu ngạo, gặp vận *** chó bám víu vào Chiến Hỏa, lại cho rằng mình bay lên đầu người khác sao? Phái một đám tôm tép đi đón chúng ta, thật đúng là mẹ nó không nể mặt tí nào." Tam đương gia Hắc Hổ Hội thấy Đường Phong không lộ diện, trong lòng có chút khó chịu.

Vương Thắng ngồi ở phía trước, song quyền nắm chặt, trong lòng dị thường căm tức, nhưng hắn biết, mình không thể kích động, Hắc Hổ Hội này hiện nay Hòa Hưng Xã còn chưa thể trêu vào.

Thấy Vương Thắng không lên tiếng, tam đương gia Hắc Hổ Hội lại nói: "Chó chết, ông lớn nói chuyện với mày đó, mày câm điếc à? Tử Thần lão đại gì đó của các ngươi đâu? Sao ông mày không thấy hắn đến?"

Trán Vương Thắng nổi đầy gân xanh, hung hăng quay đầu nhìn hắn nói: "Lão đại của chúng ta bận rộn, hơn nữa lần này nhiều lão đại tới như vậy, ai cũng muốn lão đại tự mình nghênh tiếp, lão đại chẳng lẽ chạy trốn đến đây sao?"

"Con mẹ mày biết đang nói chuyện với ai không? Mở to mắt chó ra mà nhìn xem ông mày là ai! Chọc giận ông mày cẩn thận tao diệt cái Hòa Hưng Xã nho nhỏ của chúng mày đấy!" Tam đương gia của Hắc Hổ Hội hiển nhiên rất không hài lòng với ngữ khí nói chuyện của Vương Thắng.

Ở bên cạnh hắn, nhị đương gia Hắc Hổ Hội nhíu nhíu đôi lông mày, chuẩn bị khuyên can tam đệ của hắn. Đối với tam đệ của mình hắn hiểu rất rõ, có thể nói chỉ biết gây sự!

Nhị đương gia vừa định nói chuyện, đại ca ở bên cạnh lôi hắn lại, lắc đầu. Suy nghĩ một chút, nhị đương gia minh bạch ý tứ của đại ca. Đây là đại ca muốn mượn lão tam quan sát Hòa Hưng Xã nông sâu thế nào, lập tức hắn cũng không nói nữa, khoanh tay lại chuẩn bị nhìn Vương Thắng làm sao ứng phó với tam đệ khó chơi của hắn.

"Hắc Hổ Hội rất giỏi sao? Chẳng qua chỉ là xếp hạng thứ tư trong giới hắc đạo trong nước mà thôi! Hòa Hưng Xã chúng ta tuy rằng còn yếu, nhưng không phải dễ bắt nạt! Ông nói diệt thì diệt sao? Cẩn thận trở thành Nghịch Thiên Hội thứ hai đó!" Vương Thắng không mặn không nhạt nói. Hắn biết, đối với người như vậy, nếu như ngươi không cứng rắn với hắn một chút, hắn sẽ càng ngày càng quá phận! Huống hồ hắn tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào coi thường Hòa Hưng Xã!

Tam đương gia của Hắc Hổ Hôi nhíu đôi lông mày, đập thẳng một quyền về phía Vương Thắng, cũng không ngờ bị lão đại đưa tay ra ngăn cản, cười cười với Vương Thắng nói: "Tính tình tam đệ này của ta có chút nóng nảy, huynh đệ Hòa Hưng Xã không nên trách hắn. Chúng ta là tới bàn chuyện làm ăn, lấy hòa bình làm trọng, lấy hòa bình làm trọng mà."

Vương Thắng hừ lạnh một tiếng không thèm nhắc lại, trong khi đó đại đương gia của Hắc Hổ Hội nheo mắt lại, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.