Cảnh viên sau khi hoàn thành huấn luyện PTU , cũng không phải lập tức trở về , mà là bị điều phái đến các tổng khu cảnh sát khác nhau , để hoàn thành một ít nhiệm vụ PTU , như là tiến hành công tác phòng chống bạo loạn cũng như đàn áp khi có bạo loạn , bình thường trong tổng khu chỉ điều tra về bọn tội phạm phản động , khi có hành động thì trợ giúp , quản lý hoạt động chấp hành của phần lớn công chúng , một ít tai nạn lớn hoặc tình tiết phát sinh của vụ án , khả có thể điều động ít nhất mười mấy nhân viên trợ giúp . Mặt khác khi có hoạt động bảo vệ lớn , phụ trách bảo vệ xung quanh hội trường .
Trong lúc chấp hành những nhiệm vụ này , trách nhiệm của PTU đi theo cũng không có gì khác , như thường lệ vào lúc tan ca , bình thường PTU sẽ chỉ huy đại đội tuần tra trên đường , giống nhau là 4 người một tổ ( trên cơ bản PTU cũng không quá không lo lắng vì đã bó trí tuần cảnh , bọn họ chỉ là lực lượng cảnh sát thêm vào ). Bởi giống nhau một tổ tuần cảnh từ 1 đến 2 người , lấy 4 người PTU cùng hành động thì lực chấn nhϊếp sẽ rất lớn . Nếu có đại sự kiện, như bắn nhau, hoặc lục soát nơi bán da^ʍ , phòng hình sự có thể điều động PTU đến hiện trường giúp tìm chứng cứ cũng như giữ gìn trật tự . Đơn giản mà nói , PTU không có khả năng gây ảnh hưởng đến trình hình của khu vực , cũng như phòng cung cấp lực lượng cảnh sát .
"Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ chính thức đi đến tổng khu tây Cửu Long ,sau khi đến tổng khu tây Cửu Long , hi vọng mọi người thể hiện sự cơ trí , về sau cái các ngươi phải đối mặt chính là chiến trường thực sự , mà không phải là diễn tập như trong trường học ..." Quách Quân Vĩ nói với cảnh viên của bốn mấy phân đội của mình .
Một thanh âm lớn cùng vang lên "Yes, Sir!" Đồng thời mọi người vào các xe cảnh sát đang đậu ven đường.
Bị nhốt trong trường học ba tháng , lúc này được thả ra , giống như con chim nhỏ thoát ra khỏi l*иg , tâm tình của mọi người đều rất sung sướиɠ , hơn nữa hoàn thành huấn luyện thuận lợi , có nghĩa là tiền đồ về sau của bọn họ sẽ vô cũng tốt đẹp , sự hưng phấn lớn như vậy cũng làm cho cảnh viên PTU đang lái xe cũng cảm thấy hưng phấn theo .
Chỉ là loại cảm giác hưng phấn này sau khi đến tổng khu tây Cửu Long , rất nhanh liền đã biến mất . Bởi vì bọn họ thấy những khuôn mặt xa lạ đột nhiên xuất hiện , lão cảnh viên đón tiếp bọn họ cũng không có nhiệt tình như tưởng tượng , ngược lại , trong mắt bọn họ phảng phất một tia địch ý , hơn nữa lúc bọn họ xoay người, thỉnh thoảng còn có thể nghe được một câu làm nhục " Quân trang cảnh sát " .
Nếu không là do mấy người huấn luyện viên ngăn cản , các cảnh viên nóng tính trong PTU thiếu chút nữa đã nhảy ra kiếm chuyện . Tuy rằng cuối cùng cũng không có ồn ào , thế nhưng những việc này làm cho tâm tình của các cảnh viên PTU thay đổi vi diệu .
Sự thay đổi hoàn cảnh này cũng không có ảnh hưởng nhiều đến Trương Sở Lăng , hắn trước sau vẫn lãnh đậm như người lính bảo vệ trật tự địa phương không quan tâm đến các công việc đối ngoại , có thể nói, trừ bằng hữu cùng thân nhân của hắn ra , rất ít việc có thể làm cho hắn kích động .
Mang theo tâm trạng khác nhau , các thành viên PTU bất đầu cuộc sống mới của mình . Bởi tổng khu tây Cửu Long tạm thời không có phát sinh sự tình trọng địa gì , cũng không cần lực lượng cảnh sát trợ giúp , do đó bọn họ chỉ tuần tra trên đường , bất quá chính là một tổ tuần cảnh 2 người nay lại biến thành 4 người , trang phục so với ban đầu cũng uy phong lẫm liệt hơn , đi ở trên đường hấp dẫn đông đảo ánh mắt của người đi đường
"A Lăng, ngươi có cảm thấy rằng ta mang giày quân đội, đội mũ cối , người liền trở nên đẹp trai hơn phải không ?" Lưu Tuấn Hi thấy Trương Sở Lăng lên kế hoạch tuần tra , khó chịu giống như cây củ cải, hắn nhịn không được khơi mào đề tài.
Trương Sở Lăng nhìn hắn một cái, cũng không có nói gì , nhưng thật ra Lý Bân cung một tổ với bọn họ nhịn không được , "Không phải là một kẻ cơ bắp sao , có cái gì đẹp , ngươi xem A Lăng mới là đẹp trai nè , y phục mặc vào rất vừa vặn với thân thể , giống như là được may theo yêu cầu của hắn vậy ."
Sau khi được Trương Sở Lăng cứu một mạng , Lý Bân luôn bám theo nịnh bợ Trương Sở Lăng , vô luận làm chuyện gì đều nhất mực đi theo sau Trương Sở Lăng ,giao tình của hắn cùng Trương Sở Lăng , cũng nhanh chóng vượt quá giao tình của Lưu Tuấn Hi cùng Trương Sở Lăng .
Lưu Tuấn Hi nghe vậy liền nghiêm túc quan sát Trương Sở Lăng , gật đầu nói , "A Lăng, Lý Bân không nói ta cũng không có chú ý a , thế nào sau khi vừa huấn luyện PTU xong , mọi người hình như đẹp trai hơn a ."
"Khanh khách, A Hi ngươi nói cái gì vậy , làm như PTU trở thành nơi làm đẹp vậy , A Lăng người ta luôn đẹp trai như vậy a ." Ông Hiểu Linh sau khi nghe Lưu Tuấn Hi nói xong thì cười khanh khách không nhgừng .
Kỳ thực dánh dấp của Trương Sở Lăng cũng không có thay đổi gì lớn , mà chính là khí chất của hắn . Trương Sở Lăng căn bản chính là một con mọt sách , suốt ngày chỉ biết học tập, bởi bên ngoài hoạt động ít, do đó thân thể suy nhược , hơn nữa sắc mặt tái nhợt, bản thân lại tự ti, suốt ngày cúi đầu, người khác muốn nhìn mặt của hắn cũng khó , tự nhiên , trong lòng mọi người có ấn tượng xấu về hắn . Thế Trương Sở Lăng mới hoàn toàn không giống với trước đây , hắn mỗi ngày đều tiến hành rèn luyện thân thể cực hạn một cách khoa học , đem thân thể vốn suy yếu nhanh chóng rèn luyện khiến cho người khác cũng phải kinh ngạc , càng chủ yếu chính là, hắn đối với năng lực của mình phi thường tự tin , hơn nữa thái độ muốn tránh xa người khác ,do đó trên mặt rất ít khi lộ ra vẻ tươi cười , cả người thoạt nhìn có điểm khác biệt .
"A Lăng, ngươi đừng giống như một cái bình , nói đi nào , ngươi trước đây thực sự đẹp trai như thế sao ?" Lưu Tuấn Hi đẩy vai Trương Sở Lăng nói.
"Ngươi ở cùng chỗ với ta nhiều năm như vậy , ta là đẹp trai hay xấu trai ngươi cũng không biết sao , thật là đau lòng mà ." Trương Sở Lăng thở dài một hơi nói.
Lưu Tuấn Hi hiển nhiên không nghĩ tới Trương Sở Lăng sẽ nói ra một câu chuẩn như thế , hắn nhất thời không khỏi sững sờ , không biết chống đỡ như thế nào , chọc cho Lý Bân cùng Ông Hiểu Linh đứng bên cạnh cười không ngừng .
"A Lăng, ta biết ngươi là thay đổi chõ nào rồi , kỳ thực của dáng dấp của ngươi không có thay đổi , thay đổi chính là tâm của ngươi ." Lưu Tuấn Hi chăm chú nhìn Trương Sở Lăng mấy phút đồng hồ , đột nhiên lên tiếng nói.
"Tâm của hắn?" Lý Bân cùng Ông Hiểu Linh đồng thời lên tiếng hỏi, bọn họ bị Lưu Tuấn Hi làm cho ngây ngốc không hiểu gì .
"Ân, A Lăng trước kia là một người tự ti , vô luận làm gì sự tình cũng không có lòng tin, suốt ngày cúi đầu, thích than thở , thử hỏi như vậy là người sao , cho dù hắn đẹp trai, ngươi sẽ cảm thấy hắn đẹp trai sao ?" Lưu Tuấn Hi mặt hướng Lý Bân cùng Ông Hiểu Linh hỏi.
Không tự chủ được , Lý Bân cùng ông Tiểu Linh cùng lắc đầu. Trương Sở Lăng trên mặt mỉm cười, không hổ là bằng hữu tốt nhất của mình , rất nhanh đã phát hiện ra nơi mà mình thật sự thay đổi .
"Đó chính là , các ngươi nhìn A Lăng hiện tại , các ngươi có thể tìm trên mặt hắn một điểm tự ti nào không ?" Lưu Tuấn Hi nhìn thấy Trương Sở Lăng gật đầu, mà Tiểu Linh cùng Lý Bân cũng bị lời của mình hấp dẫn , hắn cũng rất hăng hái, dẫn dắt từng bước mà hỏi thăm .
Kế tiếp , hai người Lý Bân cùng ông Tiểu Linh hiển nhiên rất hứng thú với sự tình trước kia của Trương Sở Lăng , bọn họ liền quấn quít lấy Lưu Tuấn Hi để hắn kể cho bọn họ nghe những sự việc trước kia của Trương Sở Lăng , mà Lưu Tuấn Hi cũng xảo trá lấy việc này để đổi lấy cơm tối . Thấy bạn tốt thực hiện được gian kế , Trương Sở Lăng mỉm cười lắc đầu.