Thú Thần Tu Tiên I

Chương 27: Tu tiên giảng đạo

Long Tiêu Diêu dựa theo bản đồ phân bố, rất nhanh tìm đến hội trường Tu Tiên Đại Hội giảng đạo. Nơi đó chẳng qua là một mảnh đất bằng phẳng, chính giữa phía trước có một cái đài nhỏ phía trên có một bồ đoàn. Hắn tùy tiện tìm một vị trí khá gần trước khoanh chân ngồi xuống, yên lặng chờ tu tiên giảng đạo bắt đầu.

Hội trường giảng đạo có thể ngồi hai ba ngàn người. lục tục có người tu tiên tới cũng đều tìm vị trí ngồi xuống lặng yên chờ. Giờ Tỵ vừa tới, một người tu tiên tiêu sái đi lên đài giảng đạo. Đó là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ của Triều Dương Tông phụ trách chỉ đạo đệ tử Luyện Khí Kỳ. Nội dung chủ yếu hắn giảng là tương sinh tương khắc trong ngũ hành.

Phải nói tu sĩ đó là một lão sư tốt để dạy đệ tử. Hắn giảng giải từ nông đến sâu, sinh động tỉ mỉ khiến Long Tiêu Diêu lại hiểu sâu hơn về quan hệ sinh khắc trong ngũ hành. Hắn nói chừng một nửa canh giờ, sau đó là thời gian nghỉ ngơi.

Triều Dương Tỏng cũng bán đồ ăn tuy nhiên đều dùng linh thạch để tính toán. Mỗi người nộp một khối linh thạch cấp thấp là có thể ăn uống thoải mái. Long Tiêu Diêu tự chuẩn bị lương khô, hắn không muốn lãng phí linh thạch và thời gian.

Buổi chiều giờ Mùi vừa tới, một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác của Triều Dương Tông lên đài bắt đầu giảng đạo, nội dung chính là tu tiên bình cảnh mà Long Tiêu Diêu muốn biết nhất.

Tu luyện bình cảnh chính là việc tu vi xuất hiện đình trệ không thể tăng lên trong khi tu luyện. Trong đó, đơn giản nhất chính là tu vi không đủ tạo thành. Chủ yếu biểu hiện khi Trúc Cơ, Kết Đan và Hóa Anh. bởi vì chân khí không đủ mà không thể đột phá. Nhưng nếu tu luyện công pháp đủ đẳng cấp hẳn là sẽ không phát sinh loại tình huống này. Nếu cấp bậc khá thấp sẽ dậm chân tại chỗ thời gian dài, thậm chí vĩnh viễn không thể đột phá.

Còn bình cảnh khác là bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất hiện. Ờ Luyện Khí Kỳ chủ yếu là tăng lên cấp bốn, cấp bảy có khả năng phát sinh. Mà tiến vào bậc cao lại càng gặp nhiều, chủ yếu chia làm: bình cảnh tâm cảnh, bình cảnh lĩnh ngộ, bình cảnh thần thức.

Người tu tiên cần siêu thoát phàm trần, cần có thể nhìn thấu sinh lão bệnh tử của phàm thế, vinh hoa phú quý mọi sự của thế tục, đạt được tâm cảnh siêu nhiên. Mà bình cảnh tâm cảnh cũng chính là chỉ tâm lý của người tu tiên không thể nhìn thấu hồng trần, không thể đạt tới cảnh giới siêu phàm nhập thánh. Điều này cần người tu tiên nhập thế cảm nhận.

Bản thân người tu tiên là một chuyện làm ngược ý trời, phải làm được hiểu nắm giữ thiên đạo mới có khả năng đột phá cực hạn của phàm tục. Mà lĩnh ngộ thiên đạo quyết định người tu tiên có thể đi được bao xa trên con đường tu tiên. Tu tiên chủ yếu là hấp thu linh khí ngũ hành trong thiên địa, đối với lĩnh ngộ thiên đạo cũng bắt đầu từ ngũ hành, căn cứ ngộ tính mỗi người mà hiểu được thiên đạo. Đột phá bình cảnh này chủ yếu dựa vào người tu tiên tự ngộ, người tu tiên bình thường đều lịch làm để tranh thủ cơ hội ngộ đạo.

Việc tu luyện của người tu tiên tăng lên cần phải tương xứng với thần thức. Khi tu luyện công pháp, cùng lúc nâng cao tu vi thần thức cũng tự nhiên mà được tăng lên, chỉ cần tu luyện công pháp cao cấp đại đa số người đều có thể tránh được loại bình cảnh này. Nhưng sau khi tới bậc cao, một số người tu tiên bậc cao sẽ bởi vì bình cảnh thần thức mà khó tiến thêm một bước.

Trong quá trình tu tiên, nếu chăm tiến hành thực chiến thí luyện sẽ có trợ giúp đối với việc tăng thực lực bản thân. Trong thực chiến, nhất là dưới áp lực sống chết một đường, bất kể là đối với lĩnh ngộ thiên đạo hay là tăng tiến thần thức đều có trợ giúp nhất định. Con đường tu tiên nếu chỉ theo đuổi an nhàn ngược lại có thể vĩnh viễn dừng lại ở trước bình cảnh.

Khi Long Tiêu Diêu tấn chức Luyện Khí Kỳ cấp bốn không gặp phải bình cảnh gì, kỳ thật đây chủ yếu là tác dụng của Vạn Thú Tiên Kinh. Hắn đã đồng thời kích hoạt được bốn loại thuộc tính, đối với cảm ứng ngũ hành, năng lực khống chế cùng với người tu tiên khác tự nhiên không giống nhau. Cho nên mới khiến hắn nâng cao tu vi mà không hề gặp trở ngại gì.

Thời gian giảng đạo buổi chiều là hai canh giờ. sau đó tất cả người tu tiên đều tự do hoạt động. Có thể rời Triều Dương Phong, cũng có thể ngồi xuống nghi ngơi tại chỗ hoặc đi dạo khu giao dịch của Tu Tiên Đại Hội mua bán vật phẩm.

Long Tiêu Diêu cũng không vội đi mua vật phẩm tu tiên mà ngồi tại chỗ nghỉ ngơi. Mặc dù có đệ tử Triều Dương Tông tuần tra yêu cầu không nên kinh động người tu tiên khác nhưng hắn vẫn không dám tu luyện mà yên lặng suy nghĩ nội dung giảng đạo hôm nay. Tuy rằng còn không thể hiểu hoàn toàn nhưng ít nhiều cũng hiểu chút chút, tốt hơn rất nhiều so với tự mình mò mẫm lung tung trước kia.

Ngày hôm sau giảng đạo là tu sĩ của Lạc Nhạn Môn, sáng và chiều phân biệt giảng giải kỹ xảo vận chuyển chân khí và vận dụng Pháp kỳ. Đây chủ yếu là thường thức của vận dụng thực chiến, kỹ xảo vận chuyển chân khí có thể đề cao tốc độ thi triển Pháp kỳ, mà vận dụng Pháp kỳ thì chủ yếu giảng như thế nào vận dụng thần thức khống chế Pháp kỳ chuyển hướng, có trợ giúp rất lớn đối với việc nâng cao năng lực thực chiến.

Ngày thứ ba giảng đạo là tu sĩ của Ngọc Nữ Cung, chủ yếu giảng giải áp súc thăng cấp và Trúc Cơ. Chủ yếu giảng giải là khi người tu tiên đến khi thăng cấp, áp chế thăng cấp mà tiếp tục áp súc, nâng cao chân khí bản thân. Như vậy chẳng những có thể tăng thực lực hơn nữa có thể tránh khi Trúc Cơ bởi vì chân khí không đủ mà thất bại. Tuy rằng còn không thể hoàn toàn so với công pháp cao cấp nhưng chỉ cần tiêu hao thời gian nhiều một chút vẫn có thể bù lại một ít chênh lệch thực lực.

Nhưng những tán tu này đại đa số là linh căn tư chất không tốt, lại không có đủ đan dược phụ trợ, tu luyện vài chục năm còn đau khổ giãy giụa ở Luyện Khí Kỳ bậc trung, cao. Nếu để bọn họ tiêu hao thêm thời gian quý giá để áp súc chân khí chỉ sợ cả đời đều không thể đạt tới Luyện Khí Kỳ cấp chín, càng không nói đến Trúc Cơ. Cho nên ngày giảng đạo này đại đa số người tu tiên đều không cảm thấy hứng thú gì.

Ngày thứ tư giảng đạo chính là Liên Hoa Đan Môn, chủ giảng làm thế nào sử đυ.ng dan dược phụ trợ tu luyện. Trong đó, khiến cho Long Tiêu Diêu thấy kinh ngạc nhất chính là cho dù đan dược dư thừa tới đâu cũng không phải liên tục dùng đan dược tu luyện, sau chín ngày liên tục dùng đan dược tu luyện phải tạm dừng một lần, gặp chín quay về một. Nếu không, dược lực của đan dược sẽ vì cơ thể sinh ra tính kháng dược mà giảm thấp. Hơn nữa lâu ngày còn có thể tạo thành tính ỷ lại của thân thể đối với đan dược, năng lực hấp thu linh khí ngoại giới giảm xuống.

Tuy rằng những nguyên lý này đối với tán tu bình thường không hề có ý nghĩa nhưng đối với Long Tiêu Diêu lại giống như tiếng sét giữa trời quang. Gần đây hắn cơ bản là liên tục dùng đan dược tu luyện, nếu không phải tham gia Tu Tiên Đại Hội lần này chỉ sợ thân thể thật sự sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu vĩnh cửu.

Ngày thứ năm giảng đạo chính là Vân Thai Trận Tông, chủ giảng chính là tu tiên Pháp trận. Đương nhiên tu sĩ kia chỉ giảng giải ứng dụng của một vài loại Pháp trận đơn giản mà không giảng giải bố trí Pháp trận. Đó là bí mật bất truyền của Vân Thai Trận Tông.

Trong đó có Tụ Linh Trận có thể tụ tập linh khí, xúc tiến tu luyện. Có ảo trận có thể dùng để che giấu tung tích khiến người ngoài không thể phát hiện. Có Pháp trận phòng ngự có thể ngăn cản hết thảy người, thú, Pháp khí, Pháp kỳ ở ngoài Pháp trận tiến vào phạm vi Pháp trận, bảo hộ người trong Pháp trận không bị ngoại giới quấy nhiễu. Còn có Pháp trận công kích, có thể công kích mọi sinh linh lâm vào trong Pháp trận.

Long Tiêu Diêu nghe đến mấy thứ này đột nhiên nghĩ lại mà sợ, cả kinh chảy mồ hôi lạnh.

-o0o-