Huyễn Thần

Chương 92: Hồi quy đại lục

Rốt cuộc, bọn họ đi tới bên cạnh chiểu trạch. Đứng nơi xa xa kia, Tư Đồ Tạp đã nhận được thông báo nên sớm đứng chờ ở nơi đó. Lý Dật nhẹ nhàng dừng bước, xoay người bình tĩnh nói với Đế Á: “Tốt lắm, tiễn nhau nghìn dặm, cuối cùng cũng phải từ biệt, chúng ta ở chỗ này chia tay thôi!”

Tiễn nhau nghìn dặm – cuối cùng cũng từ biệt!

Ngoài tưởng tượng của nàng, khi nghe được lời của Lý Dật, Đế Á dĩ nhiên kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn một cái. Thì thào lập lại những lời của hắn vừa nói, cho tới khi nàng lần nữa ngẩng đầu lên nhìn hắn, ánh mắt cùng với vừa rồi hoàn toàn không giống nhau!

Mỉm cười nhìn hắn, Đế Á chân thành nói: “Nói thật ra, dùng con mắt bình thường cùng tất cả những sự việc xảy ra, ta gần như có thể khẳng định, ngươi sẽ không có thành tựu quá lớn!”

Nói tới đây Đế Á hơi dừng lại một chút nhưng mà không đợi hắn mở miệng nói, nàng liền rất nhanh tiếp tục nói: “Nhưng mà từ khi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, trực giác của ta đã nói cho ta biết, ngươi khẳng định không phải là một người bình thường!”

Cảm khái lắc đầu, Đế Á tiếc hận nói: “Vốn, ta nghĩ rằng ngươi nhất định có thể trở thành Thành chủ của Mê Thành, nhưng là ngoài những gì ta đoán trước, ngươi dĩ nhiên lần nữa phạm sai lầm, vô luận là việc lựa chọn cũng như việc phạm sai lầm (chọn 4 con cùng lúc trong khi chỉ đc chọn 1), đều như vậy thái quá, làm cho ta mơ hồ hoài nghi trực giác của chính mình đến cùng có phải hay không sai lầm rồi!”

Nhẹ nhàng giơ tay phải lên, bàn tay nhỏ bé trông như ngọc kia mạnh mẽ nắm lại thành nắm tay, Đế Á lớn tiếng cổ vũ hắn nói: “Nhưng là hiện tại, trực giác của ta nói cho ta biết, ngươi nhất định sẽ không phải là một người bình thường. Ngươi phải nhớ kỹ, bất cứ lúc nào, vô luận là chỗ nào, bất cứ ngươi rơi vào hoàn cảnh như thế nào, vô luận là ngươi gặp phải khó khăn cùng thử thách gì, Đế Á ta đây một lòng tin tưởng, ngươi nhất định sẽ trở thành một người anh hùng vĩ đại!”

Ai...

Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau khi trải qua nhiều chuyện tình như vậy, nói thật, Lý Dật đối với chính bản thân mình có điểm thất vọng. Ông trời kia, gần như cố ý gây khó dễ hắn, chính là không cho hắn cơ hội đứng lên. Hết lần này tới lần khác đã vô tình phá hỏng bước đường hắn lựa chọn, hiện tại... Lý Dật gần như lâm vào tuyệt cảnh, hắn thật sự nghĩ không ra rằng mình còn có thể xử dụng biện pháp gì có thể làm cho chính mình trở thành một cao thủ có thực lực siêu cường!

Tựa hồ thấy được ý nghĩ của hắn, Đế Á mỉm cười, nhu hòa nhỏ nhẹ khuyên: “Ngươi không nên tuyệt vọng! Chuyện xảy ra trên thế giới này cũng không có cái gì là tuyệt đối cả, nếu như chính ngươi cũng muốn buông xuôi như vậy thì ngươi sẽ thật sự xong đời rồi. Chỉ cần chính ngươi không tuyệt vọng, vẫn kiên trì cố gắng bước đi trên con đường mà mình lựa chọn, ta tin tưởng... Cùng với bốn huyễn thú của mình, ngươi cuối cùng sẽ trở nên người vĩ đại nhất từng tồn tại!”

Nói tới đây, Đế Á thần bí mở trừng hai mắt, mỉm cười nói: “Thật lòng mà nói thì suy nghĩ của ngươi thật sự rất đặc biệt. Nếu như phối hợp thực lực trên thân thể ngươi, sau đó mượn lực lượng của huyễn thú, dựa theo suy nghĩ của ngươi, dùng Ô Quy để phòng ngự, dùng Thanh Long đi quấy rối, dùng Chu Tước tăng mạnh lực công kích, dùng Bạch Hổ để phụ trợ công kích, đồng thời khôi phục chính mình, ngươi có lẽ sẽ khai sáng ra một loại vận mệnh chiến đấu mới!”

Lần nữa đưa nắm tay nhỏ nhắn đáng yêu hướng về Lý Dật, Đế Á lớn tiếng cổ vũ nói: “Hãy tin tưởng chính mình, cũng xin tin tưởng ta, ngươi nhất định sẽ thành công, vĩnh viễn nhớ kỹ, không nên buông xuôi hy vọng a!”

Nghe Đế Á nói, con mắt của Lý Dật không khỏi chợt bừng sáng lên, đúng vậy... Người khác nghĩ sao cho mình cũng không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là bản thân cũng buông xuôi tất cả. Chỉ cần là không tuyệt vọng, chỉ cần kiên trì bước đi, ai nói nhất định sẽ thất bại đây!

Có một câu nói nói rất đúng “nếu ta đi thử, có lẽ ta sẽ không thành công” nhưng là ngay cả việc thử này mà cũng lười biếng thì đồng hành với ta chỉ có thất bại mà thôi!

Bốn con huyễn thú thì bốn con huyễn thú, vậy thì có sao đâu? Ai nói có bốn huyễn thú cùng một chủ là không tốt đây? Mọi chuyện trên thế giới này đúng là sẽ không có cái gì là tuyệt đối là hoàn hảo cả, mặc dù xét riêng rẻ từng con huyễn thú một thì Lý Dật hắn có thể rơi vào hạ phong yếu kém, nhưng mà nếu như cùng nhau kết hợp lại, hắn tin tưởng nhất định sẽ không kém cỏi so với người khác!

Mạnh mẽ nắm chặt nắm tay, trong đôi mắt quang mang lóng lánh của lòng tự tin lóe sáng, chăm chú nhìn Đế Á, hắn mở miệng nói như thể là tiên đoán một chuyện chắc chắn: “Cám ơn những lời khích lệ của ngươi, xin ngươi chuyển cáo tới ba vị trưởng lão kia, ba năm sau, ta sẽ quay trở lại Mê Thành, đến lúc đó, ta sẽ viết nên một trang sử chiến thắng mới cho Mê Thành huyễn thú!”

Nói xong lời, hắn dứt khoát xoay người, nhanh chân hướng tới Tư Đồ Tạp đang đứng ở bên bờ chiểu trạch mà đi đến. Sau khi nhảy lên lưng của Tích Dịch, dùng tốc độ cao nhất hướng tới chỗ sâu bên trong chiểu trạch chạy đi, không có liếc mắt quay đầu lại dù chỉ là một cái.

Nhìn bóng lưng nhanh chóng rời đi xa kia, Đế Á có chút mỉm cười. Những lời nói mới rồi của nàng cũng không phải là khen tặng lấy lòng, hoặc là đơn thuần cổ vũ, nàng là thật lòng cho rằng hắn không phải là một người tầm thường. Từ trong lời của hắn, nàng luôn có thể cảm giác được quang mang của trí tuệ, người này, vĩnh viễn tuyệt đối sẽ không chỉ là một tiểu nhân vật a!

Chép vàng kia chẳng phải là vật trong ao đó sao, chỉ chờ phong vân tới sẽ hóa rồng mà thôi! Chỉ là... Vận may gặp gỡ này, đến tột cùng tại lúc nào sẽ phủ xuống trên người của hắn đây chứ? Từ tình huống hiện tại xem ra, hắn không thể nào gặp xui xẻo hoài a, cơ hội tốt đến thế, lại bị hắn tay chân vụng về vuột mất đi... Chẳng lẽ là thiên ý sao?

Xa kia, ngang nhiên đứng trên lưng của chiểu trạch Tích Dịch, nhìn chiểu trạch mênh mông bát ngát, trái tim trong khoan ngực mạnh mẽ đập bừng bừng hào khí, ngay lúc này... Bên tai hắn vang lên những gì mà Đế Á mới vừa rồi nói với hắn!

Không sai! Cái gì gọi là cưỡi sóng Hoàng Hà sẽ thấy ánh mặt trời sáng lạng hơn, không phải nói là người cần phải gặp thời vận sao? Cho dù là cát nhân thiên tướng hạ phàm cũng phải chịu khổ sở, đau đớn tới tận gân cốt nhưng là bản thân vẫn phải nhẫn nại, vượt qua hết thảy những khó khăn, xem như đây là khảo nghiệm của lão thiên đối với hắn!

Mạnh mẽ ngẩng cao đầu lên, hướng tới bầu trời trong suốt nơi không trung, hắn mãnh liệt gào to lên: “Lão thiên a, có cái gì gian khổ khó khăn, cứ việc phóng tất cả lại đây đi. Tất cả mọi chuyện ông hãy dứt khoát một lần giáng xuống người ta đi. Đừng mãi vui đùa với ta như vậy!”

Vài ngày sau...

Sau khi cùng Tư Đồ Tạp chia tay ngay bên bờ chiểu trạch. Trong lúc nhất thời, Lý Dật đúng là không biết nên đi nơi nào cho tốt. Mặc dù hắn có nhà tại Mộng Huyễn đô thị, nhưng là hắn rất rõ ràng, nếu như hiện tại quay trở về nơi đó, hắn nhất định chết chắc rồi! Chính theo như lời Tra Khắc Tư nói, nhìn bề ngoài thì không thấy có gì cường đại uy hϊếp thế nhưng chắc chắn rằng, Mộng Huyễn đô thị đã là cấm khu mà hắn không thể đi vào!

Mờ mịt ngồi ở trên lưng của Tiểu Cường để cho nó tùy ý chạy trên đường cũng không can thiệp tới. Nếu như đã không có chỗ để đi, như vậy tùy ý để cho Tiểu Cường đi mà thôi!

Bất quá, tin tưởng vào bản thân mình, Lý Dật nhất định phải bắt đầu nỗ lực phấn đấu. Móc ra huyễn thú thuần dưỡng thuật mà tứ đại trưởng lão giao cho hắn tại Mê Thành, hắn bắt đầu cẩn thận quan sát.

Không biết đã chạy bao lâu trên đường không để ý tới, rốt cuộc... Toàn bộ bốn quyển sách đã được Lý Dật hắn xem xong rồi. Có lẽ đối với loài người trên thế giới mà nói, nghĩ muốn làm cho hiểu được nội dung trong bốn quyển sách kia sẽ có khó khăn nhất định. Nhưng mà Lý Dật không phải người của thế giới này, hắn nguyên thủy là một người đến từ nền văn minh của địa cầu, đọc sách đối với hắn mà nói là chuyện hắn am hiểu nhất!

Tùy ý để cho Tiểu Cường tại trên đường chạy nhanh như thiểm điện gần một tháng, chạy xa mấy ngàn dặm. Xâm nhập tới vùng núi non hoang vắng xa khỏi trung tâm của đại lục, bất quá... Một tháng này cũng không có uổng phí, bốn cuốn sách huyễn thú thuần dưỡng thuật kia, hắn chẳng những đã hoàn toàn hiểu rõ và thuộc nằm lòng, thậm chí có thể dễ dàng mà đọc ngược lại làu làu a!

Các huyễn thú mà hiện tại Lý Dật có được đều chỉ là nhất giai huyễn thú. Bọn chúng lấy hình thức năng lượng để tồn tại bên trong thân thể hắn. Mặc dù thân mình hắn cũng không có bao nhiêu năng lượng, nhưng là... Lực lượng của huyễn thú cũng chính là lực lượng của hắn. Hắn có thể sử dụng lực lượng của chúng để phát động công kích hay phòng ngự, cái này cũng giống như một dạng dùng lực lượng của chính bản thân mình vậy!

Thân là nhất giai huyễn thú, thân mình bọn chúng kì thật cũng không có lực công kích, nếu như lấy vốn hình thái xuất hiện nói, sợ rằng khó có thể phát huy ra hiệu quả gì. Dù gì đi nữa thì bọn chúng đều là ấu sinh thể, kì thật ngay cả thực lực nhất giai cũng không có, thuộc về cấp thấp nhất tồn tại!

Bất quá, mặc dù đồng thời có được bốn con huyễn thú, bởi vì hạn chế ở phương diện tinh thần nên cảnh giới sai khiến huyễn thú của hắn rất khó đạt tới đỉnh cao. Nhưng mà tại trước thời điểm tinh thần của hắn bị bốn tên gia hỏa này chia cắt xong thì hắn ta còn có biện pháp đem thực lực của chúng tăng lên mạnh mẽ!

Làm cho thực lực của huyễn thú tăng lên kì thật vẫn có rất nhiều biện pháp. Một là làm cho năng lượng của huyễn thú tại bên trong cơ thể Lý Dật tự do vận chuyển, tự động hấp thu nguyên tố năng lượng từ bên ngoài, không ngừng làm cho bản thân chính mình lớn mạnh! Hai là đem bọn họ triệu hồi ra đến, để cho bọn họ trực tiếp tiếp thu ma pháp nguyên tố của đại tự nhiên, như vậy đối lập mà nói, sẽ nhanh hơn rất nhiều, cho nên... Nói đại khái, thuần dưỡng huyễn thú cũng không phải là đem huyễn thú thu hồi trong cơ thể của mình, bởi vì như vậy mà nói, sự phát triển của huyễn thú sẽ rất chậm chạp!

--------------------------------------------------------------------------------------------