Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
"Tối ngày mai Đường Ninh làm gì?" Mặc Vũ Nhu thử xong lễ phục, hỏi trợ lý sau lưng.
"Nghe nói là chụp trang bìa tháng mười cho Secret." Trợ lý đẩy gọng kính trên sống mũi, nghe ngóng rất kĩ động thái của Đường Ninh.
"Tôi không tin, cô ta không có chút phản ứng nào." Mặc Vũ Nhu độc ác nói, chỉ cần vừa nghĩ tới nhục nhã Đường Ninh đã từng mang đến cho cô ta, cô ta liền hận không thể xé Đường Ninh thành từng mảnh: “Hỏi thăm xem cô ta chụp ở đâu, để
phòng ngừa vạn nhất, anh tìm người ngăn chặn cô ta, như thế tôi mới có thể yên tâm."
"Yên tâm đi, tôi biết nên thu xếp như thế nào." đáy mắt Trợ lý chứa thâm ý, đối với chuyện ức hϊếp Đường Ninh, đã xe nhẹ đường quen, dù sao lúc trước Đường Ninh từng làm thế thân cho Mặc Vũ Nhu, mà anh ta cũng âm thầm gây cho Đường Ninh rất nhiều phiền phức.
"Tiện thể, bí mật liên hệ với bệnh viện giúp tôi, chờ sau lễ trao giải, tôi sẽ đi bỏ đứa bé này..."
Trợ lý nghe xong dự định của Mặc Vũ Nhu, mặc dù biết cô ta một lòng truy đuổi danh lợi, nhưng ngay cả con của mình cũng có thể bỏ qua, quyết tâm phải tàn nhẫn cỡ nào? Đồng thời anh ta còn lo lắng, nếu như chuyện này bị Hàn Vũ Phàm biết, vậy Mặc Vũ Nhu sẽ có kết cục như thế nào?
Nhìn xem Đường Ninh, bỏ ra bao nhiêu công sức, mới có thể đi đến ngày hôm nay?
Hơn nữa, mặc dù ngoài miệng trợ lý không nói, nhưng, trong lòng lại rất rõ ràng, nếu như Mặc Vũ Nhu đối địch với Hàn Vũ Phàm, cô ta không thể trở thành Đường Ninh thứ hai, bất kể là sự chuyên nghiệp, năng lực, hai là cách đối nhân xử thế, Đường Ninh đều thắng Mặc Vũ Nhu quá nhiều.
Thế nhưng hiển nhiên, Mặc Vũ Nhu không cho rằng như vậy...
...
Sáng sớm hôm sau, văn phòng Tổng giám đốc giải trí Thiên Nghệ.
Hàn Nhược Tuyết là phái hành động vô cùng tích cực, hôm qua nghe về kế hoạch bồi dưỡng người mới của Hàn Vũ Phàm xong, lập tức trong đầu tìm tòi người phù hợp điều kiện, đồng thời phái người mời đối phương đến công ty phỏng vấn, tổng cộng có ba cô gái.
Tuổi tác vào khoảng mười sáu tuổi, dáng người cao gầy, đồng thời đều có một cặp chân dài, hơn nữa trẻ trung xinh đẹp, triều khí phồn thịnh.
Hàn Nhược Tuyết nhìn ba cô gái, Hàn Vũ Phàm ngồi trước bàn công tác, nhíu mày hỏi: "Sao? Đây là chị tình cờ nhìn thấy, một người được phát hiện trong cuộc thi liên quan tới tuyển chọn người mẫu, trong đó cô gái tên Lam Vũ này, chí ít có bảy phần giống Đường Ninh."
Hàn Vũ Phàm nhìn cô gái cao nhất trong ba người, về ngoại hình, đúng là rất giống Đường Ninh, nhất là sống mũi cao, nhưng, về khí chất, kém quá nhiều.
"Chị biết, cô ấy so với Đường Ninh, còn cách xa vạn dặm, nhưng, cô ấy còn trẻ, mà Đường Ninh đã hai mươi sáu tuổi, em cảm thấy người mẫu đến tuổi của cô ta, còn có thể có bao nhiêu thành tựu? Em nhìn cô ta xem, đi đến được như bây giờ, phải tốn bao công sức."
"Đã điều tra rõ bối cảnh chưa?" Hàn Vũ Phàm vẫn hơi
lo lắng.
"Đây là đương nhiên, mặc dù Lam Vũ không có xuất thân thế gia, nhưng cũng là gia đình thư hương, không kém là bao." Hàn Nhược Tuyết để tư liệu về Lam Vũ ở trước mặt Hàn Vũ Phàm.
"Chị có lòng tin, chị sẽ khiến Lam Vũ, bước lên sàn diễn lớn nhất quốc tế."
Hai chị em ở văn phòng thảo luận khí thế ngất trời, mà Đường Ninh ở cửa ra vào nghe rất rõ ràng, bởi vì cô được công ty thông báo cho cô đến lấy quà của fan hâm mộ, cô mới đặc biệt trở về công ty một chuyến, lại không ngờ rằng, quà fan hâm mộ gửi, đều bị người công ty nội bộ phá hủy.
Ngay sau đó, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, ba cô gái trẻ măng non nớt đi ra, đồng thời chăm chú quan sát Đường Ninh, nhất là cô gái tên Lam Vũ kia.
Đường Ninh cười lạnh trong lòng, có đôi khi, không thể không thừa nhận, trình độ buồn nôn của hai chị em nhà này, thật đúng là không có giới hạn.
"Tại sao là cô?" Hàn Nhược Tuyết nhìn thấy Đường Ninh, vẻ mặt lập tức trở nên chán ghét.
Đường Ninh cầm quà bị phá hỏng trong tay đi qua, ném vào mặt Hàn Nhược Tuyết: "Sau khi bồi thường phí vi phạm hợp đồng xong, nghèo đến nỗi phải đi phá quà của tôi để giải khát à?"
"Đường Ninh, cô nói chuyện chú ý hãy thái độ." Hàn Nhược Tuyết chỉ vào Đường Ninh cáu kỉnh nói: “Dù bây giờ cô có chút tiếng tăm, nhưng cô vẫn là nghệ sĩ của công ty, mà tôi là tổng quản lý nghệ sĩ. Hơn nữa, một người mẫu không nhận được lời mời từ đêm Tỏa Sáng, cô còn bị bài xích ngoài giới thời trang, cô có tư cách gì hô to gọi nhỏ với cao cấp của công ty?"
"Tôi thật sự... không được mời sao?" Đường Ninh nhìn Hàn Nhược Tuyết, trong mắt mang theo trêu tức, đùa cợt, còn có xem thường.
Trong lòng Hàn Vũ Phàm giật mình, càng thêm chắc chắn Đường Ninh khẳng định đã biết được chuyện đêm Tỏa Sáng...
Có điều cô ta rất biết nhẫn nhịn, gần như khiến người ta không phát hiện ra tâm tư của cô ta.
"Đương nhiên không rồi..." Hàn Nhược Tuyết chắc chắn nói: “Sao? Không cam tâm à? Cô thử nghĩ xem? Nhưng đáng tiếc, cô không còn cơ hội..."
"Đường Ninh, buổi tối cô hãy chuyên tâm chụp tạp chí, đừng mải nhớ nhung đêm Tỏa Sáng, dù sao, như thế rất dễ bị phân tâm." Hàn Vũ Phàm ma sát bút máy trong tay dặn dò Đường Ninh: “Đêm Tỏa Sáng không hề mời cô, cô cũng không cần làm nhiều chuyện vô dụng như vậy."
Đường Ninh khẽ cười một tiếng, không bị Hàn Nhược Tuyết chọc giận, bởi vì nghĩ đến những chuyện xảy ra tiếp theo, cô... cảm thấy cực kỳ thú vị.
"Dĩ nhiên tôi sẽ làm tốt bổn phận người mẫu của tôi, nhưng, lần sau nếu có người phá hỏng quà của tôi, thì hãy chờ nhận được đơn kiện từ luật sư của tôi đi!"
"Không ngờ cô đường đường là thiên kim nhà giàu, thế mà ngay cả mấy món quà cũng có thể để vào mắt."
"Tôi không quan tâm mấy món quà, mà là... Chỉ cần liên quan tới Thiên Nghệ, một đồng tiền tôi cũng không muốn để các người chiếm..." Đường Ninh nói xong, liền muốn rời khỏi, nhưng Hàn Vũ Phàm lại lên tiếng giữ cô lại.
"Hợp đồng với Trendy Queen, đã đàm phán xong chưa?"
"Đương nhiên." Đường Ninh hừ nhẹ.
"Không dễ bàn chuyện làm ăn với Trendy Queen, cô làm như thế nào?"
"Không cần anh quan tâm." Giọng nói của Đường Ninh bình tĩnh lại, đồng thời mang theo mấy phần tự hào.
Dù sao... năng lực làm việc của Mặc Đình, dù Hàn Vũ Phàm cố gắng cả đời cũng không vượt qua nổi.
Hàn Vũ Phàm không hỏi nữa, bởi vì mỗi một câu anh ta hỏi, đều là đang thử thăm dò Đường Ninh, nhưng nhìn bóng lưng dần dần thu nhỏ, Hàn Vũ Phàm vẫn không đoán ra, rốt cuộc cô đang suy nghĩ điều gì?
"Chị, em hoài nghi Đường Ninh đã biết... chuyện đêm Tỏa Sáng."
Hàn Nhược Tuyết nghe thấy câu này, im lặng một lát, sau đó nói: "Bất kể cô ta có biết hay không, chị cũng không thể để cô ta xuất hiện ở hiện trường buổi tiệc, cho nên, Vũ Phàm, gây cho cô ta chút phiền phức, bất kể cô ta có phải chụp hình cho tạp chí hay không, phải âm thầm có kế hoạch khác, chúng ta phải nhìn chằm chằm cô ta, quyết không cho phép có gì sơ suất."
"Nếu không, chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ta uy hϊếp chúng ta càng lúc càng lớn."
"Em hiểu." Hàn Vũ Phàm mang theo thâm ý đáp: “Tuyệt đối em sẽ không tái phạm sai lầm lúc trước."
Tuyệt đối không có khả năng để Đường Ninh có cơ hội tính kế Thiên Nghệ!