Thâm Uyên Chi Liêm

Chương 106: Tính toán của bốn người

Cảnh cùng Mộc Linh Hạo căn bản mặc kệ tình trạng chiến sự ngoại giới, thảnh thơi trải quá một đoạn ngày bình thản, vũ trụ mới tất cả đều hoà bình.

Ốc Lam cùng Phỉ Ân Bá Đức đế quốc bận về chuyện chiến tranh, đám người Âu Dương Trạch căn bản không rảnh tới, bọn họ biết đây là khảo nghiệm Mộc Linh Hạo đối bọn họ, nếu như không thể thắng lần chiến tranh này, như vậy bọn họ không có tư cách thống nhất toàn bộ vũ trụ, vũ trụ này rất khả năng bởi kế hoạch thất bại mà trở nên vô dụng, bị Cảnh hủy diệt, bản thân bọn họ sẽ không thế nào, Mộc Linh Hạo dù lãnh huyết, nhưng bằng tình nghị quan hệ giữa bọn họ Mộc Linh Hạo sẽ không để bọn họ bị Cảnh gϊếŧ, nhưng là tâm của bọn họ không lãnh khốc vô tình như Cảnh cùng Mộc Linh Hạo, bọn họ vô pháp ngồi nhìn một vũ trụ bị vô tình phá hủy, hơn nữa là vũ trụ của bọn họ, ở đây có quốc gia, có người quen thuộc bọn họ nhiệt tình yêu thương, bọn họ làm không được buông tha tất cả, cho nên bọn họ chỉ có thể nỗ lực thắng trận chiến tranh này, để vũ trụ tiếp tục tồn tại.

Mộc Linh Hạo hôm nay ly khai Cảnh đi giao dịch sở, Cảnh không lưu ý, tiếp tục thực nghiệm của mình, một ngày rất bình thường.

Khi Mộc Linh Hạo tới điểm tụ tập của giao dịch sở, đám người Tôn Hoàng cũng đã tới, mọi người đàm luận sự tình, chuẩn bị ly khai, lại ở một khắc sau dừng lại. Bởi có kẻ xông tới. Điểm tụ tập của bọn họ không bảo mật, thậm chí không thiết lập phòng hộ, bởi bọn họ tự tin không ai có thể thương tổn bọn họ.

Bọn họ lạnh lùng nhìn kẻ vô lễ xông vào, bộ dáng vệ vệ của kẻ xông vào trong nháy mắt hít thở không thông thậm chí sợ hãi, lập tức bị chấp niệm trong lòng nhắc nhở, những người này là địch nhân của hắn, trải qua bọn họ điều tra, lại căn cứ bọn họ phân tích những người này đều là người tiến nhập vị diện không lâu, có thực lực nhất định nhưng tuyệt đối không so bọn họ cường, những người này chỉ là khí thế cường chút.

“Ta lấy tội danh phá hư vị diện bắt các ngươi.” Đầu lĩnh rất nhanh khôi phục bộ dáng bệ vệ, cao giọng chính nghĩa nói.

“Các ngươi là ai?” Tôn Hoàng mở miệng hỏi.

“Vị diện quản lý cục.” Đầu lĩnh tự hào nói ra tổ chức của mình.

“Chưa từng nghe.” Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ mở miệng.

“Mặc kệ các ngươi nghe hay không, ngoan ngoãn đi theo chúng ta.” Đầu lĩnh ngạo mạn tuyên bố, thủ hạ của hắn cũng tiến lên, nhìn chằm chằm bọn họ.

Bọn họ căn bản không nhúc nhích.

“Khuyên các ngươi hợp tác một chút, bằng không ta sẽ lập tức gϊếŧ các ngươi, hừ, những kẻ cùng Vô Xá có quan hệ đều đáng chết.” Đầu lĩnh lạnh giọng nói.

Vô Xá. Nghe một từ này, bọn họ có phản ứng, những kẻ này cùng Vô Xá có cừu oán. Bọn họ ánh mắt trao đổi một chút, quyết định đi theo những kẻ này, thăm dò nội tình, những kẻ này xem ra là một tổ chức, kẻ đối Vô Xá có địch ý, bọn họ sẽ không bỏ qua, vậy một lưới bắt hết là được.

Thấy bọn họ hợp tác, đầu lĩnh đắc ý hừ nhẹ một tiếng, mang theo đội ngũ ly khai.



Bọn họ bị đưa tới một chỗ của vị diện quản lý cục, bốn phía thiết lập cường lực kết giới vây khốn, bọn họ đương nhiên không đem những thứ này để vào mắt, kết giới như vậy bọn họ càng không để vào mắt, bọn họ là muốn nhìn những kẻ này làm gì.

“Các ngươi cùng Vô Xá là quan hệ gì?” Kẻ ngồi bên ngoài kết giới ngoại hung ngoan hỏi, thanh âm này chính là thanh âm thứ nhất của kế hoạch âm mưu.

“Các ngươi vì sao cho chúng ta cùng Vô Xá có quan hệ?” Mộc Linh Hạo lạnh lùng hỏi.

“Hừ, là bởi ngươi, ở khu vực săn bắn, vũ khí ngươi lấy ra là Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo, vũ khí của Thâm Uyên Chi Liêm không phải dễ dàng có được, ngươi có thế khiến Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo một thanh binh khí, thế nào có thể cùng Vô Xá không có vấn đề.” Kẻ tới không giấu diếm, trong mắt hắn, những người này sau khi mất đi giá trị lợi dụng đều sẽ chết, hắn rất thích ý trước khi bọn họ chết vì bọn họ giải đáp nghi hoặc, để bọn họ chết minh bạch.

Ba người khác đem ánh mắt chuyển hướng Mộc Linh Hạo, nguyên lai là binh khí của hắn để lộ đầu mối.

Mộc Linh Hạo trầm mặc, hắn không nghĩ tới binh khí Cảnh Nhi vì hắn chế tạo sẽ là một đầu mối, dễ dàng như vậy bị biết nguồn góc, Cảnh Nhi ở vị diện thật là rất nổi danh, để lộ một chút vũ khí đều bị suy đoán, nhưng lại là hai lần.

“Hừ, các ngươi tốt nhất gọi Vô Xá tới cứu các ngươi.” Kẻ tới tiếp tục nói.

“Cứu chúng ta, các ngươi muốn làm gì?” Quân Hành Tuyệt cảm giác âm mưu, xuất khẩu hỏi.

“Làm gì, đương nhiên là muốn bọn họ chết.” Kẻ tới tàn bạo, rõ ràng tiết lộ hận ý, không chút e dè nói ra dự định, dù sao những người này đều phải chết. Nhưng lời vừa dứt, hắn đã bị doạ tới, bốn đạo khí thế kinh khủng dâng lên, lạnh lùng nhìn hắn, năng lượng ba động kinh khủng kéo tới. Những người này thực lực rất mạnh, chết tiệt, người của Vô Xá lúc nào cùng người cường như vậy có quan hệ.

Đáng tiếc kẻ tới không thể nghĩ tiếp, phẫn nộ bốn người xé rách kết giới, dùng khí thế kinh khủng gϊếŧ ra, kẻ thứ nhất hi sinh chính là kẻ này. Một người đương nhiên không dập tắt được phẫn nộ, người bọn họ trân ái như mạng, lại có kẻ muốn gϊếŧ, còn làm trò trước mặt bọn họ nói, thế nào có thể tha thứ những kẻ tội ác tày trời này. Gϊếŧ, chỉ có thể gϊếŧ, kẻ có suy ý như vậy đều phải chết.

Vị diện quản lý cục rất nhanh bị phẫn nộ bốn người đồ tuyệt, nộ hoả của bốn người dập tắt không ít, nhìn thảm kịch bọn họ chế tạo, bốn người không chút quan tâm. Sau khi từ miệng một kẻ sống cuối cùng hỏi ra kế hoạch, Tôn Hoàng không chút lưu tình gϊếŧ.

Ngay lúc Tôn Hoàng, Mộc Linh Hạo cùng Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ chuẩn bị triệt để phá hủy nơi đây, Quân Hành Tuyệt ngăn cản.

“Chờ một chút.” Quân Hành Tuyệt đột nhiên nói.

Ba người khác dùng ánh mắt ý bảo, làm sao vậy?

“Các ngươi không cảm thấy đây là một cơ hội.” Quân Hành Tuyệt thần bí nói.

Ba người khác không giải thích được.

“Ngươi không cảm thấy đây là một cơ hội nhận rõ chúng ta trong lòng bọn họ có bao nhiêu địa vị.” Quân Hành Tuyệt cụ thể nói.

“Ngươi là nói,” Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ dẫn đầu phản ứng, “Lợi dụng nguy cơ này, để đám người Khắc Lạc Duy tới cứu chúng ta, xem chúng ta trong lòng bọn họ tột cùng là thế nào?”

Tôn Hoàng cùng Mộc Linh Hạo cũng tự định giá.

“Ta vẫn nghĩ cảm giác của Khiêm đối ta có một chút chuyển biến, thừa cơ hội này, ta muốn biết ta trong lòng Khiêm có địa vị gì. Vận khí tốt mà nói, có thể sẽ thức tỉnh.” Quân Hành Tuyệt thiết tưởng kết quả tốt nhất.

Ba người khác bởi hai chữ thức tỉnh có điểm tâm động. Bọn họ cũng tỉ mỉ suy nghĩ một chút, xác thực cảm tình của bọn họ hình như có chút dấu hiệu buông lỏng.

Mộc Linh Hạo nhớ tới, đường nhìn Cảnh gần nhất vẫn nhìn hắn, không phải tìm tòi nghiên cứu, mà là chú ý, trong mắt tự hỏi cái gì, hơn nữa lần trước hắn ly khai lâu như vậy, Cảnh Nhi dĩ nhiên nói nhớ hắn, đúng hay không, đúng hay không Cảnh Nhi đối hắn có một điểm… yêu, hắn có thể nghĩ như vậy sao?

“Dự định của ngươi.” Mộc Linh Hạo trực tiếp hỏi.

“Ta nghĩ chế tạo một tình thế nguy hiểm, để Khiêm triệt để hiểu rõ ta trong lòng y tột cùng là cái gì.” Quân Hành Tuyệt nói, Khiêm, ta thực sự muốn biết ngươi rốt cuộc đem ta coi thành cái gì, chỉ là đồng bạn, hay đã có một chút yêu. Đối ngươi ta không một điểm nắm chắc.

“Ngươi xác định có thể thành công?” Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ hỏi, hắn rất muốn biết Khắc Lạc Duy tột cùng yêu hắn hay không, cảm giác như gần như xa này khiến hắn muốn phát điên.

“Đối cảm tình, không ai so ta càng biết tính toán.” Quân Hành Tuyệt tự tin nói, làm một hoàng đế, hắn không quên nhân tâm, hắn tin tưởng cảm tình cũng lợi dụng cảm tình.

“Tình thế nguy hiểm không phải dễ chế tạo, Đế minh bạch thực lực của ta, muốn để ta có nguy hiểm, rất khó.” Tôn Hoàng nói, kế hoạch là tốt, thế nhưng khiến đám người Đế tin tưởng rất khó, không phải hắn tự phụ, mà là thực lực của hắn khiến hắn có tư bản này.

“Vậy nghĩ biện pháp để bọn họ tin tưởng, nếu như chúng ta trong lòng bọn họ có địa vị, một chút khả năng nguy hiểm, cũng khiến bọn họ không thể bình thường tự hỏi, sẽ không chú ý.” Quân Hành Tuyệt kế hoạch.

“Thất bại đâu?” Tôn Hoàng nói.

“Thất bại, thất bại giống như ban đầu, tính cách của bọn họ sẽ không tính toán, cùng lắm khiển trách chúng ta một phen, không khả năng gϊếŧ chúng ta. Thế nhưng thành công đâu?” Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ tán thành kế hoạch này.

Bọn họ ngẫm lại, đúng vậy, thất bại, còn có thể là đồng bạn, bọn họ còn có cơ hội, thế nhưng thành công, đáng giá đổ một phen.

Ở một nơi tử thi đầy đất như vậy bốn người thương nghị. Sau đó tìm vài ngày thời gian bố trí, một số kẻ đối Vô Xá có địch ý, bị bọn họ tìm được, lấy thân phận vị diện quản lý cục, dựa theo kế hoạch trước kia bố trí một phen, chỉ là kẻ bị nhốt không phải bọn họ, mà là những kẻ đối Vô Xá có địch ý, đó là những kẻ thực lực tương đối cao. Một số khác bị an bài bên ngoài, những kẻ này đối Vô Xá không có uy hϊếp. Khi bốn người thương lượng phương pháp nào thông tri Vô Xá thì có tranh chấp.

“Không được, ta tuyệt đối không làm.” Mộc Linh Hạo kiên quyết phản đối hành động của ba người khác.

“Yên tâm, sẽ không thế nào,” Tôn Hoàng khuyên bảo nói, “Ta đối tối cao pháp tắc rất lý giải, Mộc Cảnh tuyệt đối không việc gì.”

“Không.” Mộc Linh Hạo vẫn không đồng ý, ba người muốn lợi dụng tối cao pháp tắc, thương tổn hắn, để Cảnh Nhi bị phản phệ, như vậy Cảnh Nhi sẽ biết hắn gặp nguy hiểm, sau đó báo cho những người khác của Vô Xá, phát hiện bọn họ không ở, người của Vô Xá sẽ hành động tìm bọn họ.

“Ngươi không muốn được đến tình yêu của Mộc Cảnh.” Quân Hành Tuyệt cũng khuyên bảo.

“Muốn, thế nhưng ta càng không thể xúc phạm tới Cảnh Nhi.” Mộc Linh Hạo thái độ kiên quyết, “Nếu như là các ngươi, nếu như xúc phạm tới các ngươi, để bọn họ bị phản phệ thống khổ, các ngươi sẽ sao?” Mộc Linh Hạo hỏi.

Những người khác trầm mặc. Đúng vậy, bọn họ cùng Mộc Linh Hạo giống nhau, cử động xúc phạm tới những người của Vô Xá, bọn họ căn bản không làm. Thế nhưng, người bị phản phệ không phải ái nhân của bọn họ, như vậy cùng bọn họ có quan hệ gì. Ba người trao đổi một ánh mắt.

“Được rồi.” Tôn Hoàng dẫn đầu rời khỏi khuyên bảo, đi tới một bên.

“Xin lỗi, là ta lo lắng không chu toàn.” Quân Hành Tuyệt ra vẻ chân thành xin lỗi, tiến lên đè lại vai Mộc Linh Hạo.

Mộc Linh Hạo vừa muốn nói gì, nhưng cảm giác một trận kình phong, muốn phản kích lại bị đè lại, cánh tay bị lưỡi dao sắc bén chém thương, Mộc Linh Hạo lập tức minh bạch, trúng kế. Tôn Hoàng nếu như tham dự, chỉnh thể thực lực của ba người sẽ mạnh hơn Cảnh Nhi cùng hắn, cho nên Tôn Hoàng rời khỏi, mà Quân Hành Tuyệt lấy hành động cấp bậc đế vương, còn có lời xin lỗi khiến hắn không dự tính được tính toán của bọn họ, lúc này Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ nhân cơ hội xuất thủ, khiến hắn thụ thương, chân chính đối thủ chỉ có Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ, thực lực của cùng Cảnh không sai biệt, pháp tắc cho Cảnh Nhi có thực lực giải quyết, nhất định để Cảnh Nhi bị phản phệ, thông tri Cảnh Nhi hắn có nguy hiểm.

“Đê tiện.” Mộc Linh Hạo che vết thương cả tiếng quát lớn.

“Tay ta trượt.” Y Tư Đặc La. Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ không hề hổ thẹn.

“Ta xin lỗi là được, quên đi cảm tình của ngươi đối Mộc Cảnh, thế nhưng kế hoạch chính là phải tiến hành, cho nên thực xin lỗi.” Quân Hành Tuyệt cười nói.

“Ta cái gì cũng chưa từng làm. Bất quá, ngươi yên tâm, pháp tắc sẽ cảnh cáo Mộc Cảnh ngươi bị thương tổn, tình huống phản phệ của Mộc Cảnh tuyệt đối không nghiêm trọng, chỉ là một chút mà thôi.” Tôn Hoàng cũng nói.

Mộc Linh Hạo chữa tốt vết thương, băng lãnh nhìn ba người, hắn sẽ không quên, hừ, bút trướng này hắn nhớ kỹ.

Dưới tính toán đê tiện của ba người, Mộc Linh Hạo thụ thương, Cảnh bị pháp tắc cảnh cáo, kế hoạch thuận lợi tiến hành.



lấy tin tức của Khắc Lạc Duy rất chuẩn xác, cả vị diện quản lý cục tìm người thiết mai phục đều nghe được.

“Bằng những kẻ này, sẽ không phải đối thủ của chúng ta.” Đế nhìn tư liệu của Khắc Lạc Duy nói.

“Phải cẩn thận kẻ khiến Mộc Linh Hạo bị thương.” Khiêm nói.

Cảnh nắm chặt tay, rất nhanh buông ra.

“Mặc kệ làm sao, chuyện chúng ta muốn làm không ai có thể sắp đặt, Khiêm, Cảnh, Khắc Lạc Duy, lúc này nhiệm vụ của Vô Xá là đem những kẻ này toàn bộ gϊếŧ chết, tìm được bọn họ.” Đế mệnh lệnh, Tôn Hoàng, thực lực của ngươi kém như vậy sao?

“Hừ, bị kẻ như vậy bắt, mấy người bọn họ thật đúng vô dụng.” Khắc Lạc Duy ngoan độc nói, bỏ qua lo lắng trong lòng.

“Đúng vậy.” Khiêm tán thành. Không cho cảm giác hiện lên trên mặt.

Cảnh lạnh lùng không đáp lại, chỉ là tản mát khí áp nguy hiểm.

“Ngăn trên đường chúng ta đi tất cả đều là tội không thể tha, cho nên gϊếŧ không tha. Người phương nào có thể định tội chúng ta, chúng ta không có tội.” Đế ngạo nghễ nói ra tuyên ngôn, mang theo người của Vô Xá tiến về phía mục tiêu, báo trước bắt đầu huyết tinh gϊếŧ chóc.

Người của Vô Xá sau nhiều năm yên lặng, bắt đầu hoạt động, mục tiêu là vị diện quản lý cục.