Mộc Linh Hạo lạnh lùng nhìn kẻ xâm nhập, không nói một lời.
“Nhàn thoại ta không nói nhiều,” Kẻ xâm nhập có nhất phó hảo tướng mạo, đáng tiếc gương mặt chọn cao, toả ra ngạo mạn khí chất khiến người nghĩ đáng ghét, nói thẳng, “Ngươi cùng Vô Xá là quan hệ gì?”
Mộc Linh Hạo không lên tiếng, tìm Vô Xá? Là kẻ thù?
Cảnh ở hạm kiều nghe được, là cùng Vô Xá có liên quan. Trên người toát ra khí tức hắc ám, thâm trầm nặng nề. Khiến mọi người ở hạm kiều khó chịu chống đỡ, cũng khiến bọn họ vô lực nghe tình huống của kẻ xâm nhập cùng Mộc Linh Hạo, tất cả lực chú ý đều chống đỡ hắc ám uy áp, so bất luận một lần nào đều cảm giác nồng hậu, đây mới là chân chính uy áp của Cảnh sao?
“Khi thấy ngươi lấy ra thanh thương kia, ta chỉ biết ngươi cùng người của Vô Xá có quan hệ.” Kẻ xâm nhập tự cố tự nói, “Toàn bộ binh khí trong vũ trụ ta biết rất nhiều, mà có ký hiệu, chỉ có binh khí của Vô Xá Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo.”
Tìm Cảnh. Mộc Linh Hạo sắc mặt lạnh hơn, Cảnh khí thế càng lớn, mọi người nhanh muốn té xỉu.
“Ta đối Vô Xá không có địch ý, thầm nghĩ tìm Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo cho ta một thanh binh khí.” Kẻ xâm nhập nói thẳng mục đích.
“Người chế tạo binh khí tốt trong vũ trụ rất nhiều.” Mộc Linh Hạo lạnh lùng nói.
“Là rất nhiều, bất quá ta ưu ái nhất binh khí Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo. Thâm Uyên Chi Liêm là binh khí sư số một trong vũ trụ, mỗi một thanh binh khí y chế tạo đều là kiệt tác, đáng tiếc y rất ít chế tạo binh khí, ta từng thấy người của Vô Xá dùng binh khí Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo cùng người đối chiến, khi ta đã nghĩ, ta nhất định muốn Thâm Uyên Chi Liêm chế tạo cho ta một thanh binh khí.” Trong mắt kẻ xâm nhập có cuồng nhiệt.
Muốn Cảnh Nhi của hắn vì kẻ này chế tạo binh khí, không khả năng.
“Ta chỉ vì đồng bạn chế tạo binh khí.” Thanh âm nhàn nhạt, thân ảnh của Cảnh xuất hiện bên cạnh Mộc Linh Hạo, tản mát hắc ám trầm lãnh nhìn kẻ xâm nhập.
“Chuyện của ta ta tự mình giải quyết.” Cảnh đối Mộc Linh Hạo nói.
“Ta đã biết.” Mộc Linh Hạo biết nếu như hắn nhúng tay, Cảnh Nhi sẽ mất hứng, cho nên hắn rời khỏi, kẻ này thực lực không sai, bất quá so bọn họ vẫn kém một chút, thấy không rõ chênh lệch song phương, thực sự là một kẻ tự đại không biết lượng sức.
“Không nghĩ tới ngươi ở vị diện này, Thâm Uyên Chi Liêm, chế tạo cho ta một thanh binh khí đi.” Kẻ xâm nhập nhất phó biểu tình ngươi tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.
“Ta chỉ vì đồng bạn chế tạo binh khí.” Cảnh lặp lại.
“Vậy ta trở thành đồng bạn của ngươi là được.” Kẻ xâm nhập biểu tình tự ngạo, lấy thực lực của hắn Thâm Uyên Chi Liêm sẽ không cự tuyệt.
“Ngươi không xứng.” Cảnh ngữ khí không có phập phồng, có thực lực thì làm sao, kẻ không nhận được Đế tán thành y sẽ không thừa nhận. Còn có một bức bộ dáng kiêu ngạo tự mãn như vậy thực sự đáng ghét, cho chính mình là cực mạnh sao? Vô tri.
“Ngươi nói cái gì?” Sắc mặt kẻ xâm nhập trở nên xấu xí.
“Ngươi không xứng.” Cảnh lặp lại.
“Ta ở đâu không xứng.” Kẻ xâm nhập cao giọng nói.
“Toàn bộ.” Cảnh thành thực trả lời. Thực lực không đủ, tính cách không ổn, tự ngạo tự đại, một thân thực lực căn bản không phải bản thân tu luyện, hẳn là có kỳ ngộ, bỗng nhiên biến cường, hơn nữa trước khi nhận được lực lượng là một tiểu nhân vật, cả bản chất của lực lượng đều không rõ, có thể sống được thực sự kỳ tích, kẻ này không gặp qua đối thủ sao?
“Nói như vậy, ngươi sẽ không chế tạo binh khí cho ta.” Kẻ xâm nhập đột nhiên tỉnh táo lại nói.
“Phải.” Cảnh kiên quyết trả lời.
“Vậy dùng sức mạnh là được,” Kẻ xâm nhập nhe răng cười, sau đó hướng Cảnh công kích.
Một hồi chiến đấu tại tinh vực này bắt đầu. Mọi người trong hạm kiều khôi phục lại, nhìn chiến đấu đang tiến hành, mỗi một động tác đều có một khối tinh tước bị đánh vỡ, mỗi một ba động chính là một tinh cầu hủy diệt, phiến tinh vực này trong chiến đấu của hai người bị phá hủy. Tân tinh cầu bọn họ du ngoạn dưới liêm đao của Cảnh triệt để hóa thành bụi bậm.
Mọi người sợ hãi nhìn, đây mới là thực lực của Cảnh sao? Đương niên hủy diệt Nguyệt Cầu không đáng kể chút nào? Trời, thế giới này thế nào có tồn tại cường như vậy, nguyên tưởng bọn họ đã cũng đủ đánh giá cao, không nghĩ tới vẫn là xem thường. Còn có kẻ bị Cảnh áp chế, cũng cường khiến bọn họ vô pháp không nhìn, lực lượng siêu việt thế giới.
“Các ngươi muốn lực lượng như vậy sao?” Mộc Linh Hạo xuất hiện ở hạm kiều hỏi mọi người, ánh mắt nhưng nhìn chiến đấu ngoài cửa sổ mạn tàu.
“Chúng tôi có thể sao?” Mặc Khắc. Tát Đa Lợi Á hỏi, lần đầu gã muốn sở hữu lực lượng, lực lượng cường đại mỹ lệ, ngang dọc thế giới như vậy.
“Có thể, chỉ cần các ngươi siêu việt cấp hai mươi, ta sẽ cho các ngươi thấy thế giới chân chính.” Mộc Linh Hạo ngữ khí không có phập phồng. Ở đại vị diện hắn cần nhân thủ, những người này bồi dưỡng tốt sẽ là nhân tài không sai.
“Thế giới chân chính?” Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức hỏi.
“Sau cấp hai mươi, các ngươi có thể xuyên qua bích luỹ vị diện.” Mộc Linh Hạo tiếp tục nói. “Thế giới bên ngoài rất lớn.”
“Linh lão đại, đi qua sao?” Âu Dương Trạch hỏi.
“Đi qua.” Mộc Linh Hạo trả lời. Một thế giới trước đây căn bản không nghĩ tới.
“Thế giới bên ngoài là thế nào?” Duy Ân. Tát Đa Lợi Á.
“Không gặp qua ngươi vĩnh viễn sẽ không biết.” Thế giới bên ngoài rất lớn, mà ở đây quá nhỏ.
“Phụ thân, con sẽ nỗ lực.” Mộc Lỗi nhìn phụ thân mình kiêu ngạo, kiên định nói, cậu đã lạc hậu nhiều lắm, không thể không gia tăng tốc độ.
“Sư phụ, con cũng vậy.” Âu Dương Ngạo theo nói, thế giới rất lớn, cậu nhất định sẽ đi nhìn thế giới bên ngoài là thế nào.
“Sư phụ, con sẽ đi.” Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ kiên định nói.
Đây cũng là suy nghĩ của những người khác, thế giới bên ngoài sao? Bọn họ nhất định sẽ đi, nguyên tưởng sau khi thống nhất vũ trụ sẽ không còn việc, không nghĩ tới có nhiều việc hơn.
“Kẻ kia tới từ thế giới bên ngoài?” Cao Sát chỉ vào kẻ bị Cảnh áp chế.
“Một con kiến hôi mà thôi.” Mộc Linh Hạo khinh thường.
“Kẻ như vậy rất nhiều?” Vệ Thiên Liệt kéo căng hỏi tiếp.
“So hắn nhược không ít, so hắn cường càng nhiều.” Mộc Linh Hạo trả lời, vị diện thực lực mạnh yếu đều có, có chút vị diện lực lượng khoa kỹ cường đại xuyên qua vị diện, thế nhưng thực lực bản thân không tốt, có chút vị diện là nguyên bản cùng đại vị diện có quan hệ, cho nên biết đại vị diện tồn tại, những người này thực lực cũng không tốt, còn có chính là bằng lực lượng xuyên qua, những người này thực lực bản thân không sai, bất quá người như vậy ở đại vị diện rất nhiều, người hầu của Cảnh Nhi không ít người có năng lực như vậy, có thể biết đại vị diện so kẻ này thực lực cường có bao nhiêu.
Mọi người trong lòng rùng mình, xem ra tiêu chuẩn của thế giới bên ngoài cùng bọn họ chênh lệch rất nhiều.
“Lão đại, thực lực của cậu cùng Cảnh là trình độ gì?” Lý Thiên Cách hỏi.
“Ta cùng Cảnh Nhi cho dù ở đại vị diện cũng là cường giả cao nhất cấp,” Mộc Linh Hạo trả lời, sau đó mang theo thanh âm ôn nhu nói, “Cảnh Nhi của ta sở hữu xưng hào Thâm Uyên Chi Liêm, là tồn tại phá hủy vô số vị diện, bị người của các vị mặt sợ hãi.” Khi hắn ở vị diện hỏi thăm tin tức Cảnh Nhi, từ sắc mặt sợ hãi của những người đó có thể biết Cảnh Nhi sở hữu uy danh thế nào.
Hủy diệt vô số vị mặt? Thế nào nghe kinh khủng. Mọi người sắc mặt trắng bạch.
“Nếu như không phải đề nghị mấy năm trước, vị diện này chỉ sợ sớm bị Cảnh Nhi phá hủy.” Mộc Linh Hạo cười nói, khi đó Cảnh Nhi rất buồn chán, cho nên mới muốn kéo Ốc Lam cùng Nguyệt Cầu vào chiến tranh.
“Đề nghị gì?” Duy Ân. Tát Đa Lợi Á gian nan hỏi, nghĩ mấy năm trước khi cậu không biết, thế giới này thiếu chút nữa hủy diệt cậu liền cả người rét run.
“Cải tạo thế giới, đem vị diện này triệt để nắm trong tay.” Mộc Linh Hạo nhớ tới kế hoạch vì tiếp cận Cảnh Nhi nghĩ ra. “Á Nặc Lai, đừng để ta cùng Cảnh Nhi thất vọng, nếu như đề nghị này thất bại, Cảnh Nhi sẽ không chút do dự phá hủy thế giới này. Bởi Cảnh Nhi không cần thứ vô dụng, đương niên đề nghị cũng chỉ là nhiều một cái tiêu khiển.” Mộc Linh Hạo băng lãnh nói.
“Dạ, sư phụ, Á Nặc Lai sẽ không để các vị thất vọng.” Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức vội vàng bảo chứng, cậu nhưng không muốn chết, sau khi biết chân chính kinh khủng của Cảnh.
“Con sẽ phụ trợ Á Nặc Lai.” Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ vội vàng nói.
“Chúng tôi sẽ đỉnh lực hiệp trợ.” Âu Dương Trạch đại biểu một phương Ốc Lam bảo chứng, bọn họ tuyệt đối không thể thất bại, bằng không thế giới này sẽ không còn, nhìn tinh cầu bị phá hủy ngoài cửa sổ mạn tàu, có thể biết lực phá hoại của hai người có bao nhiêu kinh người.
“Đại ca, em về gia tộc giúp anh.” Mặc Khắc. Tát Đa Lợi Á đối huynh trưởng của mình nói, thống nhất vũ trụ chuyện này hiện tại quan trọng nhất, gã ở thế giới này còn rất nhiều nơi chưa thấy, tuyệt đối không thể bị hủy.
“Kết thúc.” Mộc Linh Hạo nói khiến lực chú ý của mọi người chuyển dời tới ngoài cửa sổ mạn tàu.
Kẻ xâm nhập bị đánh rớt trên vách phòng hộ của Ai Đức Gia, cả người máu tươi đầm đìa, vết thương chồng chất, trái lại Cảnh, một thân quần áo không một tia nếp uốn, trên mặt không biểu tình, trầm tĩnh như uyên. Huy lên liêm đao trong tay, thật dài xiềng xích hoạt động, quấn lấy cái cổ của kẻ xâm nhập.
“Nơi này là vị diện của Vô Xá, kẻ không được cho phép xâm nhập, chết.” Cảnh nhàn nhạt nói. Người ở hạm kiều Ai Đức Gia hào thông qua lập thể đồ có thể nghe rõ.
“Ngăn trên đường chúng ta đi tất cả đều là tội không thể tha, cho nên gϊếŧ không tha. Người phương nào có thể định tội chúng ta, chúng ta không có tội.” Mộc Linh Hạo cùng Cảnh nói ra tuyên ngôn hắc ám quyết tuyệt.
Ốc Lam đã nghe qua ngôn ngữ như vậy, thế nhưng tựa như Phỉ Ân Bá Đức đế quốc lần đầu nghe được, đồng dạng run rẩy sợ hãi, trong linh hồn thật sâu khắc xuống cái bóng, bởi những câu này, bởi sau những câu này, kẻ xâm nhập bị vô tình treo cổ, lưu lại vết máu, nhiễm đỏ vách phòng hộ trong suốt, bởi Cảnh khi quay về, không có bất luận cái gì cải biến ánh mắt bình tĩnh, bởi Mộc Linh Hạo ôn nhu ôm lấy kẻ gϊếŧ người kinh khủng kia, một điểm không quan tâm nắm lấy bàn tay nhiễm qua máu tươi, oán giận Cảnh không cẩn thận đem máu dính vào, vươn tay vì y lau đi, bởi tự thân bản năng của bọn họ báo cho không thể trái nghịch.
Người Ốc Lam kiến thức vài lần, mà người Phỉ Ân Bá Đức đế quốc lần đầu chân chính kiến thức cái gì gọi là màu đen kinh khủng, cái gì gọi là tuyệt đối cường đại không dung vi phạm, lực lượng cùng tâm tính khiến người sợ hãi.
…