Mộc Linh Hạo chỉnh lý tốt bản thân, nhìn Cảnh còn nằm ngủ trên giường, sờ sờ sợi tóc bên tai, thỏa mãn mà ngọt ngào cúi người trên gương mặt đang ngủ say nhẹ ấn một nụ hôn. Như vậy thật tốt, “Cảnh Nhi, ta yêu ngươi.” Vì Cảnh kéo tốt chăn, đứng dậy, vẻ mặt ôn nhu khi xoay người trong nháy mắt biến thành băng lãnh, sau đó ly khai, phải nhanh một chút đem sự tình xử lý tốt.
Sau khi Mộc Linh Hạo rời khỏi không lâu, Cảnh từ từ tỉnh lại, mở mắt ra không thấy gương mặt ôn nhu đối y cười yếu ớt nói sớm, hơi ngây ra một lúc, nhớ tới, đúng rồi, hắn nói phải ly khai một đoạn thời gian. Đứng dậy, vết tích trên người trước khi ngủ đã thanh lý sạch sẽ.
Bước vào phòng tắm, cởϊ qυầи áo, ngâm vào trì thuỷ ấm áp, từng đợt sóng như có như không hắt lên, phòng tắm an tĩnh chỉ có thanh âm y giội nước, phòng tắm tựa hồ rất lớn, vì sao trước đây không phát giác. Cảnh nhìn phòng tắm hoa quý nghĩ.
Đứng dậy, dùng khăn mặt lau lau một chút, thói quen cầm lấy quần áo đặt sẵn, không có, đúng rồi, Mộc Linh Hạo ly khai, không vì y chuẩn bị, phủ thêm khăn mặt, ra ngoài, mở tủ quần áo, bên trong đều là quần áo Mộc Linh Hạo vì y tuyển chọn, tùy tiện cầm một kiện, mặc vào.
Tóc còn không khô, đã quên, không ai giúp y lau, tựa như thật lâu, ngón tay nhẹ bắn, tóc lập tức khô. Y có chuyện phải làm, đi ra gian phòng trống trải, Cảnh chui vào phòng thí nghiệm, bắt đầu bận rộn chuyện của mình. Về phần cảm giác vừa nãy lướt qua trong lòng, lập tức bị vứt đi, trong mắt y chỉ có số liệu.
………
……
…
“Chủ nhân.” Lạp Phỉ Nhĩ đột nhiên xuất hiện trong phòng thí nghiệm, khiến Cảnh chui vào số liệu ngẩng đầu. “Mộc Linh Hạo đại nhân phân phó ta khi ăn thông tri ngài, ngài nên dùng cơm.”
“Ta đã biết, đem tới đây.” Hiện tại số liệu tới thời khắc mấu chốt, thế nhưng không biết vì sao Cảnh bị quấy rầy không có một chút mất hứng. Ngừng chuyện trong tay, ăn xong bữa cơm vốn không cần thiết.
Cơm xong lại làm, sau đó vong ngã trong nghiên cứu, bị Lạp Phỉ Nhĩ quấy rầy lần thứ hai, đều là nhắc nhở y dùng cơm, nghỉ ngơi. Mà Cảnh cũng không biết vì sao y sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Nằm trên giường, nhắm mắt lại, qua thật lâu, phát hiện chính mình ngủ không được. Ngủ không được thì thôi, minh tưởng là được. Sáng sớm khi kết thúc minh tưởng, tiếp tục chuyện hôm qua.
…
Kế đó vài ngày, đội ngũ thăm dò còn dừng lại tại chỗ. Tới nhập đội đám người Âu Dương Trạch, Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức bị Mộc Linh Hạo chiếu cố, nghiêm ngặt huấn luyện, sau ngày đầu tiên bọn họ đều đặt quyết định không tới, nhưng nhận được Đa Lôi báo cho, Mộc Linh Hạo muốn bọn họ mỗi ngày tới huấn luyện, một mảnh kêu rên. Khiến Mặc Khắc. Tát Đa Lợi Á trải qua ma luyện hài lòng không thôi, rốt cục có người cùng gã hưởng thụ.
Hôm nay, sau huấn luyện gian khổ, bọn họ oa trên hạm kiều quan sát tiến độ hoạt động.
“Ngạo, thế nào không thấy phụ thân cùng đại ca?” Mộc Lỗi hỏi, mấy ngày nay cậu vẫn không thấy hai người.
“Đúng, bọn họ đâu?” Lý Thiên Cách cũng phát hiện, bọn họ mấy ngày nay không phát hiện hai người kia.
“Không biết.” Âu Dương Ngạo mở miệng, nơi sư phụ cùng Cảnh đại ca ở là cấm địa, cậu không thể cũng không dám chạy tới.
Mọi người không hỏi nhiều, chuyện của hai người kia bọn họ quản không được.
“Tôi nói Ngạo, vì sao tiến độ của các cậu một điểm cũng không khác, tôi hai ngày trước tới là như vậy, hiện tại cũng là như vậy.” Nhìn hình ảnh trên lập thể đồ, Gia Lặc. Hoắc Gia Nhĩ nói, đây căn bản không có biến hóa đi?
“Chuyên gia nói đây coi như nhanh, không thấy tôi lại phái không ít người xuống sao?” Mỗi ngày nhìn hình ảnh khô khan như vậy, cậu cũng không nhịn được.
“Vậy phải lúc nào mới kết thúc?” Duy Ân. Tát Đa Lợi Á nhíu, chiếu tiến độ này một nghìn năm đều đừng nghĩ thăm dò xong vũ trụ mới.
“Đi hỏi chuyên gia.” Âu Dương Ngạo nói.
Mọi người nhìn lập thể đồ không có nhiều biến hóa lớn, hiện tại cả truyền thông đều đối lần hoạt động này chán ghét, tin tức mỗi ngày đều là hôm nay đẩy mạnh bao nhiêu, thu thập dạng gì, rất buồn chán, có thể khiến khán giả có điểm hứng thú chính là trên Ai Đức Gia hào lại có phát hiện mới gì.
Mà trong phòng thí nghiệm Cảnh rốt cục hoàn thành thiết bị thăm dò, một thiết bị tạo hình quỷ dị, “Lạp Phỉ Nhĩ còn lại giao cho ngươi.” Đối yêu cầu của đám người Đế, sau khi hoàn thành để Lạp Phỉ Nhĩ tiến hành nghệ thuật gia công, Cảnh chưa từng quên.
“Dạ, chủ nhân.” Nhìn thứ chủ nhân thiết kế, Lạp Phỉ Nhĩ tính toán, thiết kế ra ngoại hình hợp lý nhất. Tạo hình quỷ dị bị điều chỉnh thành một chiếc vòng tinh mỹ, một điểm nhìn không ra nguyên hình. “Hoàn thành, chủ nhân.”
“Đi thử nghiệm. Ghi lại số liệu.” Cảnh đối điều chỉnh của Lạp Phỉ Nhĩ không lưu ý.
“Dạ, chủ nhân.”
Hai người xuất hiện ở hạm kiều, khiến mọi người đang nhìn lập thể đồ bật người đứng lên.
“Cảnh đại ca, anh thế nào tới?” Âu Dương Ngạo hỏi.
“Gọi những người kia trở về.” Cảnh chỉ vào những người trên tinh cầu làm công tác thu thập.
“Dạ.” Cảnh đại ca nói tuyệt đối không thể cãi, Âu Dương Ngạo lập tức hạ lệnh.
“Cảnh, lão đại đâu?” Lão đại vẫn đi theo bên cạnh Cảnh đâu.
Động tác của Cảnh đình chỉ một cái chớp mắt, không để người phát hiện, nhàn nhạt mở miệng, “Làm việc.”
Làm việc? Làm việc gì? Quan trọng đến ly khai Cảnh, đương nhiên mọi người không hỏi ra.
“Âu Dương quan chỉ huy, hiện tại là thời khắc mấu chốt, ngài thế nào hạ lệnh đình chỉ, nhưng lại gọi mọi người phản hồi.” Chuyên gia xông vào hạm kiều mỗi người trên mặt đều là bất mãn.
Không đợi Âu Dương Ngạo nói gì, uy áp trầm lãnh khí thế đã hạ, trầm trọng, đám người Mộc Lỗi hoàn hảo không đến mức quỳ trên đất, mà những chuyên gia không có thể lực gì này bật người ghé trên đất, bị uy áp doạ tới. Tuyệt đối uy áp đến từ thượng vị giả, không thể phản kháng, chỉ có thể khuất phục thuận theo.
“Ai Đức Gia, đem quyền lợi tiến vào hạm kiều của bọn họ đóng.” Cảnh lạnh lùng nói.
“Dạ, chủ nhân.” Ai Đức Gia lập tức chấp hành mệnh lệnh.
Nghe thanh âm nhàn nhạt này, Ốc Lam chuyên gia lập tức minh bạch là Cảnh điện hạ tới, vừa nãy bọn họ rất liều lĩnh, những người này sắc mặt tái nhợt. Mà đế quốc chuyên gia, không kinh lịch qua tẩy lễ kinh khủng, tuy bội phục thực lực của Cảnh, trong lòng cũng là không phục, thế nhưng bị áp chế trên đất.
“Lạp Phỉ Nhĩ bắt đầu.” Cảnh đối Lạp Phỉ Nhĩ bên cạnh nói, không để ý những chuyên gia này.
“Dạ, chủ nhân.” Lạp Phỉ Nhĩ lên tiếng trả lời. Sau đó một loạt bài số liệu xuất hiện ở hạm kiều, chiếm lĩnh vị trí lập thể đồ.
Bên ngoài hạm kiều, khỏa tinh cầu mới có thể thấy rõ, một tinh cầu màu vàng đất không có sự sống.
Một chiếc vòng nho nhỏ xuất hiện phía trên tinh cầu, bởi chiếc vòng quá mức nhỏ, nếu như không phải màn hình hiện ra, căn bản không bị người phát hiện. Sau đó nó bắt đầu biến lớn, đường kính so tinh cầu còn lớn.
Chiếc vòng này là gì? Chuyên gia đã khôi phục lại còn ở hạm kiều, cùng nhìn tất cả.
Chiếc vòng bắt đầu động, từ trên xuống dưới, lập thể đồ trên hạm kiều theo động tác của nó, đem tinh cầu từng chút hiển hiện, màu sắc giống nhau kích cỡ khác nhau.
“Chủ nhân, địa hình phân tích hoàn tất.” Lạp Phỉ Nhĩ nói, sau đó lập thể đồ xuất hiện địa lý diện mạo rõ nét của tinh cầu này.
“Địa xác, hạch tâm.” Cảnh mệnh lệnh. Lập thể đồ phản ứng, sâu trong vỏ quả đất, dưới mặt đất, tất cả không sót. “Bước tiếp theo.”
“Dạ, chủ nhân.” Lạp Phỉ Nhĩ lĩnh mệnh, mà chiếc vòng lại động, từ một cái chia thành nhiều cái, từng vòng quấn quanh tinh cầu.
Số liệu ở hạm kiều cũng biến hóa, một lát sau mới đình chỉ.
“Chủ nhân, thí nghiệm hoàn thành.” Lạp Phỉ Nhĩ thấy số liệu ổn định, đối Cảnh nói.
“Kết quả.” Cảnh trực tiếp hỏi.
“Kết quả thí nghiệm thành công, tinh cầu này thăm dò hoàn thành. Khoáng vật có 87421 loại, không có giống hi hữu; đối lập cơ sở dữ liệu, … kết luận, không có giá trị nghiên cứu.” Lạp Phỉ Nhĩ trực tiếp nói.
Mà người nhìn tất cả có chút há hốc mồm, đây là cái gì? Hình như là khỏa tinh cầu này thăm dò xong. Vậy trước kia bọn họ khổ cực là vì sao?
“Như vậy thăm dò xong?” Âu Dương Trạch không hoài nghi năng lực của Cảnh, đội thăm dò bận rộn vài ngày, chuyện còn không tiến triển cứ như vậy hoàn thành.
“Xong.” Cảnh trả lời.
“Đây là cái gì…” Trên gương mặt mỹ lệ của Á Nặc Lai. Phỉ Ân Bá Đức mang theo kinh ngạc, không có trải qua nhiều lắm tẩy lễ Á Nặc Lai nhịn không được hỏi.
“Lạp Phỉ Nhĩ.” Cảnh sẽ không đối những người này giải thích.
“Dạ, chủ nhân,” Lạp Phỉ Nhĩ gánh chịu trách nhiệm giải thích, “Đây là thiết bị thăm dò chủ nhân thiết kế, thông qua nó có thể biết địa hình, vật chất… Tất cả số liệu, … ” Ngoại trừ phía trước, phía sau đều không nghe hiểu. “Chính là như vậy.”
“Nga.” Mọi người không hiểu giả hiểu. Mà chuyên gia ánh mắt nóng bỏng nhìn Cảnh, tuy bọn họ cũng không hiểu, nhưng thiết bị thăm dò này là thứ tốt.
“Mục đích kế tiếp.” Cảnh hỏi.
Âu Dương Ngạo vội vàng điều ra tinh đồ, chỉ vào mục đích kế tiếp.
“Ai Đức Gia, xuất phát.” Cảnh mệnh lệnh xuất phát, y căn bản mặc kệ phản ứng của những người khác.
Mọi người bất đắc dĩ nhìn lẫn nhau, ai, bọn họ có thể thế nào. Âu Dương Ngạo vội vàng cho đội ngũ còn lưu ở dưới truyền lời, xem ra bọn họ đã đối Cảnh đại ca vô dụng, Cảnh đại ca sẽ không tiếp tục để ý bọn họ.
“Cảnh đại ca.” Duy Ân. Tát Đa Lợi Á lên tiếng. “Có thể đem số liệu vừa nãy cho chúng tôi một phần sao?” Những số liệu này vẫn rất quan trọng.
“Lạp Phỉ Nhĩ.” Cảnh phân phó.
“Dạ, chủ nhân.” Lạp Phỉ Nhĩ nghe theo, đem tư liệu chỉ thuộc về vị diện này truyền cho bọn họ.
Bắt được số liệu chuyên gia hưng phấn trong mệnh lệnh của Âu Dương Ngạo ly khai hạm kiều, trở lại phòng thí nghiệm đem những thứ này nghiêm túc nghiên cứu.
Mà những người còn lại không ở hạm kiều ngốc lâu, cùng Cảnh đánh tiếng đều ly khai, bọn họ phải một lần nữa an bài hoạt động thăm dò, có thiết bị thăm dò này tiến độ sẽ tiến triển rất nhanh, trước đây tiến độ thong thả như vậy, khiến quốc gia khác không có phản ứng quá kích, vũ trụ lớn như vậy, tiến độ chậm như vậy, bọn họ còn có cơ hội. Thế nhưng thiết bị thăm dò xuất hiện, Ốc Lam cùng đế quốc có thể trước khi bọn họ tới thăm dò xong, vậy thế giới mới bọn họ sẽ không có cơ hội, tin tức này phải tạm thời phong tỏa, bọn họ không trông cậy tin tức không tiết lộ, nhưng bọn họ phải tranh thủ chút thời gian làm chuẩn bị, chuẩn bị cho chiến tranh.
Hạm kiều náo nhiệt chỉ còn lại Cảnh, Ai Đức Gia cùng Lạp Phỉ Nhĩ dưới mệnh lệnh của Cảnh lui ra, hạm kiều cực đại trở nên im lặng. Rõ ràng rất nhiều năm trước, y vẫn như vậy ngồi ở đây, chỉ có y, nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ biến hóa, vì sao hiện tại nghĩ ở đây trở nên quạnh quẽ, vì sao nghĩ hạm kiều lớn đến quá phận, bắt đầu tưởng niệm ấm áp của người nào đó.
Cảnh lẳng lặng ngồi, tự hỏi, y không rõ loại biến hóa này.
…