Hội nghị cùng Nguyệt Cầu không nhanh không chậm tiến hành, lúc này Ốc Lam Liên Bang là mang theo tuyệt đối ưu thế mà đến, người đoạt được vòng nguyệt quế xuất sắc nhất của Tái Phỉ Tư ky giáp đại tái, còn có năng nguyên tinh, khiến hội nghị có khuynh hướng nghiêng về phía Liên Bang, thực lực đại biểu tất cả, đây là chân lý chính trị.
Mấy ngày này, ban ngày Cảnh đi theo Mộc Linh Hạo tham dự hội nghị, không nói lời nào. Ban đêm cùng Mộc Linh Hạo một phòng, một giường, cũng là xa cách. Bởi vậy, Mộc Linh Hạo khí thế càng ngày càng lãnh, đối mọi người tới tham dự hội nghị mà nói quả thực chính là dằn vặt, Nguyệt Cầu phương diện nghĩ chính mình nhạ Chiến Thần không thoải mái, trên bàn đàm phán càng tiếp bại lui.
Hắc ám hoàn cảnh luôn thích hợp âm mưu, tựa như những người mưu đồ bí mật.
“Đã an bài tốt sao?” Ngữ khí âm trầm.
“Lúc này nhất định khiến bọn họ triệt để tiêu thất, yên tâm, lúc này chuẩn bị đủ để hủy diệt bọn họ, ở đây là chỗ của chúng ta, hơn nữa lần này Vệ Thiên Liệt không đi cùng, cho dù đi cùng cũng không có bất luận cải biến.” Thanh âm rất có tự tin.
“Lợi Tư, nhiệm vụ lần này xin nhờ anh, tất cả vì Nguyệt Cầu.” Thanh âm mang theo khẩn cầu cùng kiên định.
“Tôi đã chuẩn bị.” Người phụ trách Nguyệt Cầu không cảng Lợi Tư tướng quân trước mặt những người này nói, nhiệm vụ lần này phải chết không nghi ngờ, anh không hối hận, cũng không thể hối hận, tất cả vì Nguyệt Cầu.
“Người nhà của anh, chúng tôi sẽ chiếu cố.” Một người trong đó nói.
Lợi Tư tướng quân không nói thêm, làm một quân lễ tiêu chuẩn, sau đó lui ra.
“Bộ đội đều an bài tốt.” Thanh âm âm trầm tiếp tục nói.
“Người xung quanh đang sơ tán, thích khách đã lẫn vào.” Thanh âm tự tin trả lời.
“Chiếc phi thuyền ở không cảng đang giám thị, không ai tiếp cận.”
“Tất cả vì Nguyệt Cầu.” Mọi người trong chỗ tối cùng nhau nói, đều tự tiêu thất trong phòng, hoàn thành kế hoạch lần này.
…
Thời gian trôi qua, ngày này là ngày độc lập của Nguyệt Cầu, người Nguyệt Cầu cao hứng bừng bừng, hỉ khí dương dương, mà người Liên Bang là khinh thường nhất cố. Ngày độc lập là ngày lễ trọng yếu của Nguyệt Cầu, nghỉ mười ngày. Người Liên Bang ở Nguyệt Cầu công tác, đại thể không muốn đứng ở nơi như vậy, thừa dịp nghỉ, đều trở về Ốc Lam. Cho nên gần nhất không cảng các nơi rất bận rộn, đại lượng phi thuyền bỏ neo, tùy thời chuẩn bị xuất phát.
“Nguyên soái đại nhân, mấy ngày này mọi người nghỉ ngơi, không bằng do tôi tới dẫn các vị hảo hảo ngoạn ngoạn.” Hôm nay hội nghị kết thúc, Lợi Tư tướng quân tiến lên nhiệt tình chào hỏi, “Cảnh công tử, Lỗi công tử còn có hài tử của Âu Dương nghị viên đều là lần đầu tiên tới Nguyệt Cầu, không nhân cơ hội hảo hảo kiến thức một chút, rất đáng tiếc.”
Âu Dương Ngạo cùng Mộc Lỗi nghe hai mắt tỏa ánh sáng, đúng vậy, gần nhất đều theo trưởng bối tham gia những hội nghị buồn chán, còn không hảo hảo ở Nguyệt Cầu du ngoạn.
Âu Dương Trạch nhìn về phía Mộc Linh Hạo, Mộc Linh Hạo gật đầu. Âu Dương Trạch nói: “Vậy phiền tướng quân.”
“Không phiền, tôi cũng buồn chán, lão bà hài tử về nhà mẹ đẻ, lần này nguyên soái đại nhân tới tôi không đi được, biết tôi đi cùng nguyên soái đại nhân, tiểu tử nhà tôi còn bảo tôi nhất định phải lấy được chữ ký của nguyên soái đại nhân, nguyên soái đại nhân có thể cho mặt mũi sao?” Lợi Tư tướng quân có chút hài hước nói, thuận tiện lấy ra một tờ giấy trắng cùng bút, đáng tiếc Mộc Linh Hạo không kí tên, đợi hồi lâu, Lợi Tư tướng quân thấy kí tên vô vọng, chỉ có thể xấu hổ thu hồi giấy cùng bút.
“Vậy, ngày mai, tôi dẫn các vị đi Thủy Tinh tháp kiến trúc cao nhất của Thủy Tinh thành, ở đó các vị có thể thấy toàn cảnh Thủy Tinh thành, cách không xa chính là quảng trường trung ương, ngày mai vì dân chúng Nguyệt Cầu sẽ cử hành tiểu hình duyệt binh thức, không ít người đến xem…” Lợi Tư tướng quân máy thu thanh mở, thao thao bất tuyệt nói Nguyệt Cầu có nơi nào thú vị hảo ngoạn, thẳng đến khi đoàn ngoài Mộc Linh Hạo nhóm tới khách sạn, mới ly khai.
…
Phòng khách sáo phòng Tử La Lan khách sạn, Mộc Lỗi cùng Âu Dương Ngạo chờ mong du ngoạn ngày mai trở lại gian phòng, Âu Dương Trạch cùng Lý Thiên Cách ngồi trên hai chiếc sô-pha đối diện, Mộc Linh Hạo ngồi trên chiếc lớn nhất, Cảnh ngồi cùng một chiếc, chỉ là dựa vào bên cạnh.
“Lợi Tư tên kia có điểm kỳ quái.” Âu Dương Trạch nói, Lợi Tư tính cách anh có điều lý giải, hôm nay một điểm không giống, nói nhiều lắm, người rất nhiệt tình.
“Lão đại, tôi tra được hướng đi gần nhất của Nguyệt Cầu có điểm không đúng.” Nguyệt Cầu làm bí ẩn vẫn có điểm tiếng gió, tuy không biết cụ thể, thế nhưng Nguyệt Cầu bộ đội ở Thủy Tinh thành phân phối rõ ràng so bình thường dày đặc, tuy nói bởi duyệt binh thức, nhưng dày đặc quá phận, làm nhân viên tình báo, Lý Thiên Cách rõ ràng phát hiện gần nhất mọi người xuất nhập không giống bách tính bình thường.
“Nguyệt Cầu muốn làm gì?” Âu Dương Trạch nghi hoặc hỏi, muốn đối bọn họ động thủ trước đây không phải không có, thế nhưng gióng trống khua chiêng như vậy một lần cũng không có.
“Bọn họ muốn triệt để gϊếŧ chết chúng ta, khai chiến sao?” Lý Thiên Cách nói ra khả năng.
“Rất có thể.” Âu Dương Trạch nói, lần này năng nguyên tinh của Cảnh đánh vỡ tất cả bình tĩnh, còn có Ai Đức Gia hào tồn tại phi hành cấp tốc như vậy, Nguyệt Cầu không khả năng bình thản không nhìn, khả năng nhất chính là đem căn nguyên triệt để thanh trừ. Âu Dương Trạch nhìn về phía Cảnh.
Mộc Linh Hạo cũng nhìn Cảnh bình tĩnh, Nguyệt Cầu là muốn đối Cảnh động thủ, thực sự đυ.ng tới người không nên đυ.ng, Cảnh là nghịch lân của Mộc Linh Hạo, tất cả người cùng tổ chức đánh chủ ý Cảnh, hắn sẽ không bỏ qua.
“Thiên Cách, thông tri xuống, chuẩn bị tác chiến.” Mộc Linh Hạo không cho phép có người xúc phạm tới Cảnh.
“Lão đại, đây là…” “Linh lão đại.” Mộc Linh Hạo là thực sự muốn khai chiến. Lời khuyên bảo của Lý Thiên Cách cùng Âu Dương Trạch đông lại trong băng lãnh sát ý của Mộc Linh Hạo, Nguyệt Cầu thực sự đem Mộc Linh Hạo chọc giận.
“Không cần, cho mấy người một cái nhắc nhở, đem người Liên Bang toàn bộ rút khỏi Nguyệt Cầu, nơi đây sẽ biến mất.” Cảnh lạnh lùng mở miệng, trong mắt là hắc ám tựa như tuyệt vọng thâm uyên bọn họ từng thấy, thế nhưng càng sâu, càng kinh khủng.
Nguyệt Cầu muốn đối y động thủ, vậy tiêu thất là được, vũ đạo của máu tiếp tục đi, lúc này y sẽ tự mình động thủ, không chỉ bởi phải bảo vệ Mộc Linh Hạo, chính yếu là vì chính y, nỗi lòng huyên náo của y cần dùng huyết đến bình phục, để Nguyệt Cầu triệt để tiêu thất, tồn tại nhỏ bé không đáng nhắc tới, nơi này sẽ hóa thành bụi bậm, tất cả sinh mệnh đều sẽ biến mất.
“Thiên Cách, an bài người Liên Bang trở về, nhanh chóng.” Thấy hắc ám trong mắt Cảnh, Mộc Linh Hạo biết Cảnh là nghiêm túc, trầm lãnh hắc ám mang theo thị huyết sát ý, làm nguyên soái Liên Bang hắn còn có trách nhiệm, đây là bất đồng của hắn cùng Cảnh, Cảnh độc thân một mình cái gì cũng không quan tâm, thế nhưng hắn là thượng vị giả, hắn có lập trường của mình.
“Dạ.” Hai người chính sắc, vội vã ra ngoài an bài, bọn họ cũng cảm giác sát ý, sát ý thâm trầm kinh khủng. Cảnh tột cùng trải qua cái gì, nhiễm sát ý khiến người sợ hãi. Bọn họ chỉ biết, lúc này, Nguyệt Cầu thực sự thảm.
Người thật đáng buồn, vẫn không nhận rõ thực lực chân chính của đối thủ, tất cả những thứ bọn họ quan tâm đều phải mai táng, đây cũng là lần đầu tiên thế nhân thấy tồn tại vô tình kia, một chút lực lượng cường hãn, nhưng đủ khiến thế giới run rẩy, sợ hãi.
…