Thâm Uyên Chi Liêm

Chương 3: Phong ấn đã không cần

Trải qua mấy giờ cao tốc chạy, chiếc xe huyền phù màu đen tiến nhập trang viên Chiến Thần gia tộc.

Trang viên này chiếm giữ tương đương đáng sợ, từ đại môn đến chủ trạch cần nửa giờ đi xe, chủ trạch xa hoa, mấy hoa viên các hữu đặc điểm, hậu sơn như rừng có một biệt thự loại nhỏ đặc biệt kiến tạo, phương tiện thời gian người dạo chơi mệt mỏi có thể nghỉ ngơi, còn có ky giáp thí luyện tràng chủ nhân xây thêm, bởi vậy có thể tưởng tượng trang viên này bao nhiêu lớn. Đây là nhà của Mộc Cảnh ở thế giới này, một căn nhà lạnh lùng.

Xuống xe, ba người đi vào chủ trạch.

Vừa vào cửa, Mộc Lỗi đã bị mẫu thân Trần Lâm ôm lấy: “Lỗi Nhi, đã trở về, thành tích thế nào? Không cần nói nhất định là S, phụ thân con nhất định thật cao hứng, ngày mai tổ chức một vũ hội hảo hảo chúc mừng.”

“Mẹ, không có gì đáng chúc mừng.” Mộc Lỗi cười cắt đứt mẫu thân.

“Thế nào không chúc mừng, tốt nghiệp chứng S cấp, đại học Liên Bang có mấy học sinh lấy được, con thế nhưng là kiêu ngạo của lão gia.”

“Mẹ.” Mộc Lỗi có chút bất đắc dĩ, vô thức nhìn thoáng Mộc Cảnh bước lên cầu thang.

Chú ý đôi mắt của con trai, Trần Lâm không tốt nói: “Vậy không chúc mừng, miễn cho một số kẻ không tốt nghiệp đỏ mắt, cùng con ta so tự ti.”

“Bá mẫu, Lỗi muốn sinh khí.” Thấy sắc mặt khổ não của hảo hữu, Âu Dương Ngạo mở miệng nói. Cậu không thích mẫu thân Lỗi, tuy xinh đẹp, nhưng rất xu thế, Lỗi cũng không thích tính cách của bà, thế nhưng ai kêu bà là mẫu thân Lỗi, mà bà xác thực yêu thương Lỗi, cho nên, Lỗi nhịn, mà cậu ngoại lệ gọi bà một tiếng bá mẫu, bằng không ai để ý nữ nhân này.

“Ai nha, này không phải Tiểu Ngạo? Hôm nay thế nào tới?” Trần Lâm kinh ngạc nói, đối Âu Dương Ngạo bà rất thích, gia thế không sai, được lão gia thưởng thức, đối việc con trai cùng đứa bé này một chỗ giao hảo chỉ có lợi, bà cũng vui vẻ con trai cùng đứa bé này, Âu Dương gia đồng lứa có mấy nữ hài, phải nghĩ biện pháp tiếp xúc, như vậy địa vị con trai nhất định càng ổn, phế vật kia, hừ, thực sự vướng bận.

“Hôm nay sư phụ trở về, cháu đến gặp sư phụ. Cháu đã nói sẽ ở đây trụ một thời gian.” Nghe cách gọi của Trần Lâm, Ngạo trong lòng trợn trắng, mặt nhưng mang tiếu dung khéo léo, cậu chính là lo lắng hảo hữu.

“Mẹ, phụ thân một hồi sẽ tới. Con cùng Ngạo đi chỉnh lý. Tóc mẹ có điểm rối.” Minh bạch tâm tính hảo hữu, hơn nữa phụ thân nhanh tới, cậu cùng Ngạo thế nhưng muốn lấy tư thái tốt nhất đi gặp phụ thân, cậu nói sang chuyện khác chuẩn bị ly khai.

“Thực sự, không được, mẹ lập tức đi nhìn. Hai đứa cũng đi, gặp lão gia không thể thất lễ, nhanh đi, nhanh đi.” Nghe được lời con trai, Trần Lâm lập tức trở về phòng.

Âu Dương Ngạo đối Mộc Lỗi tán dương thổi tiếng huýt sáo, cố sức vỗ vai cậu. Lỗi liếc trắng, Âu Dương Ngạo cười làm một tư thế thỉnh, theo cậu về phòng.



Thảm màu đỏ xa xỉ, gia cụ quý báu, bóng đèn tạo hình lịch sự tao nhã, bức hoạ danh gia treo trên tường, cửa sổ thuỷ tinh thật to chấm đất, rèm cửa sổ quy củ kéo qua, xuyên qua cửa sổ có thể thấy bồn cây cùng sân thượng bên ngoài, một cái bàn, một cái ghế. Cách đó không xa có một chiếc giường màu đỏ duy trướng vây quanh, dra giường cùng gối đầu màu trắng, đủ để ba nam nhân cao to nằm ngủ. Đây là gian phòng của y, không có vị đạo thuộc về y, chỉ là một nơi nghỉ ngơi.

Bước vào phòng tắm rộng lớn, tháo xuống kính mắt, cởi ra y vật, thân thể hoàn mỹ giấu dưới y vật hiển lộ, trắng nõn nhưng không bệnh trạng, cơ thể cân xứng không hiện cồng kềnh, ai cũng không biết lực lượng trong cụ thân thể mảnh khảnh này có bao nhiêu đáng sợ, đủ để huỷ diệt thế giới. Ngón tay thon dài mở chốt, dòng nước ấm áp phun ra, trên thân thể xinh đẹp một hồi đầy thuỷ ngân, mang thật sâu mê hoặc, đáng tiếc không ai thưởng thức phân mỹ lệ này.

Vươn tay đem mái tóc xối nước đẩy ra sau, gương mặt nhã nhặn bị che khuất hiển lộ, không thể nói tuấn mỹ, nhưng có vị đạo rất dễ xem. Thời gian từng đình chỉ bắt đầu chuyển động, để lại trên gương mặt từng vết tích, ngây ngô đã có hoàn toàn tiêu thất, chuyện đã kinh lịch khiến gương mặt tuổi trẻ ổn trọng rất nhiều, năm năm sinh hoạt an ổn khiến hắc ám nguy hiểm giấu nơi đáy mắt ẩn tàng càng sâu, thâm thuý nhìn tới tận cùng, nhưng không cách nào nhìn thấu. Gương mặt không biểu tình, bình tĩnh, khiến người muốn phá huỷ, đánh vỡ phân bình tĩnh này, muốn thấy y khóc la.

Khoé miệng bỗng nhiên vung một cung độ, thân thể y đã triệt để trưởng thành, đây là trạng thái tốt nhất, thời gian của y sẽ lần thứ hai đình chỉ, lần này là xuất phát từ ý nguyện của y. Cường giả ở trình độ như y, thân thể sẽ tự động ở trạng thái tốt nhất đình chỉ, không già đi.

Năm năm, y ở Liên Bang đại học tinh tường lý giải tiến trình thế giới này, sau đó quyết định nội dung cuộc thi, “Lạp Phỉ Nhĩ.” Nhẹ gọi.

Thân ảnh ưu nhã xuất hiện, “Chủ nhân.”

“Chuẩn bị thế nào?” Đóng chốt, cầm lấy khăn tắm chà lau thân thể, hỏi.

“Đều chuẩn bị tốt.” Đem thân thể thực thể hoá, đây là tiêu chí bọn họ khác những trí năng khác, bọn họ có thể sử dụng lực lượng ngưng kết chân thực thân thể mà không phải chế tạo. Từ tủ quần áo lấy ra y vật, cung kích vì chủ nhân mặc vào.

“Tốt.” Đứng trước gương, trên mái tóc nhẹ bắn, tóc lập tức khô, không lưu một chút nước, người trong gương nhã nhặn bình tĩnh, “Lui xuống đi.” Lạp Phỉ Nhĩ bởi được chủ nhân thừa nhận hài lòng không thôi tiêu thất trước mặt chủ nhân.

Cầm lấy kính mắt, kính mắt từng che giấu ưu thương tự ti dưới đáy mắt chính là phong ấn, lấy tay nắm chặt, hoả diễm trắng xanh đột nhiên xuất hiện, đem kính mắt đốt đến tro tàn không lưu. Lực lượng vượt trước vị diện sẽ tạo thành vị diện tan vỡ. Thời điểm y trở lại, lực lượng quá cường đại áp bách vị diện, chỉ cần thêm một chút vị diện sẽ sụp đổ, vì không huỷ diệt thế giới, y đem lực lượng phong ấn tại trình độ vị diện có thể thừa nhận, kính mắt chính là phong ấn. Bởi y nguyên bản thuộc về vị diện, cho nên vị diện có thể thong thả thích ứng lực lượng đề thăng đẳng cấp, nếu người không thuộc vị diện mang theo cường đại lực lượng đi vào, không phải kẻ xâm nhập thích ứng chính là vị diện khuất phục. Vô Xá bọn họ thế nhưng chinh phục không ít vị diện, huỷ diệt càng nhiều. Trải qua thời gian năm năm, vị diện đã thừa nhận y, không cần chinh phục, một vị diện có thể có nhiều chưởng khống giả, nếu có người muốn chinh phục vị diện này phải hỏi y một chút, vì vậy vị diện này là của y, ngoại trừ người Vô Xá, y tuyệt không cho phép bất kỳ chưởng khống giả nào.

Phong ấn đã không cần.