Trì Thanh và Bạch Lâm cùng nhau một chỗ đã hơn ba năm, quan hệ cũng đã sớm theo “thuở ban đầu” chuyển biến càng thêm thân mật thành quan hệ “Tình yêu cuồng nhiệt” .
Trước khi độc trong cơ thể Bạch Lâm mất đi, tình hình thân thể của nàng cũng không có chuyển biến tốt rõ ràng. Bởi vì độc tố này đã sớm đem thân thể của nàng ăn mòn đến hư đi, so với dạ dày được cứu lại, quả thận còn lại của Bạch Lâm là không thể giữ lại được nữa, chuyện quan trong nhất cần làm chính là đổi thận cho nàng.
Thân làm tỷ tỷ của Bạch Lâm, Tăng Khả Hận không thể nghi ngờ là lựa chọn đầu tiên. Nhưng từ khi nàng ấy bị thương liền bắt đầu nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh, thời thời khắc khắc đều có thể nguy hiểm đến sinh mệnh. Mặc dù là Tăng Khả Hận chính mình gật đầu, mọi người cũng sẽ không đồng ý làm như vậy.
Huống chi, Trì Thanh có tính toán riêng, cô quyết định muốn đem chính thận của mình hiến cho Bạch Lâm. Mới đầu nghe được quyết định của Trì Thanh, người đầu tiên đưa ra ý kiến phản đối chính là Bạch Lâm. Nàng biết đổi thận là mạo hiểm không lớn, nhưng đối với cơ thể tổn thương cũng không nhỏ. Sau khi đổi thận vài năm, cả hai đều phải dùng một ít thuốc để bảo trì thân thể khỏe mạnh, sức đề kháng cũng sẽ so với người thường kém một ít. Một người yêu Trì Thanh như vậy thì nàng làm sao có thể cho Trì Thanh đem một bên thận hiến cho mình.
Nhưng mà, Trì Thanh cũng quyết kiên trì, Bạch Lâm cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn thỏa hiệp, liền tạo thành cục diện như ngày hôm nay, “nhĩ trung hữu ngã, ngã trung hữu nhĩ”*. Các nàng có cùng huyết thống, thân sinh là mẹ con, là càn gắn bó thành người yêu. Trừ bỏ những quan hệ ấy ra, các nàng lại xài chung thận giống nhau. Quan hệ thân mật như thế, bất luận là người yêu cũng không sánh được .
*:trong ngươi có ta, trong ta có ngươi. “Nhĩ” là đại từ nhân xưng ngôi thứ hai dùng chỉ định một người khác, “ngã” là đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất biểu thị cho chính bản thân, hai từ này tùy bối cảnh mà dịch ra nhân xưng hợp lý.
Cùng nhau ở chung hơn ba năm, hai người chưa bao giờ từng có cãi vã, mặc dù đã xảy ra một ít tình huống quan điểm bất đồng, cuối cùng cũng nhiều là Trì Thanh vô điều kiện nghe theo ý của Bạch Lâm. Quan hệ hai người dần dần sinh ra đổi chỗ, rốt cục không hề là Bạch Lâm đơn phương trả giá, mà thay đổi vì Trì Thanh săn sóc ôn nhu sủng Bạch Lâm.
Trừ bỏ cuộc thông thường cuộc sống, chuyện vui vẻ của hai người ở đời thường cũng có đột phá mới. Trong khoảng thời gian rất dài, đều là Trì Thanh làm chủ phương diện kia, nàng chủ đạo đem thân thể Bạch Lâm, đem nàng một lần lại một lần đưa lêи đỉиɦ núi, hai người công thụ địa vị cũng không có sinh ra đảo lộn. Thẳng đến khi có một lần, Bạch Lâm trịnh trọng hướng Trì Thanh đưa ra hy vọng muốn cô trở thành nữ nhân của nàng, mới không dễ dàng gì trở mình.
Trước kia không cùng Bạch Lâm một chỗ, Trì Thanh nghĩ đến chính mình là cái người Thanh tâm quả dục. Cô sẽ không đυ.ng đến, lại càng không trầm mê vào chuyện tình yêu không lối thoat. Nhưng mà, làm sau lần đầu tiên cùng Bạch Lâm phát sinh quan hệ, cô đúng là dần dần yêu thích cái loại cảm giác này. Cô thích đem Bạch Lâm đặt ở dưới thân, ủ vào trong ngực, thích thân thể nàng, càng thích nghe được âm thanh Bạch Lâm khi lên tới cao trào.
Có thể nói, tất cả của Bạch Lâm đều làm cô mê muội, nhưng Trì Thanh lại chưa bao giờ nghĩ qua để cho đối phương chiếm giữ mình. Không nghĩ tới không phải là không muốn cấp cho Bạch Lâm, mà là Trì Thanh đối với chút ít kí ức thời thơ ấu lưu lại bóng ma. Phần cố kỵ này cô không có nói cho Bạch Lâm, nhưng là người yêu sớm chiều ở chung, Bạch Lâm lại như thế nào không phát hiện đến? Phát hiện Trì Thanh khẩn trương cùng vô thố, Bạch Lâm trong lòng tê rần, vốn cảm giác áp bách cũng đi theo biến mất hoàn toàn vô không, thay đổi hành động dùng tay vuốt ve nhẹ nhàng trên đầu Trì Thanh.
Thân thể bị Bạch Lâm ngăn chặn, đầu lại bị nàng với lực đạo ôn nhu như thế vân vê. Giờ phút này phát sinh hết thảy làm cho Trì Thanh sinh ra một chút cảm xúc trước kia chưa từng có, nàng rất nhanh liền đỏ tai, theo bản năng muốn phản kháng, lại lo lắng sẽ làm đau Bạch Lâm, đành phải thôi. Lại nói tiếp, Trì Thanh với tư cách bị động số lần tuy ít, nhưng cũng không phải chưa từng có. Nghĩ vậy lần đầu tiên quá phận khẩn trương, còn có vài lần không được tự nhiên cùng ngượng ngùng. Như vậy Trì Thanh làm cho Bạch Lâm. cảm thấy cực kì đáng yêu lại đau lòng, đáng yêu vì Trì Thanh ngây ngô lại vô lực phản ứng, lại hiểu được, Trì Thanh sở dĩ sẽ sợ hãi như vậy nguyên nhân là do đâu.
“Thanh, đừng sợ, mọi chuyện hết thảy đều trôi qua rồi. Ngươi hiện tại là Thanh của ta, là nữ nhân của ta. Ta và con đều thực yêu ngươi, không bao giờ sẽ làm ngươi bị một chút thương tổn nữa.” Tại loại thời điểm này, Bạch Lâm không vội tiến hành bước tiếp theo, mà là lấy tay an ủi nhẹ vỗ về phía sau lưng Trì Thanh, hôn lướt qua một đám như lông vũ thưa thớt, đi xuống đến phần lõm trên sống lưng cô.
Trì Thanh gặp phải cảnh ngộ làm cho người ta đau lòng khổ sở, thân thể của cô đủ để những nữ nhân khác phải ghen tỵ. Ba năm đi qua, đến nay đã bốn mươi tuổi Trì Thanh lại hoàn toàn không có một một chút bộ dáng nữ nhân trung niên nên có. Trên mặt tìm không thấy một chút nếp nhăn, ngay cả da dẻ chất lượng cũng tốt tương đương Bạch Lâm.
Hình thể của cô không vì nguyên nhân năm đó sinh Bạch Lâm mà biến dạng, thậm chí dùng dáng người ma quỷ hình dung cũng tuyệt không quá. Hiện tại, kiên cường mạnh mẽ này, người này như nữ nhân lãnh ngạo không thể tiếp cận nhưng lại giống một con mèo nhỏ ở dưới thân nàng, bả vai nhỏ hẹp bởi vì chính mình vuốt ve run rẩy. Lại như thế nào không cho lòng người yêu thương, tâm động.
Trên người Trì Thanh phía dưới cũng chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ tơ tằm màu đen, vải dệt dạng lưới kia bao lấy bộ mông cô, mặt trên thêu thùa bện thành con bướm nằm ở giữa khe hở. Tăng phần thêm gợi cảm xinh đẹp, lại làm cho người ta cầu mà không thể, như ôm tỳ bà nửa che mặt quả thật cảm giác hiệu quả. Liền như vậy si ngốc nhìn, thẳng đến Trì Thanh không an phận động đậy, Bạch Lâm mới tiếp tục động tác trước đó.
Hôn theo bả vai Trì Thanh xuống phía dưới, một đường đi tới quanh quẩn lận cận chỗ vòng eo mảnh khảnh. Cùng lúc đó, Bạch Lâm kìm lòng không đậu vươn tay xoa nắn bộ mông Trì Thanh . Mắt sắc nàng phát hiện, lúc ình chạm vào khối thịt đàn hồi tràn đầy mềm mại kia, thân thể Trì Thanh nhất thời xuất hiện run rẩy, sau đó đúng là dúi đầu vào trong cái gối.
“Thanh thẹn thùng.” Xuất hiện một màn kịch vui biến hóa trước mắt, làm cho Bạch Lâm phì cười. Tuy rằng nàng đã sớm biết Trì Thanh không được tự nhiên, nhưng tình huống nhược thế giống như bây giờ thật đúng là rất ít gặp. Bởi vì là tư thế nằm úp sấp, mà Trì Thanh lại đem mặt chôn dưới gôi, cho nên Bạch Lâm căn bản không có cách nhìn thấy biểu tình của cô hiện giờ.
Dù vậy, ở giữa cổ người kia ửng hồng cùng hai bên lỗ tai ngoài vẫn là vạch trần này toàn bộ ngụy trang của chủ nhân nó. Thấy Trì Thanh sau khi nghe xong mình nói lại càng không tính đem mặt theo gối đi ra, Bạch Lâm nhoài người về phía bàn trang điểm trên giường nhìn người này, bất đắc dĩ cười cười, trong mắt lại tràn ngập sủng nịch.Vật giống như hình dáng chủ nhân, nhưng Trì Thanh như bây giờ, lại làm cho Bạch Lâm nhớ tới con rùa Lạc Địch …
Biết rõ Trì Thanh trong thời gian ngắn sẽ không chấm dứt khó chịu, Bạch Lâm cúi xuống, dùng một bàn tay chống trên giường, tay còn lại kia là ôm bụng hở ra, chậm rãi đem vành tai bại lộ ở bên ngoài của Trì Thanh ngậm vào. Cùng Bạch Lâm giống nhau, tai Trì Thanh cũng là dễ dàng phiếm hồng. Hai người ngượng ngùng trước giờ bộ phận đỏ lên cũng không phải là mặt, mà là hai bên tai đáng yêu kia. Bởi vậy tai cũng liền đồng dạng trở thành địa phương mẫn cảm Trì Thanh và Bạch Lâm.
Cái lưỡi mượt mà khẽ khiêu chỗ thịt mềm mại, ngậm ở miệng khẽ cắn, cũng nhẹ nhàng chậm rãi mυ'ŧ vào, phát ra một ít tiếng vang ái muội không rõ. Nghe Trì Thanh hỗn độn thở dốc, cảm thấy nhiệt độ cơ thể cô dần nóng lên. Bạch Lâm vỗ vỗ phía sau lưng của cô giúp cô thuận khí, lại đỡ lấy thắt lưng Trì Thanh đem cô từ trên giường kéo tới, để cho cô từ nằm úp sấp thay đổi thành quỳ gối trên giường.
Tư thế xấu hổ như vậy nếu là trước kia, Trì Thanh tất nhiên sẽ ra sức giãy dụa. Nhưng hiện tại, cô vừa mới định động liền nhìn đến bụng nhô lên của Bạch Lâm, nháy mắt lại không có giãy dụa *. Trì Thanh minh bạch, yêu nhiều một người, sẽ muốn đem tình yêu ngang bằng cho đối phương. Bạch Lâm yêu cô, luôn vô cùng ôn nhu đối đãi cô. Mặc dù chính mình từng vô số lần đem nàng thương tổn sâu vô cùng, nàng vẫn là không rời không bỏ, đi theo bên người mình.
Cho dù là ở tình huống trên, chỉ cần chính mình không nói một chữ nào, Bạch Lâm sẽ lập tức dừng lại toàn bộ động tác, cam tâm tùy tiền bị cô đặt ở dưới thân. Trì Thanh cũng biết, Bạch Lâm muốn cho mình khoái hoạt, muốn giữ lấy chính mình. Nhưng suy nghĩ thông suốt, lại chính là vượt qua cái hố trong lòng. Cô vẫn là không được tự nhiên ngượng ngùng, trong lòng còn có phần cố kỵ cũng đang quanh quẩn trái phải. Dần dà, cô phát hiện Bạch Lâm luôn kiềm chế đối chính mình, ngẫu nhiên thời điểm có thể muốn mình cũng trở nên phá lệ cẩn thận.
Bạch Lâm như vậy làm cho Trì Thanh đau lòng, cô cũng chỉ có thể bắt buộc chính mình thích ứng. Đáng tiếc, nói là nói như vậy, đến lúc chân chính hành động, Trì Thanh như trước đúng là phóng không ra .
———————————————–
“Tiểu Lâm, nếu ngươi mệt mỏi chúng ta liền dừng lại, đừng miễn cưỡng.” Gặp Bạch Lâm còn thật sự lại dáng vóc tiều tụy hôn môi chính mình phía sau lưng, Trì Thanh lo lắng dặn nói.
“Không quan hệ, Thanh không phải đã nói, thích hợp vận động là tốt sao? Huống hồ, nơi này đã muốn có cảm giác đâu.”.Bạch Lâm nói xong, dùng tay sờ sờ đến nơi đó của Trì Thanh, phát hiện chỗ kia đã là một mảnh nóng bỏng ẩm ướt. Bắt tay rút về đến, nhìn kia mặt trên lây dính trong suốt dịch thể, lại đem tầm mắt dừng trên mặt đầy ửng hồng của Trì Thanh, Bạch Lâm vừa lòng gợi lên khóe môi, tâm cũng dễ chịu hơn một phần. Thanh của nàng , thật sự thực đáng yêu.
“Kia… Vậy tiếp tục đi.” Biết chính mình đêm nay tất nhiên không có biện pháp toàn thân trở ra, Trì Thanh nhận mệnh nói. Mặc dù trong lòng còn đang có vài phần e lệ, vừa vặn thể phản ứng lại không có biện pháp đã lừa gạt bất luận kẻ nào. Trì Thanh biết, nàng kỳ thật thực thích Bạch Lâm như vậy đối nàng. Hai người là người yêu, có yêu sẽ muốn đem chính mình tốt nhất cấp đối phương, lẫn nhau dâng tặng. Trì Thanh muốn Bạch Lâm khoái hoạt, cũng tưởng đem chính nàng thân thể cấp Bạch Lâm. Được đến tiếp tục đi xuống mệnh lệnh, nghe lời Bạch Lâm tự nhiên không dám chậm trễ.
Nàng vươn hai tay dọc theo người Trì Thanh mà hai khỏa rắn chắc trên người nàng cũng theo dao động tay của Bạch Lâm mà giờ đã đứng sừng sững. Ngực Trì Thanh không phải thực đầy đặn, lại đàn hồi đến mười phần, mượt mà dị thường. Hai nhẹ tay ôn nhu vuốt ve, lại dùng lưỡi liếʍ đến khe hở trên đó. Chỉ vài cái quấn quanh khỏa bồng đào, Trì Thanh hô hấp đã muốn có bộ dáng hỗn loạn, trong đó còn kèm theo nàng khắc chế không được có khi theo mũi phát ra tiếng hừ nhẹ. Đó là một loại vui thích lại cực lực khắc chế ẩn nhẫn, dụ hoặc mà làm cho người ta trìu mến.
“Thanh thích không?” Phát hiện nhiệt độ thân thể Trì Thanh càng ngày càng cao, Bạch Lâm biết thân thể của nàng chính là rơi vào cảnh đẹp. Gặp đối phương ngửa đầu, cắn chặt môi dưới không chịu trả lời chính mình. Bạch Lâm biết nên tiến lên tận dụng thời cơ, tại một điểm trên bụng mà đặt lưỡi xuống. Ngay sau đó, nàng liền sau khi nghe được giả phát ra một tiếng hừ nhẹ. Kỳ thật, Trì Thanh phát ra thanh âm cũng không phải bởi vì thân thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mà là nguyên do tâm lý được thỏa mãn.
Giờ này khắc này, nàng là thân sinh nữ nhi cũng của nàng người yêu đang ở cố gắng cấp nàng toàn bộ khoái hoạt, trong bụng Bạch Lâm còn có các nàng hai người huyết mạch. Làm Bạch Lâm bụng cùng chính mình thân thể tu nhân bộ vị chạm nhau, Trì Thanh căn bản không cách nào hình dung đây là như thế nào một loại cảm giác. Có cảm thấy thẹn, ngượng ngùng, càng nhiều đúng là một loại kỳ diệu thoải mái cùng an tâm. Đúng vậy, nàng giờ phút này đang ở bị chính mình người yêu, yêu , mà các nàng đứa nhỏ cũng là trong đó chứng kiến hết thảy. Các nàng là người một nhà, là mật không thể phân chỉnh thể. Chính là nghĩ vậy dạng từ ngữ, Trì Thanh liền kích động hạnh phúc muốn rơi lệ.
“Tiểu Lâm, ta thực thích.” Lần đầu tiên, Trì Thanh như thế thành thực ở trên giường nói ra nàng ý nghĩ chân thật. Bạch Lâm vừa nghe qua liền hơi hơi sửng sốt, nhưng không có nói cái gì, mà là hết sức chuyên chú tiến hành nàng trên tay động tác. Làm trong lòng bàn tay hai khỏa viên cầu đã muốn bị nàng nhào nặn đến như bóng cao su, Bạch Lâm lưu luyến bắt tay na khai, một lần nữa trở lại Trì Thanh khố gian, tái lấy cực kỳ thong thả tốc độ đem trước mặt cái kia màu đen để khố lạp xả xuống dưới.
So với dĩ vãng mỗi một lần, hôm nay Trì Thanh hiển nhiên hơn nhiệt tình. Làm đóa hoa dưới kia cũng thấm ướt cả một mảng quần, cái kia liền tức khắc bại lộ trước mắt Bạch Lâm. Đó là một đóa phấn nộn thuần túy, nó mềm mại mê người, toàn thân đều tản ra mê hoặc hương vị. Nó là hoa, cũng thuộc loại hải dương ngon bối trai ngọc. Nó ở nở rộ hoàn mỹ không gì sánh kịp, mà nó nhiệt tình cũng chỉ có tại thân thể ướt đẫm kia một khắc mới có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh bại lộ ở chính mình trước mặt. Mặc dù đã muốn không phải lần đầu tiên nhìn đến nó tốt đẹp bộ dáng, mỗi lần nhìn đến, Bạch Lâm lại đều đã bị này hấp dẫn đến không thể li khai tầm mắt. Nó bộ dáng là như vậy tốt đẹp, cả vật thể phấn nộn, vẫn duy trì mới sinh nhan sắc cùng sáng bóng.
Chẳng sợ bị nước biển ướt nhẹp bao phủ, nó trật tự vẫn là như vậy rõ ràng có hứng thú, thậm chí có thể nhìn đến trong đó kia một tấc tấc một cái điều mặt nhăn điệp. Có lẽ là quá mức đói khát, nó kích động nó vỏ sò, lặp lại khép mở, toát ra càng nhiều trong suốt trong sáng đầm nước. Mà trung gian trai ngọc châu tức thì bị này sóng triều mà ra lưu thủy bát sái hơn trong suốt trong sáng, tản mát ra ánh sáng ngọc quang mang. Bạch Lâm dần dần xem đến sửng sốt , sinh ra một loại tên là khát vọng giữ lấy. Vì thế, nàng hé miệng, cúi người tiến lên, không chút suy nghĩ liền đem kia khối mê người kia lại gần miệng. Bộ vị tư mật không báo trước bị Bạch Lâm hôn trụ, Trì Thanh không tự kìm hãm được phát ra một tiếng khinh ngâm. Nàng biết Bạch Lâm đang ở dùng biện pháp gì gây cho chính mình khoái hoạt. Trì Thanh cảm thấy chính mình sẽ bị song song đánh chiếm từ thân thể đến tâm lí mà tan rã, càng thêm làm cho nàng rối rắm là giờ phút này chính mình cư nhiên vẫn là tư thế quỳ bị Bạch Lâm giữ lấy.
“Tiểu Lâm… Đừng… A…” Trì Thanh muốn cùng Bạch Lâm nói đừng nữa tiếp tục đi xuống, khả nói đến một nửa lại sinh sôi bị người sau động tác chuyển biến vì rêи ɾỉ. Trì Thanh rất thẹn thùng , nàng căn bản không biết nói như vậy nên nói như thế nào xuất khẩu. Nàng bối rối vô cùng, bị Bạch Lâm nhất ba lại nhất ba thế công cho tới đã quên mình. Giờ phút này, nàng cùng ngày thường lý cái kia lạnh lùng lạnh nhạt nhân có cách biệt một trời, tựa như đàn lang đứng đầu chuyển hóa vì bạch thỏ lột xác, hận không thể làm cho người ta ôm vào trong ngực trìu mến.
Cái lưỡi lúc này khắc hóa thành vhx khí cứng rắn, ở khe hở qua cái lưỡi vẫn qua lại dao động. Viên ngọc châu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đỏ lên phát thũng, nhẹ nhàng đυ.ng vào một chút đều đã mang đến ngập đầu khoái ý. Gặp Trì Thanh mông theo chính mình tiết tấu đong đưa đứng lên, Bạch Lâm lấy tay sờ sờ hai khối trắng nõn khéo léo cánh hoa, lại đem mỹ thực nuốt vào trong miệng. Bạch Lâm. yêu Trì Thanh, yêu của nàng toàn bộ, yêu linh hồn của nàng. Ở nàng trong lòng, Trì Thanh là trên đời này tối sạch sẽ nhân. Gì tuyệt vời chuyện vật cùng nàng so sánh với, cho Bạch Lâm mà nói đều là không đáng giá nhắc tới. Có lẽ như vậy chuyện ở rất nhiều người xem ra là hèn mọn , khả nàng có thể cảm nhận được lại chỉ có thỏa mãn cùng ngọt ngào. Càng là khoái hoạt, tốc độ lại càng là tiến nhanh, tra tấn nàng. Ở vị trí chủ đạo kia, Bạch Lâm ra sức ở lấy lòng Trì Thanh, phát ra từ nội tâm hy vọng đối phương có thể khoái hoạt. Làm răng nanh cùng trung tâm kia khỏa tăng vọt trai ngọc châu chạm vào nhau, mang đến ma sát khiến cho khoái ý đạt tới một cái khác cực hạn, mà Trì Thanh thân thể cũng bởi vì này một chút run run càng thêm kịch liệt.
“Tiểu Lâm… Tiểu Lâm…” Trì Thanh kìm lòng không đậu kêu ra tên Bạch Lâm, này không phải đối phương lần đầu dùng lưỡi yêu nàng, cũng là hai người trước nay chưa có kí©ɧ ŧìиɧ phù hợp. Trì Thanh cũng có phát hiện, hôm nay buổi tối, thân thể của chính mình xác thực so với bình thưòng vô cùng nhạy cảm. Có lẽ là hai người lâu lắm không có xảy ra mấy chuyệnn thân mật, cũng có thể là ở chính mình ở sâu trong nội tâm, đã muốn đem đi qua kia phân vẻ lo lắng dần dần phao đi.
Làm thân thể đạt tới đỉnh núi kia một khắc, Trì Thanh bả đầu một lần nữa mai trở lại gối đầu lý, dùng sức cắn bên gối không chịu ra tiếng, nhưng trong cơ thể tràn đầy ra nhiệt lưu lại bại lộ nàng giờ phút này thoải mái cùng cực hạn.
Qua hồi lâu, Trì Thanh vẫn duy trì vừa rồi động tác nằm úp sấp nằm ở nơi đó, Bạch Lâm hôn môi của nàng mông, thay nàng vuốt ve vòng eo.
“Thanh thoải mái sao?” Bạch Lâm ôn nhu hỏi, nàng thật sự thực thích Trì Thanh nhu nhược như vậy.
“Không thoải mái… Không… Không có gì cảm giác.” Mặc dù thân thể còn đang có dư âm của cao triều, Trì Thanh là cậy mạnh nói câu này, rõ ràng là lời nói phát ra không đúng với tình trạng nàng. Nhìn nàng quỳ gối trên giường, chân run run, Bạch Lâm hiểu rõ khơi mào lông mi. Ngay sau đó, ở Trì Thanh không thể phản ứng hết sức, rất nhanh bắt tay / chỉ đưa đến nàng trong cơ thể, vừa vào rốt cuộc.
“A…” Thân thể bỗng nhiên bị dị vật xâm nhập, vẫn là như vậy khắc sâu trình độ, khiến cho Trì Thanh vô thố kêu lên. Nàng hồi đầu nhìn về phía chính mỉm cười xem chính mình Bạch Lâm , tưởng nói cho chính nàng từ bỏ. Mà Bạch Lâm cũng không để ý tới Trì Thanh trong mắt nhắn dùm ý tứ, chậm rãi động khởi ngón tay.
“Nếu Thanh không thoải mái, ta tự nhiên sẽ cố gắng làm cho Thanh khơi nguồn thoải mái"