Thiếu Nữ Ngây Thơ

Chương 157: Phiên Ngoại 2 H (Tăng Khả Hận x Lục Úy Lai)

Edit: Grey_color

Beta: Tăng Sở Hi

Tăng Khả Hận tính cách quyết định ở chuyện giường chiếu tuyệt không giống đại đa số các cô gái nội liễm khác, mà là vô cùng phóng túng và cuồng dã. Nghe được yêu cầu bức thiết như thế của người yêu, ở hoàn cảnh bình thường, Lục Úy Lai tuyệt đối sẽ không hai lời mà làm theo. Nhưng trong trường hợp này, ngay cả khi tính nhẫn nại của cô đã đạt đến cực hạn, cũng sẽ không có màn dạo đầu mà trực tiếp tiến vào Tăng Khả Hận.

Thân thể nữ nhân khác biệt so với cho nam nhân thô kệch, mà lại là tràn đầy nhu mĩ ứng với bản năng của họ, Tăng Khả Hận chính là vừa nhu mĩ vừa giảo hoạt như vậy. Đầu tóc tím thẫm mới nhuộm kia bị nước làm cho ướt, rối tung phía sau lưng che khuất đi một cái sẹo dài dữ tợn, nhưng không cách nào xua đi đau xót trong lòng Lục Úy Lai.Vươn tay vén lên mái tóc nàng, nhìn vào vết sẹo ẩn giấu trong đó, Lục Úy Lai ánh mắt ngưng lại, rồi lập tức trở nên càng thêm nhu hòa. Cô ngẩng đầu lên phía trước, cách vài centimet, nhẹ nhàng thổi vào lưng và cổ của Tăng Khả Hận.

Nước ấm cùng hơi nóng đồng thời công kích khiến cho Tăng Khả Hận vốn là thân thể mẫn cảm trở nên càng thêm khó nhịn, nàng động đậy thân thể, ý đồ dùng nóng ẩm giữa hai chân cọ xát đùi Lục Úy Lai, xoa dịu sự trống rỗng đã lâu này. Nhưng người sau đã phát hiện ra ý đồ của nàng, ngược lại dang hai chân mình rộng ra, khiến cho dự định của Tăng Khả Hận rơi vào khoảng không.

“Úy Úy đây là… Khi dễ ta sao?” Thân thể không chiếm được thỏa mãn, trở nên càng ngày càng mãnh liệt. Tăng Khả Hận quay đầu lại, ánh mắt nóng rực (phượng nhãn) mê ly nhìn Lục Úy Lai. Một cái liếc mắt này đơn giản này thành công đoạt mất hồn phách người đối diện, làm cho Lục Úy Lai nhìn thấy thất thần.

Tăng Khả Hận rất đẹp, tất cả mọi người đều công nhận điều đó. Nhưng là, vẻ đẹp yêu mị đến mức dụ hoặc này, Lục Úy Lai tin rằng trên đời người mình từng thấy qua cũng chỉ có một mình nàng như vậy. Tăng Khả Hận đẹp đến phô trương, đẹp quyến rũ. Nàng nhiệt tình như lửa, nổi lên như một trận lụt, yêu nhiêu tận từ trong xương tủy. Ngay chỉ là một ánh mắt, một động tác liền đủ để khơi gợi lên bản tính nguyên thủy nhất của con người.Tại thời điểm này, bị cặp mị nhãn kia nhìn chằm chằm, Lục Úy Lai từ trong đó nhìn thấy được, là khát cầu du͙© vọиɠ, là tình yêu của Tăng Khả Hận dành cho mình. Nàng hiểu rõ gật gật đầu, đưa tay tiến tới tách ra hai chân Tăng Khả Hận. Không ngoài dự liệu, nơi đó đã đó có không ít những thứ chất lỏng khác không phải nước. Nó trơn trượt, dính nhớp cùng ẩm nóng, mang theo từng xúc cảm quen thuộc.Mặc dù đυ.ng đến Tăng Khả Hận nơi đó đã tràn đầy, nhưng Lục Úy Lai cũng không vì vậy mà xâm nhập vào, mà dùng lòng bàn tay úp phủ lên toàn bộ khối thịt non mềm này, lên xuống trái phải mà cọ xát. Tuy là chỉ chạm nhẹ vào như vậy, lại vẫn là làm cho thân thể Tăng Khả Hận mẫn cả run lên, càng ướt lợi hại hơn.

Khối thân thể này đã chịu đựng ‘trầm tịch’ quá lâu, kể từ lúc Tăng Khả Hận quyết định xa lánh Lục Úy Lai, hai người chưa từng thực sự được vui vẻ. Mỗi lần đạt tới cao trào gọi tên người khác, rõ ràng trong lòng là được thích nữ nhân trên người này chiếm lấy, cũng không nghĩ muốn thấy bộ dáng Lục Úy Lai thất vọng đau khổ, Tăng Khả Hận cũng không nề hà bất đắc dĩ mà diễn xong một vai này. Nàng tin, khổ tâm của mình so với khổ sở của Lục Úy Lai là như nhau.

Nhưng bây giờ thì khác, tất cả mọi thứ đều đã tan biến cùng cái chết của Bạch Quân. Sẽ không còn đau xót nữa, cũng sẽ không còn lừa gạt giấu diếm. Chính mình có thể không cần kiêng nể gì kêu ra tên Lục Úy Lai khi hạnh phúc, mang tất cả những gì của mình, những điều tốt nhất đều cho nữ nhân này. Chỉ có sự kết hợp như vậy, mới có thể nói hoàn mỹ.

“Úy Lai… dùng lực nhiều hơn một chút… Muốn ta…” không vừa lòng với lực đạo nhẹ nhàng của Lục Úy Lai, Tăng Khả Hận động thân thể, đong đưa bộ phận non mềm giữa hai chân hướng về phía tay của Lục Úy Lai. Nơi mẫn cảm vì vậy mà được khuây khỏa khiến Tăng Khả Hận thở dài ra tiếng, cả người đều xụi lơ trong lòng Lục Úy Lai, chỉ còn lại chút khí lực.

Nước thật nóng, thân thể cũng thật nóng. So với cả hai còn nóng hơn, là môi Lục Úy Lai đang dán tại vành tai nàng. Khối thịt mềm nhũn kia được cô ngậm trong miệng, dùng răng nanh đay đay, cái lưỡi dọc theo tiến vào trong khoang tai. Từng trận tê dại khoái ý từ tai truyền khắp toàn thân, làm cho Tăng Khả Hận nổi cả da gà. Thấy khỏa no đủ trước ngực nàng vì động tình mà cương lên, Lục Úy Lai tâm khẽ động, trực tiếp vươn tay trái chạm đến, tùy ý vuốt ve xoa nắn quả cầu mềm mại mia.

“A… Úy Lai… Chính là như vậy… Dùng sức… Dùng sức khi dễ ta.” Thấy Lục Úy Lai rốt cuộc cũng không còn đυ.ng chạm trêu chọc mình, Tăng Khả Hận khinh ngâm thúc giục nói. Thân thể của nàng quá nhạy cảm, ngay cả chính nàng cũng không biết điểm nhảy cảm của mình ở đâu. Hoặc là nói, nàng toàn thân trên dưới đều có thể công kích vào.Cổ họng bị Lục Úy Lai mở ra hôn trụ, khiến cho Tăng Dĩ Hận mỗi một lần thở dốc đều trở nên có chút khó khăn. Nàng cảm thấy chiếc lưỡi kia uyển chuyển di động vòng quanh khuôn miệng, từ trước ra sau, rồi một đường đi xuống phía dưới, lướt qua ‘hồ điệp cốc’*, cuối cùng chậm rãi liếʍ trở lại phần giữa cột sống.

(*:hồ điệp nghĩa là bướm, cốc nghĩa là thung lũng)

Bởi vì vết thương cũ, phần eo là phần yếu ớt nhất trên cơ thể Tăng Khả Hận. Cũng chính vì như thế, nhưng lại làm cho bộ phận kia cực kỳ nhạy cảm, chỉ đứng sau một số ít bộ phận tư mật. Trên người nàng thịt rất ít, thân mình cong lên thậm chí có thể lộ thấy xương cột sống to dài kia. Nhìn chằm chằm vào khoảng xương lòi lõm này, Lục Úy Lai kinh hãi trước cảnh đẹp như vậy, không kịp tự hỏi liền cắn đến, cách một lớp da mỏng manh, lặp lại động tác ma sát phần xương cốt ẩn giấu trong cơ thể Tăng Khả Hận.

“Ân… Úy Lai… Thật thoải mái…” Thân thể khoái ý làm cho Tăng Dĩ Hận khắc chế không được kêu ra tiếng, kỳ thật, nàng cũng chưa bao giờ nghĩ đến phải khắc chế. Nàng phát hiện đêm nay Lục Úy Lai phá lệ nhiệt tình, động tác so với trước kia còn muốn cường thế hơn nhiều. Tuy nói lần vui vẻ này không phải là lần đầu tiên kể từ khi nàng xuất viện, nhưng so với Lục Úy Lai tỏ vẻ ôn nhu của vài lần trước đây, Tăng Khả Hận vẫn là thích sự nóng vội và một chút thô lỗ của cô.

Giống như thời điểm cô trói nàng bên giường, trải nghiệm không tính là ngọt ngào, thậm chí dùng thống khổ cùng đau đớn để hình dung cũng tuyệt không có quá. Nhưng Tăng Khả Hận nhớ rõ lúc trước Lục Úy Lai là như thế nào một lần lại một lần ở lúc nàng sắp ‘lêи đỉиɦ’ lại đem nàng bỏ xuống, cuối cùng lại cho nàng nhẹ nhàng phóng thích. Cái loại cảm giác này, thật sự thoải mái giống như sắp chết. (kinh dị)

“Tiểu Hận, nếu có khó chịu liền nói cho ta biết.” ngay lúc Tăng Khả Hận cong hoảng thần, Lục Úy Lai bỗng nhiên mở miệng nói. Ngay sau đó, không đợi nàng phản ứng lại, thân thể của nàng đã bị Lục Úy Lai mạnh mẽ xỏ xuyên qua, vào đến tận nơi sâu nhất của thông đạo.

“A!” Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột ngột làm cho Tăng Khả Hận kêu ra tiếng, mà Lục Úy Lai một khắc cũng không ngừng bắt đầu công kích thân thể của nàng. Cái mông cùng đùi cọ xát lẫn nhau, thân thể bị Lục Úy Lai ôm từ phía sau, dưới thân còn lại là cường thế cùng ra vào va chạm mạnh mẽ của cô. Tăng Khả Hận có thể cảm nhận được Lục Úy Lai mỗi một lần đi vào trở ra đều mang ra một ít nhiệt lưu, cũng sẽ mang theo một ít chất lỏng ấm áp. Cảm giác nóng ấm kia luân phiên xen kẽ lẫn nhau, có một loại khoái ý nói không nên lời.Tăng Khả Hận là chất độc, đã nếm qua thì không thể ngăn chặn lại, mà âm thanh nàng phát ra chính là liều thuốc kí©ɧ ŧìиɧ tốt nhất. Nhìn người phía trên cong cong lưng, thân thể gầy yếu bởi vì sự xâm nhập của mình mà bất tọa, cười vui sướиɠ run rẩy hết cả người. Lục Úy Lai vuốt ve eo Tăng Khả Hận, nhẹ nhàng xoa bóp, lại cực kỳ cẩn thận khống chế lực đạo của mình, để tránh tổn thương thân thể Tăng Khả Hận.

Từ khi Tăng Khả Hận xuất viện đến nay, số lần hai người ‘vui vẻ’ cùng nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong quá trình của vài lần hiếm hoi này, Lục Úy Lai như trước chiếm cứ vị trí chủ đạo, áp dụng một ít tư thế thoải mái để chiếm giữ Tăng Khả Hận, nhằm giảm bớt gánh nặng thân thể và nơi thắt lưng của nàng.Hôm nay ở trong bồn tắm lớn này không thể khống chế được, đây là chuyện mà Lục Úy Lai không nghĩ tới, mà loại tư thế lúc này lại là trước đây chưa từng thử qua. Vốn vì lo lắng cho thắt lưng của Tăng Khả Hận, mặc dù này là tư Tăng Khả Hận thích nhất, Lục Úy Lai quyết định từ bỏ nó hoàn toàn. Nhìn bộ dáng mê người của người phía trên, cô vẫn là kiềm chế không được rung động trong lòng, trực tiếp đi vào Tăng Khả Hận.Giờ phút này, cô cảm nhận được Tăng Khả Hận có bao nhiêu nóng bỏng cùng gấp gáp, nhìn nữ nhân này bởi vì sự xâm nhập của mình mà sướиɠ mê ly. Lục Úy Lai biết, nữ nhân này có bao nhiêu yêu mình, thân thể của nàng sẽ tương ứng có bao nhiêu mẫn cảm. Lục Úy Lai muốn cho nàng khoái hoạt, muốn nàng đạt tới cực hạn, vì chính mình mà nở rộ.

Tất cả những suy nghĩ làm cho động tác trên tay Lục Úy Lai không khỏi có phần tăng nhanh, không ngừng dùng ngực cọ xát phía sau lưng Tăng Khả Hận, để tự làm dịu xuống dưới thân thể mình.Hai người thay nhau trong tiếng thở dốc hỗn loạn, không biết là Lục Úy Lai khó cưỡng được thanh âm quá mức mê người hay là Tăng Khả Hận quá mẫn cảm, chỉ là mới gần mười lần ra vào, Tăng Khả Hận đã có khuynh hướng sắp tới.(yếu sinh lý thôi) Càng chạm vào càng thoải mái Tăng Khả Hận càng kêu lên ra tiếng, nàng không khỏi vặn vẹo phần eo, dùng sức chạm vào ngón tay Lục Úy Lai đang trong cơ thể mình.Phát hiện động tác của Tăng Khả Hận, Lục Úy Lai lo lắng thắt lưng của nàng sẽ chịu không nổi, vội vàng vươn tay giữ lại, không cho nàng tiếp tục động. Cũng không ngờ tới, hành vi như vậy của cô rất nhanh liền khiến cho Tăng Khả Hận bất mãn.

“Úy Lai, cho ta, sắp… sắp đến …” Thực hiển nhiên, Tăng Khả Hận không muốn dừng lại vào lúc này. Nàng thấp giọng nói xong, dùng cặp mắt mông lung tròng mắt đẫm lệ nhìn chính mình, thẳng cho đến khi làm cho tâm cùng xương cốt Lục Úy Lai mềm nhũn. Nàng vỗ vỗ dưới bụng Tăng Khả Hận, đứng dậy để cho nàng quỳ trên bồn tắm.Mặc dù tư thế này có hơi xấu hổ, nhưng so với vừa rồi tư thế nặng nề khi nãy đối với Tăng Khả Hận là tốt hơn nhiều. Khi ngón tay ở trong thông đạo ra vào càng gấp, co rút lại càng ngày càng mãnh liệt. Lục Úy Lai nhìn hai tay không ngừng run rẩy, ngửa đầu nhìn Tăng Khả Hận không ngừng thở dốc, vươn tay vỗ vỗ cánh hoa trắng nộn mông nàng.Tăng Khả Hận thân thể mẫn cảm làm sao có thể thừa nhận loại đυ.ng chạm bất ngờ này? Ngay tại thời điểm này, cho dù là cảm giác đau cũng sẽ biến thành một phần kɧoáı ©ảʍ của nàng. Rất nhanh, Tăng Dĩ Hận cảm giác đau đớn tê dại cùng kɧoáı ©ảʍ được Lục Úy Lai đưa đến cao trào. Hai người xụi lơ nằm ở bồn tắm lớn, ngay cả nước cũng đã muốn lạnh, họ cũng lười cả đứng dậy.

“Có mệt không?” Chấm dứt hoai ái, ngón tay Lục Úy Lai bên trong cơ thể Tăng Khả Hận cũng không có rút ra. Nhìn đối phương nằm ở trong lòng mình, bụng dưới vừa rồi co giật chuyển sang dần ổn định, giờ phút này lại phát sinh phập phồng. Lục Úy Lai biết, người nào đó có lẽ còn chưa được đút ăn no.

“Không mệt, chỉ cần là Úy Úy tới , sẽ không thấy mệt nữa. Ân… Ta còn muốn… lại cho ta.”.Quả nhiên, sau khi nghỉ ngơi, cơ thể Tăng Khả Hận lại trỗi lên phản ứng. Phát hiện nàng kẹp chặt hai chân, không ngừng cọ xát ngón tay mình trong cơ thể nàng. Hai khỏa trước ngực cũng lẫn nữa hồi phục, đỉnh hồng trên đó cũng bắt đầu cứng lên. Lục Úy Lai gật gật đầu, nữa ôm nửa dìu đem Tăng Khả Hận từ bồn tắm lớn đi ra, hai người một đường hôn môi trở về phòng ngủ.Sau khi Tăng Khả Hận xuất viện, việc đầu tiên các nàng làm là rời khỏi Hải thị, đi tới Lâm thị nới mà Trì Thanh và Bạch Lâm đang ở, mua một biệt thự gần cạnh nhà của họ, trên mĩ danh là hàng xóm, giúp đỡ hai người họ cũng chỉ có thể làm món ăn chay.Hai người mới đi đến bên giường, Tăng Khả Hận bỗng nhiên đè lại hai vai Lục Úy Lai, đem nàng áp trên giường. Thấy đối phương có chút kinh ngạc nhìn mình, Tăng Khả Hận cười cười khẽ ra tiếng, tiện đà ngồi vào trên Lục Úy Lai, dùng bộ phận ẩm ướt kia cọ xát người phía dưới. Bụng bị dính ướt cùng chút gì đó lan tràn, nhìn Tăng Khả Hận dùng phương thức rõ ràng như thế câu dẫn mình, Lục Úy Lai hận không thể liền đem người này giữ lấy, đem nàng ăn sạch.

“Úy Lai tựa hồ đã quên, ta vẫn đều thực thích ở trên.” Tăng Khả Hận nói xong, bắt lấy tay phải Lục Úy Lai đặt vào miệng, vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ những ngón tay thon dài của đối phương. Nghĩ nghĩ ngón tay này vừa rồi còn ở trong thân thể mình, mang cho nàng vô hạn vui sướиɠ, Tăng Khả Hận hơi hơi đỏ mặt, nhưng không có dừng lại động tác, ngược lại đem ngón tay kia bỏ vào trong miệng rêи ɾỉ.Vật mềm mại phấn nộn di chuyển giữ kẻ hở ngón tay, mang đến từng cảm giác mượt mà bóng mịn, mà Tăng Khả Hận khuôn mặt phiếm đỏ kia làm cho người ta không nỡ rời mắt. quả tròn trước ngực nàng như hai quả cầu đầy, vòng eo không ngừng đong đưa theo đường cong của bụng, cơ bụng như ẩn như hiện giống như những ngọn núi ly kì, đầy khe sâu bí ẩn, làm cho người ta lưu luyến không rời.

Nàng thẹn thùng, bởi vì trên tay mình còn lưu lại hương vị trong cơ thể nàng. Nàng nhắm hai mắt, trên cao nhìn xuống đè nặng chính mình, dùng đầu lưỡi liếʍ tay nàng như một con mèo tham lam. Cảm thấy khối mềm mại dán trên bụng mình ngày càng ướt, Lục Úy Lai chỉ cảm thấy toàn thân đều như là ngọn lửa cháy. Nàng muốn nữ nhân này, muốn hung hăng tiến vào thân thể Tăng Khả Hận, làm cho nàng vì chính mình mà điên cuồng.

“Tiểu Hận, để ta muốn ngươi, ngươi thật ướt .” Lục Úy mở miệng, nói ra thực tế mà cả hai đều biết rõ. Bụng bị dịch thủy Tăng Khả Hận trào ra làm cho ướt đẫm, thậm chí còn từ bụng chảy xuống đến giường, khiến cho tấm trải cũng không thoát khỏi. Lục Úy Lai tin, nếu tái tiếp tục kéo dài, tấm trải nệm này cũng rất nhanh giống như bụng mình mà bị làm cho ướt đẫm, chiếc giường này là không thể ngủ tối nay.

“A… Úy Lai không cần nóng vội, ngươi… Ngươi không phải vừa rồi còn muốn từ từ chậm rãi ăn ta sao? Bất quá… Hiện tại nhưng là đến lượt ta thay ngươi ăn.” Tăng Khả Hận đứt quãng nói xong, khởi động thân thể, tách rời nơi đang áp sát vào Lục Úy Lai kia. Mắt thấy giữa hai chân mình và bụng Lục Úy Lai tạo ra một vài sợi nhớp nháp, hình ảnh như thế làm cho Lục Úy Lai không khỏi đỏ mặt, Tăng Khả Hận lại phá lên cười càng thêm vui vẻ.

Nàng bắt lấy hai ngón tay Lục Úy Lai bị chính mình liếʍ ướt, chậm rãi hướng tới phía trước lối vào cơ thể, từ từ ngồi xuống, dùng thân thể đem toàn bộ nuốt vào. Thấy ngón tay mình bị Tăng Khả Hận dùng phương thức “Ăn” này đi vào, Lục Úy Lai còn chưa kịp nói cái gì, Tăng Khả Hận liền đong đưa vòng eo, dùng phương thức nàng thích nhất để đạt được khoái hoạt.Ngày thường, trừ bỏ gặp được một ít tình huống đặc biệt hoặc là chuyện có liên quan đến Lục Úy Lai, Tăng Khả Hận luôn xử lý vấn đề một mình và không theo nguyên tắc gì, hơn nữa ở chuyện giường chiếu lại là càng như vậy. Nàng thích dùng phương thức ‘nữ thượng vị’* được Lục Úy Lai giữ lấy, không chỉ có bởi vì khát vọng thân thể, càng bởi vì nàng thích tư thế từ trên cao nhìn xuống. Mặc dù Lục Úy Lai nhiều lần cảnh báo, thắt lưng của nàng không được làm nhiều vận động, nhưng Tăng Khả Hận lại vẫn là thích làm như vậy.

(*: là ngồi trên nhúng nhúng nhúng đó…)

Ánh trăng xuyên qua cửa sổ lớn sát đất chiếu vào trên khuôn mặt đổ đầy mồ hôi của Tăng Khả Hận, đem dung nhan xinh đẹp yêu mị càng phát ra hư ảo tốt đẹp. Nàng đung đưa mái tóc dài, hai khỏa no tròn trước ngực không ngừng nhảy múa lên xuống như những con thỏ ngọc sống động. Vòng eo thon dài lúc này như một con rắn nước mềm mại, vặn vẹo theo từng tiết tấu của nàng.Mặc dù cảnh đẹp như vậy thực mê người, nhưng Lục Úy Lai vẫn là không có quên tình trạng thân thể Tăng Khả Hận. Cô đỡ vòng eo đong đưa của đối phương, trong mắt hiện ra vài tia lo lắng.

“Tiểu Hận, thắt lưng của ngươi không thể hoạt động mạnh, hãy để cho ta, được không?” Lúc Úy Lai nói, ngón tay trong cơ thể Tăng Khả Hận cũng bắt đâu ngọ nguậy, trực tiếp ấn vào điểm mẫn cảm phía trong bức tường (điểm G đó), khiến cho thân thể Tăng Khả Hận nháy mắt xụi lơ xuống.

“A… Úy Úy thật xấu, sao… Như thế nào vừa lên đến liền có thể công kích nơi đó của người ta. Không quan trọng… Ân… Ngẫu nhiên, lúc này đây, sẽ không phá hư… A… A ha… Hơn nữa, ta biết, ngươi cũng thích như ta vậy. Ân! Đừng… Đừng ấn… Để cho ta đem nói cho hết lời…”.

“Về sau, tay  Úy Úy, chính là thắt lưng của ta…”.

———

H khó nhai thật…!