—————
Tác giả : DD Nghe lời Phục Duy, Phục Minh vội vàng chạy vào nhà nhằm ứng cứu cho anh 3 trong lúc “dầu sôi lửa bỏng”, lúc này mặt ảnh đang đỏ cả lên vì xấu hổ, ai đời mời người mình thích tới nhà lại toàn hỏi chuyện ăn uống không, người ta không bỏ về đã là may lắm rồi :
-Hy vọng là anh tư giúp được cho anh ba, xong rồi sáng mai mình phải kiu ảnh đi chụp CT các loại, chụp X-Quang các kiểu xem não còn trong đầu ổng không mới được? – nó
-Chào em, Minh Thắng – anh 4
-A, chào anh tư – Minh Thắng
-Ê, ê, mọi người nhìn kìa, Minh Thắng lúc nãy còn ngây người ra mà giờ thấy anh tư một cái thì thái độ thay đổi 180 độ luôn. – em út
– Thì phải rồi, ông ba ổng toàn hỏi người ta chuyện ăn uống không ngây người ra mới lạ, với lại anh 4 đẹp trai như vậy là nam thần vạn người mê, thêm cái nụ cười toả nắng nữa, anh nhìn còn thích nữa mà! – anh 5
– Nhưng không đẹp bằng em, kaka! – nó
-Ọe, xấu nhất mà tưởng mình đẹp nhì – anh 2, anh 5, em út
Nhờ có anh 4, một sát thủ tình trường kinh nghiệp đầy mình giúp sức một tay nên anh 3 ăn nói trơn tru trôi chảy hơn không còn ấp a ấp úng nữa, khiến bữa cơm trở nên vui vẻ hơn.
-Họ sắp ăn cơm xong rồi kìa, để em đi vô kiu anh 4 ra, mọi người chuẩn bị kế hoạch 2 đi. – nó
-Ừm, tụi anh đi thay đồ đã! – anh 2
-Ủa, mọi người ăn cơm xong rồi hả? – nó
-Ừa, cậu đi mua thuốc gì mà lâu vậy?
-Ờ thì, mình mua thuốc nhức đầu xong gần về tới nhà thì thấy….a thì thấy đau bụng, đúng rồi, thấy đau bụng nên phải quay lại tiệm thuốc hihi – nó.
– Ừm, vậy cậu nghỉ ngơi đi, mình về trước, tạm biệt mọi người!
-Khoan đã, để anh đưa em về, khuya rồi, em về một mình nguy hiểm lắm _ anh 3
-Ờ, đúng đó, để mình với ảnh đưa cậu về cho!
-Ưm, vậy cũng được, tụi mình đi.
-Đi thôi! – nó
Tụi nó vừa đi khỏi thì lập tức anh 2, anh 4, anh 5, em út vội thay một bộ đồ đen lấy khăn bị mặt lại, lên xe vòng đến gần nhà Minh Thắng, núp vào một bụi cây phục sẵn chuẩn bị hành động, tại sao ư? Vì bước 2 trong kế hoạch bẻ cong là “Anh hùng cứu mỹ nhân”, à nhầm nhọt qua trồng trọt rồi, phải là “Anh hùng cứu mỹ nam”.
——— 2 tiếng trước ———
-Bước 2, mọi người gồm anh 2, anh 4, anh 5, em út sẽ giả làm cướp chặn đường tụi em, rồi anh 3 sẽ ra tay nghĩa hiệp, đánh tụi cướp một trận, tiếp tục ghi một điểm vào mắt Minh Thắng.
-Thui đi, ảnh giỏi võ như vậy, lỡ đánh trúng cái mặt anh thì sao, anh có được cái mặt tiền để làm ăn thui đó! – anh 4
-Rồi, rồi, anh hứa anh sẽ nhẹ tay mà, không đấm vô cái bản mặt đẹp trai của em đâu! – anh 3
-Nhưng mà em nghe nói anh Minh Thắng cũng giỏi võ lắm mà, lỡ ảnh xông vô đập tụi em rồi sao? – em út
-Em yên tâm, anh sẽ nắm tay nó lại, không cho nó vô đánh được chưa? – nó
-Ê, ai cho em nắm tay em ấy, tay em ấy chỉ để anh nắm thui.- anh 3
-Rồi, rồi, chưa gì đã đánh dấu quyền sỡ hữu rồi, thui cứ quyết định vậy đi, tới đó mọi người làm như kế hoạch là được rồi! – nó
—— Hiện tại —–
Anh ba đang đi song song với Minh Thắng, cái tay thì với với cố nắm cho được bàn tay Minh Thắng :
-(Anh ba cố lên, sắp nắm được rồi, ừ, sang phải một tý, sang trái một góc 123 độ, ừ, nắm đi, sắp tới rồi) – nó
-Đứng lại! – một thằng vô danh tiểu tốt
-(Giời ạ, phim đang tới hồi gay cấn, nam chính còn chưa nói gì mà mấy vai phụ đã bay vô là sao, không thể nào làm việc với một ê kíp cộc cạch như vầy được, về phải xử 4 người này mới được, ủa mà khoan, mình chưa ra dấu, không lẽ đây là…) – nó
– Tụi bây là ai hả? Sao dám chặn đường tụi tao hả?
– Tụi tao là cướp chứ là gì, có muốn sống thì khôn hồn giao hết tiền ra đây?
– Anh ba, tụi nó là cướp thật chứ không phải cướp giả đâu! – nó
– Hả, cướp mà cũng có cướp thật cướp giả nữa hả? – Minh Thắng
-Ờ thì, cái đầu cậu chỉ để mọc tóc thui hả, động đậy cái não suy nghĩ đi! – nó
– Hai đứa đừng lo, có anh ở đây, cướp gì anh cũng chấp hết, bộ tụi bây không biết tao là đại ca……
-Ặc, ặc – nó ho ra hiệu cho anh 3
-À, ờ, ý tao là không biết tao là đại sư huynh của võ quán Thiên Địa sao mà dám chặn đường cướp hả?
-Ủa có võ quán đó nữa hả, sao em không biết nhỉ?
-À, ờ, có sao không, tại cậu không biết đó thui (Giời ạ, ông nội này lấy tên băng nhóm ra đặt cho võ quán lun, bái phục,bái phục)
-Thằng này giỏi nhào vô, nhào vô!
Một cuộc ẩu đả xảy ra, anh 3 tả xung hữu đột một thân một ngựa, à nhầm làm gì có ngựa, phải là một thân một mình đánh với 3 thằng cướp, mà 3 thằng này lỳ thiệt đánh bất chấp tất cả lun, bị ảnh đập te tua tơi tả tàn tạ té lên té xuống mà còn gáng đứng lên đánh tiếp :
-Minh Thắng, cậu tính đi đâu vậy?
-Mình đi giúp anh Phục Hàn một tay!
-Ơ, không cần đâu, để ảnh đập một mình được rồi!
-Nhưng….
-Không sao đâu, ảnh mạnh như trâu vậy đó, mười thằng như vậy cũng không nhầm nhò gì đâu!
Cuối cũng sau một hồi đánh nhau ầm ĩ, ba thằng cướp bị anh 3 đập bầm dập, mặt mày như tấm giẻ rách, răng môi lẫn lộn, nhưng anh 3 thì cũng không khá hơn khi bị tụi nó rạch vô khuôn mặt đẹp trai một nhát, thở hổn hển vì mới ăn xong bữa tối đã phải đánh lộn mười mấy phút làm thứ ăn tiêu hóa hết, cái bụng đói meo kiu ọp ẹp, cơn cuồng ăn lại phát tán, hoa mắt lảo đảo.
-Anh, Phục Hàn, anh có sao không, sao anh đi loạng choạng vậy?
-Máu cuồn ăn của ảnh dâng lên tới não rồi đó, sắp bung nắp não ra rồi, anh ba ráng đi nha, xíu nữa tới nhà Minh Thắng rồi nó cho ăn, đừng có làm bậy mà cắn tay nó nha!
-Em thiệt là tình!
– Ủa mới nãy ảnh mới ăn xong mà?
– Tại có cậu nên ảnh đâu dám ăn như heo như thường ngày, ở nhà ảnh có biệt danh là Trư Bát Giới đó, còn mấy đứa bạn kiu ảnh là heo mập đó, chưa hết facebook của ảnh có nick name là ủn ỉn đó, hồi nhỏ, ảnh mập lắm tại ăn nhìn đó nhưng nhờ ba mình kiu ảnh ăn kiêng với tập thể dục nên mới được như vậy đó, ờ năm lớp 1…., năm lớp 2 nữa…, ờ còn năm lớp 5 thì….(chết rồi, mỗi lần máu nhiều chuyện dâng lên là mình không kìm chết được cơn thèm nhiều chuyện, về thể nào cũng bị ảnh hành hạ cho mà coi, huhu)
-Haha, thật không anh?
-Em đừng nghe nó nói bậy, anh…anh không có
-Haha, coi cái mặt ổng mắc cỡ kìa, haha
-Thui để về nhà em băng bó vết thương rồi nấu cơm cho anh ăn nha!
– Tốt quá, cảm ơn em.
– Đứng lại….
-(Giời ạ, sớm không xuất hiện, muộn không xuất hiện lại xuất hiện ngay lúc này, toàn ngay lúc nam chính đang sắp tỏ tình, haizzz) – nó
-Mấy người là ai? Sao chặn đường tụi tui? – Minh Thắng
– Là cướp chứ là gì, khôn hồn thì giao tiền ra đây!
– Ủa bữa nay là ngày tết của cướp hả, gặp cướp hoài vậy?
– Để tớ xử lý cho, nè, 4 anh chàng cao to đẹp trai bụng 6 múi kia ơi, cảm phiền làm ơn tránh ra cho tụi tui đi, đại ca mấy anh nói là kế hoạch thay đổi rồi, rút quân về nơi an nghỉ đi! – nó
– Tụi ta bịt mặt sao nhà mi biết tụi ta đẹp trai, với lại ở đây ta mới là đại ca nè! – anh 2
– Bây giờ tui nói có nghe không, nói rút quân thì rút quân đi, nếu không thì mai mốt đừng có rủ tui đi mua đồ nữa nha đại ca – nó nhấn mạnh hai từ “đại ca”
– Sợ quá, rút quân thui mấy đứa, Phục Duy nó giận rồi kìa – anh 2
– Ờ, vọt lẹ đi, em còn sợ huống chi là anh – anh 5
Cả bọn anh 2, anh 4, anh 5, em út vội lên xe bỏ chạy, khiến nó cười hả hê
-Haha, biết sợ là tốt rồi, đúng là sức mạnh của sắc đẹp – nó
-Ủa, Phục Duy, bộ cậu quen với tên cướp đó hả?
-Ờ, ơ, à, ờ, đâu có đâu, phải không anh ba? – nó nháy mắt ra hiệu với anh ba
-Ờ, phải rồi đó, sao em ấy quen với bọn cướp được chứ, ây da, anh đói bụng quá, tới nhà em chưa Minh Thắng? – anh 3 đánh trống lãng.
-Dạ, ở phía trước kìa anh!
Nhìn Minh Thắng dìu anh ba đi thật thân mật, lòng nó vừa vui vừa buồn, vui vì anh ba đã có người quan tâm dù chưa thổ lộ, còn buồn vì….mà thui, bỏ đi, chuyện cũ nhắc lại làm gì, nó hứa mai mình sẽ hối thúc anh ba tỏ tình, hồi hộp quá đi mất……..