Chuyển ngữ: Wanhoo
Tạm thời con hồ ly ở tẩm cung Hoắc Khanh, làm phi tử hậu cung ghen tỵ đến đỏ con mắt. Bây giờ Hoắc Khanh không qua hậu cung nữa, ngày nào cũng chỉ yêu thương mỗi cô gái không biết chui ở đâu ra.
Mặc dù trước đây Hoắc Khanh rất ít khi qua hậu cung, có thời gian là cả nửa năm không qua, nhưng ít ra ngày đó vẫn thị tẩm phi tử. Chứ còn giờ không hề qua hậu cung nữa, làm phi tử hậu cung nẫu ruột nẫu gan.
Nếu như có thuốc nổ trong tay, Ninh Thư đoán là các cô gái này sẽ làm tẩm cung Hoắc Khanh nổ tung lắm. Tốt nhất là nổ chết ả đàn bà trong tẩm cung đó.
Hoắc Khanh chiều con hồ ly lên tận trời, ngoài lúc vào triều thì Hoắc Khanh luôn ở cạnh con hồ ly.
Ninh Thư không hiểu tại sao Hoắc Khanh lại không cho con hồ ly địa vị. Chẳng lẽ hắn muốn lật đổ phủ nguyên soái, rồi để con hồ ly kia thành hoàng hậu luôn à? Cuối cốt truyện, con hồ ly trở thành hoàng hậu, con của nó thì thành hoàng đế. Sau đó con hồ ly thích đi du lịch đã đưa Hoắc Khanh đi du lịch khắp thế giới.
Tốt số đéo chịu được!
“Nương nương, người bên bộ Công đang bắt đầu xây dựng gần tẩm cung hoàng thượng, chắc là định xây nhà ạ.” Thanh Trúc thưa với Ninh Thư.
Xây nhà á? Cái hoàng cung này thiếu nhà à? Đã thế hoàng cung được quy hoạch xong cả rồi, bỗng nhiên xây thêm là phá kết cấu hoàng cung đấy.
“Nô tỳ nghe từ chỗ Tiểu An Tử thì được biết rằng đó là xây nhà cho tiểu thư Kim Linh, đã vậy còn là tự tiểu thư Kim Linh thiết kế nữa ạ.” Thanh Trúc nói: “Người ở bộ Công không muốn xây, khuyên hoàng thượng rằng chỗ nào trong hoàng cung đều đã được hoạch địch sẵn, nó có liên quan đến tập trung long mạch của nước nhà. Tiểu thư Kim Linh bảo người ở bộ Công mê tín. Và rồi hoàng thượng đích thân hạ chỉ, yêu cầu xây theo thiết kế của tiểu thư Kim Linh ạ.”
Ninh Thư: ...
Được thôi, chị giàu chị được quyền bướng bỉnh.
Bởi vì Hoắc Khanh không sắc phong cho con hồ ly, nên nô tài trong cung đều gọi con hồ ly là tiểu thư. Ngoài mặt là thế còn trong lòng rất khinh cô gái này, không có danh phận mà sống với hoàng thượng thì khác nào đang tằng tịu với nhau?
Hồ ly đến từ hiện đại không để ý những chuyện đó, với cô ta thì cô ta và Hoắc Khanh yêu nhau thật lòng, hiện giờ được xem là quan hệ người yêu, cũng chẳng liên quan đến họ.
Con hồ ly có nghe được những lời chế giễu nhưng không để trong lòng, chỉ cần cô hạnh phúc thì sao cũng được.
Con hồ ly muốn dành tặng cho Hoắc Khanh một niềm vui bất ngờ, cô ta liên tục thúc giục người ở bộ Công xây nhà nhanh lên.
Ngoài việc đó, con hồ ly còn làm hậu cung rất bất ngờ, ví dụ như bất ngờ vì thức ăn chẳng hạn. Cô ta thường xuyên múa hiện đại, nhảy các động tác quyến rũ, hay múa cột cho Hoắc Khanh xem.
Hoắc Khanh ngày càng u mê hồ ly, không thể hiểu được trong đầu nàng ấy chứa cái gì.
Hoắc Khanh rất hạnh phúc, gặp được Hồ Nhi giống như sống không phí một đời. Hoắc Khanh còn cảm ơn trời cao đã cho mình gặp Hồ Nhi cơ.
Bây giờ Hoắc Khanh đã hoàn toàn quên mất bao nhiêu con mắt đang trông chờ mình mòn mỏi ở hậu cung rồi.
Tốc độ xây dựng của bộ Công rất nhanh, chẳng mấy chốc đã xây xong một biệt thự hiện đại bên cạnh tẩm cung Hoắc Khanh.
Ninh Thư thấy cái biệt thự này thì muốn tìm cái lỗ nào chui xuống quá. Hoàng cung nguy nga bỗng nhiên chui ra một cái biệt thự trắng trông vô cùng quái đản, phá hủy hoàn toàn phú quý và oai phong mà một hoàng cung nên có.
Tóm lại là trông rất chướng mắt.
Hoắc Khanh yêu ai yêu cả đường đi, hắn rất thích căn nhà này. Lại thấy Hồ Nhi bảo đây là tổ ấm của họ thì lại càng hăm hở, càng thích căn nhà này hơn.
Để đả kích những người cổ đại kiến thức nông cạn, con hồ ly đã hào phóng mời phi tử hậu cung đến biệt thự của cô ta tham gia party.
Hoắc Khanh sợ không ai tham dự buổi tiệc của hồ ly sẽ làm hồ ly mất mặt nên hạ chỉ bắt phi tần hậu cung phải tham dự bữa tiệc này, ngay cả vị hoàng hậu Ninh Thư cũng không ngoại lệ.
Phi tử đến tham dự party mắt tròn mắt dẹt trước cái biệt thự, họ đều cảm thấy thật cục mịch. Con hồ ly đắc chí vô cùng, người cổ đại như các cô thì đâu được nhìn thấy biệt thự hiện đại thế này.
Mỗi lần Ninh Thư nhìn thấy cái biệt thự này là lại ngứa ngáy, chỉ muốn đập nát cái căn nhà này thôi, trông ngứa mắt thật ấy. Ninh Thư cảm thấy mình đến bị hội chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế rồi.
Bảo là party nhưng cũng chỉ ăn nướng, con hồ ly còn giải thích với các phi tử đây là BBQ. Thấy các phi tử đần mặt thì con hồ ly chỉ biết nhún vai, đây chính là sự khác biệt đẳng cấp đấy, không thể giao tiếp được.
Các phi tử cũng không động vào đồ nướng gì đó đâu, nom đốt lửa xông khói bẩn lắm mà. Các phi tử toàn ăn hương ăn hoa trong cung, đâu có ăn những loại thức ăn này. Họ thấy con hồ ly ăn lấy ăn để thì trợn tròn mắt không tin nổi, hoàng thượng lại đi thích cô gái thô lỗ như này ư?
Ninh Thư nheo mắt nhìn hồ ly, nhìn thấy cổ cô ta có vết đỏ là biết cô ta với Hoắc Khanh quấn quít nhau cỡ nào rồi.
Các phi tử đến đây với mục đích muốn gặp Hoắc Khanh, nhưng bữa tiệc kết thúc rồi mà vẫn chẳng thấy Hoắc Khanh đâu nên đành ra về trong thất vọng.
Con hồ ly nhìn ánh mắt của các phi tử thì vô cùng khinh bỉ. Các ả đàn bà này lươn lẹo thật đấy, qua tham dự party của cô mà lại nhớ đến Hoắc Khanh của cô được. Cô đã dặn trước Hoắc Khanh là không cho Hoắc Khanh đến rồi.
Nhìn thấy biểu cảm thất vọng ê chề của họ, con hồ ly cảm thấy bứt rứt khó chịu.
Ninh Thư nhìn lướt qua hồ ly, không biết trước khi xuyên không cô ta sống ở tầng lớp nào mà lại low như thế nhỉ?
Mình có tý thứ đồ của hiện đại mà đã muốn đả kích người cổ đại rồi.
Trước chuyện này, Ninh Thư chỉ có ba chữ há há há thôi.
Cái con hồ ly không lễ phép một chút nào, nó không chào ai bao giờ cả, luôn luôn lấy mình ra để đả kích chế độ phong kiến cổ đại. Được thôi, có hoàng đế làm chỗ dựa vững chắc nên muốn bướng thế nào cũng được.
Không sớm thì muộn Hoắc Khanh cũng sẽ bị bên ngự sử dìm đầu cho mà xem.
Con hồ ly một mình một kiểu trong hoàng cung. Cô ta đối xử với nha hoàn của mình rất tốt, bảo rằng ai cũng bình đẳng, không ai cao quý hơn ai cả.
Ninh Thư cảm thấy nếu cô mà là nha hoàn kia thì đã mắng là cái đồ ba hoa rồi. Má nó chứ, nếu ai cũng bình đẳng, vậy tại sao ta phải hầu tiểu thư mà không phải tiểu thư hầu ta?
Nói hay như đài!
Chậc, Ninh Thư không biết nên nhận xét về hồ ly thế nào nữa. Tính cách thế này mà Hoắc Khanh cũng thích được, có phải mắt Hoắc Khanh bị dính mỡ lợn rồi không? Nhìn nhiều tiểu thư nhà người trang nhã có lễ nghi rồi nên mới có hứng thú với cái con hồ ly vô tư này?
Con hồ ly tiếp tục phát minh ra đủ thứ như mạt chược, bài tú lơ khơ, tạo ra phong trào mở bát trong cung, đến cả các phi tử hậu cung mê muội trong trò chơi mở bát này.
Có trò chơi nên các phi tử không còn ngày ngày mong nhớ hoàng thượng nữa, cũng gọi là con hồ ly làm được một vài chuyện tốt đi.
Tóm lại là cái hoàng cung này lộn tùng phèo hết cả lên, chướng khí uê ố dày đặc. Con hồ ly đi đến đâu là loạn đến đó, Hoắc Khanh thì thiên vị, chỉ có người khác là xúi quẩy thôi.
“Hoắc Khanh, phi tử anh đánh mạt chược với em nhưng chơi bẩn.”
“Không sao, phạt phi tử đó cấm túc một tháng.”
“Hoắc Khanh, xin lỗi anh, em làm hỏng long bào anh rồi. Tại đêm qua bỗng nhiên anh ôm em làm em kích động quá.” Hồ ly chấm ngón tay.
“Không sao hết.”