Vừa bệnh nặng mới khỏi cũng đã thật mệt mỏi, Xích Nhĩ Đa cũng nhịn vài ngày muốn có cơ hội cùng bảo bối Linh nhi ân ái .
Ngày qua đêm đến hắn cuối cùng nhịn không được muốn hảo hảo giữ lấy nàng, du͙© vọиɠ cùng xúc động dâng lên thật muốn dùng sức ôm nàng ……
Nghiêng người nằm ở trên giường Dạ Thủy Linh bởi vì xoay người, cái áo ngủ mỏng manh trước ngực hơi hơi rộng mở, bởi vì không có mặc yếm, nên đôi gò ngực trắng như tuyết như ẩn như hiện hiện ra ở trước mặt hắn như vậy .
Xích Nhĩ Đa lẳng lặng hướng đi giường, cởi bỏ lớp áo ngoài cùng giày nhẹ tay nhẹ chân đến bên cạnh thân thể của nàng nằm xuống.
Đây là chuyện hắn mỗi ngày buổi tối phải làm , từ sau khi nàng sinh bệnh , hắn luôn vây quanh nàng, lẳng lặng ngủ ở bên cạnh nàng .
Mà hôm nay hắn không thể bình thản giống như mọi hôm, trong đôi mắt hắn lộ rõ du͙© vọиɠ nguyên thủy của mãnh thú, đôi mắt ưng vốn dĩ xinh đẹp nhưng nay không còn sắc bén mà trong đó lấp lánh một ánh lửa lạ thường.
Đôi tay của Xích Nhĩ Đa lặng lẽ vây quanh eo nhỏ của nàng , tay kia thì lại thuần thục cởi bỏ sợi dây buộc áo ngủ của nàng.
Thân thể trắng nõn mê người, ở trước mặt hắn bày biện ra không hề giữ lại, hai mắt hắn cũng có vẻ càng thêm thâm trầm.
Xích Nhĩ Đa nhẹ nhàng đem người trong lòng nhân mà cuốn lại đây, đôi môi nóng ấm của hắn khí phách che lấp đôi môi đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi linh hoạt dễ dàng khiêu mở đôi môi của nàng , cùng nàng giao triền, không ngừng hấp thu mật ngọt trong miệng người trong lòng .
Vừa mở mắt ra, trong lúc ngủ mơ Dạ Thủy Linh bị hành động bất thình lình này làm bừng tỉnh.
“Ngô……” Không kịp thét chói tai, cái miệng nhỏ nhắn bị ngăn chặn chỉ có thể phát ra âm thanh nho nhỏ.
Hai tay chống đẩy thân hình khổng lồ của hắn đang ức hϊếp trên thân , dùng hết khí lực, lại không biết tại sao đẩy mãi cũng không nhúc nhích, chỉ có thể bị động nhận hắn đoạt lấy.
“ Linh nhi của ta , nàng có biết ta đã nhịn đã bao lâu không?”
Hắn mυ'ŧ lấy cái lưỡi mềm mại thơm tho của nàng, làm cho nàng hoàn toàn không thể suy nghĩ được……
“Ngô…… Ân……” Nàng mơ màng nhìn hắn, khác thường xôn xao trong cơ thể đồng thời xâm nhập toàn thân nàng .
Xích Nhĩ Đa hướng dẫn nàng, khi thì bá đạo khi thì mềm nhẹ một đường theo môi đỏ mọng hôn tới xương quai xanh tuyết trắng , cuối cùng chuyển qua lỗ tai nàng khéo léo lại mẫn cảm .
Không ngừng ở nàng bên tai thì thào, nói nhỏ, hôn liếʍ……
“Ta mỗi ngày đều muốn nàng đến nỗi không thể đi vào giấc ngủ……” Nếu không băn khoăn đến bệnh của nàng, không thể hoạt động mệt nhọc, hắn tại sao lại mỗi ngày đều phải phao nước lạnh tắm dập tắt lửa mới có thể đi vào giấc ngủ.
Tay hắn xoa tay ở bộ ngực mềm mại của nàng, ngón tay của hắn không ngừng cao thấp trêu chọc nụ hoa của nàng .
“Ách a……”Hành động như thế, làm từ trong miệng nàng tràn ra tiếng rêи ɾỉ thở dài, ,” Nhĩ Đa……”
“ Thích như ta vậy sao? Bảo bối.” Lòng bàn tay của hắn tăng thêm lực đạo trên bầu ngực căng tròn của nàng, mãi cho đến cảm nhận được nụ hoa diễm hồng đang căng cứng, đâm vào lòng bàn tay của hắn mới thôi.
Ngón tay dài của hắn dường như đùa bỡn kẹp lấy nụ hoa đang đứng sững kɧıêυ ҡɧí©ɧ kia, dùng ngón tay thô ráp qua lại cọ xát .
“ Ưm……” Dạ Thủy Linh cảm thấy đến hoa nhũ trước ngực chính mình không ngừng căng to, mang theo một chút đau đớn kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm quan thần kinh của nàng .
Nàng nhìn Xích Nhĩ Đa , lời nói của nàng đã muốn không có bao nhiêu năng lực thừa để suy nghĩ, chỉ có thể theo phản xạ phát ra từng trận tiếng thở dốc.
“ Ưm là cái gì đây? Thích? Hay là không thích?” Hắn chính là cố ý muốn nàng nói, một bên đang tăng thêm lực đạo vuốt ve .
“ Ngô…… Thích…… Thích……” Biểu tình giống như thống khổ, lại giống như vui thích, nàng đã muốn phân không rõ , chỉ cảm thấy cả người đều mềm nhũn .
Hắn vừa lòng gợi lên khóe miệng, tươi cười vẫn như cũ là phóng đãng tà ác như vậy ,”Tốt lắm! Ngoan, nên thưởng cho nàng.”
Xích Nhĩ Đa vừa nói chuyện, một bên nhẹ lướt theo những đường cong lung linh của Dạ Thủy Linh xuống phía dưới, ngón tay thô ráp lướt qua cánh rừng rậm rạp màu đen, đi vào mật huyệt đã sớm ướt thành một mảnh.
Tiếp theo đầu ngón tay giữa hắn xâm nhập bên trong hoa huy*t của nàng , qua lại cọ xát .
“Hừ…… Ưm……” Dạ Thủy Linh bất an vặn vẹo thân thể mềm mại, ở chỗ sâu trong truyền kia đến từng trận ma dương làm cho nàng khó nhịn muốn ngón tay hắn càng thêm xâm nhập sâu hơn.
“ Xem ra, Linh nhi của ta đã trở nên nhiệt tình như thế .” Hắn làm sao có thể để cho nàng thất vọng đây?
Ngón tay Xích Nhĩ Đa khi đã xâm nhập bên trong mật huyệt thâm u, cố ý nhấn nhè nhẹ lên hoa hạch đã sưng đỏ.
“ ân a……” Nàng không chịu nổi ngửa đầu yêu kiều ra tiếng.