“ A…… Sâu quá……” Tựa đầu ngã về sau, ngón tay Dạ Thủy Linh bám chặt lấy cánh tay Xích Nhĩ Đa , hai chân run run.
“Thích không?” Xem ra tư thế này có thể làm cho nàng phản ứng càng kịch liệt, Xích Nhĩ Đa vừa lòng gợi lên khóe miệng, mông cố ý hướng lên trên nhấn mạnh một cái, đem vật căng cứng càng hướng
“ A –”
Không cho nàng có cơ hội thở dốc, hắn bắt đầu đong đưa thắt lưng, tùy ý cự long đâm rất nhanh, rất mạnh ở u huyệt của nàng.
“ a…… A…… Không…… Chậm một chút…… A……” Thân mình Dạ Thủy Linh bị nhấn mạnh lay động, chỉ có thể bất lực bấu chặt lấy cánh tay hắn, hảo ổn định thân mình chính mình .
Một lượng mật dịch lớn bị kí©ɧ ŧìиɧ trào ra, cảm giác vốn khó chịu ban nãy, lập tức bị làn sóng kɧoáı ©ảʍ đánh úp tiêu tan hết, kháng cự của nàng cũng càng ngày càng yếu ớt.
Hắn đem nàng ôm càng nhanh, lực va đập cũng càng thêm mạnh mẽ.
“ Ưm a…… A…… Không cần……” Quá nhanh , hắn công kích mãnh liệt, làm cho nàng sắp không chịu nổi.
“ Sao lại không cần ? Nàng xem, tiểu huyệt nhi của nàng ngậm của ta thật chặt kia.” Hắn hơi nhích đùi về phía sau, để cho nàng thấy rõ ràng tình cảnh hắn ra vào ở trong cơ thể nàng .
Cử động hòa hợp nhịp điệu ăn ý càng lúc càng nhanh, càng tăng thêm mùi vị kí©ɧ ŧìиɧ, đùi hai người khóa chặt vào nhau, cũng ướt đẫm một mảnh.
“ A…… A…… Tha ta đi……” Giọng nói của Dạ Thủy Linh mang nghẹn ngào cầu xin tha thứ, nơi riêng tư lại thấm ra càng nhiều tình yêu.
Chưa bao giờ thấy cảnh tượng hoan ái này , hình ảnh như thế thực sự làm cho nàng vừa xấu hổ, vừa kí©ɧ ŧìиɧ, từng bước đem nàng bức đến tầng cao nhất.
Nàng không tự giác liếʍ đôi môi khô nứt, nheo lại đôi mắt, phối hợp với nhịp điệu lắc lư co rút của hắn.
“Thoải mái sao?” Xích Nhĩ lắm miệng, khơi dậy ts thức mơ hồ của nàng, bàn tay nắm lấy mông của nàng dần dần di chuyện lên trên se se đùa bỡn đầu nhọn của bộ ngực.
“ Ưm…… A…… Thật…… Thật thoải mái……” Dạ Thủy Linh ở cũng vô pháp chống cự, để mặc sự va chạm mãnh liệt phát ra tiếng khóc kêu rấm rứt,” A…… A……”
“ Biết là ai đang yêu nàng không?” Hắn vô cùng yêu thích bộ dáng bị kí©ɧ ŧìиɧ đến cực hạn như thế này.
Nàng không chút nào suy tư khóc rấm rứt, chỉ hy vọng hắn có thể mau chút buông tha nàng,” a…… Là ngươi…… Là ngươi a……”
Này nam nhân bá đạo , ngoài hắn ra, còn có ai có thể đối nàng muốn làm gì thì làm , còn ai vào đây!?
Chẳng lẽ, đây là trừng phạt hắn đối với nàng sao……
“Ta là ai?” Hắn muốn nàng nói ra tên hắn , hơn nữa nhất định phải nhớ kĩ, nam nhân có thể chạm vào nàng, chỉ có hắn.
“ Ưm a…… Xích…… Nhĩ Đa…… n hừ……” Kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt, khiến nàng không ngừng run run, hai gò má đỏ bừng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phun ra tiếng khóc nghẹn ngào .
“Tốt lắm, nhớ kỹ chặt chẽ cho ta .” Nghe được đáp án vừa lòng , hắn cuối cùng dừng lại động tác, Dạ Thủy Linh nguyên tưởng rằng hắn sẽ thả nàng như thế, không nghĩ tới, hắn đầu tiên là vòng vo thân một cái sau đó, đem nàng đặt ở dưới thân, hai chân giơ lên cao, đột nhiên đâm vào.
“ Ngô…… A a……” Nàng rêи ɾỉ một tiếng, há hốc miệng thở dốc.
Thân thể nặng nề nằm đè lên nàng, hai tay kéo mạnh mông của nàng, thắt lưng của hắn đâm thật sâu đầu ra sức tiến lên, lửa nóng kết sỏi cự long không ngừng chống đối tiểu huyệt, phát ra từng tiếng vang kí©ɧ ŧìиɧ quanh quẩn bên trong gian phòng.
“Không…… Thả ta đi…… Ngừng a……” Nàng khóc cầu xin nói, hắn nhưng vẫn bất vi sở động.
“ Còn chưa có xong đâu! Sao vậy có thể thả nàng được?” Thanh âm Xích Nhĩ Đa khàn khàn hổn hển, cực đại phân thân không ngừng xuyên qua mạnh mẽ hoa tâm của nàng, cảm giác được mềm mại như nhung tơ đang bao phủ lấy hắn, kɧoáı ©ảʍ dâng đến cực điểm..
Nàng hai tay bám chặt lấy bộ ngực của mình, dưới sự va chạm một lận lại một lần càng lúc càng sâu hơn cự long của hắn dường như muốn hòa tan luôn vào cơ thể nàng, tận tình nhồi nhét, không một kẻ hở.
“A…… Sâu quá……” Nước mắt bất lực một giọt, một giọt rơi khỏi hốc mắt.
Nàng xoay nhẹ thắt lưng, kɧıêυ ҡɧí©ɧ của hắn làm cho nàng phiêu phiêu dục tiên, kɧoáı ©ảʍ xuyên qua khắp toàn thân.
“ Cũng sắp rồi.” Đại lượng hoa dịch trào ra, hắn cúi người ở nàng bên tai nói nhỏ, cự long đột nhiên đam mạnh, hoàn hoàn toàn toàn xâm lược hoa kính nhỏ hẹp.
Thân mình…… Nóng quá…… Thật sự nóng…… Nàng cũng sắp không chịu được rồi……
Từng đường cong trên mặt hắn cứng lại, không ngừng rút ra rồi mới đâm vào, nghe nàng phát ra rêи ɾỉ mê người , du͙© vọиɠ hắn càng thêm cuồng dã.
Lần chạy nước rút cuối cùng,hắn phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, từ khe nhỏ bắn ra chất lỏng màu trắng,lập tức năm đè ở trên người nàng, không cho nàng kháng cự.
Thét chói tai ra tiếng,”n…… A a a……” Cao trào mãnh liệt xâm nhập trứ nàng, cuối cùng, trước mắt tối đen, làm cho Dạ Thủy Linh ở cũng chống đỡ không được ngất đi.