Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 6: Ngươi thật nghèo

" Tiền?" Chớp đôi mắt trong suốt, An An ngạc nhiên nói: "Cao Lãng ca ca cần tiền sao?"

" Phải. Là ta muốn mua một số thứ, còn thiếu một chút." Cao Lãng đỏ mặt, đây là lần đầu hắn vay tiền con gái nhà người ta a. Mặc kệ, vì thực lực, mặt mũi không quan trọng.

Lần đầu thấy ngày thường lạnh nhạt Cao Lãng lộ ra quẫn bách bộ dáng, Cao An An nhất thời có chút mở rộng nhãn giới, che miệng cười duyên nói: "Ta còn hơn một ngàn kim tệ, có đủ không? Nếu không đủ…"

Trong lúc nói, bàn tay để tại phía sau của An An ngón tay khẽ động, một cái túi nhỏ đột ngột xuất hiện giữa hai ngón tay, trên túi có một đạo sóng gợn màu hồng phấn.

"Đủ rồi, đủ rồi…" Cao Lãng vui mừng gật gật đầu. Vội vàng lấy số tiền mà An An đưa cho.

"Yên tâm, sau này ta sẽ đem tiền trả lại ngươi." Vỗ vỗ ngực, Cao Lãng hứa hẹn nói.

"Ai cần ngươi trả…" Miệng nhếch lên, An An vui vẻ nói ra. Trong lòng không coi trọng lời Cao Lãng nói.

Hiển nhiên, Cao An An trong gia tộc là người vô cùng có thiên phú. Kém Cao Lãng một tuổi nhưng thực lực đã là Linh Khiếu Cảnh đệ thất trọng, chính là thiên tài chân chính của Cao gia. Được Cao gia chính thức coi trọng, vì thế đối với Cao Lãng là khó khăn, đối với Cao An An lại chỉ là tiện tay mà thôi.

Cầm được tiền của Cao An An, Cao Lãng nhanh chóng xin phép rời đi chạy thẳng vào phòng, mặc kệ Cao An An đang đứng ngẩn ngơ trước cửa.

Đứng tại chỗ, An An mỉm cười đưa mắt nhìn thiếu niên dần rời đi, nụ cười cứng đờ còn chưa biến mất. Tức giận quay lưng bỏ đi, mặc kệ Cao Lãng: " Vừa cầm được tiền của người ta đã lập tức bỏ đi rồi, Cao Lãng ca ca ngây ngốc hồi xưa của ta đâu rồi a? Tại sao hôm nay lại trở nên biến khác thế này?"

Dừng lại bước chân, hai bàn tay sờ sờ khuôn mặt vì giận dỗi mà ửng đỏ. Cúi đầu xuống đất lẩm bẩm:" Nhưng Cao Lãng ca ca ngày hôm nay thật đẹp a. So với mọi hôm còn càng dễ nhìn."

Chạy thẳng vào trong phòng, Cao Lãng lôi ra một hộp tiền trong tủ. Nhìn hộp tiền, xong lại nhìn số tiền vừa cầm của Cao An An, cười khổ lắc đầu:" Đây chính là toàn bộ tài sản của ta a."

" Ngươi thật nghèo."

" Im miệng, còn không phải tại cái nhiệm vụ mà ngươi đưa ra." Cao Lãng tức giận, suy nghĩ lấy số tiền này chuẩn bị đưa cho người ta, lại còn nợ tiền nữ hài tử. Trong lòng càng thêm đau xót.

"Hắc hắc, cảm giác đi vay tiền nữ hài tử như thế nào?" Tử Văn vẫn không có ý định buông tha Cao Lãng.

Cao Lãng im lặng, sau đó nói một câu biệt khuất: " Hệ thống này không có cấm ngôn sao? Ta muốn cấm ngôn ngươi."

" A a a~ , đáng tiếc người điều khiển hệ thống là ta, nếu như ta không muốn, ngươi không thể làm gì được." Tử Văn vui vẻ, hắn ở trong này rất nhàm chán a, nếu không nói chuyện với Cao Lãng. Hắn cảm thấy mình sẽ điên.

Không làm gì được Tử Văn, Cao Lãng đành phải uất ức chịu thua. Hắn quyết định sẽ không nói với Tử Văn nữa, nếu không sẽ chỉ càng phát bực thôi.

Mặc kệ Tử Văn, Cao Lãng trực tiếp đi ra khỏi gia tộc, sau đó thả chậm tốc độ, nhàn nhã đi dạo trên đường phố.

Bên ngoài gia tộc Cao gia là Phong Vũ thành, nhân khí cực kỳ thịnh vượng, tuy mặt trời rất chói chang, nhưng trên đường cái, dòng người mãnh liệt, thậm chí ngẫu nhiên còn thấy một ít võ giả cầm đao kiếm đi lại trên đường.

Cao Lãng đi tìm một cửa hàng dược tài cách đó không xa, bỏ ra chín trăm kim tệ, mua ba gốc hai mươi năm tử diệp hương thảo cùng với hai gốc tẩy cốt hoa, mấy thứ này đều là tài liệu cấp thấp, chỉ cần bỏ ra chút tiền là có thể mua được, đương nhiên, nếu muốn tài liệu cao cấp, chỉ có thể tự mình đi tìm hoặc là đi phường chợ, đấu giá hội.

Nhìn tài sản còn lại trong tay, Cao Lãng cười khổ lắc đầu, hắn hiểu được tiền tại thế giới này, có bao nhiêu trọng yếu…

Dược tài tới tay, thứ duy nhất còn thiếu đó là một cái nhất cấp mộc hệ yêu hạch!

Yêu hạch. Tên như ý nghĩa, đây là một loại năng lượng tinh hạch bên trong cơ thể yêu thú, bên trong tràn ngập thiên địa năng lượng cực kỳ cuồng bạo, đối với loại năng lượng này, cho dù là một cường giả Nguyên Anh cảnh cũng không dám mạo hiểm bạo thể nguy hiểm, đem nó mạnh mẽ hấp thu.

Tuy yêu hạch không thể trực tiếp hấp thu, bất quá nó cũng là tài liệu chính không thể thiếu khi luyện dược, ma hạch trải qua bí pháp của luyện dược sư luyện chế, sẽ thần kỳ bị một số dược thảo trung hòa cuồng bạo thuộc tính, cuối cùng trở thành các loại linh dược tăng lên thực lực làm mọi người mơ ước, giá cả nhất thời tăng vọt!

Ngoài ra, yêu hạch còn có thể gia trì trên vũ khí, vũ khí được ma hạch gia trì, phá hư lực không chỉ tăng thêm một bậc, mà còn có tăng phúc mê người đặc hiệu, rất được cường giả giai tầng trên Tam Bảo Châu theo đuổi.

Đương nhiên, trừ vũ khí, yêu hạch cũng có thể gia trì trên khôi giáp và một số vật phẩm, giúp chủ nhân mang đến phòng ngự lực mạnh mẽ, giúp cho người ta lúc đối mặt với nguy hiểm thì có thêm vài phần bảo hộ sinh mạng.

Nếu số lượng yêu hạch đủ lớn, còn có thể chế tạo trận pháp, tuy nhiên muốn khắc trận pháp, chỉ có các gia tộc, tông môn lớn mới có, còn ở Phong Vũ thành thì nằm mơ đi.

Có được nhiều tác dụng như vậy, tự nhiên sẽ khiến cho yêu hạch trở thành tài liệu được đại lục hoan nghênh nhất, không chỉ có tu luyện giả, ngay cả luyện dược sư, trận pháp sư, cũng thường xuyên đi khắp mọi nơi tìm kiếm cao cấp yêu hạch, để luyện chế đan dược, trận pháp cấp cao.

Dưới tác động của loại trào lưu này, yêu hạch trên đại lục, cơ hồ hàng năm đều ở trạng thái không đủ đáp ứng nhu cầu, yêu hạch cao cấp chỉ cần xuất hiện tại đấu giá hội hoặc các nơi khác, lập tức sẽ bị người ra giá cao mua đi.

Sự quý giá của yêu hạch, tự nhiên sẽ tạo nên rất nhiều đoàn hội chuyên lấy việc gϊếŧ yêu thú mà sống, bất quá, thu được yêu hạch cũng không phải là một việc dễ dàng.

Đầu tiên, yêu thú không chỉ có thực lực cường đại, hơn nữa dị thường xảo trá, bởi vì bản tính hung ác cùng với cách công kích đặc thù, yêu thú thường mạnh hơn so với đồng cấp bậc nhân loại cường giả. Cho nên, muốn một mình gϊếŧ chết một yêu thú cùng cấp, không có thực lực xuất chúng, rất dễ bị yêu thú tiêu diệt.

Tiếp theo, cũng không phải trong cơ thể yêu thú nào cũng có yêu hạch loại năng lượng kết tinh này. Giống như một loại tỷ lệ, đôi khi một đoàn hội lấy một nửa số người bị thương để đánh chết một con yêu thú, nói không chừng, sẽ không có thu hoạch gì, loại việc này, tại Tam Bảo Châu cũng không phải lần đầu tiên, không tính là ngạc nhiên…

Bởi vậy, giá của yêu hạch trên đại lục, đều là rất cao

Cao Lãng dạo bước đi trên ngã tư đường một lúc, cuối cùng tiến vào một trung hình khu buôn bán ở phía nam thành, loại trung hình khu buôn bán này, trong Phong Vũ thành cũng chỉ có vài cái, phân biệt bị tam đại gia tộc nắm giữ, Cao Lãng đến phường thị này, là nơi Cao gia bọn họ nắm giữ…

Nói là nắm giữ, còn không bằng nói là duy trì trật tự và an toàn của khu buôn bán, mà thù lao, là của đoàn hội hoặc thương nhân, sau khi giao dịch hoặc mở cửa hàng sẽ phải nộp thuế cho gia tộc, đây là quy củ của đại lục từ trước đến nay, cũng rất ít thấy có người đến đảo loạn.

Từ cửa của khu buôn bán đi vào, còn có hai hộ vệ của Cao gia, bọn họ hiển nhiên cũng biết Cao Lãng, nhìn hắn đi đến, đều là ngẩn ra, sau đó lập tức đứng yên mặc kệ không thèm để ý đến hắn.

Mặc kệ đám hộ vệ, Cao Lãng lập tức đi vào, nhìn dòng người đi lại không thôi kia, trong lòng cảm khái, khó trách gia tộc quản lý khu buôn bán nghiêm khắc hơn, lợi nhuận từ nhân khí, chắc chắn sẽ không ít…

"Cao Lãng tiểu tử, đến khu buôn bán, là để mua vài vật sao?" Lúc hai người bị luồng người làm hoa mắt, thanh âm từ phía sau truyền đến.

Nghe thanh âm này, Cao Lãng quay đầu lại, bảy tám đại hán mặc Cao gia thống nhất trang phục đang đứng, mà người nói chuyện, là một vị đầu lĩnh ba mươi tuổi tráng niên nam tử, từ khí tức nam tử đó toả ra, thực lực Linh Khiếu Cảnh đệ lục trọng.

Nhìn Cao Lãng nghi hoặc ánh mắt, nam tử hàm hậu cười, cung thanh nói: "Ta gọi là Cao Tiền, là người Cao gia, chuyên môn hộ vệ, quản lý an toàn của khu buôn bán, ngươi trong Cao gia, ta đã từng gặp."

" Thì ra là Cao tiền thúc a." Cao Lãng chớp mắt, tuy không có ấn tượng gì với vị đại hán này, bất quá lời giới thiệu vừa rồi của hắn, cũng làm Cao Lãng nở nụ cười.

Tuy Cao gia cũng không phải là một cái siêu cấp thế lực, bất quá trong gia tộc cũng có phân chia phe phái, nếu vị đại hán trước mặt kɧıêυ ҡɧí©ɧ hay khinh bỉ Cao Lãng, vậy hắn sẽ không quan tâm, tùy ý đáp lại là được.

Kiếp trước Cao Lãng không có thực lực, cũng từng được phân đi trở thành một tên hộ vệ giống Cao Tiền, nên Cao Lãng đối với hắn có chút thân thiết, vô cùng khách khi với Cao Tiền.

"Trong gia tộc có chút nhàm chán, đi ra ngoài mua sắm chút đồ, Cao Tiền đại thúc, ngươi đi làm việc của ngươi đi, nếu có việc, ta chắc chắn sẽ gọi thúc." Thanh âm non nớt của Cao Lãng không có kiêu ngạo, ngược lại khách khí ôn hòa, làm cho tâm tình người ta thư giãn.

Một tiếng gọi đại thúc, làm nụ cười trên mặt Cao Tiền nhiều thêm vài phần, đồng thời cũng càng thêm vui vẻ, gật đầu cười nói: "Vậy ngươi cứ việc tùy ý mua sắm đi, trong khu buôn bán đều có người của chúng ta, nếu có việc gì, kêu một tiếng là được."

Lễ phép gật đầu, Cao Lãng đi vào dòng người, sau đó biến mất.

"Tiểu Lí, mang hai người đi theo tiểu tử đó, cảnh cáo mấy tên trộm vặt, nếu ai dám động đến hắn, sau này cũng không cần lăn lộn ở đây nữa." Nhìn thiếu niên biến mất, Cao Tiền quay đầu lại quát khẽ, khuôn mặt hàm hậu cũng biến mất, trong tích tắc hóa thành nghiêm nghị.

"Vâng, đội trưởng!" Một đại hán trầm giọng gật đầu, vung tay lên, mang theo hai người nhập vào dòng người.

"Aii.., Tiểu tử đó đối đãi người khác thật ôn hòa, thực sự làm cho người ta thư giãn…" Nhìn ba người lẫn vào dòng người, Cao Tiền cười cười, rồi lập tức tiếc hận thở dài: "Thiếu niên tốt như vậy, đáng tiếc lại không có thiên phú, ai…"

Tiếc nuối lắc lắc đầu, Cao Tiền mang theo thủ hạ tiếp tục đi tuần…