Tân Nương Của Baba

Chương 8

CHƯƠNG 7.

“Hạ Lễ, hôm nay có thấy Huy La đâu không?” Cuối cùng cũng ký duyệt xong đống văn kiện, nam nhân ra khỏi thư phòng mình hỏi lão quản gia trong nhà. Gã thấy rất kỳ quái: Tại sao hôm nay không có thấy nhóc con nhõng nhẽo Huy La vậy?

“Ông chủ, cậu chủ ở suốt trong phòng mình làm bài tập.” Nghe ông chủ hỏi han, quản gia Hạ Lễ trung thành và tận tâm thành thực báo cáo.

“Ah?” Hơi nhướn lông mày, nam nhân như thể đã hiểu ra chuyện gì đó rất kỳ quái. Nhóc còn này hôm nay sao lại khác thường không bám lấy gã mà ngoan ngoãn đi học vậy? “Hạ Lễ, ông cứ ra ngoài trước đi.” Nói rồi, nam nhân đi về phía phòng của Huy La.

“Vâng, ông chủ.” Sau khi cúi đầu đúng cung cách nói, Hạ Lễ liền đi ra……

o0o ~ o0o

“Ai ~~ Cái này khó hiểu quá đi!” Môi hơi bĩu ra, Huy La mệt mỏi thả bút ra nằm bò lên mặt bàn.

“Cái gì khiến bảo bối của ba ba phiền lòng như thế vậy?” Cười đi đến bên cạnh Huy La, nam nhân hỏi.

“Ba ba, bài này thật khó hiểu ah!” Huy La buồn bã ỉu xìu nói: “Tuần sau còn có kỳ thi nữa! Nhưng mà bảo bối học bài một chút cũng không hiểu!” Nếu lúc làm bài thi mà không có thành tích tốt thì thật mất mặt lắm! “Ba ba đến giúp bảo bối được không?”

“Hửm?” Nam nhân cầm vở của huy La xem xét “Xem ra ba ba quả thật có thể giúp được bảo bối rồi!” Cho dù đây đều là đề toán khó của tiểu học, nhưng với gã thì đơn giản không khác gì ‘1+1’, nhưng gã cũng hiểu đối với bảo bối bây giờ mà nói thì quả thực là rất khó.

“Đến, bảo bối không phải vội, ở đây phải làm như vậy…..” Nam nhân bắt đầu giải thích cho Huy La chỗ bé không hiểu.

“Oa! Ba ba thật giỏi a!” Đây là vấn đề bé nghĩ mãi không ra nha!

“Bảo bối, những điều con biết bây giờ còn quá ít, tương lai chờ khi con lớn, kiến thức nhiều hơn thì chúng tự nhiên sẽ trở nên đơn giản.” Sủng nịnh cười, nam nhân xoa xoa đầu Huy La.

“Bảo bối đã biết! Cảm ơn ba ba!” Huy La vui vẻ cười.

“Bảo bối, đã rõ rồi thì phải cảm tạ ba ba, có phải nên cho ba ba một ít ‘thù lao’ hay không hả?” Nam nhân cố ý ghé vào lỗ tai bé thổi hơi nói.

Hiểu rõ ý của ba ba, Huy La đỏ mặt ngượng ngùng hôn môi nam nhân.

“‘Thù lao’ của bảo bối thực ngọt! Ba ba còn muốn. Bảo bối, còn gì không hiểu không?” Chủ động tiến lại hôn lên bờ mội tựa cánh hoa của Huy La, nam nhân ý đồ dụ dỗ bé con ngây thơ.

“Ừm….. Ba ba….. Bảo bối còn rất nhiều thứ không hiểu…..” Huy La cũng muốn được nam nhân vuốt ve mà nhỏ giọng nói.

“Vậy ba ba sẽ giúp bảo bối nha!” Nhận được sự đồng ý của bảo bối, nam nhân lập tức bắt đầu cởϊ qυầи đùi của bé “Hiện tại ba ba giúp bảo bối ôn tập, nếu bảo bối có thể làm xong toàn bộ bài tập, hơn nữa còn chính xác thì ba ba liền cùng bảo bối làm hết một lần!”

o0o ~ o0o

“Ừm….. Ba ba, bảo bối làm xong rồi.” Phần thân dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trên mặt ghế bị hai chân kẹp chặt, Huy La vừa phải làm hết bài tập, vừa phải tiếp nhận ánh mắt trêu đùa của nam nhân.

“Ừm….. Giờ ba ba sẽ kiểm tra bài làm của bảo bối!” Nam nhân cầm lấy quyển vớ “Bảo bối, nằm úp sấp lên bàn, sau đó nhếch mông con lên!”

“Dạ…..” Nghe lời làm theo, Huy La có chút mong chờ động tác của nam nhân.

“Bảo bối làm bài không tệ!” Một bên kiểm tra lại mấy bài tập kia, nam nhân vừa đem ngón tay trực tiếp tiến vào lỗ nhỏ của Huy La.

“Uhm….. Ba ba…..” Lỗ nhỏ khép chặt bị cả ngón tay của nam nhân đâm vào, Huy La cảm thấy có chút khổ sở, bé chủ động vặn vẹo cơ thể điều chỉnh góc độ tiến vào trong cơ thể mình của nam nhân, để tay đối phương đâm vào được sâu hơn.

Khóe mắt quét qua vẻ mặt hưởng thụ của Huy La, nam nhân cười khẽ động ngón tay mình.

“Uhm….. Ah….. Ba ba!” Nam nhân chỉ mới đâm vài cái, Huy La đã bắt đầu trở nên ướt đẫm, phần thân phía trước cũng đã ngẩng đầu.

Ngón tay đùa bỡn bé của nam nhân thật có kỹ xảo! Lúc rút ra, lúc đút vào, lúc lại cong ngón tay lên nhấn nhá, dùng hết khả năng mà trêu đùa bé con trước mắt.

“Ah….. Ah….. Ah….. Ba ba…..” Ngón tay của nam nhân làm lòng Huy La ngứa ngáy “Ah….. Ah ah…..” Bé nằm trên bàn khẽ kêu.

“Ah ah….. Ah ah……. Ba ba…… Nhanh lên…..” Ngón tay nam nhân chỉ chậm rãi chuyển động mà thôi, căn bản không thỏa mãn được nhu cầu của Huy La. Thế là bé cố gắng quay đầu yêu cầu nam nhân “Ba ba, làm bảo bối nhanh hơn một chút đi!”

“Muốn ba ba nhanh một chút sao?” Nam nhân nhướn mi hỏi, Huy La cố gắng gật đầu “Ba ba cũng muốn, nhưng không được! Con xem con làm chỗ này sai rồi.” Gã không những không thỏa mãn yêu cầu của Huy La, còn rút ngón tay mình ra.

“Ah ah….. Ba ba ….. Không muốn như vậy! Mau vào, mau vào đi!” Nam nhân rút ngón tay ra, Huy La khổ sở như muốn khóc.

“Bảo bối, con phải ngoan ngoãn sửa lại rồi ba ba mới tiếp tục được!” Mang theo nụ cười tàn nhẫn, nam nhân đem vở đặt trước mặt Huy La.

“Ô ~~~” Rưng rưng nhìn vẻ mặt kiên trì của nam nhân, Huy La đành mím chiếc miệng nhỏ nhắn lại run run cầm lấy quyển vở sửa lỗi sai.

“Không được ah! Bảo bối không thể ngồi lên ghế.” Thấy Huy La định ngồi lại lên ghế, nam nhân đi trước một bước kéo nó ra.

“Tại sao? Bảo bối không ngồi lên ghế thì làm sao viết được?” Huy La bất mãn kháng nghị.

“Bảo bối, con xem chỗ con đã ướt sũng như vậy, nếu con lại ngồi lên ghế thì ghế nhất định sẽ bị dơ.” Nam nhân nói: “Con muốn cô Cúc phụ trách giặt giũ thêm phiền sao?”

“Không muốn…..” Ủy khuất nói một câu, Huy La từ bỏ suy nghĩ ngồi lên ghế, cô Cúc kia đối với bé rất tốt, bé không thể để cố thêm phiền được!

Thế là, Huy La đành phải ngồi chồm hỗm trên sàn nhà cố gắng rướn người lên mặt bàn, mà lỗ nhỏ phía sau không ngừng run rẩy làm bé khổ sở đến phát run.

Nhìn bộ dạng bảo bối hạ thân không mảnh vải che ngồi trên sàn nhà, tuy hai chân đã bị kɧoáı ©ảʍ giày vò mà mềm nhũn ra, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ cơ thể làm hô hấp của nam nhân trở nên trầm thấp.

“Sửa xong chưa?” Kéo một cái ghế ngồi trước mặt Huy La, nam nhân nhận lấy quyển vở Huy La dùng bàn tay nhỏ bé run rẩy đưa cho.

“Ừm… Bảo bối sửa xong rồi!” Huy La lấy tay cố gắng đè lại phần thân đang trướng đến đau nhức giữa hai chân.

“Lần này làm rất tốt!” Nam nhân gật đầu nói, sau đó mới cởi khóa quần dài lôi ra cự vật của mình “Bảo bối, đây là phần thưởng của con! Nhanh đến đây, cái này là thứ con thích nhất mà! Nhất định phải hảo hảo thè lưỡi ra liếʍ!”

Ngoan ngoãn mà cố gắng dùng tứ chi bò tới trước háng nam nhân, Huy La đỏ mặt nắm lấy đại nhục côn của nam nhân ngậm vào miệng ngon lành liếʍ mυ'ŧ.

“Ư…. Uhm….. Ư uhm….. Ba ba….. Thật lớn….. Ư…” Huy La dựa vào cách nam nhân thích nhất mà liếʍ mυ'ŧ: ban đầu ngậm tất cả vào, từ gốc liếʍ lên, từng vòng từng vòng liếʍ từ từ lên đến đỉnh, sau đó ở đó mυ'ŧ mát “Ừ….. Ư….. Ư…..”

“Bảo bối, con làm rất tốt!” Nam nhân nói một câu hai nghĩa — một là chỉ bài tập của Huy La, hai là chỉ kỷ xảo liếʍ láp của bé “Bảo bối, thưởng cho con!” Nói rồi, nam nhân cầm một lông mảnh nhất trong giá bút trang trí, ban đầu là chạm vào lỗ nhỏ trên phần thân ửng đỏ của Huy La, sau đó mới là tiểu cúc huyệt thèm muốn.

“Ah ah ah…… Ba ba….. Ah ah ah…..” Ngay lúc Huy La bị bút lông làm cho rêи ɾỉ không ngừng, nam nhân đem cán bút toàn bộ đâm vào.

“Ah ah…… Ba ba….. Ah ah ah….. Ah ah ah ah ah” Tuy cán bút rất nhỏ, nhưng lại vô cùng dài, cộng với nam nhân chọc vào thật sâu, Huy La cảm giác như mình đã bị chơi hỏng rồi vậy “Ah ah ah….. Thật sâu….. Ah ah…… Ba ba….. Ah ah ah….. Bảo bối sẽ hỏng mất, bảo bối sẽ hỏng mất! Ah ah ah ah ah ah ah!” Trong tình huống nam nhân đâm vào thật sâu cùng với cảm giác đau đớn kɧoáı ©ảʍ hỗn độn, phần thân tinh tế kia của Huy La dĩ nhiên cũng run rẩy mà bắn ra.

“Nhanh vậy?” Nam nhân nhíu mày nhìn chất mật mỏng manh trên sàn nhà, gã cảm thấy bảo bối trải qua sự dạy dỗ của mình đến nay nên không nhanh như vậy liền bắn “Bảo bối, con tụt lùi rồi! Hơn nữa ở đây còn sai nữa!”

“Ư….. Ba ba….. Bảo bối không có….. Ư…..” Tuy Huy La trải qua cao trào xong thì mềm nhũn tựa vào bên chân nam nhân, nhưng vẫn tiếp tục dùng miệng hầu hạ cự vật của nam nhân.

“Xem ra phải ‘trừng phạt’ con mới được!” Nói rồi, nam nhân cầm lấy mấy cây bút lông hình dạng khác nhau cùng cắm vào trong lỗ nhỏ cua rHuy La.

“Ah ah…… Ba ba không muốn….. Ah ah ah!” Huy La lanh lảnh kêu lên, nhưng lỗ nhỏ non nớt mẫn cảm lại ai đến cũng không cự tuyệt mà đem toàn bộ bút nuốt vào, phần thân vừa mới bắn ra lại có xu thế ngẩng đầu, mà phần thân của nam nhân rút ra khỏi chiếc miệng hồng diễm của bé, sỗ sàng bắn lên mặt bé.

“Bảo bối, đến, sửa lại lỗi của con đi!” Nam nhân cầm phần bút lông lộ ra ngoài dùng sức nhấn vào. Nhóc con này, luôn có thể khiến gã có du͙© vọиɠ ngược đãi!

“Ah ah ah….. Phải….. Ba ba…..” Huy La nức nở cầm lấy vở và bút, cố gắng nhịn xuống từng tiếng rên ngọt để sửa lỗi “Uhm….. Ư….. Uhm…..”

Dùng bàn tay vô lực khó khăn viết từng chữ số lên giấy, lỗ nhỏ của Huy La dùng sức kẹp chặt đám đồ đang định tuột ra. Bởi vì bé biết rõ nếu không làm tốt cả hai điều này thì bé sẽ không có được thứ mình muốn.

Trong mông bảo bối cắm vài chiếc bút lông, tuy hạ thân đang run rẩy, nhưng vẫn cố gắng tập trung tinh thần viết chữ, nam nhân trong lòng thật sự tràn đầy trìu mến, nhưng gã còn chưa đùa bỡn bé đủ! Nghĩ vậy, gã nắm chặt cán bút bắt đầu xoay động.

“Ah ah ah….. Ba ba….. Không được chuyển động….. Không được chuyển động….. Ah ah ah!” Huy La đáng thương mà rêи ɾỉ nói. Ba ba làm thế này, bé căn bản không thể tập trung được!

“Tiếp tục viết a! Nhóc con *** đãng!” Nam nhân vừa dùng sức đâm vào vừa nói.

“Ah ah….. Thật thoải mái….. Ah ah ah….. Ah…” Huy La không cách nào cãi lời nam nhân đành phải vừa kêu rên vừa làm bài.

Ngay lúc bé viết xong hết chữ cuối cùng, nam nhân cũng thừa cơ rút bút lông ra.

“Ah ah ah ah ah!” Sụp đổ mà hét một tiếng chói tai, Huy La lại đạt đến cao trào.

“Bảo bối, con sao lại bắn ra vậy?” Tuy say mê thưởng thức cảnh đẹp Huy La sau khi đạt đên cao trào: vẻ mặt vừa vô tội vừa lẳиɠ ɭơ; ánh mắt tan nát ướŧ áŧ; thân thể bé nhỏ sớm đã ửng đỏ một mảnh, còn có hạ thân vì dư vị mà co bóp, lỗ nhỏ vì bị gã vừa rồi thô lỗ mà lộ ra ít mị nhục, vừa đỏ vừa sưng trộn lẫn với chất dịch sáng trong trơn ướt. Nhưng nam nhân vẫn ra vẻ nghiêm túc hỏi.

“Đúng…. Thực xin lỗi…. Ba ba……. Bảo bối thật sự….. thật sự…… nhịn không được!” Huy La vẫn còn chưa hồi phục tinh thần mà yếu ớt nằm trên nền nhà đứt quãng nói.

“Bảo bối đã biết lỗi sai thì đem cái này nhét vào trong lỗ nhỏ của mình đi!” Nam nhân đem chiếc bút lông có phần cán thô dày nhất đến trước mặt Huy La.

Hai tay run rẩy nhận lấy bút lông, Huy La thập phần thẹn thùng mở rộng hai chân, sau mới đem phần lông trên quay sang chỗ khác, dùng phần cán bút thô dày đặt ở lỗ nhỏ khẽ mở khẽ khép của mình mà chậm rãi tiến vào.

“Ah ah… Ah…… Ba ba……. Thật thoải mái…… Ah ah ah ah…..” Tuy như vậy ở trước mặt ba ba rất xấu hổ, nhưng lúc nhìn thấy phần thân nhô lên cao cao của nam nhân thì cảm giác thẹn thùng sẽ không còn mãnh liệt như vậy, Huy La cũng muốn nam nhân được hưng phấn như mình mà lớn mật làm thêm mấy động tác mị hoặc. Bé nâng eo lên, để toàn bộ bờ mông của mình tới trước mắt nam nhân; vô thức đong đưa mông cùng lỗ nhỏ đang ngậm lấy đồ vật. Sau khi xác định mình đã hoàn toàn hấp dẫn tầm mắt của nam nhân thì bé liền với tay về phía sau cầm lấy chiếc bút trong người thao lộng chính mình “Ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah….. Thật thoải mái….. Ah ah ah….. Ba ba….. Nhìn bảo bối….. Ah ah….. Nhìn bảo bối….. Bảo bối thật thoải mái….. Ah ah….. Bảo bối muốn ba ba, bảo bối muốn ba ba….. Ah ah….. Đại nhục bổng….. Ah.. Cũng giống như vậy mà ‘trừng phạt’ bảo bối….. Ah ah ah……”

“Tiểu yêu tinh tra tấn người này! Ba ba sớm muộn cũng chết vì cơ thể *** đãng của con!” Khẽ nguyền rủa một câu, nam nhân liền kéo Huy La ngồi vào trong lòng mình.

“Ah ah ah!” Bởi vì đột nhiên thay đổi tư thế ngồi, bút lông trong cơ thể Huy La tiến vào càng sâu.

Đặt Huy La lên bàn, nam nhân nâng bụng để hạ thân bé hướng lên trời, sau đó thừa dịp lúc lỗ nhỏ kia lúc đóng lúc mở cố gắng nuốt vào cán bút vì trọng lực mà không ngừng tiến vào cũng đem phần thân mình đâm vào.

“Ah ah ah….. Ba ba không muốn….. Không muốn ah! Ah ah ah ah…… Không muốn….. Ba ba không muốn….. Ah ah….. Rút bút lông…ra đi…… Ah ah ah…. Rút bút lông ra đi ah!” Cảm giác được đại phân thân của nam nhân men theo cán bút lông mà đi vào, Huy La sợ hãi kêu lên “Ah ah ah ah ah!”

Không để ý lời cầu khần của Huy La, nam nhân một hơi đem mình tới đáy, sau đó gã hưởng thụ mà ngẩng đầu lên nhẹ nhàng lắc lư eo vài cái.

“Ah ah…. Ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah…..” Huy La không thở nổi mà rêи ɾỉ “Ah ah ah….. Ba ba….. Không nên cử động….. Không nên cử động….. Ah ah ah!” Nam nhân chỉ cần khẽ động, sẽ kéo theo bút lông cắm vào sâu bên trong, vô tình mà chà đạp lên vách thịt bị tàn phá.

“Thế cũng hay, ba ba không động, bảo bối tự mình động đi!” Khó khăn dừng lại, nam nhân yêu cầu Huy La tự mình thỏa mãn mình “Động eo của con đi!”

Miệng nhỏ nhu diễm mở rộng tùy ý chảy ra nước miếng ngọt ngào xuôi theo chiếc cằm tinh xảo mà chảy xuống, Huy La ngoan ngoãn mà bắt đầu động eo, đẩy mông đem nam nhân tiến vào thật sâu “Ah ah….. Ba ba….. Ah ah ah…..” Hai thứ đồ tráng kiện trong cơ thể cùng một chỗ theo động tác của bé mà qua lại má sát phần thịt non mịn bên trong, mà cũng không phải đồng hành: phần thân nam nhân rút ra, bút lông liền tiến vào càng sâu; bút lông lui ra ngoài, nam nhân lại tiến vào thật sau. Hai thứ đó cứng rắng này tra tấn khiến bé không ngưng rêи ɾỉ “Ah ah ah….. Ah ah….. Ah ah ah ah…..”

“Bảo bối, giờ chúng ta cùng ôn tập tiếng Anh được không?” Nam nhân hưởng thụ sự hầu hạ của Huy La.

“Ah ah….. Được….. Ah ah ah…..”Huy La mê loạn mà kịch liệt đong đưa trước sau mông mình trong vô thức đáp ứng, hiện tại chỉ cần ba ba chịu dùng sức đâm vào thì cái gì bé cũng nguyện ý làm “Ah ah….. Thật lớn….. Cứng quá….. Ah ah ah ah……”

“Bảo bối, nói cho ba ba biết từ ‘lớn’ phải phát âm thế nào?” Thuận theo động tác nhướn mông về phía sau của Huy La, nam nhân đưa eo đâm sâu về phái trước.

“”Ah ah ah….. ‘lớn’ là BIG….. Ah ah….. Ba ba….. Thật thoải mái, ah ah ah…..”

“Vậy ‘rất lớn’ thì sao?” Nam nhân đung đưa eo.

“La….. VERY BIG….. Ah ah….. Ba ba dùng sức….. Ah ah!” Chỗ mập hợp tung tóe dịch thể làm hạ thân Huy La ướt đẫm một mảnh.

“Bảo bối, ‘ba ba rất lớn’ thì phải nói thế nào?” Nam nhân giữ chặt eo Huy La để hắn chuyển động.

“Ah ah….. DADDY YOU ARE VERY BIG! Ah ah ah….. Ah ah….. Ba ba!” Huy La thút thít trả lời.

“Bảo bối của ba ba thật thông minh!” Hôn thưởng Huy La một cái, nam nhân đong đưa eo mình phối hợp với Huy La: Huy La nhướn về sau, gã liền thắng lưng đâm phía trước; Huy La tiến về trước, gã liền rút ra hướng về phía sau rồi lại mãnh liệt đâm đến.

“Ah ah….. Ah ah ah…..” Hai vật trong cơ thể ma sát lẫn nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn đến mức Huy La cơ hồ chịu không nổi!

Cuối cùng, trong tiếng kêu thê mị của Huy La, nam nhân bắn dịch thể nỏng hổi của mình ra, cho ‘cái miệng nhỏ nhắn’ hút hồn kia ăn no…..

o0o ~ o0o

Hai tuần sau ~~~

“Úy Trì tiên sinh, ngài thật có cách dạy con a! Thành tích của em Huy La lần này thật khó tin ah!” Thầy giáo đến thăm nhà đặc biệt ca ngợi thành tích lần này của Huy La.

“Đâu có! Anh quá khen rồi, thầy giáo.” Nam nhân thong dong cười, bàn tay lớn lén lút ôm eo nhỏ của Huy La.

“Vậy ngài có thể nói cách dạy kèm Huy La được không?” Thầy giáo hào hứng hỏi “Như vậy mấy vị phụ huynh khác cũng có thể tham khảo.”

“Cách?” Nam nhân cùng Huy La đều liếc nhìn đối phương.

“Ừm….. Cái kia….. Kỳ thật ba ba….. Ba ba…..” Đỏ mặt nhìn về phía giày của mình, Huy La thật sự không biết làm sao để nói ra được.

“Thật xin lỗi, cách này bọn tôi không thể nói ra được, bởi vì đó là bí mật của bọn tôi.” Đầy thâm ý cười với Huy La, nam nhân uyển chuyển cự tuyệt.

“Đúng….. Đây là….. bí mật…..” Đỏ mặt nhìn về phái ba ba, Huy La hùa theo.

Đây thật là bí mật a! Vì ngoại trừ ba ba, chỉ sợ không ai biết dùng cách làm người ta xấu hổ thẹn thùng này đâu!