Điện Chủ Ở Rể

Chương 146: Trong vòng ba phút, khiến nhà hàng đổi chủ

Suy cho cùng, lúc này trong mắt Tư Đồ Doãn Nhi, Mục Hàn đã là ông trùm băng nhóm.

Tuy rằng tạm thời vẫn phải che giấu thân phận nhưng điều động cả một lực lượng lớn dân xã hội đen thì vẫn có thể làm được.

Tuy nhiên những cảnh tượng trong phim điện ảnh mà Tư Đồ Doãn Nhi tưởng tượng đã không diễn ra.

Đối diện với sự thách thức của Sở Phong, Mục Hàn chỉ lặng lẽ móc điện thoại ra gọi một cuộc: “Tôi không biết anh dùng cách nào, ba phút sau, tôi muốn tên ông chủ nhà hàng Walking On The Cloud của Sở Bắc biến thành tên tôi!”

“Hả?”, cách xử lý của Mục Hàn khiến Tư Đồ Doãn Nhi sững sờ.

Không hổ là ông trùm băng nhóm, thủ đoạn phản kích đúng là quá ngầu!

“Ba phút sau, anh trở thành ông chủ nhà hàng Walking On The Cloud?”, nghe Mục Hàn nói chuyện điện thoại, Sở Phong cười nghiêng ngả: “Thằng ranh, dây thần kinh anh có chập chỗ nào không? Nếu mà có bệnh thì đi chữa sớm đi!”

“Anh có biết nhà hàng Walking On The Cloud trị giá bao nhiêu không? Một trăm triệu đấy! Anh có từng đó tiền không? Cho dù anh có một trăm triệu đi chăng nữa thì không phải anh muốn thu mua là thu mua đâu!”

Sở Phong nói xong, Tư Đồ Doãn Nhi không khỏi toát mồ hôi thay Mục Hàn.

Hình như chưa từng có một ông trùm băng nhóm nào có thể mua lại nhà hàng cao cấp đáng giá một trăm triệu chỉ trong ba phút thì phải?

Trừ phi người đó là tỷ phú Lý Gia Thành!

Nhưng điều khiến Tư Đồ Doãn Nhi và Sở Phong bất ngờ hơn là chưa đầy ba phút sau, một người đàn ông mặc vest tươm tất vội vã bước đến chỗ họ, cung kính nói chuyện với Mục Hàn: “Cậu Mục tôn kính, xin chào! Tôi là luật sư Trương, tôi đã mang theo hợp đồng thu mua nhà hàng Walking On The Cloud, chỉ cần cậu ký tên lên hợp đồng thì nhà hàng Walking On The Cloud sẽ thuộc về cậu!”

Luật sư Trương đưa hợp đồng cho Mục Hàn.

Mục Hàn cầm bút lên, huơ tay một cái, rồi kí thẳng tên mình lên hợp đồng.

“Thưa cậu Mục, từ giờ trở đi, nhà hàng Walking On The Cloud đã thuộc về cậu!”, luật sư Trương khom người nói.

“Hợp đồng thu mua?”, nhìn cảnh tượng trước mặt, Sở Phong cười tươi hơn nữa: “Thằng ranh, tôi thắc mắc anh kiếm ở đâu ra đám diễn viên quần chúng này thế? Diễn chuyên nghiệp hơn chút được không? Buồn cười chết mất!”

Ngay lúc này, một dòng tin tức được đề xuất đến điện thoại di động của Sở Phong.

“Tin tức Sở Bắc: Đại gia bí ẩn đột nhiên thu mua nhà hàng Walking On The Cloud, chi tiết xin click vào liên kết dưới đây!”

Nhà hàng Walking On The Cloud bị thu mua thật rồi ư?

Sắc mặt Sở Phong thay đổi.

Tiếp đó, tiếng chuông điện thoại Sở Phong cũng vang lên.

Thấy người gọi tới là bố mình, Sở Phong nhanh chóng nhấc máy: “Alo, bố ạ!”

“Đồ khốn nạn, mày hại chết bố rồi! Mày chọc tới nhân vật lớn nào ở ngoài đường vậy, đồ phá của, có phải mày đang ở nhà hàng Walking On The Cloud không? Nơi đó đã không còn là sản nghiệp của chúng ta nữa, còn không mau cút về đây!”

Sở Phong còn chưa kịp mở miệng, bố hắn đã mắng tới tấp ở đầu dây bên kia.

Vì mở loa ngoài nên Mục Hàn và Tư Đồ Doãn Nhi đều nghe rõ hết.

Lúc này, Sở Phong mới thật sự tin rằng nhà hàng Walking On The Cloud đã bị Mục Hàn thu mua.

Đường đường là nhà hàng cao cấp của Sở Bắc, giá trị một trăm triệu, thế mà đối phương đã khiến nó đổi chủ chỉ trong ba phút ngắn ngủi, thực lực cỡ này quá khủng khϊếp!

Sở Phong sợ hãi đến mức hai chân mềm nhũn.

“Từ giờ trở đi, nhà hàng Walking On The Cloud đã thuộc về tôi!”, Mục Hàn liếc xéo Sở Phong và cười khẩy nói: “Đương nhiên rồi, nếu như anh quỳ xuống liếʍ sạch bụi bẩn trên giày tôi trong lúc livestream thì tôi sẽ để anh ở lại nhà hàng thêm một phút nữa!”

“Không dám! Tôi cút ngay đây!”, Sở Phong sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, nhanh chóng chạy lăn bò lê ra khỏi nhà hàng.

Tên quản lý cáo mượn oai hùm lúc nãy cũng đang run rẩy.

“Từ bây giờ, ông bị sa thải”, Mục Hàn chỉ bừa một lễ tân: “Cậu, thế chỗ ông ta!”

Lễ tân không ngờ chuyện tốt thế này lại rơi vào người mình, lập tức khom người chín mươi độ: “Cảm ơn ông chủ!”

“Đúng rồi! Tôi là ông chủ mới, nhưng trước mặt cô gái đằng kia thì đừng gọi tôi là ông chủ, còn về kết cấu nhân sự hiện giờ của nhà hàng, ngoài việc cậu thay vào chức quản lý thì không cần thay đổi những nhân viên khác!”

“Vâng, thưa ông chủ!”, quản lý vừa nhậm chức kích động không thôi: “Thưa ông chủ, anh còn cần gì không ạ?”

“Là thế này, ba ngày sau, tôi muốn tổ chức một buổi tiệc sinh nhật ở Walking On The Cloud, cậu sắp xếp hết cho tôi”, Mục Hàn nghĩ ngợi rồi lại nói: “Còn về những việc khác, đợi tôi nghĩ ra rồi sẽ nói với cậu sau”.

“Còn nữa, đừng tiết lộ thân phận của tôi với bên ngoài, lúc tôi đến thì cứ xem tôi như một người khách bình thường thôi”.

“Hiểu rồi, thưa ông chủ!”, quản lý mới rất hiểu chuyện, lập tức nhập vai: “Thưa anh, mời đi cùng tôi để làm thủ tục đặt bàn trước”.

Nhà hàng Walking On The Cloud là nhà hàng đẳng cấp của Sở Bắc, muốn dùng bữa thì phải đặt trước, hơn nữa hoá đơn hơn năm trăm nghìn tệ thì sẽ được tặng một thẻ đen VIP có giá trị đến cuối đời, có thể hưởng thụ các khuyến mãi cao cấp.

“Đẹp trai quá!”

Chỉ bằng một cú điện thoại đơn giản mà thu mua được nhà hàng cao cấp Walking On The Cloud của Sở Bắc, điều này khiến Tư Đồ Doãn Nhi càng tò mò về thân phận của Mục Hàn hơn.

Đặc biệt là dáng vẻ thảm hại của Sở Phong sau đó, lúc này trong mắt Tư Đồ Doãn Nhi không biết là vui sướиɠ đến mức nào.

Theo sau Mục Hàn, Tư Đồ Doãn Nhi bỗng dưng có cảm giác tự hào.

“Ơ, hai người cũng vào à?”, ở bên kia, Lâm Thù Nhi đang tham quan nhà hàng Walking On The Cloud thấy hai người họ bước vào, không khỏi cảm thấy nghi ngờ: “Sở Phong đồng ý để hai người vào rồi sao?”

“Đúng vậy!”, Mục Hàn khẽ cười, gật đầu nói: “Anh năn nỉ ỉ ôi một hồi cuối cùng anh bạn nhà giàu của em cũng đồng ý”.

Thấy Mục Hàn nói dối dệt chuyện không chớp mắt, Tư Đồ Doãn Nhi hơi buồn cười.

Cô ta rất muốn kể cho Lâm Thù Nhi chuyện vừa xảy ra.

Nhưng nghĩ đến phải bảo mật thông tin nên đành kiềm chế không nói nữa.

“Anh rể, anh xem nhé, khung cảnh ở nhà hàng Walking On The Cloud đúng là tốt thật! Tôi vào xem một vòng thôi mà đã không muốn rời đi rồi đấy! Chỉ là mức chi tiêu ở đây quá đắt đỏ, một phần canh thôi mà đã hơn mười nghìn tệ! Tôi thấy Sở Phong nói đúng, nơi này không phải là nơi chúng ta có thể tiêu tiền nổi, tôi thấy chúng ta vẫn nên đổi nhà hàng khác thì hơn!”

Lâm Thù Nhi đề nghị.

“Đến cũng đến rồi, sao có thể bỏ đi được”, Mục Hàn lắc đầu nói: “Việc đặt bàn trước thì em đừng lo nữa, vị quản lý này đã giúp anh làm xong rồi!”

Nhìn quản lý mới nhanh chóng giải quyết xong thủ tục đặt bàn, còn đưa một tấm thẻ đen VIP hạng khách tôn quý cho Mục Hàn, Lâm Thù Nhi trợn mắt há mồm kinh ngạc.

“Xem ra để tổ chức sinh nhật cho chị tôi, anh dốc hết sức luôn rồi!”

Tuy cô ta cảm thấy Mục Hàn không xứng với Lâm Nhã Hiên, nhưng với thái độ chịu chi tiền cho Lâm Nhã Hiên của Mục Hàn thì không có gì để nói.

“Chuyện tiệc sinh nhật xong xuôi cả rồi!”, Mục Hàn mỉm cười một cách bí ẩn: “Chuyện tiếp theo là phải chuẩn bị quà sinh nhật cho chị em!”

“Còn có quà sinh nhật nữa à?”, Tư Đồ Doãn Nhi không khỏi chậc lưỡi.

Bởi vì Tư Đồ Doãn Nhi biết, quà sinh nhật mà Mục Hàn chuẩn bị nhất định sẽ không rẻ tiền.