Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu

Chương 52: Tập trung tinh thần nuôi ma tôn (14)

Cẩm Lý mơ màng gọi tên, thân thể vô lực vặn vẹo. Cơ thể trào lên xúc cảm trống rỗng, gào thét đòn thêm. Anh muốn nhiều hơn, chính là muốn nhiều hơn nữa.

" Cung Mộ."

" Sư tôn... muốn không?" Cung Mộ dịu dàng ái muội kề bên tai Cẩm Lý thủ thỉ đồng thời cho thêm ngón tay vào hậu huyệt chà sát.

Cẩm Lý mơ mơ hồ hồ, miệng không nhịn được rêи ɾỉ:" Muốn... ưʍ..."

Cung Mộ tà tà ấn vào điểm nhạy cảm:" Muốn gì? Sư tôn, người nói đi."

" Cung Mộ..." Cẩm Lý có chút thẹn thùng.

" Người không nói, làm sao ta biết người muốn gì, đúng không?"

" Ư..."

" Nói đi, đệ tử hết lòng đáp ứng người."

Cẩm Lý mím môi, không tiếp tục nói, lại bị Cung Mộ mạnh mẽ trêu đùa, Cung Mộ cúi đầu ngậm lấy nụ hoa ***** **** trước ngực anh, chậm rãi cắи ʍút̼, một tay không dùng khuếch trương, một tay lại trêu đùa tiểu Cẩm Lý.

Cẩm Lý sống qua ba đời, lại chưa từng trải qua xúc cảm, sao có thể chịu nổi trêu đùa mạnh mẽ của Cung Mộ, mơ màng rêи ɾỉ.

" Muốn ngươi... đâm ta. Mạnh mẽ đâm ta." Cẩm Lý thanh âm động tình, hướng Cung Mộ bày tỏ.

Cung Mộ chỉ chờ có vậy, thật ra nếu Cẩm Lý không chịu nói, Cung Mộ cũng không đủ kiên nhẫn nữa, nếu anh thật sự không nói, Cung Mộ cũng sẽ nhanh chóng tiến thêm một bước mà thôi.

Cung Mộ nhẹ nhàng rút ngón tay ra khỏi Cẩm Lý, đặt du͙© vọиɠ ***** **** trước *** *****, nhẹ nhàng cúi xuống ngậm lấy môi Cẩm Lý, hạ thân đồng thời dùng lực.

Mặc dù đã được cẩn thận khuếch trương, **** ***** nhỏ bé của Cẩm Lý vẫn không thể nuốt được du͙© vọиɠ của Cung Mộ, đợi phần đầu đâm được vào, liền bị kẹt lại.

Cung Mộ bất đắc dĩ gượng cười, chính là không biết phải làm sao.

Hạ thân trống rỗng, kêu gào, Cẩm Lý vặn vẹo eo nhỏ, muốn nhiều hơn.

" Sư tôn, người nhỏ quá."

" Hức... là.. là do ngươi quá lớn... đâu.. hức.. phải lỗi của ta." Cẩm Lý mơ màng, uất ức phản bác.

" Lỗi của ta, phiền sư tôn chịu đựng một chút."

Cung Mộ chậm rãi dùng thêm sức, đem du͙© vọиɠ từ từ di chuyển, khai phá hậu huyệt.

Cẩm Lý xúc cảm bất ngờ nhạy bén, rõ ràng cảm nhận tiểu Cung Mộ to lớn chậm rãi khai phá **** *****, chậm rãi tiến vào đến tận cùng.

" A... đau đau đau..." Cẩm Lý căng cứng toàn thân, vẫn là chưa thích ứng được di vật to lớn xâm nhập vào cơ thể.

" Người thả lòng... một lát sẽ hết đau." Cung Mộ an ủi, đem nụ hôn rời rạc rơi lên người Cẩm Lý.

" Ngươi cởi trói... mau cởi..." Cẩm Lý gấp gáp.

" Sư tôn phải thề không đẩy ta ra."

" Ta thề... không đẩy ngươi."

Cẩm Lý chính là tay ngứa, muốn đem người trước mặt ôm vào ngực.

Cung Mộ cởi dây, Cẩm Lý lấy được tự do, nhanh nhẹn nhổm người dậy, đem toàn bộ cơ thể dựa vào Cung Mộ, vòng tay qua cổ, ôm lấy y.

Tiểu Cung Mộ được thời tiến vào càng sâu, đem tiếng rêи ɾỉ mắc trong họng cả hai đồng thời khai phá ra.

Cẩm Lý ngồi trên người Cung Mộ, hai chân quấn chặt vòng quanh eo y, đem hai người gắn đến suýt xao.

" Tiểu yêu tinh." Cung Mộ trầm giọng, bắt đầu không kìm được luân động.

Tay lớn nắm chặt lấy eo nhỏ của Cẩm Lý, nhanh mạnh nhấc lên ấn xuống, đem tiểu Cung Mộ ra ra vào vào, đem Cẩm Lý lộng thảm.

Cẩm Lý không kìm được âm thanh rêи ɾỉ vụn vặt phát ra khỏi cổ họng, đem du͙© vọиɠ Cung Mộ khơi gợi càng thêm sâu.

Cung Mộ điên cuồng mạnh mẽ ra vào. Cẩm Lý có chút hoảng hốt, theo không kịp tiết tấu:" Đừng nhanh như vậy.. ưʍ. ngươi chậm chút...a..."

" Sư tôn quá mê người, thứ lỗi cho đệ tử không thể." Cung Mộ cười cười, động tác ra vào càng nhanh, mỗi lần đỉnh là đỉnh đến tận cùng, đem toàn thân Cẩm Lý run rẩy trong khoái lạc.

Bên trong Cẩm Lý ngày càng thu nhỏ, gắt gao cắn chặt lấy tiểu Cung Mộ. Phát hiện Cẩm Lý sắp đến, Cung Mộ cũng nhanh chóng chạy nước rút.

" Ngươi..hức.. ngươi chậm lại..ưʍ. ta không ổn.." Toàn thân bị bao phủ bởi kɧoáı ©ảʍ tựa thủy triều, Cẩm Lý chịu không nổi.

" Tiểu yêu tinh." Cung Mộ mím môi, đem Cẩm Lý đẩy ngã xuống giường, động tác càng lớn.

Thời điểm **** ***** co rút cực đại, Cung Mộ cùng đồng thời phóng thích vào nơi sâu nhất. Xúc cảm **** **** nóng hổi tràn vào vách động, đem Cẩm Lý tràn đầy kɧoáı ©ảʍ mà run rẩy.

Cao trào qua đi, Cẩm Lý toàn thân xụi lơ nằm dưới thân Cung Mộ, có chút hít thở không thông.

Tiểu Cung Mộ vẫn nằm bên trong Cẩm Lý, ngoan ngoan im lặng chờ đợi.

Cẩm Lý mệt mỏi khó chịu, nhỏ giọng:" Ngươi ra ngoài đi."

Cẩm Lý chính là không ngờ, lời vừa dứt, Tiểu Cung Mộ lại ngóc đầu dậy, lớn nhanh trong Cẩm Lý.

Cẩm Lý bị dọa sợ, gấp gáp muốn rút lui lại bị Cung Mộ ép xuống, đem người anh đè úp xấp trên giường, Tiểu Cẩm Lý bên trong **** ***** xoay vòng va vào vách động, Cẩm Lý run rẩy.

" Sư tôn, người chạy không thoát."

Cung Mộ điên cuồng đè ép, ra ra vào vào, Cẩm Lý khó khăn rêи ɾỉ, đứt quãng cầu xin.

Lạc Dao Dao bên ngoài hứng gió lạnh:"..."

Nàng có phải cầu xin sai cách rồi hay không? Tại sao càng ngày càng nghe thấy Sư tôn nhà mình rêи ɾỉ xin tha càng lợi hại vậy cơ chứ!