Editor+Beta: Lầu trên có XB
Thừa lúc chưa đến lần động dục thứ hai, hắn đã đưa cậu về biệt thự gần bờ sông.
Hai người quấn quít trong biệt thự suốt năm ngày, trừ lúc Phó quan đưa tới đồ ăn cùng dược phẩm tới, hầu hết thời gian còn lại không có ai được phép bước vào trong biệt thự này.
Phần lớn thời gian ở trên giường, Lý Duyện Minh bị ép động dục, so với thời kỳ động dục bình thường của omega còn táo bạo hơn,
thời gian giữa mỗi lần động dục rất ngắn, phần lớn cậu đều ngủ gà ngủ gật.
Khi khoắc lên quân phục, Thẩm Hồng Tiên là một vị tướng quân lạnh lùng, ai nhìn thấy hắn cũng muốn tránh xa ba mét, thế mà cởi bỏ đi lớp quân phục hắn liền biến thành tên cầm thú vô pháp vô thiên, lúc nào cũng ôm chặt lấy Lý Duyện Minh mà trêu chọc không một chút xấu hổ.
Mà Lý Duyện Minh lại yêu bộ dạng hắn cởi bỏ quần áo của mình hơn.
Hiệp cuối, Thẩm Hồng Tiên nhấc một chân Lý Duyện Minh lên cao, đè lên trên mặt kính, từ phía sau đâm sâu vào, cậu nằm nhoài trên mặt kính lạnh lẽo, mơ hồ nhìn thấy được người đi bộ qua lại phía bên ngoài cửa kính.
Tư thế kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khiến cho cậu rất xấu hổ, không ngừng siết chặt hậu huyệt, hi vọng có thể khiến cho Thẩm Hồng Tiên bắn ra sớm hơn.
Hắn hôn lên gáy cậu, trên đó vẫn còn hiện dấu răng, tỏa ra mùi hương hòa hợp của hai người họ.
“Bảo bối, kẹp chặt nào.”
Vỗ nhẹ vào mông Lý Duyện Minh, rồi bắt đầu nhấp chạy nước rút.
Cậu không còn chút sức lực nào, mềm nhũn dựa vào cửa kính, hậu huyệt co rút lấy lòng Thẩm Hồng Tiên, “Ư..ưhm … em không chịu nỗi nữa … Tướng quân …”
“Ngoan nào…” Giọng Thẩm Hồng Tiên khàn khàn, nâng lưng Lý Duyện Minh lên. Đẩy hông cậu sát vào hạ thể của bản thân, một tay luồn vào tóc, thúc vào nhanh chóng, thêm vài cú đâm sâu, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn sâu vào trong khoang sinh sản của Omega.
Cùng lêи đỉиɦ với Thẩm Hồng Tiên, Lý Duyện Minh cũng bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙, cậu trượt xuống cửa kính liền được hắn ôm vào trong lòng.
… Kết thúc kỳ động dục, Thẩm Hồng Tiên nhanh chóng dọn dẹp nhà cửa.
Phòng khách, ban công, phòng ngủ, nhà bếp … Toàn bộ đều tràn ngập mùi trà đắng và hoa oải hương của hai người, có thể nhìn thấy vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ɖị©ɧ ở khắp mọi nơi, quần áo vương vãi khắp sàn, ga trải giường nhàu nát, trên giường dính đầy chất lỏng … Thẩm Hồng Tiên thay ga trải giường rồi ném vào trong thùng rác, thấy thế Lý Duyện Minh liền vội vàng cầm nó lên mặt đỏ bừng.
“Tướng quân… cái này… cái này em sẽ giặt.”
Ga trải giường đều là dấu vết ân ái của bọn họ, thậm chí còn có cả nướ© ŧıểυ của cậu, sao có thể không biết xấu hổ mà ném ra ngoài được chứ.
Lý Duyện Minh xấu hổ ôm ga trải giường, mặt đỏ bừng cúi đầu nhìn chân, cũng không dám ngẩn đầu nhìn hắn.
Thẩm Hồng Tiên trêu đùa: “Lúc động dục thì cứ quấn chặt lấy. Vậy mà sau khi dùng xong lại không dám nhìn anh?”
Lý Duyện Minh vùi đầu vào ga trải giường, rầu rĩ nói: “Em không có… Cũng không chê dơ. ”
Thẩm Hồng Tiên bật cười đem người kéo ra khỏi ga giường,“ Em trước kia ở ngoài đều không sợ trời không sợ đất, vậy mà bây giờ lại không dám nhìn anh sao? ” Mặt cậu lúc này như một con mèo nhỏ đáng thương, khiến Thẩm Hồng Tiên không nhịn được mà muốn trêu chọc.
Thẩm Hồng Tiên trước mắt luôn mang theo ý cười, Lý Duyện Minh ôm ga giường trong tay, hạ quyết tâm, “Tướng quân, em muốn theo đuổi theo anh có được không?” Thẩm Hồng Tiên kéo ga giường ra khỏi tay cậu vất lên trên sô pha, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt Lý Duyện Minh dùng ngón tay xoa lên môi cậu.
“Mèo con, em đã ăn anh sạch sẽ rồi, mà lại không muốn chịu trách nhiệm với anh sao?” Lý Duyện Minh giật mình: “Tướng quân, ngài… Anh đồng ý sao?”
Thẩm Hồng Tiên đáp: “Như mong muốn của em, Thiếu tướng của tôi.”
Trái tim cậu như được một dòng nước ấm tràn vào, nhịn được mà hôn lên, không kiềm chế ngậm mυ'ŧ chặt lấy môi của đối phương, như thể muốn xác nhận tất cả những chuyện này là sự thật.
Họ hôn nhau dưới ánh mặt trời, làn gió nhẹ thổi vào từ cửa sổ mang theo hơi ấm, cũng không thể khiến họ tách khỏi nụ hôn.