Tường Vây

Chương 10

Editor+Beta: Lầu trên có XB

Lúc môi hai người tách khỏi nhau vẫn còn kéo theo một sợi chỉ bạc, Lý Duyện Minh mơ hồ nhìn hắn, ánh mắt ngoan ngoãn như trước.

Thẩm Hồng Tiên mắng thầm một liền rồi lấy tay che mắt cậu lại.

Lông mi lướt nhẹ trong trong lòng bàn tay, khiến du͙© vọиɠ của hắn càng to thêm một vòng.

Thẩm Hồng Tiên biết mình vốn không phải là người tốt lành gì, bây giờ lại có thêm một thân thể mềm nhũn nằm trong ngực như vậy, tất nhiên sẽ không thể ngồi yên được rồi.

Hắn đem du͙© vọиɠ của mình chen vào đùi trong của Lý Duyện Minh, “Mèo nhỏ, kẹp chặt.”

Cậu

có chút sững sờ, nhưng vẫn ngoan ngoãn khép chân lại, quân phục bị đẩy đến trước ngực, một bàn tay to ôm lấy vòng eo thon. Lướt trên các đường cong cơ bắp, rồi lại lang thang trên khắp da thịt non mịn của cậu.

Cảm giác được mát lạnh trên cơ thể trần trụi của mình, cậu vùng vẫy, nhưng rất nhanh bị kìm lại.

Bàn tay đang lưu luyến vuốt ve ở gần eo chậm rãi hướng lên trên xoa nắn đầu v* mẫn cảm, ngón tay tà ác véo hạt đậu nhỏ khiến Lý Duyện Minh khó chịu mà thở dốc.

“Ư…” Bàn tay bóp nắn hai bầu vυ' đến khi biến thành màu đỏ tươi tuyệt đẹp.

Thân dưới của Thẩm Hồng Tiên đang kề vào bắp đùi của cậu bắt đầu chậm rãi di chuyển, lớp vải thô ráp của quân phục phát ra âm thanh yếu ớt khi cọ xát, người dưới thân run rẩy ôm lấy hắn.

Thẩm Hồng Tiên rút ra từ giữa hai chân cậu, cởi thắt lưng của mình, thả dương v*t đang sưng phồng ra khỏi quần, dương v*t đang ngẩn cao đầu tràn đầy khí thế xuất hiện trong không khí.

Hắn nắm lấy tay của Lý Duyện Minh hướng dẫn cậu nắm lấy đồ vật của mình.

Lòng bàn tay cảm nhận được đồ vật nóng bỏng khiến cho cậu hoảng sợ, muốn rút tay ra, nhưng đã bị Thẩm Hồng Tiên mạnh mẽ giữ tay lại.

“Ngoan, sờ nó đi.”

Hắn thở dốc, ngậm lấy vành tai của cậu.

Mọi thứ đều vượt ra ngoài tầm kiểm soát.

Lý Duyện Minh bị bịt mắt, không nhìn thấy được cảnh tượng không trâu bắt chó đi cày*

này, run rẩy cầm lấy dương v*t của Thẩm Hồng Tiên.

*Không trâu bắt chóđi cày (赶鸭子上架): Ép buộc người khác làm việc mà họ không có khảnăng.

“A… Bé ngoan…”

Bàn tay nhỏ nhắn của cậu nắm lấy dương v*t của hắn, khiến hô hấp của Thẩm Hồng Minh càng lúc càng gấp gáp, không tự chủ được mà đưa đẩy dương v*t của mình trong tay của Lý Duyện Minh.

“Chuyển động tay đi, bé ngoan, chuyển động.”

Bàn tay hắn xoa đùi Lý Duyện Minh xong, liền bóp lấy mông cậu mà tiếp tục nhào nặn.

Lý Duyện Minh vô thức mà cử động tay, du͙© vọиɠ trong lòng bàn tay cậu dường như càng lớn hơn một vòng, người cậu căng cứng, vừa dừng lại liền bị Thẩm Hồng Tiên thô bạo vỗ một cái vào mông.

“Nhóc hư hỏng, ai cho em dừng lại.”

Thẩm Hồng Tiên nói xong câu đó ở bên tai, rồi lại đánh thêm vài cái vào mông cậu.

Sau mông truyền đến nóng rát mãnh liệt, Lý Duyện Minh bị ăn đau, nước mắt lưng tròng, tiếp tục động tác trên tay của mình.

“Tôi giúp em.”

Thẩm Hồng Tiên cười, cầm lấy dương v*t của cậu, theo nhịp mà chuyển động.

Sự khao khát tràn ngập trong hai người họ, không gian chật hẹp tràn ngập tiếng thở dốc và tin tức tố của Alpha.

Du͙© vọиɠ không ngừng căng trướng, ngay khi Lý Duyện Minh sắp bắn tinh thì liền bị ngón tay của Thẩm Hồng Tiên ấn lại lỗ sáo*, cậu

run lên, “Làm ơn… làm ơn cho em bắn.”

*Lỗ sáo nằm ở đỉnh qυყ đầυ. Nó là nơi thoát,

ra của cả nướ© ŧıểυ



tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thẩm Hồng Tiên ôm người sát vào lòng, tay còn lại nắm lấy bàn tay đang di chuyển của cậu, hắn tăng nhanh tốc độ, “Bé ngoan, chúng ta ra cùng nhau.”

Sau một hồi hắn mới buông ngón tay đang ấn lỗ sáo của cậu ra, hai cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt đồng thời phun ra, dính lên trên bộ quân phục

lúc này

đã nhắn nhúm.

Trong phòng bốc lên mùi tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙, căn phòng nhất thời yên tĩnh chỉ có tiếng hai người đang ôm nhau thở hổn dốc.

Sau khi thu dọn sạch sẽ, Thẩm Hồng Tiên ôm chặt Lý Duyện Minh, lưu luyến mà hôn lên cổ cậu, tựa như đang thở dài, nói: “Tôi sẽ chờ em trở lại.”