Theo Đuổi Hào Môn: Tổng Tài Chớ Chọc Giận Ta

Chương 14: Hiểu Sai.

Ôn Noãn đối diện với ánh mắt Long Kiêu, rõ ràng bên ngoài bình tĩnh, chính là, lại làm nội tâm cô quay cuồng.

Nữ nhân yếu ớt, luôn dễ dàng cảm động.

Ít nhất, Ôn Noãn cảm thấy lúc này…… nội tâm của cô thật sự yếu ớt tới cần có chàng kỵ sĩ đến bên cạch cô. Long Kiêu nhẹ nhàng đem nàng chân để trên mặt đất…… Tầm mắt có thể nhìn ra được, gót giày có chút rạn nứt.

Ung dung đứng dậy, khóe miệng cơ hồ nhìn không thấy ý cười, cũng không nói lời nào.

“Anh……” Ôn Noãn phảng phất bị người khác xem thấu tâm tư, quẫn một lúc, che dấu sự xấu hổ liền nói, “Tại sao anh lại ở đây? Anh thật sựu không theo dõi tôi sao?”

“Tôi xuất hiện ở Kim Say, kỳ quái lắm sao?” Long Kiêu không đáp hỏi lại.

“……” Ôn Noãn bị nghẹn lại.

Cô vừa mới từ Kim Say đi ra, mà Long Kiêu cũng đang ở Kim Say,

Nhưng, cái này cũng trùng hợp quá đi?!

“Có lẽ, anh vẫn luôn đi theo tôi?!” Ôn Noãn nhướng mày, “Rốt cuộc, vì muốn tôi trở thành người phụ nữ của anh, ai biết được anh sẽ làm ra cái gì?”

“Miệng lưỡi sắc bén!” Long Kiêu ánh mắt thâm thúy nhìn người con gái trước mặt.

Ôn Noãn trừng mắt nhìn hắn, môi hơi mấp máy…

Nhưng lời nói còn không kịp nói đã bị Long Kiêu ngăn chặn.

“Người thích lạnh lùng cao ngạo, thích nhất là công kích người khác giờ lại che dấu sự yếu ớt của chính mình…” Âm thanh tràn ra môi mỏng, góc cạnh rõ ràng trên khuôn mặt Long Kiêu, không có chút cảm xúc.

Chỉ là, hắn nhẹ liếc Ôn Noãn một cái…… Nói rõ cô yếu ớt!

“……” Ôn Noãn định phản bác, nhưng lời nói đến bên miệng lại biến thành tự giễu.

Mỗi người đều có sự yếu đuối của bản thân, cô cũng có chứ bộ…

Mà Minh Nhã Nhàn, mỗi lần nhìn thấy, đều có thể dễ như trở bàn tay làm cảm xúc của cô bùng nổ.

“Để tôi đưa em trở về……” Long Kiêu mở miệng.

“Không cần, cảm ơn.” Ôn Noãn nói, định rời đi.

Chính là, chân vừa mới mới vừa động, thân thể bỗng đau một hồi...

Ôn Noãn âm thầm cắn môi, nhìn đã buông lỏng gót giày, cũng không biết là xấu hổ là cái gì, toàn bộ trên mặt bao phủ tối tăm.

“Hiển nhiên, đi không tốt cho lắm……” Long Kiêu đạm mạc mở miệng, “Ở chỗ này, đặc biệt thời tiết ở đây, cơ bản rất khó bắt xe.”

Long Kiêu nói ra sự thật, mở cửa xe, “Lên,” hắn nghiêng đầu nhìn về phía Ôn Noãn, “Vẫn không lên sao?”

“Đi chứ!”

Chỉ là, đương nhiên kéo cánh cửa ngồi trên xe, nhìn đến Long Kiêu khóe miệng kia mạt quỷ dị cười, đột nhiên nhíu mi…

Phốc……

Ôn Noãn hơi kém không bị chính mình mạch não cấp sặc đến.

Là nàng hiểu sai, vẫn là người nam nhân này trong đầu trang đều là sắc tình đồ vật?!

Long Kiêu nhẹ liếc mắt nhìn, Ôn Noãn cảm thấy thực buồn bực, đặc biệt nhìn đến hắn khóe miệng ý cười hơi hơi gia tăng . Ý nghĩ như vậy, cô lại không thể hỏi…… Quay đầu lại còn tưởng rằng cô là sắc nữ đâu!

Nhưng rõ ràng, cô bị người đàn ông xấu xa này chơi đùa!

“Lái xe.”

“Rõ!” Kỳ Phong đạm mạc, đồng thời khởi động xe, từ kính chiếu hậu nhìn Ôn Noãn.

Ôn Noãn vẫn cảm thấy buồn bực, nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ… Hoàn toàn không phát hiện, Cô lên xe không hề nói địa chỉ.

Thẳng đến, xe dừng ở một cửa hàng trước mặt thì dừng lại.

Ôn Noãn nhìn một bên, suy nghĩ còn không thấy xe di cuyển thì cửa xe đã bị mở ra.

“Như thế nào…… A……”

Ôn Noãn mới mở lời hỏi, cả cơ thể đã bị Long Kiêu chặn ngang ôm ra xe.

“Uy……”

“Long Kiêu!” Long Kiêu đạm mạc chặn đứng Ôn Noãn nói, “Không ngờ em có thể gọi tên tôi thân mật đến vậy……”

“……” Ôn Noãn cảm thấy, cô đối mặt người đàn ông này, thật là một giây không lời gì để nói, “Anh muốn làm gì?”

Long Kiêu không trả lời, chỉ đi thẳng vào cửa hàng, người hướng dẫn vội chào hỏi, đem Ôn Noãn đi tới ghế sô pha mà ngồi xuống.

“Mua giày!” Long Kiêu đúng lúc trả lời.

“Anh đưa tôi về nhà là được……” Ôn Noãn áp chế lửa giận.

Người đàn ông này làm cái gì , đều không cần thông báo một tiếng sao?

Nghĩ, Ôn Noãn liền đứng dậy.

Nhưng lại bị Long Kiêu ấn xuống……

Một cái dựa vào sô pha, cúi người, một tay chống sô pha chỗ tựa lưng, một tay ấn bả vai của cô.

Hai người mặt gần trong gang tấc, hô hấp không khỏi tránh được giằng co bên nhau, lộ ra ái muội.

Trái tim Ôn Noãn nhanh chóng nhảy lên, người đàn ông này trên người tản hơi thở ra nguy hiểm bao phủ cô……

Phảng phất, chỉ cần cô phản kháng, ngay sau đó, hắn sẽ đánh cô!

Âm thầm nuốt bụng, Ôn Noãn cảm thấy chính mình lúc này bị hắn nắm giữ.

“Mua mua mua,” Ôn Noãn cắn răng, “Chỉ cần anh thích là được……”

Long Kiêu thâm thúy, đáy mắt xẹt qua một ý cười, chỉ là, hơi lướt qua, mà Ôn Noãn hoàn toàn không phát hiện.

“Xin hỏi, ngài cần trợ giúp gì sao?”

Thấy Long Kiêu đứng dậy, vội vàng mỉm cười đi qua dò hỏi.

“Coi chừng cô ấy……” Long Kiêu lạnh lùng nói, ngay sau đó xoay người đi đến khu giày.

“……” Ôn Noãn nhìn bóng dáng cao ngạo kia, lập tức hết chỗ nói rồi.

Bả vai cô gục xuống, khóe miệng cứng đờ, nhìn người nhân viên, chỉ có thể hậm hực ở tại chỗ……

“Tiểu thư, xin hỏi cô uống cà phê hay nước trái cây?” Hướng dẫn mua mỉm cười hỏi.

“Không cần, cảm ơn!” Ôn Noãn lắc đầu, tầm mắt dừng ở thân ảnh cao ngạo kia.

Trong chốc lát, Long Kiêu trong tay xách theo một đôi giày cao gót bảy tám cm màu đỏ tía đi tới, thiết kế đơn giản. Hắn nửa ngồi xổm bên chân Ôn Noãn, nhẹ nhàng cầm lấy chân cô, định đổi giày cho cô.

Hắn nắm lấy mắt cá chân, Ôn Noãn giống như điện giật theo bản năng rụt chân lại. Long Kiêu ngước mắt, chăm chú nhìn Ôn Noãn, rũ mắt, thay đổi giày .

Động tác ôn nhu khiến Ôn Noãn cảm thấy trái tim như bị gì mà đập nhanh……

“Vừa chân sao?”Âm thanh trầm thấp truyền đến, đúng lúc, tầm mắt lại lần nữa đối diện trước Ôn Noãn.

Ôn Noãn bỗng nhiên hoàn hồn, chỉ cảm thấy không khí lộ ra ái muội.

Cô vì che giấu xấu hổ mà vặn vẹo đặt chân……

Ngoài ý muốn, thực thích hợp!

Ôn Noãn có chút phản ứng, nhìn về phía hắn, “Ân?”

Long Kiêu tầm mắt đạm mạc liếc nhẹ trước ngực cô, “Tuy rằng chỉ có size B nhưng cũng vừa tay tôi!”

Ôn Noãn sửng sốt, bỗng nhiên phản ứng lại đây hắn nói cái gì, tức khắc, mở to hai mắt nhìn……