Tay của Trương đại quan nhân cũng không khỏi ngừng lại, thấp giọng nói: "Ai?"
Lệ Phù nói: "Còn nhớ rõ chuyện của căn cứ quân sự Kim Cốc sao?"
Trương Dương gật đầu nói: "Đương nhiên nhớ kỹ, chúng ta thiếu chút nữa chết ở đấy."
Lệ Phù nói: "Lúc trước người phụ trách của căn cứ quân sự Kim Cốc Lý Xương Phổ chết ở đấy, hắn có một người anh tên là Lý Xương Kiệt, không biết từ chỗ nào chiếm được tình báo, hoài nghi là anh gϊếŧ em trai của hắn."
Trương Dương nói: "Anh làm cái rắm? Lúc trước căn cứ quân sự Kim Cốc phát sinh vụ nổ, hai người chúng ta bị chôn ở dưới, Lý Xương Phổ chết như thế nào anh căn bản là không biết."
Lệ Phù nói: "Không biết là ai cung cấp cho hắn tin tức này, căn cứ theo tình báo em nắm giữ, Lý Xương Kiệt đã đi tới kinh thành, mục đích của hắn chính là muốn điều tra rõ chuyện này, báo thù cho em trai mình."
Trương Dương nói: "Tên bổng tử này, khẳng định là bị lừa dối."
Lệ Phù nói: "Em chiếm được tin tức này, nhanh chóng đến đây nhắc nhở anh."
Trương Dương chẳng đáng nói: "Chổ này là Trung Quốc, hắn ở Bắc Triều Tiên có ghê gớm, đi tới địa bàn của chúng ta cũng không dám làm càn."
Lệ Phù nói: "Nói chung, anh cẩn thận tốt hơn, gần đây em phải rời đi một thời gian, chính anh nhất định phải bảo trọng."
Trương Dương nói: "Đêm nay em rốt cục là đến đây nhắc nhở anh hay là vì đến cáo biệt anh?"
Lệ Phù ôn nhu nói: "Hai cái đều có."
Trương đại quan nhân nói: "Binh đến tướng cản, nước đến đất dâng, một tên bổng tử Bắc Triều Tiên, anh không để vào mắt."
Tay nhỏ của Lệ Phù nhẹ nhàng nắm ‘công cụ tăng dân số’ của hắn, dịu dàng nói: "Chính anh mới là bổng tử đấy!"
Tin tức của Lệ Phù hiển nhiên là vô cùng chính xác, buổi sáng ngày hôm sau, Trương Dương nhận được điện thoại của Lý Xương Kiệt, vị tướng lĩnh trẻ tuổi của Bắc Triều Tiên này mời Trương Dương đi ăn, nói là muốn cảm ơn Trương Dương giải trừ ốm đau cho cha hắn Lý Ngân Nhật.
Bởi vì có nhắc nhở trước đó của Lệ Phù, Trương đại quan nhân đã ý thức được Lý Xương Kiệt lần này khẳng định là không có ý tốt, Trương Dương và Lý Xương Kiệt chẳng bao giờ có giao tiếp, bất quá hắn biết có một số việc phải muốn nhanh chóng làm rõ ràng, trốn tránh không phải biện pháp, nếu như Lý Xương Kiệt nhận định mình là kẻ gϊếŧ chết em trai hắn, như vậy sau này khẳng định sẽ có không ít phiền phức. Trương Dương cẩn thận suy nghĩ, vẫn là quyết định tự mình đi một chuyến.
Cái này gọi là tài cao mật lớn, mặc dù là Lý Xương Kiệt ngày hôm nay mở Hồng Môn Yến, Trương đại quan nhân cũng không sợ, với bản lĩnh của mình, cho dù Lý Xương Kiệt muốn gây bất lợi với hắn, hắn cũng có cũng đủ bản lĩnh thoát thân trở ra, huống chi nơi này lại là sân nhà của hắn.
Lý Xương Kiệt ở tại Cẩm Tú Viên, nơi này là một tòa kiến trúc mà Bắc Triều Tiên xây dựng ở kinh thành theo phong cách dân tộc, bình thường nhân vật quan trọng của Bắc Triều Tiên đi tới kinh thành an dưỡng hoặc xem bệnh, sẽ lựa chọn ở đây làm chổ ở lại.
Trương Dương cũng không phải lần đầu tiên đến đây, lúc qua đi chẩn bệnh cho Lý Ngân Nhật, hắn đã nhiều lần tới đây.
Trương Dương và Lý Xương Kiệt chưa bao giờ có giao tiếp, chỉ biết là Lý Xương Kiệt là trưởng tử của Lý Ngân Nhật, là nhân vật trẻ tuổi trong quân đội Bắc Triều Tiên.
Trương Dương không cho rằng giữa mình và Lý Xương Kiệt có thù sâu gì không giải được, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, hắn hẳn là ân nhân của Lý gia, nếu như không phải hắn, Lý Ngân Nhật đã sớm không ở nhân thế.
Trương đại quan nhân lần này đăng môn biểu hiện cũng đủ khí phách và can đảm, hắn đi đến một mình.
Sau khi thông báo thân phận của mình, một gã quan quân Bắc Triều Tiên lại muốn nghiệm chứng thân phận của Trương Dương, Trương đại quan nhân trong lòng có chút khó chịu, cái đám bổng tử này, hiện tại là ở địa bàn Trung Quốc, có lầm hay không? Lão tử không tra hộ chiếu của các người đã là không sai rồi, Trương Dương nói: "Tôi không mang, trong quốc gia của mình, chúng tôi không có thói quen mang chứng minh thân phận đi ra."
Một câu nói làm tên quan quân Bắc Triều Tiên nghẹn họng, hắn nhìn Trương Dương từ trên xuống dưới.
Trương đại quan nhân nói: "Anh đừng nhìn tôi, không phải tôi muốn tới, là Lý tướng quân các người mời tôi đến đây, nếu như anh nghĩ tôi không tiện đi vào, tôi hiện tại đi."
Tên quan quân Bắc Triều Tiên bị Trương Dương làm cho ngơ ngác, trong lúc nhất thời sững sờ ra, không biết nên đáp lại như thế nào.
Trương Dương làm bộ phải đi: "Tôi không làm khó dễ anh, tôi đi, nếu như Lý tướng quân các người muốn gặp tôi, bảo hắn đi tìm tôi."
Trương Dương đang chuẩn bị rời đi, nghe được phía sau truyền đến một tiếng cười: "Trương bí thư, tại hạ không có tiếp đón từ xa, thất lễ thất lễ!"
Trương Dương xoay người, thấy một gã quan quân Bắc Triều Tiên thân hình cao lớn xuất hiện tại trước mặt của hắn, người nọ chính là Lý Xương Kiệt.
Lý Xương Kiệt hiện đã ba mươi bảy tuổi, đã từng du học tại Trung Quốc nhiều năm, nói Hán ngữ lưu loát, sau khi về nước thì vào quân giới Bắc Triều Tiên, bởi vì được cha coi trọng, vẫn đều được bồi dưỡng làm người nối nghiệp, nên tuy rằng tuổi còn trẻ, đã là quân hàm thiếu tướng.
Trương Dương nhàn nhạt cười nói: "Anh nhất định là Lý tướng quân?"
Lý Xương Kiệt mỉm cười gật đầu, vươn tay ra hướng Trương Dương, Trương Dương nắm tay với hắn. Lý Xương Kiệt nói: " Những bộ hạ của tôi đều là dựa theo quy củ làm việc, đắc tội chỗ nào, mong rằng Trương bí thư không lấy làm phiền lòng."
Trương Dương nghe hắn trực tiếp đem quan hàm của mình kêu ra, nói vậy trước đó từng có một phen lý giải về mình, trải qua nhắc nhở của Lệ Phù tối hôm qua, Trương Dương biết Lý Xương Kiệt đối với mình không có bao nhiêu thiện ý, thằng nhãi này hoài nghi mình là hung thủ gϊếŧ chết em trai hắn.
Lý Xương Kiệt mời Trương Dương tiến vào Cẩm Tú Viên, đi tới trong phòng khách, tên quan quân vừa rồi đi tới pha trà cho bọn họ, trà là trà Trung Quốc, Lý Xương Kiệt làm một động tác mời, mình nâng chung trà lên uống một ngụm nói: "Phác sĩ quan, cho chuẩn bị rượu và thức ăn."
Trương Dương nói: "Lý tướng quân không cần khách khí, tôi lần này đến đây chính là vì thấy mặt anh một lần, không biết Lý tướng quân tìm tôi có gì chỉ bảo?"
Lý Xương Kiệt nói: "Không dối gạt Trương bí thư, tôi lần này tới quý quốc, trước đó cha đặc biệt dặn dò, bảo tôi nhất định phải ngay mặt biểu thị cảm ơn với Trương bí thư, cũng ủy thác tôi mang đến một ít lễ vật đặc biệt cho Trương bí thư."
Lý Xương Kiệt từ một bên lấy ra hai hộp sâm Cao Ly.
Trương Dương cũng không khách khí, tiếp nhận tới nhìn, hai củ sâm Cao Ly này tất cả đều là thượng phẩm, trên đất Bắc Triều Tiên cái khác không nói, sản xuất nhân sâm đều là mặt hàng thượng đẳng.
Trương Dương cười nói: "Lý tướng quân thật sự là quá khách khí."
Lý Xương Kiệt nói: "Trương bí thư, anh chữa bệnh cho cha ta, lễ vật nho nhỏ không nói hết ý."
Lúc này sĩ quan phụ tá họ Phác đã an bài rượu và thức ăn, đến đây thông báo Lý Xương Kiệt.
Lý Xương Kiệt mời Trương Dương ngồi vào bàn, đồ ăn thức vô cùng phong phú, bất quá đa số đều là đồ ăn Trung Quốc, rượu lại là đặc sản Xuân Hương Nhưỡng của Bắc Triều Tiên, tên tuy rằng nhã nhặn, nhưng uống vào trong miệng cùng không được nhiều như vậy.
Đến chổ Lý Xương Kiệt làm khách, Trương đại quan nhân vô cùng cẩn thận, đối với rượu và thức ăn đều là quan kỳ sắc, khứu kỳ vị ( nhìn màu ngửi mùi), vững tin bên trong không có hạ độc mới lớn mật uống vào, rượu qua ba tuần. Trương Dương nói: " Tiếng Trung Quốc của Lý tướng quân nói thật tốt."