Y Đạo Quan Đồ

Chương 776-1: Xin lỗi(1)

Trương Dương vẫn giữ nụ cười hềnh hệch đó, với Trương Lập Lan, nụ cười của tên này thật là tà ác, mỗi lần nhìn thấy Trương Dương, Trương Lập Lan đều cảm thấy sợ, bị người ta nắm điểm yếu trong tay, cô ta không thể nào làm ra vẻ của một chủ nhiệm phòng giáo vụ được, Trương Lập Lan đã ở trong thể chế nhiều năm như vậy, ít nhất vẫn có thể tự nhiên tự tại ngoài mặt, cô ta cười nói: “Trương Dương, cậu tìm tôi có việc sao?”

Trương Dương gật đầu nói: “Hôm nay tôi đến để đăng ký.”

Trương Lập Lan nói: “Lớp tập huấn cán bộ trẻ kỳ này sao? Chút nữa tôi sẽ nói với họ một câu, bảo họ sắp xếp cho cậu một chỗ ở tốt một chút.”

Trương Dương biết rằng Trương Lập Lan đã hiểu lầm ý của hắn, cười nói: “Vừa nãy khi tôi đi qua bảng thông báo ở ngoài cửa, tôi nhìn thấy thông báo lớp nghiên cứu sinh của các cô, vì vậy muốn đến đăng ký.”

Trương Lập Lan giờ mới hiểu được hắn tìm đến mình là vì chuyện này, cô ta cũng biết rằng người muốn báo danh xếp thành hàng dài, mặc dù lớp nghiên cứu sinh lần này là nhắm vào cán bộ toàn tỉnh, nhưng vẫn phải trải qua thi đầu vào, chiêu sinh một lớp, tổng cộng 35 người, giờ đây số lượng người đăng ký đã là hơn 400 rồi, trong đó không thiếu những cán bộ cấp phó phòng, và cấp hòng, những người này nhất định phải để ý đến trước, Trương Lập Lan nói tình hình thật cho Trương Dương biết.

Trương Dương nghe điều kiện của lần này nghiêm ngặt như vậy, liền cười nói: “Tôi cứ tưởng là đăng ký là được vào luôn, nếu đã phiền phức như vậy, thì thôi.”Vốn dĩ Trương Dương chẳng thiết tha gì với lớp nghiên cứu sinh này, hắn không phải nhất định phải học nó.

Nhưng Trương Lập Lan vừa nghe hắn nói như vậy, tưởng rằng Trương Dương đã tức giận, với vị hắc tinh này, cô ta không dám đắc tội, Trương Lập Lan nói: “Trương Dương, cậu đừng đi, thế này đi, sự việc đăng ký cậu đừng lo nữa, cậu đưa luôn tư liệu cá nhân cho tôi, tôi sẽ giúp cậu làm.”

Trương Dương vừa nghe vậy đã mừng rỡ, hắn đưa chứng minh học lực và chứng minh nhân dân cho Trương Lập Lan, sau khi Trương Lập Lan cầm xong, thấp giọng nói: “Trương Dương, việc này đừng nói với ai nhé, giờ đây mọi người đều nhắm vào chỗ này, mà số lượng người lại quá ít, tôi sợ có người nói ra nói vào.”

Trương Dương gật đầu nói: “Chủ nhiệm Trương yên tâm, tôi sẽ không nói với ai đâu. Đúng rồi, còn phải thi nữa à?”

Trương Lập Lan nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói nhỏ: “Để tôi sắp xếp!” Điều này đã làm cho Trương Dương yên tâm, Trương Dương vui không khép được miệng, Trương Lập Lan thật là tài giỏi, mặc dù biết rằng Trương Lập Lan là vạn bất đắc dĩ mới phải làm vậy, nhưng ngoài miệng vẫn phải nói lời cảm ơn cô ta.

Sau khi ra khỏi phòng giáo vụ, Trương Dương đến chỗ đăng ký lĩnh chìa khóa ký túc xá, hắn để ý đến trên danh sách đăng ký của mình, mục đơn vị cũng đã điền xong rồi, thuộc về bộ chỉ huy xây dựng của khu đô thị mới, cũng có nghĩa là tiền học của hắn lấy ở chỗ này, ở mục cấp bậc đã điền chính sở, nét chữ thư pháp bút sắt đẹp đẽ của Trương Dương đã được giáo viên đăng ký chú ý đến, nét chữ là nết người, đặc biệt là ở quan trường, viết được chữ đẹp dễ được mọi người yêu mến, sau khi Trương Dương ký tên xong, giáo viên đăng ký nhìn vào chữ của hắn một lúc lâu rồi mới nói: “Cậu chính là Trương Dương sao? Không ngờ chữ cậu lại đẹp đến thế.”

Trương Dương cười nói: “Tôi không giỏi về thư pháp bút sắt, còn bút lông thì đẹp hơn thế này nhiều.” Tên này chẳng biết thế nào là khiêm tốn.

Đằng sau có người đang gọi tên hắn, Trương Dương quay đầu lại, thì nhìn thấy phó chủ nhiệm phòng chiêu thương Đông Giang Lương Hiểu Âu đang đứng đằng sau lưng hắn, Trương Dương và Lương Hiểu Âu cũng đã quen nhau từ lâu, có hợp tác cũng có cạnh tranh, một việc gần đây nhất là Trương Dương đã cướp mất số tiền đầu tư của đoàn đại biểu Newyork từ tay cô, không những công ty Bender cuối cùng quyết định đến Nam Tích, ngay cả thành phố hảo hữu của Newyork cũng bị hắn cướp về.

Lương Hiểu Âu cười nhìn Trương Dương nói: “Sao thế? Không quen tôi nữa rồi à?”

Trương Dương cười ha ha nói: “Làm sao thế được? Một mỹ nữ như cô đến đâu cũng không thể ẩn giấu được ánh hào quang! Cô vừa đứng ở đây, bên cạnh đã đầy màu hồng rồi.” Câu này của Trương đại quan đã đắc tội với tất cả những cán bộ nữ khác, ai nấy đều lạnh lùng nhìn sang hắn. Có điều điều Trương Dương nói cũng là sự thật, trong số những học viên ở lớp bồi dưỡng này, cũng chỉ có Lương Hiểu Âu là trẻ trung xinh đẹp, số còn lại đều là những cán bộ trung niên.

Lương Hiểu Âu cười nói: “Anh chỉ biết nói vớ vẩn thôi, cố tình chọc tức tôi có phải không? Tí nữa tôi sẽ tính toán cả nợ mới nợ cũ với anh.” Cô bước ra bàn đăng ký ký tên, vừa vặn viết dưới hàng tên của Trương Dương, Trương Dương cũng chú ý đến cô ấy viết là phó chủ nhiệm phòng chiêu thương Đông Giang, cấp phó sở, trong lòng thầm nghĩ, cô này còn chưa được đến cấp chính, vẫn còn thấp hơn hắn đến nửa cấp.

Sau khi báo danh xong, hai người cùng bước ra ngoài, Lương Hiểu Âu nói: “Tôi đã nghe anh Thành Long nói rồi, anh đã được chuyển đến Đông Giang làm việc.”

Trương Dương cười nói: “Đến mảnh đất của cô rồi đây, về sau mong chủ nhiệm Lương quan tâm giúp đỡ.”

Lương Hiểu Âu cười nói: “Về sau chúng ta nhất định hợp tác không ít với nhau, nghe nói rằng anh sẽ phụ trách công việc chiêu thương của khu đô thị mới.”

Trương Dương nói: “Việc cụ thể thì vẫn chưa biết, tổ chức vẫn chưa tìm tôi nói chuyện.”

Lương Hiểu Âu nói: “Anh không ngờ lại thế này đúng không, vòng vèo một hồi lại quay về đúng Đông Giang, nếu như sớm biết có ngày hôm nay, lúc đầu anh đã không ra sức lấy công ty Bender về rồi nhỉ?” Phụ nữ vốn là hạng nhỏ nhen, đến tận bây giờ cô ấy vẫn nhớ việc này.

Trương Dương nói: “Lúc này lúc khác chứ, lúc đó chúng ta cạnh tranh với nhau cũng không phải là điều cả hai bên mong muốn, lúc đó tôi là cán bộ của Nam Tích, đương nhiên phải cố gắng hết sức vì lợi ích của Nam Tích rồi, đây gọi là làm hết chức trách của mình, gọi là kính nghiệp đấy!”

Lương Hiểu Âu nói: “Người như anh lúc nào cũng có trăm vạn lý do biện hộ cho chính mình, anh yên tâm đi, tôi không nhỏ nhen vậy đâu, tôi sẽ không hận anh vì chuyện đó.”

Trương Dương nhìn vào bộ ngực đầy đặn của cô ấy rồi nói: “Tôi cũng biết rằng tấm lòng của Lương chủ nhiệm rất rộng mở, không nhớ về những chuyện như thế này.” Tên này thật đúng là hơi xấu xa, khi nói chuyện còn liếc nhìn sang bộ ngực của Lương Hiểu Âu, ngụ ý những điều hắn nói và sự thật là trùng khớp nhau, Lương Hiểu Âu cũng là người tinh ý, cô đã để ý đến ánh mắt của tên này, cảm giác như áo của mình bị lật hết ra vậy, xấu hổ đến độ đỏ mặt, nhưng cô lại không thể buông lời trách móc, vì người ta cũng chẳng làm điều gì quá đáng, Lương Hiểu Âu nói: “Buổi trưa chúng ta cùng đi ăn cơm đi, tôi đón anh.”

Trương Dương nói: “Vậy thì tôi đành bất kính vậy.”

Hai người gọi mấy món đơn giản ở căn cứ địa đối diện trường đảng, Lương Hiểu Âu không uống rượu, cô lấy một bình Ngũ Lương Dịch ở trong xe ra, là phó chủ nhiệm của phòng chiêu thương, trên xe lúc nào cũng phải có rượu, đây là để tiện cho tiếp đón người khác.

Hai người uống mấy chén rượu, Trương Dương hỏi về việc làm của Lương Hiểu Âu: “Tôi nói này, một chủ nhiệm phòng chiêu thương như cô đến bây giờ sao vẫn chưa bỏ được chữ phó đi chứ? Lôi Quốc Đào đã vào lâu lắm rồi mà?”

Lương Hiểu Âu nói: “Chẳng phải là vì anh sao, công ty Bender và thành phố hữu hảo đều bị anh cướp đi cả rồi, phòng chiêu thương của chúng tôi ai nấy đều xấu hết cả mặt, làm gì có tư cách đòi thăng chức nữa chứ.”

Trương Dương cười nói: “Việc đó mà cũng đẩy sang tôi được à, chủ yếu là không phối hợp với Sade, đắc tội với người ta.”

Một câu nói làm cho Lương Hiểu Âu đỏ bừng mặt, cô mắng: “Ôi, thật là chẳng phải hạng người tử tế gì, nhìn anh kết bạn đã biết rồi, Sade là một con dê già, lúc nào cũng muốn tôi chịu thiệt, tôi có phải là loại người tùy tiện không có nguyên tắc đâu, không thể vì công việc mà đẩy cả bản thân mình vào đó chứ.”

Trương Dương nói: “Cô đừng quên, anh họ của cô cũng là bạn của tôi đó, cô nói thể chẳng phải mắng cả Lương Thành Long rồi hay sao.”

Lương Hiểu Âu cười khanh khách, rồi lại thở dài nói: “Tôi không phải trách anh thật đâu, nói thật lòng, việc đó tôi còn phải cảm ơn anh nữa kìa, nếu không phải là anh cứu Sade đi, tôi còn suýt trở thành hung thủ gϊếŧ người rồi kìa.”

Trương Dương nói: “Thật sự Sade là do cô đẩy xuống sông à?”

Sự việc đã qua lâu như vậy rồi, Lương Hiểu Âu cũng không sợ gì mà không thừa nhận, cô gật đầu nói: “Đúng thế! Ông ta quá cáo già!”

Trương Dương cười nói: “Ông ta làm gì mà cáo già rồi?” Câu này vừa nghe đã thấy không tử tế.

Lương Hiểu Âu trừng mắt với hắn: “Đám người như các anh, chẳng có ai là tốt đẹp.”

Trương Dương nói: “Ông ta là người Mỹ, tôi là người Trung Quốc, cô đừng quy về một mối như vậy chứ, chủ nhiệm Lương, hai chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi, tôi có bao giờ muốn làm điều gì không phải với cô chưa?”

“Anh…” Lương Hiểu Âu thật sự chẳng thể làm gì được với tên này, rõ ràng biết rằng hắn đang cố ý nói trêu cô, nhưng lại không thể nào mắng hắn được.

Trương Dương rất biết chừng mực, đùa thì có thể, nhưng nhất định phải có chừng mực, quá là không tốt, hắn không có ý nghĩ đó với Lương Hiểu Âu, Trương Dương nói: “Chủ nhiệm Lương, cô nói thật đi, cô đã nghe thấy điều gì về công việc của tôi rồi?”

Lương Hiểu Âu nói: “Tôi chẳng nghe nói phong thanh gì cả.”