Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi

Chương 282: Chân tướng (3)

Ta thấp giọng nói :

"Hôm nay núp ở trong thái miếu có phải là sư tỷ Tòng Linh của cô đúng không?"

U U gật đầu nhẹ giọng nói :

"Ánh mắt của chàng quả nhiên lợi hại, sư tỷ ta che mặt thế mà cũng bị chàng nhận ra. "

Ta cười lạnh nói :

"Hồ ly có giảo hoạt cỡ nào cũng có lúc phải lộ ra cái đuôi thôi. "

U U nhẹ giọng nói :

"Ta biết lần trước ta đi không từ giã nhất định sẽ khiến cho chàng nảy sinh rất nhiều hiểu lầm. "

Ta lạnh lùng nói :

"Cô dường như đánh giá quá cao phân lượng của mình ở trong lòng ta rồi đấy. "

U U ôn nhu nói :

"Ta ở trong lòng chàng rốt cuộc có địa vị gì, trong lòng ta tự nhiên rõ ràng, bằng không chàng sẽ không đe dọa sẽ không tiếc trả giá mọi thứ để cứu ta…"

Ta cả giận nói :

"Nếu như ta không phải nhất thời bị ngươi lừa gạt, cũng sẽ không làm hại Thu tiền bối rơi vào khốn cảnh, để đến bây giờ sinh tử còn chưa biết. "

U U thở dài nói :

"Dận Không, chàng có gì chứng minh là ta đã hại Thu sư bá không?"

Ta thấy nàng hiện tại vẫn đang thề thốt phủ nhận thì không khỏi tức giận, khẽ động lưỡi đao, không ngờ đã cắt tới làn da trắng tinh như tuyết của nàng, một dòng máu dọc theo lưỡi đao chậm rãi chảy xuống .

Trong lòng ta không khỏi run lên, bỗng nhiên buông đao xuống, thấp giọng nói :

"Cô đi đi, ta không muốn lại nhìn thấy cô nữa. "

U U ôm lấy vai ta, ôn nhu nói :

"Chàng luyến tiếc gϊếŧ ta có đúng không?"

U U khẽ cắn lên cánh tay ta một cái, sâu xa nói :

"Chàng là đồ không có lương tâm, người ta đối với chàng một mảnh tình si, thế mà chàng lại đối với ta như vậy!"

Đột nhiên hiện tại ta lại nhớ tới ánh mắt u oán đó của Lệ Cơ, nội tâm bỗng đau nhói .

U U hình như phát hiện được điều gì từ trong đôi mắt ta, dịu dàng nói :

"Ta biết, chàng thủy chung cũng bởi vì chuyện bản đồ bảo tàng mà ghi hận ta, ta cũng không trách chàng. "

Ta cười lạnh nói :

"Trách ta? Ta lại hỏi cô, cô và Tòng Linh vì sao phải đến thái miếu giả thần giả quỷ? Phía sau rốt cuộc có phải là do Yến Hưng Khải làm chủ hay không? Còn có, Yến Nguyên Tịch bị ám sát ở trên đường rốt cuộc có phải là do cô gây nên đúng không?"

U U nhẹ giọng nói :

"Hôm nay ta tới gặp chàng cũng chính là vì chuyện này, sư tỷ của ta đóng giả quỷ hồn tại trong thái miếu, nàng thật là bị sư phụ xúi giục, Yến Hưng Khải cũng có liên quan đến chuyện này, về phần ám sát Yến Nguyên Tịch thì không có bất cứ quan hệ gì đến ta hết. "

Ta tràn ngập nghi vấn nhìn U U hỏi :

"Không có quan hệ gì đến cô? Vậy thì là ai?"

U U buồn bã nói :

"Lẽ nào ở trong lòng chàng, bất cứ chuyện xấu gì cũng đều là do ta làm hết hay sao?"

Ta lạnh lùng nói :

"Ta không muốn tin nhưng mà sự thực lại cứ rành rành ra trước mắt, đầu tiên là cô cùng sư phụ thông đồng cướp ta đi, mượn cơ hội dẫn dụ Thu tiền bối tới, lợi dụng sự đồng cảm khiến cho Thu tiền bối hi sinh công lực tới cứu cô, hãm hại Khinh Nhan. Cô hiện tại lại trở thành một tay sai của Yến Hưng Khải, tất cả những chuyện này, có chuyện nào mà không đối đầu với ta? Cô bảo ta làm sao mà tin tưởng cô cho được?"

Trong đôi mắt trong veo của U U vậy mà đã bị phủ kín một tầng lệ quang. Đây vẫn là lần đầu tiên nàng rơi lệ trước mặt ta, nhớ tới những hành vi ghê tởm của nàng lúc trước lòng dạ không khỏi thêm cứng rắn :

"Cô còn biết khóc hay sao? Làm nhiều chuyện xấu như vậy thế cô có từng nghĩ đến hai chữ lương tâm hay không?"

U U chậm rãi đứng dậy, lạnh lùng nhìn ta nói :

"Long Dận Không! Người trong thiên hạ đều có thể chỉ trích ta, riêng chàng là không thể?"

Nước mắt dọc theo hai má nàng chậm rãi chảy xuống .

Ta vạn lần không nghĩ đến phản ứng của nàng ta sẽ lại mãnh liệt như vậy .

U U ngẩng mặt, cố gắng kiềm chế nước mắt đang trào ra, nói :

"Yến Nguyên Tịch đã chết, ngươi hãy sớm chuẩn bị đi!"

"U U!"

Thấy bộ dạng thương tâm gần chết của nàng, ta không khỏi có chút hối hận về thái độ đối với nàng vừa rồi .

U U lạnh lùng nói :

"Long Dận Không! Từ nay về sau, ngươi là ngươi ta là ta, ngươi sống cũng được, chết cũng được, thành cũng được, bại cũng được, sẽ không có bất cứ quan hệ gì đến ta nữa, ta xin khuyên ngươi một câu, chuyện thấy trước mắt cũng chưa hẳn là thật, người mà ngươi tin tưởng nhất có lẽ cũng chính là người lừa dối ngươi nhiều nhất. .. "

Nàng kích động nên đã quên che giấu giọng nói của mình . TruyenHD

Xa Hạo nghe được động tĩnh, từ ngoài cửa nhanh chóng vọt vào, rút ra trường kiếm hét lớn :

"Yêu nữ! Đừng hòng đả thương công tử!"

U U buồn bã cười :

"Nếu ta thực sự muốn làm hại hắn thì còn phải chờ tới lúc này hay sao. "

Nói hết câu, nàng vung lên tay áo, thân thể nhẹ như yến lao về hướng cửa sổ. Xa Hạo đang muốn đuổi theo, ta lạnh lùng nói :

"Để cho cố ấy đi!"

Xa Hạo dừng lại, vẻ mặt khó hiểu nhìn ta .

Ta thở dài một tiếng, vô lực nói :

"Ngươi đi ngủ đi. .. "

Vẻ mặt cực kỳ bi thương trước khi đi của U U cứ mãi quanh quẩn của trong lòng ta, rốt cuộc nàng có gạt ta hay không? Tất cả những lời ban nãy có phải cũng chỉ là một vở kịch nàng muốn biểu diễn? Đêm hôm đó ta đã nhiều lần suy nghĩ về vấn đề này, cả đêm trằn trọc không sao ngủ được .

Đến tận sáng sớm tinh mơ, ta tỉnh dậy vội vàng vào Tần cung, chuẩn bị bẩm báo lại chuyện đêm qua gặp ở thái miếu cho Tinh Hậu. Đi tới ngoài cửa cung thì đã gặp phải Yến Hưng Khải đang nhập cung triệu thánh .

Yến Hưng Khải cười nói :

"Huynh đệ, trùng hợp vậy!"

Ta cười nói :

"Ta đang muốn nhập cung cầu kiến thái hậu. "

Yên Hưng Khải cười nói :

"Ta cũng vậy!"

Chúng ta nhìn nhau phá lên cười, nhớ tới từng âm mưu mà Yến Hưng Khải đạo diễn ra, lòng ta nhịn không được thầm mắng hắn khốn kiếp .

Sau khi chúng ta xuống ngựa, sóng vai đi về hướng Phượng Dương cung .

Yên Hưng Khải nói :

"Huynh đệ tìm thái hậu có chuyện gì?"

Ta mỉm cười nói :

"Một là muốn thăm bệnh tình của hoàng thượng, thuận tiện đưa một cây ngân sâm ngàn năm cho hoàng thượng bổ dưỡng thân thể, thứ hai là muốn bẩm báo việc bàn bạc giữa chúng ta tiến triển trong hai ngày này cho thái hậu rõ. "

Yển Hưng Khải thở dài nói :

"Vốn tưởng là việc liên minh giữa hai nước sẽ dễ dàng thành công, không nghĩ tới khi bắt đầu chân chính đàm phán lại phức tạp đến như vậy, xem ra để đạt đến mức độ chúng ta chung nhận thức còn cần một đoạn thời gian. "

Lòng ta thầm mắng, nếu không phải tên cáo già nhà ngươi từ đó làm khó dễ thì việc liên minh đã sớm đạt thành rồi, tuy nhiên biểu hiện ra lại mỉm cười nói :

"Dục tốc bất đạt, vì lợi ích lâu dài giữa hai nước, huynh đệ chúng ta đương nhiên phải thận trọng mà hành sự mới được. "

Yến Hưng Khải gật đầu nói :

"Huynh đệ nói rất đúng…"

Ta hỏi :

"Huynh trưởng hôm nay vào cung là vì chuyện gì?"

Yến Hưng Khải nói :

"Thái hậu sai người triệu ta tiến cung, ta cũng không biết là vì chuyện gì. "

Trong khi nói chuyện đã đi tới Phượng Dương cung, Hứa công công đang tại nơi đó chỉ huy bọn thái giám cung nữ tu bổ hoa cảnh, vừa thấy hai người chúng ta qua đây, cuống quít tiến lên nghênh đón :

"Túc Vương thiên tuế, Bình Vương điện hạ, thái hậu đang cho hoàng thượng uống thuốc, xin đợi thêm chốc lát. "

Yên Hưng Khải mỉm cười nói :

"Hứa công công, bệnh tình của hoàng thượng ra sao?"

Hứa công công mặt mày rạng rỡ nói :

"Tốt hơn nhiêu rồi, sáng nay ngự y đã chẩn trị qua cho hoàng thượng, long mạch của hoàng thượng đã bình ổn hơn rất nhiều, hai ngày này thần chí cũng dần dần minh mẫn, hoàng thượng đã có thể nhận ra thái hậu, nếu như tiếp tục như vậy, chuyện khang phục chắc cũng sẽ không lâu đâu. "

Ánh mắt Yến Hưng Khải lóe lên một cái, lập tức giả tạo ra thần sắc kinh hỉ vạn phần :

"Ngô hoàng vạn tuế, ta đã sớm nói qua bệ hạ chính là thiên mệnh sở quy đương nhiên long thể sẽ được khang phục. "

Lòng ta cười thầm, nghe được tin tức bệnh tình của Yến Nguyên Tông chuyển biến tốt đẹp, Yến Hưng Khải so với bất cứ người nào đều khó chịu hơn, xem ra Tinh Hậu triệu y nhập cung rõ ràng chính là vì muốn tiết lộ tin tức này cho y biết. Bệnh tình của Yến Nguyên Tông chưa hẳn sẽ lạc quan như Hứa công công nói, hành động này của Tinh Hậu có lẽ chỉ nhằm nhiễu loạn địa thể của Yến Hưng Khải mà thôi .

Ta cùng Yến Hưng Khải thưởng thức hoa cỏ ở trong hoa viên, bởi vì đã là cuối mùa thu, cả vườn đều tràn ngập sắc vàng của hoa cúc, những cung nữ thái giám đang phụ trách việc bứt những bông hoa đã bị héo .

Yến Hưng Khải nhìn cánh hoa rơi vãi trên mặt đất, như vô ý ngâm một câu :

"Trước ngày trùng cửu lúc thu sang, cúc hoa nở rộ trăm hoa tàn. .. " (2)

***

Chú thích :

(1) : Không được có lòng hại người, nhưng không thể không có lòng phòng bị người .

(2) : Hai câu thơ trong bài Bất đệ hậu phú cúc (Hoàng Sào)

Nguyên văn Hán Việt :

Đãi đảo thu lai cửu nguyệt bát

Ngã hoa khai hậu bách hoa sát

Xung thiên hương trận thấu Trường An

Mãn thành tận đới hoàng kim giáp