Mẹ Nuôi Tại Thượng

Chương 26: H+

Cảm thấy đã đủ độ trơn Khúc Diệp Thanh liền không một chút lưu tình đẩy mạnh cái thứ cứng cáp kia vào hậu huyệt của nàng, nơi trước đây chưa từng được khai mở, Hàn Ngọc Băng đau đến bật khóc nức nở.

-" Diệp Thanh đau, mau lấy nó ra ". Hàn Ngọc Băng vừa nói cơ thể vừa trườn về phía trước, đây rõ là đang muốn chạy.

Khúc Diệp Thanh dĩ nhiên không để mèo nhỏ của mình có cơ hội nào để bỏ trốn, cô lập tức kéo nàng về lại chỗ cũ, bàn tay vuốt ve trấn an nàng " ngoan nào một lát sẽ không còn đau nữa" đây rõ ràng là đang dụ dỗ tiểu bạch.

Hàn Ngọc Băng biếc mình bây giờ có chạy cũng không thoát được nửa rồi, nếu ngày mai còn muốn xuống giường chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời Khúc Diệp Thanh.

Thấy nàng ngoan ngoãn như thế Khúc Diệp Thanh cười đắc ý, mèo nhỏ đúng là mèo nhỏ nàng thật quá non nớt, như thế nào lại tin lời mẹ nuôi độc ác này đây, đau thì sẽ không đau chỉ sợ là đêm nay nàng sẽ ngất chết vì khoái lạc mất.

Khúc Diệp Thanh ngắm nhìn bảo bối sủng vật của mình, mèo nhỏ có thêm đuôi quả thật tăng thêm vài phần câu người, Hàn Ngọc Băng lúc này bộ dạng đầy mê hoặc, cơ thể nhỏ bé đáng yêu đến mức khiến người khác vừa muốn nghiền nát vừa muốn trêu chọc cho thỏa mãn.

Trong đầu Khúc Diệp Thanh bỏng lóe lên một ý tưởng, cô vội vàng đi lấy một số thứ cần thiết để chăm sóc cho bảo bối của mình, không lâu sau Khúc Diệp Thanh mang ra một lọ thuốc.

Không nói lời nào cô liền đổ thuốt vào tay mình rồi đưa nó đến nơi đang rỉ nước của Hàn Ngọc Băng, nhẹ nhàng xoa vào tiểu huyệt của nàng, bàn tay vừa xoa vừa trêu chọc hạt đậu bé bỏng bên dưới.

"Ưm~~, Diệp Thanh~~ cái... Đó là gì~~". Kɧoáı ©ảʍ từ đâu kéo tới cảm giác dễ chịu mát lạnh bên dưới là Hàn Ngọc Băng rên lên vì sung sướиɠ.

" đợi một chút nửa thì em sẽ biết". Khúc Diệp Thanh trêu đùa với tiểu huyệt nàng đến phát nghiện, vừa xoa bóp cái miệng nhỏ vừa vuốt ve cái đuôi đằng sau cô thật hận không thể lúc nào cũng thao nàng như thế.

-"ah~ ưʍ...~~~ Diệp Thanh nóng~~". Bên dưới đột nhiên mang đến cảm giác nóng lên lạ thường.

Khúc Diệp Thanh nghe thấy liền cười thỏa mãn, bàn tay vẫn còn mải mê chăm sóc cái miệng nhỏ ướŧ áŧ của nàng.

"Ưm~~~, Diệp Thanh~~~ em khó chịu...". Hàn Ngọc Băng cảm giác bên dưới nóng lên lạ thường, toàn thần ngứa ngáy, nàng ngỡ ra thứ thuốt kì quái lúc này quả thật có vẫn đề.

Khúc Diệp Thanh biếc thuốt đã bắt đầu phát huy tác dụng liền dừng lại động tác, cô dùng hai ngón tay điêu luyện vuốt ve lỗ nhỏ của nàng " bảo bối nói cho tôi biết em muốn gì ". Khúc Diệp Thanh biết rõ còn cố tình trêu chọc nàng.

Thuốt kí©ɧ ɖụ© ngày càng ngấm vào, toàn thân Hàn Ngọc Băng bắt đầu nóng lên, bên dưới trống rỗng làm nàng ngứa ngáy không thôi, tiểu huyệt không ngừng chảy nước thật muốn có thứ gì đó lấp đầy.

-" ưm~~ Diệp Thanh em khó~~ chịu, cầu xin~~ chị thao... Em đi". Hàn Ngọc Băng bị du͙© vọиɠ nhấn chìm không còn làm chủ được lời nói.

Khúc Diệp Thanh ôm lấy cơ thể trần trụi của nàng, một bàn tay không yên phận bóp lấy một bên ngực, cô thỏ thẻ giọng đây ma mị bên tai Hàn Ngọc Băng, "vậy em nói thử xem tôi nên làm gì".

Hàn Ngọc Băng bị thuốt kí©ɧ ɖụ© làm cho khó chịu đến nức nở, nàng mở giọng nỉ non " ưm~~ gì... cũng được, xin~~ chị hãy thỏa mãn lỗ nhỏ bên... Dưới của em". Hàn Ngọc Băng nói xong tự thấy có chút xấu hổ gương mặt trở nên phím hồng.

Khúc Diệp Thanh bây giờ mới cảm thấy thỏa mãn, cô tát vào cặp mông hư hỏng đang đung đưa kia một cái, nhìn nàng lúc này thật lẳиɠ ɭơ.

Bốp!!!

" Tiểu dâʍ đãиɠ lời này là do em nói". Vừa dứt cầu Khúc Diệp Thanh chọn một món đồ chơi sεメtoy đã chuẩn bị sẵn bên cạnh, không cần bôi trơn liền đâm thẳng làm lổ nhỏ bên dưới.

-" ah~~ ưʍ... " Hàn Ngọc Băng rên lên một tiếng thỏa mãn.

Khúc Diệp Thanh không cho nàng thời gian thích nghi đã hoạt động mạnh mẽ, cự vật bắt đầu nhấp liên hồi vào miệng nhỏ rỉ nước.

" Ah~~ ưm~~~". Cửa động trống rỗng được lấp đầy Hàn Ngọc Băng rêи ɾỉ trong khoái lác.

Căn phòng bây giờ chìm trong âm thanh rêи ɾỉ của nàng, nghe thật ái muội, Khúc Diệp Thanh như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm, bàn tay lại tăng tóc cấm đút, cường độ nhanh đến nổi chất dịch trong suốt chảy ra như suối.

"Ah~~ Diệp Thanh ~~~ nhanh... Quá~".

Khúc Diệp Thanh dĩ nhiên không để ý đến lời nói của nàng, tay vẫn hoạt động mạnh mẽ, cự vật được đưa ra cắm vào liên tục ma sát vào hai bên mép thịt làm Hàn Ngọc Băng rên lên ư ử.

"Ưm~~ Diệp Thanh~~~ thật thoải mái~~~".

Âm thanh rêи ɾỉ vang vọng như đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ Khúc Diệp Thanh, cô quả thật rất thích bộ dạng lẳиɠ ɭơ khi bị thuốt kí©ɧ ɖụ© ngấm vào của nàng, vì chỉ có lúc này nàng mới thật lòng nhất.

"Ưm ~~ ahh... Thật thỏai mái". Hàn Ngọc Băng mơ nàng rêи ɾỉ theo nhịp ra vào bên dưới.

Cô nắm lấy cái đuôi bên dưới nàng mà kéo nhẹ  " bảo bối nói thử xem là ai đang làm cho em sung sướиɠ " Khúc Diệp Thanh động tác vẫn không chậm đi.

"Ưm~~ là~ chị...".

Vẫn còn muốn trêu chọc bé con của mình đến cùng, cô phát một cái lên cặp mông bé nhỏ của nàng.

Bốp!!

-" tôi làm em như thế nào".

"Ah~~ ưʍ...".

Nàng vẫn chưa chịu trả lời, Khúc Diệp Thanh đột nhiên tăng cường độ lên, mạnh bạo thao túng tiểu huyệt đáng thương " trả lời tôi mau".

-" ah~~ chị~~ làm em... Ưm~~ sướиɠ". Khúc Diệp Thanh đột nhiên ra vào mạnh mẽ làm Hàn Ngọc Băng theo kɧoáı ©ảʍ mà thốt ra câu ái muội.

" ah~~ Diệp Thanh sâu quá, chậm... Lại~~ đi". Dương cụ mạnh mẽ tiến sâu chạm đến tận cùng bên trong nàng, nếu không nhờ thuột kí©ɧ ɖụ© chỉ sợ Hàn Ngọc Băng bây giờ đã nức nở vì sự mạnh bạo này.

Khúc Diệp Thanh vẫn còn để tâm truyện lúc nãy, cộng thêm dáng vẻ yêu nghiệt của nàng lúc này mà bảo cô dừng lại thì thật sự rất khó.

-" ah~~ Diệp Thanh chậm lại..., chết~~ mất".

Khúc Diệp Thanh vẫn không có chậm lại chút nào, bàn tay không ngừng dùng dương cụ chọc ngoáy cái lỗ nhỏ kia đến nước chảy ra ước đẫm cả đùi nàng.

" Bảo bối cái miệng nhỏ này của em rõ ràng là đang rất sung sướиɠ". Cô dùng tay còn đưa lên trêu chọc hạt đậu nhỏ kìa, cảm giác mềm mại mát lạnh ở đầu ngón tay làm Khúc Diệp Thanh thích thú.

" ah~~ ưʍ..."

" ưm~~ "

Hàn Ngọc Băng bị nhấn chìm trong kɧoáı ©ảʍ nàng thật sắp thở không nổi nửa rồi, chỉ có thể rên ư ử trong cổ họng mặc cho mẹ nuôi đại nhân muốn làm gì thì làm.

Tiểu huyệt bé nhỏ bị thứ đồ chơi to dài kia chơi cắm đút hồi lâu cuối cùng cũng đến giới hạn, Hàn Ngọc Băng đến cao triều, cơ thể run lên một cái, miệng nhỏ cũng bắt đầu co rút dữ dội.

Khúc Diệp Thanh biếc bé còn đã đến giới hạn liền nhấp dương cụ thêm vài cái sau đó dừng lại, lưu luyến bên trong một chút rồi rút cây dương cụ ra khỏi người nàng, lập tức một chất lỏng màu sửa ồ ạt chảy ra cảnh tượng vô cùng kí©ɧ ŧìиɧ.

Hàn Ngọc Băng sau khi cao trào lần hai nàng không còn chút sức lực, cơ thể không còn chống đỡ được nửa mà suội lơ trên giường, nàng thở hổn hển không thôi đôi mắt mệt mỏi mơ màng.

Thấy mèo nhỏ của mình đang thở gấp toàn thân run rẩy, Hàn Ngọc Băng mệt đến nổi quên mất cái đuôi kia còn cắm ở trong mình, bộ dạng nàng bây giờ chẳng khác nào còn mèo nhỏ đáng thương làm Khúc Diệp Thanh nảy sinh một chút động lòng.

..........