"A a! Đau quá ô... Không cần đâm nơi đó!"
Tử ©υиɠ va chạm liên tục với đại qυყ đầυ, cả cây côn ŧᏂịŧ hung tợn như muốn nghiền nát vách tường non mềm, cự long xâm nhập âʍ ѵậŧ nàng lại lớn thêm vài phần, cho dù hắn có dừng thao cắm mà bất động trong huyệt nàng cũng đủ làm Hoa Ly khó chịu khóc kêu.
"Nơi nào? Nơi này sao? Thịt nhi của tiểu da^ʍ oa cũng thật non mềm, nếu hoàng thúc thao nhiều chút nữa, nhỡ đâu hỏng thì sao?"
Gương mặt nam nhân cười dữ tợn đầy ác ý, như muốn đem cả hai trái tinh cầu cùng căn côn ŧᏂịŧ thô to giữa háng nhét hết vào trong cơ thể thiếu nữ, hạ thân hai người gắt gao liên kết, chỉ để lại túi tinh hoàn ướt đẫm bên ngoài, trời mới biết huyệt thịt chặt chẽ kia làm hắn có bao nhiêu mất hồn, hắn sẽ tận lực tận hưởng thứ bảo bối mà mình dày công giữ gìn.
"Bảo bối nhi, ngươi mυ'ŧ hoàng thúc thực thoải mái, sau này ngày nào cũng phải dạng chân ra cất chứa côn ŧᏂịŧ hoàng thúc cho tốt nhé."
Đôi môi hồng hồng của nàng cùng nộn huyệt bên dưới sưng đỏ giống nhau, đều như đóa hoa diễm lệ nở rộ, làm Túc Vương không cầm lòng được mà dùng hàm răng mình đi chà đạp môi nàng, cho đến khi nến được vị ngọt của máu tươi, hắn mới buông thiếu nữ sắp tắc thở ra.
"Tới đây, nói cho hoàng thúc nghe, côn ŧᏂịŧ của hoàng thúc có lớn hay không? Có ngạnh hay không?"
Khuôn mặt nhỏ của Hoa Ly trắng bệch, chân nàng lần nữa bị nam nhân tách ra, vật thô to dị thường lại hung tàn thâm nhập, cắm nàng đến mức sắp hít thở không thông, huyệt nhi nàng căng trướng hàm hút cự long hắn, còn vô ý thức hút mạnh căn thịt trụ đáng sợ kia.
Nàng thậm chí có thể nhìn rõ hình dạng của những đường gân xanh trên côn ŧᏂịŧ hắn...
"Ô ô... Rất, rất lớn... Thật ngạnh... A… buông tha ta... Ô!"
Eo thon mảnh khảnh của nàng như sắp gãy, nam nhân càng lúc càng đâm nhanh hơn, hận không thể làm nát nàng, để nàng kêu gào kịch liệt khản cổ, những giọt dâʍ ɖị©ɧ của nàng cũng theo đà tràn ra ngoài, dù có phần đau nhưng sau khi nếm trải mùi vị tình dịch, Hoa Ly bớt bỡ ngỡ đau rát như lúc đầu.
"Bảo bối nhi, hoàng thúc muốn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho ngươi ăn thỏa thích, đến khi nào bụng nhỏ của Ly Nhi căng lên mới thôi."
Vào thời điểm nam nhân nằm sấp trên người nàng sắp đạt cực khoái, hắn không màng nàng giãy giụa kêu to mức nào, hắn dùng đại dươиɠ ѵậŧ của mình giã nhanh và mạnh vào nhục huyệt của nàng, lần nào cũng chạm tới cửa tử ©υиɠ Hoa Ly, thịt non bên trong cũng kịch liệt co rút, hắn nặng nề thở dốc cùng thanh âm rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của nữ hài bên tai, cuối cùng cũng lêи đỉиɦ!
"A a a!!"
Bị côn ŧᏂịŧ đâm đến cao trào, Hoa Ly ở trên giường cong eo lên, âʍ ɦộ run run của nàng cũng thế mà bị nâng lên cao, tử ©υиɠ chưa từng bị thâm nhập lúc này bị một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hừng hực ào ạt bắn vào, nùng tinh không ngừng trào vào trong tử ©υиɠ nàng, làm bụng nhỏ của nàng gò lên một tí.
Túc Vương vừa vui vẻ bắn tinh vừa dùng ngón tay vén bờ tóc mái bị mồ hôi Hoa Ly tảm ướt lên, hắn tà ác hôn môi nàng, Hoa Ly rùng mình rung rung hàng mi dài, hắn thưởng thức biểu cảm ngơ ngác mờ mịt khi bị bắn tinh của nàng.
"Tiểu Ly ăn nhiều chút, sau này sinh cho hoàng thúc một đứa con."
Thiếu nữ thất thần bỗng nhiên chấn động, hắn cường ngạnh đẩy phần hông vào tiểu huyệt đang chảy ra phần nùng tinh còn lại từ đợt xuất tinh trước, đúng là cảnh tượng đẹp mê người, Túc Vương lại dùng tư thế trước khi bắn mà cắm nàng.
"A ... Không ~ Ách ách ... Ân … ân"
Cả người nàng mang hương vị nhàn nhạt tanh tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙, Hoa Ly khóc đỏ mắt cam chịu bị kia cự long liên tục thọc vào rút ra, mặt nàng hiện lên sự sợ hãi đến cực điểm.
"Thật ngoan, tiểu da^ʍ nhi như vậy làm hoàng thúc càng thích, để ta cho nộn bức bảo bối nhi ăn thêm vài lần tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi, nếu vậy Tiểu Ly mới càng thêm nghe lời, đúng không?"
Ác ma, hắn chính là ác ma tội lỗi tày trời!!
Trong chớp mắt, trên người nàng lõα ɭồ không mảnh vải, nam nhân cười lớn đem một bên vυ' mềm mại trắng nõn của nàng cho vào miệng mυ'ŧ như trẻ bú sữa, hắn vừa gặm vừa cắn nhũ hoa phấn hồng nhạt nhưng cũng không quên thao nàng đến rêи ɾỉ.