Vượt Rào

Chương 28: Đàn ông cũng bị hấp dẫn bởi anh rể

Khi Chu Chính rút côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy từ bên trong âʍ đa͙σ của Tống Phi Vũ không thể nào ngăn lại được, người con gái muốn kẹp chặt lại lưu trữ trong mình, nhưng không thể nào giữ lại.

“Anh rể, để em liếʍ cho.” Tống Phi Vũ quay đầu, cô muốn liếʍ qυყ đầυ lớn vừa mới bắn xong.

“Đừng dâʍ đãиɠ như vậy, lại muốn quyến rũ tôi sao!” Dươиɠ ѵậŧ Chu Chính vẫn chưa mềm lại, anh cố đè nén du͙© vọиɠ, kéo qυầи ɭóŧ lên.

“Thật là.” Người đàn ông không thoả mãn cô, Tống Phi Vũ dẩu môi.

“Xem ra em còn chưa hài lòng, tôi đã đặt khách sạn xong rồi, bây giờ đi qua luôn” Chu Chính nhặt qυầи ɭóŧ bị rơi dưới đất rồi đưa cho cô gái nhỏ.

Tống Phi Vũ đành phải ngoan ngoãn từ trên bồn cầu xuống đất, có thể do vừa rồi bị chơi quá mạnh nên hai chân cô đều không vững, may còn có người đàn ông bên cạnh đỡ được cô.

Chỉnh đốn lại quần áo xong xuôi, hai người đi ra từ buồng vệ sinh. Ngoài cửa có một người đàn ông đang đứng chờ, hình như hắn ta đứng đợi đã lâu, người này trông có vẻ vô cùng thời thượng, hắn ta vừa nhìn thấy Chu Chính liền chạy nhanh đến đưa cho anh bưu thϊếp.

Chu Chính không nhận nhưng Tống Phi Vũ lại nhận thấy, cô nhìn thoáng qua, hóa ra là tổng giám đốc công ty thời trang.

Người nọ cười vô cùng hứng thú nhìn chằm chằm Chu Chính nhưng anh không có tâm tình ở đây vui cười hi ha, liền dắt tay người con gái đi thật nhanh.

Hai người gọi tắc xi, Tống Phi Vũ nhịn không được nói: “Hình như cái anh kia có thú tính với anh.”

“Cái gì?” Chu Chính có chút khó hiểu.

“Người kia thích anh, muốn bị anh chơi.” Tống Phi Vũ nói toạc ra.

Chu Chính cuối cùng cũng hiểu, nhưng anh cũng không ngạc nhiên. Bởi vì thế giới rộng lớn thế này, người như thế nào chẳng có, đàn ông thích đàn ông cũng là chuyện bình thường.

“Ai da... anh như này, đàn ông cũng đều bị hấp dẫn.” Tống Phi Vũ cảm thán nói.

“Nói linh tinh cái gì, một lát nữa tới khách sạn rồi, tôi còn đang nghĩ chơi em thế nào?” Chu Chính ngoài miệng không nói, nhưng anh thực thích người con gái ăn giấm chua.

Đến khách sạn, Chu Chính đăng ký phòng, hai người một trước một sau đi vào thang máy. Cả hai không đi cùng nhau bởi Tống Phi Vũ lần đầu tiên thuê phòng nên còn ngại ngùng, chưa có kinh nghiệm.

Quẹt thẻ vào phòng, Tống Phi Vũ không trực tiếp lên giường, mà đánh giá bài trí trong phòng. Cô rất tò mò, những đôi yêu nhau khi thuê phòng thường bumbalabum ở đâu.

“Nhìn cái gì thế?” Một tay Chu Chính ôm người con gái trong ngực, cô ngửi thấy mùi hương quen thuộc, lòng bắt đầu xao xuyến.

“Anh nói xem, đυ. nhau ở vị trí nào sướиɠ nhất?” Tống Phi Vũ không cẩn thận nói ra suy nghĩ trong lòng.

“Dcm!” Những lời kia từ trong miệng người con gái nói ra, Chu Chính liền cảm thấy hưng phấn, so với hai chữ “làʍ t̠ìиɦ” còn thô tục hơn nhiều.

“Không… Không phải…” Tống Phi Vũ chưa kịp nói xong đã bị người đàn ông bế thốc lên.

“Còn muốn bị chơi, vậy trực tiếp làm luôn ở đây đi.” Chu Chính đi đến trước giường, ném cô gái nhỏ lên giường

“Anh là đồ ngựa đực!” Tống Phi Vũ ngồi dậy, hét về phía người đàn ông.

Chu Chính từ trong túi áo vest lấy ra một hộp nhỏ, ném cho cô gái, nói: “Mở ra.”

“Đây là?” Tống Phi Vũ cầm lấy, hóa ra là bαo ©αo sυ, bao bì của nước ngoài, tất cả đều viết bằng tiếng Anh.

Người con gái nhìn đồng hồ, nửa người trên của Chu Chính đã lột sạch, dáng người cường tráng hình tam giác ngược, cơ ngực rắn chắc, cánh tay có lực.

Tống Phi Vũ muốn hỏi người đàn ông mua khi nào, vừa quay qua, anh đã cởi sạch quần, chỉ còn lại qυầи ɭóŧ. Thân hình anh cao lớn, điều hấp dẫn người nhìn chính là phần nhô lên thành một bao to ở đũng quần.

“Anh rể, anh…” Lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống.