Tống Phi Vũ nhìn người đàn ông biểu tình hung ác, trong lòng cô không khỏi bị dọa sợ. Cô toan đẩy anh ra nhưng người đàn ông sao có thể để cô được như ý, anh giữ chặt cô lại.
Chu Chính nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của cô gái, trong lòng bỗng nảy ra một ý niệm lớn mật , anh nâng lên cằm cô lên, nói: "Buổi tối chờ tôi!"
"Cái gì?" Tống Phi Vũ cảm thấy người đàn ông này quả thực đáng giận, sao trước kia cô không phát hiện, anh chính là một tên khốn nạn.
"Em nhớ tắm rửa sạch sẽ, đặc biệt là chỗ kia. Buổi tối tôi tới tìm em." Mặt Chu Chính đen sì, vẫn không biểu tình như cũ.
Tống Phi Vũ không biết người đàn ông đùa hay thật, đầu tiên cô khẩn trương vô cùng nhưng rồi lại suy nghĩ, nói: "Anh không sợ chị em biết."
"Sợ, nhưng em quyến rũ anh rể của mình, chẳng lẽ không sợ sao?" Giọng điệu Chu Chính lạnh lùng, không biết từ khi nào tay anh đã bóp lấy mông vểnh của cô gái.
Tống Phi Vũ không nhịn nổi tức giận phun ra bốn chữ "Mặt người dạ thú!"
"Không nhớ tôi đã từng nói với em chơi dao có ngày đứt tay, hiện tại sợ cũng đã muộn rồi."
"Em mới không sợ." Tống Phi Vũ không cam lòng yếu thế, duỗi tay sờ dươиɠ ѵậŧ người đàn ông.
"Shhh!" Chu Chính nhịn không được hít một hơi.
Hai người buông đối phương ra, Tống Phi Vũ quay đầu bước vào tiểu khu, Chu Chính ở bên ngoài hút mấy điếu thuốc rồi mới đi vào.
Ở nhà, Tống Viện tối nay không có nấu cơm, cô gọi cơm hộp. Cô đợi hai người về nhà ăn cơm nhưng không ai ăn. Tống Viện cũng không nghĩ nhiều, một mình dùng bữa tối.
____________
Chu Chính tắm xong nằm ở trên giường, anh xem những văn kiện hợp tác mà thư kí gửi đến, sau đó tắt điện thoại. Lúc này Tống Viện cũng vào phòng, ngồi lên trên người anh, trên mặt cô đầy dụ hoặc, mặc một chiếc áo ngủ đỏ thẫm.
"Ông xã." Tống Viện nằm trong ngực người đàn ông, khẽ vuốt ve cơ ngực cường tráng, nhỏ giọng nói.
"Làm sao vậy?" Chu Chính vuốt ve lưng cô.
"Em đã qua ba tháng đầu nguy hiểm." Tống Viện cầu hoan*.
*Cầu hoan : thể hiện mong muốn được làʍ t̠ìиɦ.
Người phụ nữ bắt đầu sờ bụng anh rồi hướng xuống dưới sờ hông. Chu Chính đang ở tuổi sung mãn nên Tống Viện sờ một tí đã dễ dàng cứng. Anh nhìn đến phần bụng hơi nhô lên của cô, vội vàng ngăn cản nói: "Nếu không để hôm khác đi!"
Người đàn ông thở hổn hển, rõ ràng muốn, Tống Viện xoa bao căng phồng trong qυầи ɭóŧ: "Không được, em muốn gậy thịt của chồng chơi em mà."
Chu Chính không nhịn được, định ngồi dậy. Người phụ nữ chủ động tách hai chân, cởϊ qυầи lót, nhưng cuối cùng cũng không làm gì. Dươиɠ ѵậŧ anh quá lớn, căn bản không vào bên trong được, bị vợ gợi ra thú tính không có chỗ phát tiết, côn ŧᏂịŧ Chu Chính sưng đau đến khó chịu. Tuy vậy anh vẫn quyết tâm mặc lại quần ngủ, Tống Viện ở bên cạnh cảm thấy rất mất mát, nhưng vẫn từ bỏ.
Trong bóng đêm, Chu Chính nằm trên giường không ngủ được, dươиɠ ѵậŧ cương cứng không có dấu hiệu mềm nhũn, Tống Viện bên cạnh đã ngủ, anh lặng lẽ ngồi dậy, dép lê cũng không đi mà đi ra ngoài.
Tống Phi Vũ không tin người đàn ông buổi tối sẽ đến tìm cô, cô lớn mật nằm ở phòng khách xem phim rồi ngủ quên. Ai ngờ Chu Chính lại tới thật, khi cô tỉnh lại, anh đã đè lên cô.
"Anh làm gì... Ưʍ..." Miệng bị che lại, trong mắt người đàn ông đều là tính dục, dươиɠ ѵậŧ dưới háng cương cứng chọc chọc vào cô.
Chu Chính cũng không nói lời nào, anh làm động tác vô sỉ nhất, nhưng lại giống như lẽ thường tình, xốc váy cô gái nhỏ lên, bên trong cô cũng không mặc gì.
" Ưʍ... ưʍ..." Tống Phi Vũ tỉnh hoàn toàn, TV đang chiếu cảnh không tiếng động, hai chân cô bị tách ra.
Chu Chính móc dươиɠ ѵậŧ từ trong quần ngủ ra, anh loát loát vài cái, đầu khấc chảy ra chất nhầy. Anh giữ chặt cô gái, qυყ đầυ đặt ở miệng huyệt ma sát.