Cu Tuấn

Chương 1: Lần đầu

Với bộ mặt bực bội, Tuấn hậm hực bước đi. Bà giáo môn Hóa của nó đúng là đáng ghét, cùng với kết quả đó, thằng bạn cùng bàn của nó được tận 9 điểm trong khi nó chỉ được 5. Phải chờ đợi 2 tiết Sinh học cuối của ngày với tâm trạng này là một cực hình đối với một thằng dốt đặc môn học này như nó. Và thế là nó nghĩ đến việc cúp tiết. Đầu suy nghĩ và chân bắt đầu hành động, chỉ 5 phút sau đó một mình nó đã lang thang ngoài con phố đầy nắng. Nhưng làm gì ở cái giờ mà tất cả bạn bè thân thiết của nó đang phải ngồi cắn răng chịu đựng trong bức tường kia, sau khi một mình nó lang thang qua mấy dãy phố. Nó bắt đầu cảm thấy đói vì từ sáng đến giờ chỉ có cái bánh mì kẹp thịt nên nó quyết định đi về nhà. Thật ra nó không muốn về nhà sớm là vì mẹ nó cũng dạy ở trường nó và thực tế là còn dạy môn Toán ở lớp nó nữa. Nhưng không sao, vì nó đã bịa ra được một câu chuyện cảm động để rồi không chỉ mẹ mà có lẽ tất cả mọi người lại cuống cuồng lo sốt vó vì nó. Bây giờ, nó sẽ về nhà vào giữa buổi học với khuôn mặt nhăn nhó của một học trò quá lao lực vào việc học hành.

Nói thêm về Tuấn. Nhà nó thuộc loại giàu có nhất của thành phố, bố nó là một doanh nhân thành đạt. Kết quả của bao năm lăn lộn thương trường là bây giờ nhà nó đã có căn biệt thự 7 tầng với vườn cây xanh ngắt bao quanh, giữa dãy phố của người giàu, nhà nó như một khoảng lặng yên bình, tĩnh lặng. Nhưng bố nó đã qua đời từ 2 năm trước vì một tai nạn xe hơi. Tuy nhiên ba nó cũng để lại cho mẹ con nó một khoản tiết kiệm trong ngân hàng. Nó nhiều đến nỗi mà chỉ cần rút tiền lãi 1 tháng mà mẹ con nó cũng đủ xài thoải mái cả năm. Vậy nên mẹ nó chẳng bao giờ chú tâm vào dạy thêm gì gì đó như những ông bà giáo khác mà vẫn nhởn nhơ sắm sửa, tô điểm cho cái tuổi 35 mặn mà của mẹ nó.

Tuấn bước nhanh vào nhà nơi mà như một không gian hoàn toàn khác so với thời tiết nắng nóng ngoài đường. Vì nó mát mẻ và yên tĩnh, hàng cây mà từ bé đến giờ nó vẫn chẳng biết tên toả bóng kín xuống khoảng vườn rộng nhà nó, chỉ để lọt xuống những bóng nắng tinh nghịch nhảy nhót dưới sân. Rồi nó lướt nhanh qua khoảng sân rộng thênh thang nhà nó rồi nhẹ nhàng đẩy nhanh cánh cửa phòng khách. Tuấn chợt nghĩ nó phải báo ngay với mẹ nó là nó bị ốm và phải về nhà trước khi hết giờ vì nếu nó về mà báo mẹ nó sau, mẹ nó sẽ nghi ngờ cái lý do nghỉ học bất thường mà nó nghĩ ra. Tuấn lê từng bước lên phòng làm việc của mẹ nó ở tầng trên. Càng bước lên, Tuấn càng nghe rõ những âm thanh lạ, rền rĩ và như là trong những bộ phim sεメ mà nó thỉnh thoảng vẫn lén xem. Bước hết những bậc cầu thang nó đang đứng trước cửa phòng làm việc ở nhà của mẹ nó. Đây như là một không gian khác, cái thứ âm thanh đó không còn phảng phất mà bây giờ là cả một mớ hỗn tạp văng vẳng bên tai nó….

Nó nhẹ nhàng hé cửa phòng. Trên tường chiếc TV đang chiếu cảnh một người đàn bà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng nhoài bò ra sàn quanh đó là 4 thằng đàn ông với áo đồng phục học sinh nhật bổn, quần dài, qυầи ɭóŧ thì vứt khắp căn phòng. Họ phát ra những âm thanh điên cuồng. Bốn thằng đàn ông rú lên từng chập như chó sói, nó nhận ra người đàn bà trên TV kia…không ai khác chính là idol của thằng Tuấn - Yui Hatano đang nhấp nhổm trên người một đứa, Tuấn nhìn thấy rõ cái ©ôи ŧɧịt̠ thằng đó thụt ra thụt vào trong lỗ l*и idol mình, ba thằng còn lại thì đứng quanh đó, idol nó không ngừng nghỉ, hay tay sục nhiệt tình hai cái ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng, đầu khấc đỏ mọng lên trong khi đầu bị dí vào hạ bộ của thằng đứng giữa, thằng đó hai tay nắm tóc mà dập đầu của người phụ nữ vào hạ bộ mình. Dv nữ ú ớ rên lên từng tràng không thành tiếng. Tuấn sững người khi chứng kiến tận mắt khung cảnh điên loạn này, rồi với bản năng của một người thằng đàn ông, nó bắt đầu sờ vào cậu nhỏ đang bắt đầu chào cờ. Nhưng nó chợt bừng tỉnh khi nghe tiếng rên của mẹ nó.

TᏂασ mạnh nữa đi anh ơi, em thèm ȶᏂασ, á á á, sướиɠ lỗ l*и quá anh ơi, oh oh oh… ȶᏂασ…ȶᏂασ…ȶᏂασ…mẹ….đi Tuấn ơi….

Tiếng nói mà không phải của ai khác ngoài mẹ nó phát ra như một tia điện đi ngang qua người nó. Lúc này nó mới bắt đầu nhìn xuống sàn nơi mẹ nó đang nằm vật ra sàn, nước l*и bắn tung tóe trên sàn nhà nó, một tay mẹ nó đang cầm cái ©ôи ŧɧịt̠ giả mà đút ra thụt vào cái l*и hồng mà nó đã thấy mấy tuần nay vì rình mẹ nó tắm. Một tay của mẹ đang xoa bóp cặρ √υ' căng tròn mà nó đã từng bú rất nhiều lần khi còn là một đứa bé. Nó không ngừng nghe những tiếng rên mà nó cũng không dám tin vì mẹ nó liên tục nhắc đến tên nó như là đang tưởng tượng nó ȶᏂασ mẹ.

TᏂασ mạnh đi anh, ©ôи ŧɧịt̠ con ȶᏂασ toét l*и mẹ rồi, á á, anh..ơi… ȶᏂασ… ȶᏂασ…em…sướиɠ…em…thèm…©ôи ŧɧịt̠… ȶᏂασ… ȶᏂασ… ȶᏂασ…Huyền đi Tuấn ơi….

Tuấn tắc nghẹn ở cổ khi nghe những âm thanh tục tĩu ngắt quãng từng hồi trong hơi thở hổn hển của mẹ nó. Mẹ nó giờ đã buông cái ©ôи ŧɧịt̠ giả mà chuyển sang cái máʏ яυиɠ hai tay mẹ đang nhào nặn cặρ √υ' đồ sộ mà Tuấn tin rằng chẳng có diễn viên JAV nào có được. Lúc này trên TV đang chiếu đến cảnh idol nó ôm chặt vào người cái thằng mà đang ȶᏂασ vào l*и từ dưới lên, mặc cho 3 thằng kia xuất tinh ào ào lên mặt, lên lưng, lên tóc mình. Rồi cái thằng đang ȶᏂασ bỗng nhiên cũng cứng người rồi nắc ầm ầm, idol nó bị hảy tung lên theo từng cái ȶᏂασ cuối cùng của thằng đó. Được khoảng chục cái, thằng này đẩy gã đàn bà ngã dúi dụi về phía trước. Tuấn nhìn thấy idol nó ngã dúi dụi mà xót thương sau đó nó sững người khi thấy diễn viên nữ kia không những không tức giận mà mà bật ngay lại, chổng mông vồ lấy cái ©ôи ŧɧịt̠ đang giật giật mà bú, mà mυ'ŧ điên cuồng. Thằng đó vừa túm tóc idol nó, vừa ngửa cổ lên trời rên lên sướиɠ khoái trong khi mà cái miệng của người đàn bà đang nuốt từng đợt tinh khí vào họng mình.

Người mẹ Tuấn bây giờ nhơ nhớp bởi những dòng nước l*и hoà lẫn với mồ hôi của bà. Bà nằm ngửa ra thảm, dạng háng, banh l*и ra rồi chà xát lên l*и mình. Vừa chà mẹ Tuấn vừa nói.

Anh ơi, Tuấn ơi ȶᏂασ mẹ đi con....Mẹ thèm lắm…..

Tuấn lặng im quan sát, nó nứиɠ thực sự khi thấy cảnh mẹ mình tự thủ da^ʍ với hàng đống sεメtoy. Mẹ nó thân hình đầy đặn, vυ' l*и giờ đây phơi ra trước mặt nó, cái l*и với lông được cắt tỉa cẩn thận. Mẹ nó lại đang tự banh l*и rồi đút cu giả vào nhưng lần này không chỉ một mà còn thêm cả cái máʏ яυиɠ vào cái lỗ còn lại nơi mông mẹ nó....

Á đau...đau….aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tuấn không thể ngờ được, vừa giật giật và bắt ra hàng đống nước da^ʍ sau khi lêи đỉиɦ mà mẹ nó lại vẫn có thể tiếp tục mà còn da^ʍ hơn lúc nãy khi mà lần này mẹ nó còn đút cả cái máʏ яυиɠ vào c̠úc̠ Ꮒσα. Đúng lúc bốn thằng lần lượt trút hết tinh khí vào lỗ l*и cô giáo mình rồi để mặc diễn viên nữ nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ co quắp trên bàn nước, chúng nhởn nhơ uống nước rồi mặc quần áo đi về thì mẹ Tuấn cũng bắt đầu rút máʏ яυиɠ và c̠ôи ŧɧịt̠ giả ra khỏi hai cái lỗ mà thằng Tuấn vẫn ước là c̠ôи ŧɧịt̠ nó được đút vào.

Căn nhà trở nên tĩnh lặng, Huyền vẫn đang nằm chềnh ềnh trên tấm thảm, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhầy nhụa mồ hôi và dâʍ ŧᏂủy̠ của bản thân, bà không biết rằng đằng sau cái cửa phòng kia, đứa con trai duy nhất của bà đang nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống cái thân hình đàn bà đầy nɧu͙© ɖu͙© của mình. Tuấn rung người, nó giật mình khi tinh khí của nó cũng đã bắn ra đầy sàn, từ nãy đến giờ, hoàn toàn theo bản năng, tay nó đã tự thủ da^ʍ khi sững sờ nhìn mẹ nó làʍ t̠ìиɦ với đống đồ chơi sεメtoy của bà. Huyền vẫn nằm đó cố hưởng thụ hết cái cảm giác những cái ©ôи ŧɧịt̠ giả thụt ra thụt vào lỗ l*и. Mắt bà lim dim, tay day hộŧ ɭε hưởng thụ chút sướиɠ khoái còn sót lại. Tuấn luống cuống lau hết tinh khí của nó trên sàn nhà khi nó thấy mẹ nó ngồi dậy cầm cái điều khiển tắt hình ảnh đang chiếu trên TV, nhặt nhạnh đống sεメtoy đem cất vào một cái hộp và cất vào dưới ngăn tủ của bàn làm việc mẹ nó rồi bắt đầu nhặt từng cái quần áo của mình rồi thản nhiên đi vào nhà tắm trong phòng - vì nhà nó có điều kiện nên phòng nào cũng có phòng tắm và vệ sinh bên trong, Tuấn chỉ kịp nép vào một bên khi mẹ nó đi qua cửa, chưa bao giờ nó ở gần cơ thể trần như nhộng của mẹ nó đến vậy, chỉ cần vươn tay một cái, bộ mông nung núc thịt kia, hai vυ' đang nảy tưng tưng kia sẽ nằm gọn trong tay nó. Nhưng…trong thâm tâm, Tuấn cũng biết được rằng nó không được làm như vậy, cái cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang đi lại khắp nhà kia là mẹ nó, người đã sinh ra nó 15 năm trước đây.

Tuấn lén chạy xuống nhà rồi chạy ra đường, nó chạy thục mạng như muốn xoá đi cái hình ảnh giống cái dâʍ ɖu͙© kia, nó muốn xoá đi những âm thanh thô tục phát ra từ người đàn bà dâʍ đãиɠ kia. Nó đi, nó chạy không biết được bao lâu, trong đầu nó trống rỗng, hình ảnh người mẹ, hình ảnh người giáo viên nghiêm nghị đã biến mất. Tiếng chuông điện thoại làm nó về với thực tại, nó thấy đói hơn lúc nào hết, cái nắng buổi ban trưa làm nó không muốn bước nữa, theo cảm tính, nó lê từng bước nặng nề quay về nhà.

Về rồi hả con! Lê bước qua khoảng sân, Tuấn giật mình khi nghe tiếng nói của mẹ nó. Nó luống cuống quay đi vì những hình ảnh lúc nãy của mẹ nó lại bất chợt hiện về. Nó không dám nhìn thẳng vào mẹ nó cho dù cái nó thấy chỉ là của riêng nó. Khổ thân con tôi, trời nắng thế này…Mẹ nó ôm nó vào lòng. Tuấn sợ đỏ cả mặt, nhưng rồi cái sợ đó qua mau khi nó nhận ra rằng mẹ nó giờ đây lại trở về với hình ảnh của một người mẹ…như bao người mẹ khác. Khoác trên cơ thể bây giờ là một tà áo dài hồng nhạt, tóc không còn sổ tung nữa mà búi cao đầy sang trọng, hai bàn chân co quắp lúc nãy bây giờ ngự trên đôi giày cao gót trắng tinh tế. Vào ăn cơm đi con, mẹ chờ con từ sáng đến giờ…

Dù không nhìn kỹ, nó cũng thấy một thoáng sượng sùng trên khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng của mẹ nó khi nói câu đó.

Mẹ xem người ta ȶᏂασ nhau rồi thủ da^ʍ cả buổi sáng chứ chờ gì con…

Nó kịp kìm nén câu đó, xen lẫn bực tức nói ỡm ờ làm như vô tình hỏi lại:

Mẹ chờ con cả buổi sáng cơ à????

“Uh”. Mẹ nó trả lời phản xạ

Thế sáng giờ mẹ làm gì ạ?

Mẹ nó thoáng giật mình nhưng chống chế rất nhanh, À…có… Nói đến đấy, mẹ nó đột ngột quay lên nhà, nhưng rồi chợt nghĩ Tuấn làm sao biết được chuyện đó lúc mình làm thủ da^ʍ, nó đang đi học mà, thế nhưng bà vẫn không dám nhìn vào mắt con trai. Một không khí im lặng đáng sợ bao trùm hai mẹ con. Tuấn phá tan sự im lặng đó, đả thông lối thoát cho cả hai:

Sáng nay học 5 tiết mệt quá mẹ ạ, con đói lắm rồi.

Mẹ nó như chết đuối vớ được cọc, nụ cười gượng gạo xuất hiện trên mặt bà. Hai mẹ con ăn cơm trong im lặng, Tuấn bây giờ mới nhìn kỹ được mẹ nó, điều mà nó chưa bao giờ nhìn thật kỹ trước đây, 35 tuổi, mẹ nó đẹp như một mệnh phụ. Làn da trắng mịn, cơ thể không còn căng như mấy đứa con gái lớp nó nhưng tròn hơn nhiều, với sự trợ giúp của đồ lót, vυ' mẹ nó vươn cao đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Cái tư thế ngồi bắt chéo làm nổi bật trên nền vải lanh trắng hai bắp đùi dài, tròn căng. Huyền – Mẹ Tuấn từ xưa đến nay vẫn rất tự hào về vẻ đẹp trời phú của mình. Khi Huyền đứng dậy, đi ra cửa, Tuấn bất chợt xoè tay ra, nó vô thức như muốn bóp bộ mông tròn lẳn của mẹ nó, nhưng diễm phúc cho nó, những sải chân dài của mẹ nó vô tình là đồng minh cho sự luân lý còn tồn tại trong cái nhà này. Nên nó nói với theo:

“Mẹ đi đường cẩn thận nha mẹ.” như bao ngày nó vẫn nói mỗi khi mà mẹ nó đi ra khỏi nhà

Trong mắt Huyền, con trai nàng vẫn chỉ là một cậu bé ngây thơ, như một tờ giấy trắng chưa hề giây mực. Huyền đâu biết rằng từ cái buổi sáng dâʍ ɭσạи hôm nay, đã in trên tờ giấy trắng đó đã là hình ảnh dâʍ đãиɠ của nàng. Trong nó giờ lại thấy không phải là một bà mẹ bình thường mà là hình ảnh một con đàn bà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thủ da^ʍ hăng say. Hàng đêm, khi trằn trọc một mình, nó lại thủ da^ʍ với hình ảnh ©ôи ŧɧịt̠ giả và những cái máʏ яυиɠ đang ȶᏂασ mẹ nó và đi vào giấc mơ mà trong đó, người đang đút ©ôи ŧɧịt̠ vào lỗ l*и mẹ nó mà ȶᏂασ không phải là không phải là những cái sεメtoy nữa mà là nó đúng như những lời mẹ nó rên trong sung sướиɠ. Nó mơ thấy mình đang lσạи ɭυâи với chính mẹ đẻ của mình. Nó mơ thấy mẹ nó mắt trợn trừng rú lên từng chập khi nó dập lên dập xuống trên bụng. Nó mơ thấy mẹ nó chổng mông bú ©ôи ŧɧịt̠ nó say sưa như bú ©ôи ŧɧịt̠ mấy thằng học trò chó chết của mẹ nó hôm nọ.

Một tháng qua đi, Tuấn vẫn bứt rứt, đè nén. Nghe mẹ nó nói, do trường sắp thi học kì nên bắt nó học mọi lúc khi ở nhà chỉ trừ lúc ăn ngủ. Nó trở nên cáu bẳn, vì cảm xúc bị đè nén, khi mà hàng ngày nó chứng kiến cái thân thể đàn bà hừng hực kia mà không được chạm vào.

Hôm nay là sáng chủ nhật, trời mưa lất phất. Ngoài đường cũng vắng người đi lại, chẳng ai muốn ra đường trong cái thời tiết như thế này. Tuấn cảm thấy rõ ràng sự bứt rứt của Huyền, mẹ nó bồn chồn ra ra vào vào, rõ ràng là so với việc ngày nào cũng có cái gì đó đút vào l*и thì sau một ngày ngồi không vì có nó ở nhà nàng không dám lên phòng thủ da^ʍ và với thời tiết thế này, không nứиɠ l*и mới là lạ. Huyền thay bộ quần áo ở nhà bằng bộ áo ngủ satin trắng, những nếp vải satin mềm mại lướt trên da thịt nàng làm nàng nóng hết cả người nhưng Huyền lại thích cái cảm giác đó hơn là tiếng sột soạt vô cảm của bộ quần áo bình thường. Tuấn đang ở trong bếp, nó thấy mẹ nó thoáng nhìn nó như thể để định vị nó đang ở đâu rồi lại lim dim mắt xem tivi. Nó không thể nhìn thấy gì khác vì mẹ nó đang ngồi trên chiếc ghế salông dài ở phòng khách, ngược với chỗ nó đứng. Thật sự nó cũng không để ý lắm, chỉ đến lúc nó tiến lại phía tivi thì nó bỗng thấy mẹ nó hoảng hốt và thay đổi tư thế ngồi cho thẳng dậy. Tuấn tự nhủ “chắc là lại đang nứиɠ quá không chịu nổi đây mà”. Nó tiến lại salông và ngồi xuống. Mẹ nó giờ đây đã trở về với tư thế ngồi vắt chân quen thuộc, đôi bắp đùi trắng muốt lồ lộ. Chẳng khó khăn gì Tuấn phát hiện ra mẹ nó không mặc nịt vυ', nó thấy ẩn hiện sau lớp vải mỏng là hai đầṳ ѵú nổi bật lên trên cái nền trắng hồng. Mẹ nó có bình thường nhưng Tuấn vẫn thấy cái dáng ngồi của mẹ nó hôm nay chẳng tự nhiên như hàng ngày - cái dáng vẻ ngượng ngập, xen lẫn tỏ vẻ đạo mạo của Huyền làm nó bứt rứt. Nó vờ không nói gì và xem tivi. Huyền cố tỏ ra tự nhiên và hỏi con:

Dạo gần đây con ôn tập sao rồi?

Tuấn khó chịu lắm rồi, nó chỉ muốn lao vào mà đè mẹ nó xuống để ȶᏂασ nhưng nó không đủ can đảm, tất cả đều không ủng hộ nó, nhất là cái luân lý xã hội mà nó học ở trường và mẹ nó dạy ở trường. Nghe Huyền hỏi về ôn tập nó cười thầm hỏi mẹ:

Con hỏi mẹ vài câu được không

Con yêu, có việc gì vậy?

Con nghe người ta nói mà không hiểu gì cả, con chẳng dám hỏi lại, mẹ giúp con nhé.

Nhưng vấn đề gì mới được chứ?

Liên quan đến cơ thể người mẹ ạ. Tuấn mỉm cười thân thiện

Thế thì con yên tâm, môn Sinh học hồi xưa mẹ cũng giỏi lắm đấy

Mẹ ơi, trên cơ thể người thì cái ©ôи ŧɧịt̠ là cái gì hả mẹ. Tuấn dùng tất cả vẻ mặt ngây thơ để cố gắng hỏi một câu hỏi mà chắc chắn nếu không quá bức xúc vì mẹ nó, nó không thể nào thốt ra được.

Huyền giật mình, nàng trừng mắt nhìn con trai. Một cái nhìn đầy nghiêm khắc trước một câu hỏi tục tĩu, nhưng đối ngược lại với cái nhìn đó của nàng là sự ngơ ngác đến ngây thơ của con trai nàng, đứa trẻ mà nàng chăm chút, nuôi nấng đầy tâm huyết. Đối với nàng, đứa trẻ đó không đủ đen tối để có những ý nghĩ đen tối được, đôi mắt trời phú ngây thơ của Tuấn càng làm mẹ nó tin vào điều đó.

À ừ…Huyền bối rối không biết nói gì.

Con nghe mấy đứa bạn con hay nói, tụi nó còn bàn luận về cái gì mà gọi là l*и nữa…Nó làm nét mặt như vô tội

Chúng nó còn nói gì nữa con? – Huyền chợt hỏi

Chúng nó nói cái gì mà đút ©ôи ŧɧịt̠ vào, rồi nong l*и,…gì gì đó…Tuấn bắt đầu thích thú với câu chuyện mà mẹ đã tạo điều kiện cho nó khơi mào

Vậy rút cục ©ôи ŧɧịt̠ là gì hả mẹ? Tuấn cố nén nụ cười mà cố hỏi lại lần nữa

À...ừ...Cái…©ôи ŧɧịt̠…là cơ quan sinh sản của đàn ông. Huyền cố không dùng từ dươиɠ ѵậŧ như tất cả các ngôn ngữ khoa học vẫn dùng mà nàng thốt ra cái từ mà trong nàng…thích dùng. Huyền cho đó chỉ là sự tự thoả mãn mình vì nghĩ rằng con trai mình sẽ chẳng biết được điều đó. Nhưng nàng nhầm, nàng không biết rằng đây đang là màn kịch mà thằng Tuấn đang gài nàng.

Vậy ©ôи ŧɧịt̠ nó trông như thế nào hả mẹ? Tuấn lại hỏi

Huyền giờ tuy còn ngượng nhập nhưng cũng thấy nóng ran trong người với những từ ngữ dâʍ đãиɠ mà thằng con của nàng vô tư nói ra. Nàng say sưa tả về cái dươиɠ ѵậŧ đàn ông cho con trai nghe, tất nhiên, cái dươиɠ ѵậŧ ấy bây giờ chỉ có một tên là: cái ©ôи ŧɧịt̠. Huyền ngầm thích thú trả lời, nàng nói về cái bộ phận đó không còn ngượng ngập nữa mà trơn tru, trơn tru dần như mỗi lần nàng banh l*и ra cho chồng nàng đút ©ôи ŧɧịt̠ vào trước đây khi ổng vẫn còn vậy.

Nếu nói như mẹ thì con cũng có ©ôи ŧɧịt̠ phải không mẹ? Nó nằm ở đâu hả mẹ? Tuấn phát cuồng lên khi nghe mẹ nó thao thao bất tuyệt về cái cậu nhỏ của mọi thằng đàn ông con trai

Thì nó là khúc thịt nằm ở giữa hai chân con đó. Huyền không còn ngượng nữa mà đax vô tư trả lời.

Tuấn cố làm ra vẻ ngơ ngác, và vô tình đứng lên. Làm bộ suy nghĩ một hồi, nhân lúc mẹ nó đang sướиɠ tỉ tê vì phát ngôn ra được cái mà mình đang nghĩ đến, Tuấn đứng trước mặt mẹ nó, tụt ngay cái quần đùi đang mặc. Cái ©ôи ŧɧịt̠ từ nãy đến giờ chịu cực hình bây giờ vọt ra, đầu ©ôи ŧɧịt̠ đỏ au, bóng nhẫy chĩa thẳng vào mặt mẹ nó. Rất ngây thơ, hai tay nó cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ mình, vẫy vẫy trước mũi mẹ nó và hỏi:

Cái này phải cái không hả mẹ?

Mẹ nó giật mình khi cái ©ôи ŧɧịt̠ con trai chĩa thẳng vào mặt mình, nàng xấu hổ đỏ bừng mặt nhưng nàng cũng đủ bình tĩnh để nhớ ra rằng nàng đang trong một vở kịch, mà khán giả ngây thơ là con trai nàng. Lúc đầu, nàng cố tỏ vẻ thờ ơ với cái đang ngoeo ngẩy trước mặt mà trả lời con với vẻ thờ ơ. Nhưng làm gì có chuyện một một con đàn bà da^ʍ như nàng lại thờ ơ với một cái ©ôи ŧɧịt̠ to như vậy. Nàng bắt đầu nhìn nó một cách say mê. Nàng muốn vồ ngay lấy cái ©ôи ŧɧịt̠ đó mà bú mà mυ'ŧ, mà… đút ngay vào cái lỗ đang mòn mỏi đợi chờ của nàng. Tất nhiên, mọi chuyện không đơn giản như vậy, Huyền chợt tỉnh táo để nhận ra kẻ đang đứng trước mặt nàng là con trai đẻ ra. Bằng tất cả sự dũng cảm của mình, Huyền cố tỏ vẻ bình thản nói với nó:

Đúng vậy nhưng con không nên khoe nó ra như thế vì như thế là bất lịch sự.

Rồi đứng dậy và đi ra sau bếp. Tuấn thầm thích thú đứng tồng ngồng nhìn mẹ nó rửa bát, nhìn cái dáng điệu lộn xộn trong hành động của mẹ, nó biết mẹ nó bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ lắm. Nó càng khẳng định suy nghĩ của mình khi mẹ nó vứt chồng bát đũa đang rửa dở rồi bước vội vàng lên phòng.