Hoắc Khải suy nghĩ một chút rồi nói: "Thời gian vẫn còn khá dài, chắc khoảng một hoặc hai tháng. Nhưng ông có thể nói với bọn họ rằng thời gian càng dài thì họ sẽ càng được trả nhiều tiền thưởng hơn".
Mục Thế Kiệt choáng váng, một cuộc khủng hoảng càng kéo dài thì công ty càng thiệt hại, vậy mà Hoắc Khải lại nói rằng thời gian kéo càng dài thì tiền thưởng càng nhiều.
Xét trên logic kinh doanh, những gì Hoắc Khải vừa nói là hoàn toàn không đáng tin cậy.
Nhưng sau hai năm rèn luyện, Mục Thế Kiệt đã hiểu ra một chân lý, đó là không thể dùng lẽ thường để hiểu về các quyết định của người đàn ông đang ở trước mặt ông ta.
Nhiều việc anh làm được còn nằm ngoài sức tưởng tượng của người thường.
Chưa nói gì đến chuyện khác, ai có thể nghĩ rằng một cửa hàng Taobao khởi đầu trong một căn nhà nhỏ rách nát, chỉ dựa vào một chiếc máy tính cách đây hai năm lại có thể phát triển nhanh chóng thành một công ty tầm trung được định giá năm tỷ và có tận năm chi nhánh?
Tốc độ phát triển nhanh như vậy chỉ còn tồn tại ở những doang nghiệp cung cấp dịch vụ công nghệ rất may mắn, còn những công ty truyền thống thì đã sớm mất đi sức sống đó rồi.
Vì vậy, bản thân Hoắc Khải đã là một kỳ tích.
Trước mặt một kì tích mà suy đoán phải trái đúng sai, đó là chuyện không thể nào thực hiện được.
Vì vậy, Mục Thế Kiệt cũng không chất vấn thêm, chỉ do dự một hồi rồi nói: "Được rồi, tôi sẽ nói cho bọn họ biết, nhưng không thể bảo đảm rằng bọn họ sẽ tin".
Hoắc Khải cười nói: "Không tin cũng là điều tốt. Nếu có ai đó rời công ty vì sự cố này, điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ có ít nguy cơ tiềm ẩn hơn. Nếu đã không thể giúp đỡ nhau trên cùng một con thuyền, vậy thì chúng ta cũng không cần phải chia sẻ với họ".
Mục Thế Kiệt hiểu ý của Hoắc Khải, mỗi lần khủng hoảng như vậy chính là mỗi lần thử thách lòng người.
Nếu như có ai đó cảm thấy rằng công ty không thể vượt qua khó khăn, sau đó bắt đầu làm những điều gây hại cho công ty, vậy thì sẽ trực tiếp bị đào thải.
Mục Thế Kiệt thậm chí còn nghi ngờ không biết có phải Hoắc Khải đang cố ý tìm người diễn xuất, muốn nhân cơ hội loại bỏ một số nguy cơ tiềm ẩn có thể tồn tại trong công ty hay không.
Bây giờ Hoắc Khải đã quyết định xong mọi chuyện, Mục Thế Kiệt cũng không còn gì để nói, nên ông ta chỉ báo cáo tình hình chung của chi nhánh Giáp Tử rồi rời đi.
Hoắc Khải gọi điện cho Ninh Thần, yêu cầu cô tìm lại những nhà cung cấp nguyên liệu thô đó và ký hợp đồng mới.
Nội dung của hợp đồng cũng rất đơn giản, đó là nguyên liệu của các nhà cung cấp này sau này phải do công ty Hi Vọng Mới mua trước.
Nói một cách đơn giản, họ chỉ có thể bán những nguyên liệu thô này cho người khác nếu như công ty Hi Vọng Mới nói rõ rằng công ty không cần những nguyên liệu thô này nữa.
“Anh đã chi hơn một tỷ mua nguyên liệu thô rồi, còn muốn tiếp tục mua nữa sao?”, Ninh Thần bối rối hỏi.
“Tất nhiên rồi”, Hoắc Khải cười nói: “Em cứ làm đi, không sai đâu”.
Ninh Thần không biết được rốt cuộc là anh đang giấu bí kíp gì, nhưng vì Hoắc Khải đã nói như vậy nên cô chỉ có thể làm theo.
Những nhà cung cấp nguyên liệu thô đó rất dễ nói chuyện, vì họ luôn mơ ước có được những khách hàng lớn như công ty Hi Vọng Mới.
Mặc dù quyền ưu tiên mua nguyên liệu nghe có vẻ hơi kì lạ, nhưng ngoài công ty này ra thì có ai còn muốn mua nó chứ? Hơn nữa, trên hợp đồng cũng viết rất rõ ràng kỳ hạn, dài nhất cũng không vượt quá hai tháng.
Nói cách khác, ngay cả khi Hoắc Khải không mua số nguyên liệu thô này thì họ vẫn có thể tự do bán nó cho người khác sau thời gian trì hoãn tối đa là hai tháng.
Bất kể thế nào thì bên phía nhà cung cấp nguyên liệu thô cũng không chịu thiệt.
Sau khi hợp đồng thứ hai được ký kết, Hoắc Khải lại càng ung dung hơn.
Anh thậm chí không đến công ty Hi Vọng Mới để theo dõi tình hình chung, thay vào đó anh đã đến công ty của nhà họ Cơ.
Nhà họ Hoắc không chỉ muốn đối phó với công ty Hi Vọng Mới mà còn nhúng tay vào công việc của công ty Cơ Hương Ngưng, vì cô ấy đã dám tìm đến Đường Thị cạnh tranh với họ.
Vì vậy, công ty của nhà họ Cơ cũng đang bắt đầu bị đàn áp trên nhiều phương diện.
Công việc làm ăn của nhà họ Cơ mấy ngày nay cũng không khá khẩm hơn, nhiều đối tác đã gọi điện đến nói nhà họ Hoắc đã lên tiếng rằng bọn họ có mâu thuẫn với nhà họ Cơ. Các đối tác đương nhiên không muốn bị kẹp giữa, nên quyết định hạn chế hợp tác với nhà họ Cơ.
Đến bao giờ nhà họ Hoắc không nhắm vào nhà họ Cơ nữa thì lúc đó hãy nói chuyện tiếp.
Những cuộc điện thoại đến từ các đối tác này khiến Cơ Hương Ngưng đau đầu, cô ấy không biết phải giải quyết tình huống khó xử này như thế nào.
Với thực lực của nhà họ Hoắc, có thể dễ dàng gϊếŧ được nhà họ Cơ.
Khi Hoắc Khải đến văn phòng chi nhánh, Cơ Xuyên Hải đã ở đó.
Vị trí của Cơ Xuyên Hải trong nhà họ Cơ bây giờ đã tăng lên một cách nhanh chóng, chỉ đứng sau chủ tịch Cơ Trấn Hùng. Lý do là vì ngoài việc ông ta là người quan trọng kết nối dòng chính và nhánh phụ, thì Hoắc Khải và Cơ Hương Ngưng cũng đã rất nhiều lần cố tình tâng bốc ông ta lên.
Những rắc rối của gia đình lần này là do Cơ Hương Ngưng gây ra, nên Cơ Trấn Hùng trực tiếp phái Cơ Xuyên Hải đến để chịu trách nhiệm giải quyết.
Cái gọi là chịu trách nhiệm giải quyết, thực chất chỉ là muốn tìm người để đổ lỗi.
Khi Cơ Hương Ngưng thiết lập được mối quan hệ hợp tác với Đường Thị thông qua quyền phân phối sản phẩm của nhà máy điện tử, nhà họ Cơ đã vui mừng ra mặt. Bây giờ nhà họ Hoắc đến, bọn họ lại trở mặt không nhận thân.
Cơ Hương Ngưng đã biết rõ bộ mặt này của người nhà từ lâu nên cũng không quá ngạc nhiên, mà đương nhiên Cơ Xuyên Hải cũng sẽ không làm những chuyện quá tồi tệ với cô.
Theo ý của ông ta, Cơ Hương Ngưng nên nhân dịp này để xin lỗi gia đình và giải tỏa hiểu lầm. Còn những chuyện như thăng hạng sẽ không nhắc lại trong tương lai nữa.
Còn chuyện hợp tác với công ty Hi Vọng Mới thì hiện tại Cơ Trấn Hùng không đề cập đến, họ đều biết nhà họ Hoắc đang nhắm tới công ty Hi Vọng Mới, nhà họ Cơ chỉ đang bị liên lụy. Làm sao ông ta có thể chủ động hợp tác với bên đó trong thời gian này được nữa.
Về vấn đề xin lỗi gia đình, Cơ Hương Ngưng đã trực tiếp bác bỏ, cô ấy khẳng định mình không làm gì sai.
Khi Hoắc Khải bước vào, anh thấy hai người đang tranh cãi về chuyện đó.
Thấy anh đi tới, Cơ Xuyên Hải bất giác ngậm miệng lại, nhưng sau đó dường như cảm thấy quá mất mặt liền nói: "Phó tổng Lý, cậu tới thật đúng lúc, mau giúp tôi khuyên tổng giám đốc Cơ đi. Vấn đề nắm quyền phân phối sản phẩm của nhà máy điện tử hợp tác với Đường Thị đã khiến cho nhà họ Cơ bị nhà họ Hoắc nhắm tới, bây giờ áp lực rất lớn. Bây giờ chỉ yêu cầu cô ấy xin lỗi gia đình, nhưng cô ấy lại không muốn, như vậy có hợp lý hay không?"
“Tại sao phải xin lỗi?”, Hoắc Khải đi tới chỗ Cơ Hương Ngưng, nhìn Cơ Xuyên Hải nói: “Việc hợp tác với Đường Thị là một điều tuyệt vời đối với nhà họ Cơ. Biết bao công ty khác hi vọng có thể gặp được một chuyện tốt như vậy, mà các người lại yêu cầu cô ấy xin lỗi vì chuyện đó, điều này mới thật sự là không hợp lý".
“Nhưng mà nhà họ Hoắc...”
"Nhà họ Hoắc là nhà họ Hoắc, liên quan gì. Họ nhắm vào các người vì bọn họ là một gia tộc quá hung hãn. Dù cho không có sự việc nhà máy điện tử, họ cũng có thể tìm đủ mọi lý do cá nhân để tấn công nhà họ Cơ. Vì vậy, tôi không thấy chuyện này là do lỗi của tổng giám đốc Cơ. Nếu như muốn đổ lỗi, thì đây chính là lỗi của nhà họ Cơ đã không nhớ công lao của cô ấy, nhưng lúc khó khăn lại muốn cô ấy đứng mũi chịu sào, đúng là chẳng còn gì để nói các người", Hoắc Khải nhìn Cơ Hương Ngưng nói tiếp: "Bất kì quyết định nào của cô, tôi cũng ủng hộ, đừng lo lắng, mọi việc đều có tôi ở đây".
Lời nói của anh khiến trái tim của Cơ Hương Ngưng trở nên vững vàng hơn, cảm giác ấm áp lại dâng trào.
Có người đàn ông này bên cạnh, dường như cô ấy thật sự không cần phải sợ bất cứ điều gì.
Cô ấy gật đầu nói: "Tôi biết, nhưng nhà họ Hoắc lần này tấn công tới tấp như vậy, tôi thật sự chưa nghĩ ra cách nào".
Hoắc Khải cười nói: "Cô đã quên mất chúng ta tìm đến Đường Thị là vì điều gì rồi à? Còn không phải là vì đề phòng chuyện như ngày hôm nay xảy ra hay sao? Nếu chúng ta đã không thể đối phó nổi nhà họ Hoắc, thì cứ tìm người ngang cơ với bọn họ ra đối phó là được".
"Ý anh là để Đường Thị đến giúp sao? Liệu họ có sẵn lòng không?", Cơ Hương Ngưng ngập ngừng hỏi.
Theo quan điểm của cô ấy, thì nhà họ Cơ chỉ là một con cờ có thể tùy ý vứt bỏ. Không ai có thể đảm bảo rằng Đường Thị sẵn sàng đối đầu trực diện với nhà họ Hoắc chỉ vì một nhà họ Cơ nhỏ bé.
“Nếu chỉ vì nhà họ Cơ, Đường Thị có thể không bằng lòng, nhưng cô cũng đừng quên là còn có tôi”, Hoắc Khải nói: “Nhà họ Hoắc không chỉ nhắm vào nhà họ Cơ, mà còn nhắm vào công ty Hi Vọng Mới. Mà tôi đã ký một thỏa thuận hợp tác chiến lược với Đường Thị, một trong số những nội dung trong đó là họ sẽ phải giúp đỡ hết sức có thể khi chúng tôi gặp phải các cuộc tấn công vô cớ của các thế lực không nằm trong liên minh”.
“Nhưng công ty Hi Vọng Mới không mạnh hơn nhà họ Cơ của chúng tôi bao nhiêu”, Cơ Xuyên Hải chất vấn.
Ý tứ của ông ta rất đơn giản, công ty Hi Vọng Mới và nhà họ Cơ có thể coi là hai công ty ngang hàng, nếu Đường Thị đã không muốn giúp đỡ nhà họ Cơ thì sao có thể sẵn sàng giúp đỡ công ty Hi Vọng Mới được.
"Tôi có thứ mà nhà họ Cơ không có, và đó cũng chính là thứ mà Đường Thị thật sự mong muốn có được. Vì vậy, họ nhất định sẽ giúp đỡ", Hoắc Khải tự tin nói.
Cơ Xuyên Hải ngay lập tức phản ứng. Anh đang nói về công nghệ VR. Sự hợp tác của bọn họ về công nghệ này đã được lan truyền trong giới kinh doanh và Cơ Xuyên Hải cũng đã nghe nói về nó.
Từ góc độ này mà nói, Hoắc Khải nói hoàn toàn có lý, nhà họ Cơ không có công nghệ như vậy, Đường Thị đương nhiên có thể bỏ qua bọn họ, nhưng họ sẽ không bao giờ từ bỏ công ty Hi Vọng Mới.
- ---------------------------