Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài

Chương 17

Chương 17: Hiện tại, cô ta là chị dâu của anh

Vốn đĩ người đàn ông ở đầu dây bên kia điện thoại không muốn

để ý đến anh ta, chẳng qua sau khi nghe thấy tên Kiểu Bích Ngọc,

gương mặt của anh có chút nghiền ngẫm.

“Cô ấy đang ở cùng với ai?”

Giọng nói Quách Cao Minh lạnh lùng, hỏi ngược lại

Lục Khánh Nam cau mày, anh ta còn cho rằng, Quách Cao Minh.

38 cảm thấy những chuyện này nhằm chán, trực tiếp cúp máy:

“C6 ấy vừa đi đến bệnh viện làm xét nghiệm sính kiểm, không

muốn nhanh chóng về nhà họ Quách như thế, cho nên ở chỗ này đi

.đạo, đúng lúc gặp phải kẻ thù Diệp Tuyết, hai người phụ nữ này thiếu

chút nữa thì đánh nhau trong cửa hàng…”

“Cô ấy bị thương hả?” Quách Cao Minh đột nhiên hỏi một câu

không rõ.

“Cô ấy không sao” Lục Khánh Nam cười xấu xa: “Chẳng qua tôi

nhìn đáng vẻ này của bọn họ…“

“Cậu tự xử lý đi!”

‘ên kia, dường như Quách Cao Minh bận rộn rất nhiều việc, lạnh

lùng bỏ lại một câu, trực tiếp cúp điện thoại

‘Vẻ mặt Lục Khánh Nam giật mình, đây là ý gì?

Nếu như Kiểu Bích Ngọc bị thương, chẳng lẽ anh sẽ tính toán lên

đầu anh ta?

“Anh Lục…” Cô bạn gái người mẫu bên cạnh Lục Khánh Nam.

nũng nịu gọi tên anh ta: “Anh Lục à, anh nhìn chẩm chằm vào cô gái

kia làm gì thế, chẳng lẽ là anh coi trọng người ta.

“Cục cưng, em đến cửa hàng bên kia đi.” Lục Khánh Nam nói

mấy câu với bạn gái mình.

Yn đĩ người phụ nữ có chút ghen tuông, chẳng qua sau khi nghe

thấy câu tiếp theo của Lục Khánh Nam, cô ta nhất thời giật mình:

“Em biết rồi.” Cô ta giãm lên giày cao gót, nhanh chân đi đến bên kia.

“Cô nói cái gì?”

gợi là không chấp nhận thông tin thẻ thành viên của t

Năm phút sau, Diệp Tuyết tức điên lên, trừng mắt nhìn quản lý của

cửa hàng này: “Cô có biết tôi là ai không, cô đám đắc tội với tôi ưt”

Quản lý của cửa hàng không giải thích gì nhiều, chỉ nỡ một nụ

cười công thức hóa.

“Hôm nay, cô nhất định phải giải thích rõ rằng cho tôi

Kiểu Bích Ngọc cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt

đánh giá cô người mẫu vừa mới đến kia, ngay sau đó lại nhìn sang

phía Diệp Tuyết, khẽ cười một tiếng: “Chẳng phải chuyện này đã rất

rõ ràng rồi à, bọn họ không muốn bán quần áo cho cô!”

“Cô chờ đó cho t

Bích Ngọc, quay đầu lại, hung dữ cảnh cáo quản lý: “Bây giờ tôi sẽ:

gi chống mình xuống đây..”

Diệp Tuyết tức giận trừng mắt nhìn Kiểu

kiểu Bích Ngọc biết người chồng mà cô ta đang nhắc đến chính

là Doän Thành Trung, lúc trước khi cô còn chưa ly hôn với anh ta,

Thành Trung là chồng,

người phụ nữ này đã không ngừng gọi Dị

nghe rất buồn nôn!

Thật đúng là không biết xấu hổ!

Kiều Bích Ngọc quẹt thể, thật sự mua qυầи ɭóŧ của nam, xoay

người rời khỏi cửa hàng.

Diệp Tuyết nhìn túi mua sắm trên tay cô, tức giận trào phúng với

bỏng lưng của Kiều Bích Ngọc: °Kiểu Bích Ngọc, Thành Trung không

cần cô nữa.”

“Chiếc quần sỉze lớn này” Kiểu Bich Ngọc quay đầu nhìn thoáng

qua cô ta, lạnh lùng nói một câu tiếp theo: “… Chỉ sợ Doãn Thành.

Trung không mặc vừa.”

Cái gì?

Vẽ mặt Diệp Tuyết giật mình, mà lúc này, cô người mẫu với phong

cách thời thượng nhẹ giọng gọi một tiếng: “Mợ chủ nhà họ Quách, cô

đi thong thả nhé.”

Giong điều này mang theo nịnh nọt.

Trong lòng Diệp Tuyết hiện lên một suy đoán đáng sợ…

Cô ta vội vàng chạy lên tầng năm để tìm Doãn Thành Trung: “Em.

vừa gặp mặt Kiều Bích Ngọc, có người nói cô ta là mợ chủ nhà họ

Quách gì đó, chuyện này là sao thế?”

Trong nháy mắt, sắc mặt của Doãn Thành Trung trở nên âm trẩm,

anh ta đang bế con gái chơi game, lúc này, anh ta đặt cô bé xuống

đất.

‘Vẻ mặt anh ta bực bội, một người nhanh chân đi đến bên cửa sốt,

đốt một điểu thuốc lá, vội vàng hút vài hơi.

Doãn Thành Trung cau mày, nhả ra một hơi thuốc, tức

“Kiểu Bích Ngọc đã đăng ký kết hôn với anh họ anh, hiện tại, cô ta trở.

thành chị dâu của anh!”

lận nói:

Hiện tại, anh ta phải gọi Kiều Bích Ngọc là chị dâu, nghĩ đến đây,

trước ngực Doãn Thành Trung càng thêm ngột ngạt

Điệp Tuyết ngạc nhiên, trừng to mắt.

lều Bích Ngọc gả vào nhà họ Quách?

Tâm trạng của Kiểu Bích Ngọc không tốt lắm, lúc cô vừa mới về

đến nhà họ Quách thì người làm lập tức chạy đến báo cho cô biết,

ông cụ Quách có chuyện muốn tìm cô.

Cô đã sống ở nhà họ Quách gần một tuần, vẫn luôn cẩn thận.

Buổi sảng, người làm nữ nhà họ Quách đi theo cô đến bệnh viện

làm sinh kiểm, cô khó có dịp được ra ngoài một lần, cho nên đã đi

.đến trung tâm thương mại để dạo chơi, không nghĩ đến lại gặp Diệp,

Tuyết ở đó, cảng nghĩ cảng bực bội.

“Ông cụ tìm tôi có chuyện gì thể?” Ngoại trừ cùng ăn sáng với

ông cụ Quách, cô rất ít khi nhìn thấy ông cụ.

Còn mấy ngày nay, Quách Cao Minh trực tiếp biển mất, nghe nói

là đi công tác, điều này khiển trong lòng Kiều Bích Ngọc mừng thẩm,

cô hy vọng anh không trở về, như thế cô sẽ cảm thấy tự tại hơn.

Cô vừa đi đến đại sảnh của nhà chính, lập tức nghe thấy một

‘giọng nói hùng hậu: “Thẳng nhóc xấu xa kia, cưới vợ về rồi bỏ mặc ở

đấy

“Ông chủ, cậu chủ đi công tác ở Berlin, nghe nói ngày mai sẽ trở

về”

“Quách Cao Minh, cái thẳng nhóc xẩu xa này thật đúng ung

dung, vừa đăng ký kết hôn xong, lập tức chạy mất”

‘Ông cụ Quách hừ lạnh một tiếng: “Hiện tại mỗi ngày, mấy người

cô của thẳng bé đều đến tìm tôi, phiền chết đi được!”

“Ông chủ, khó có được cậu chủ để mắt đến mợ chủ, đây chính là

một chuyện tốt”

(Quản gia pha trà cho ông cụ, khuyên nhủ ông ấy một câu.

Trước kia bọn họ lo lẳng đến việc, cả đời này Quách Cao Minh sẽ

không cưới vợ, lần này may mắn cậu chủ nhà bọn họ lại đồng ý cư.

Kiểu Bích Ngọc.

Ông cụ Quách nghe thấy ông ta nói như thể, sắc mặt lập tức âm

tôi vẫn luôn thúc giục thẳng bé kết hôn, giới

trắm: “Những năm nị

thiệu nhiều thiên kim tiểu thư cho nó như thể, nhưng hết lần này đến,

lần khác, thằng nhóc xấu xa kia chỉ thích cái cô diễn viên Lê Yến Nhị

chết sớm đó, nếu như không phải dáng đấp của Kiểu Bích Ngọc gần

‘giống với cái cô họ Lê kia, tôi thấy thẳng nhóc này, nhất định sẽ khiến.

nhà họ Quách chúng ta tuyệt hậu rồi!”

Ông cụ Quách tức giận mắng chửi một câu, đúng lúc này, ở bên

kia cánh cửa, Kiểu Bích Ngọc giật mình đứng nguyên tại chỗ, cô.

không cố ý nghe lén bí mật này..

Bích.

C8 có chút khẩn trương, đột nhiên không cẩn thận làm rơi điện

thoại di động của mình xuống sản nhà.

Ông eụ Quách và quản gia nghe được tiểng động này, quay đầu

nhìn lại