Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

Chương 6-1: Ở chung với kẻ thù thế nào

Thân thể cao lớn của anh tới gần, trong đôi mắt thâm thúy cuộn trào tàn bạo, khiến người ta không thở nổi!

Mỗi khi anh phẫn nộ, cho dù là cha cũng không đối lập với anh! Trước đây Thương Trăn lại càng không dám, nhưng mà hiện giờ, cô không sợ một chút nào.

“Lúc trước bị anh phá thân, anh vì châm chọc tôi, cố ý tìm người vá lại cho tôi, chuyện này chỉ có anh và tôi biết. Tối nay bọn họ muốn cưỡng bức tôi, dấu vết trên người tôi đều là do phản kháng để lại, tôi không bị sao cả, nếu anh không tin, anh có thể nghiệm!”

Phong Hành Diễm giống như nghe được truyện cười!

Hơn nữa Thương Trăn càng bình tĩnh, lửa giận của anh càng sôi trào!

“Cô vì để tôi đè cô, đúng là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào! Hóa ra cô muốn tôi nghiệm thân cho cô như vậy à? Cô, nằm, mơ, đi!”

Nói xong, anh buông Thương Trăn ra mở cửa rời đi, Thương Trăn ở sau lưng anh lạnh lùng mở miệng.

“Không phải là anh vẫn muốn từ hôn sao? Chỉ cần anh chứng minh trong sạch của tôi, ngày mai tôi sẽ từ hôn.”

Phong Hành Diễm dừng bước, lập tức cười nhạo.

“Chỉ cần tôi đi xuống, nói trên người cô đầy dấu vết, thanh danh của cô sẽ mất sạch, đến lúc đó, hôn ước chết tiệt này sẽ không còn nữa.”

Tuy anh sẽ không làm như vậy, dù sao vũ nhục một người phụ nữ là chuyện không đúng, nhưng Thương Trăn muốn phân rõ giới hạn, còn dám lấy từ hôn uy hϊếp anh, anh nhất định phải khiến cô chịu thua!

Thương Trăn tin là thật, cô trả lời theo bản năng, “Sau đó tất cả mọi người biết tôi đội nón xanh cho anh, còn là hai cái, nhất định là rất đẹp mắt!”

Lời cô nói khiến Phong Hành Diễm xoay mạnh người, trong mắt tràn đầy sát khí gần như muốn cắn nuốt cô!

Thương Trăn biết chuyện này không uy hϊếp được anh, dù sao cô vẫn chưa qua cửa.

Cho nên sau khi cô nói xong, đột nhiên ngậm miệng, lưng đứng thẳng tắp, thậm chí có chút yếu ớt dưới ánh đèn.

“... Nể mặt chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, nể mặt tôi tự giác từ hôn, giúp tôi một lần được không? Anh không cần phải nói dối, tôi vốn trong sạch, anh không tin, có thể nghiệm, không nghiệm, thì chính là tin! Chẳng lẽ anh muốn thanh danh của người phụ nữ từng yêu anh bị mất sạch sao?”

Cô đánh cược Phong Hành Diễm còn có một chút nhân từ đối với cô, mà bộ dạng của cô hiện giờ tuyệt đối đủ thảm!

Chỉ cần có thể sống qua đêm nay, bảo vệ được thanh danh, cô sẽ nhanh chóng có tương lai mới tinh, cho nên cô nguyện ý cúi đầu!

Kỳ lạ, Phong Hành Diễm vốn đợi Thương Trăn chịu thua, nhưng khi cô thực sự chịu thua, Phong Hành Diễm lại cảm thấy khó chịu!

Hơn nữa toàn thân Thương Trăn đầy vết thương đứng đó, mái tóc dài che khuất vẻ mặt cô, nhìn qua đáng thương vô lực như vậy...

Đúng là gặp quỷ! Vậy mà anh sẽ thương tiếc người phụ nữ này?

Rất lâu sau, cô nghe thấy giọng nói bực bội của Phong Hành Diễm.

“Cút xuống đi!”

Phong Hành Diễm nói xong, bước nhanh xuống lầu, mà khi anh xuất hiện lần nữa, tầm mắt mọi người đều nhìn chằm chằm tới!

Nhìn thấy sắc mặt anh khó coi, Thương Thanh Thanh lại càng chờ mong!

Những lời anh Phong nói rất có uy tín! Anh vừa sinh ra đã đứng trên đỉnh cao, người như vậy, vốn không có khả năng nói dối vì một người mình ghét!

Vẻ mặt Lý Uyển Oánh đầy chờ mong nhìn anh, vừa rồi bà nhắn tin cho con trai, hẳn là con trai nhận được rồi?

“Thế nào?”

Giọng nói của bà ấy hơi phát run, dù sao chuyện này liên quan tới cuộc đời của một cô gái!

Phong Hành Diễm nhìn mọi người thì càng không kiên nhẫn, anh đứng trên bậc thang, lạnh lùng nói.

“Cô ấy không sao, mẹ có thể yên tâm rồi!”

Nói xong câu này, liền mặc kệ mọi người có biểu cảm gì, xoay người đi lên tầng.

Tận cùng hành lang, Thương Trăn đã mặc quần áo tử tế đứng ở đó, Phong Hành Diễm đi lướt qua cô, vẻ mặt lạnh lùng, nhìn không chớp mắt, quả thực như viết bốn chữ lạnh lùng bực bội trên mặt!

“Làm sao có thể!”