Hứa Triết vừa nói vừa đẩy Chu Diệu Văn, muốn anh ta gọi điện thoại hủy thi diệt tích, nhưng người nhà họ Lưu ở bên cạnh đã xông tới rồi! Bà Lưu nắm chặt lấy quần áo Chu Diệu Văn không buông, mở miệng chất vấn.
“Có phải các cậu gϊếŧ con gái tôi hay không? Có phải không!”
Cục diện hỗn loạn lên, trong ồn ào, Thương Trăn nói với ông Lưu, “Ông Lưu, nếu ông không gọi điện thoại bảo người tìm thi thể, bọn họ sẽ hủy thi diệt tích đấy.”
Ông Lưu không khỏi liếc Thương Trăn một cái, nhưng chuyện này liên quan tới sống chết của con gái ông ta, ông ta không có thời gian nghĩ nhiều, nhanh chóng gọi điện thoại.
Mà bên kia, Chu Diệu Văn bị bà Lưu chất vấn sụp đổ hoàn toàn!
Anh ta ngồi xổm xuống ôm đầu, “Tôi... Tôi không cố ý! Cô ta tự mình đập đầu chết!”
“A! Tôi gϊếŧ các cậu!”
Bà Lưu nghe thấy vậy, không để ý hình tượng quyền đấm cước đá!
Lúc này, cuối cùng Hứa Triết cũng luống cuống, sao Thương Trăn lại biết chuyện này? Cô không thể biết được!
Thương Trăn hơi nhếch miệng, bởi vì đời trước hai người tiêu dao mười năm mới bị bắt vào tù, là vì chuyện này!
Lúc ấy cô đang thất vọng, nhưng nghe thấy tin này thì chỉ cảm thấy hả giận! Một đời này, cô muốn tự tay bắt bọn họ đền tội!
Trong lòng mọi người ở đây đều hoảng sợ, quản gia vội vàng bắt hai người đàn ông kia!
Thấy di động bị lấy đi, bọn họ ngay cả cơ hội báo tin cũng không có, cuối cùng Hứa Triết cũng sụp đổ!
Bỗng nhiên anh ta tránh thoát khỏi bảo vệ nhào tới trước mặt Thương Trăn, giơ tay muốn bóp cổ cô, nhưng cách Thương Trăn một mét thì bị bảo vệ bắt được!
“Con tiện nhân này, cô vu khống cho tôi! Tôi sẽ không bỏ qua cho cô! Cô giả bộ gì chứ, dưới quần áo cô đều là dấu vết chúng tôi yêu thương cô! Cho dù cô nói thế nào, đều bị hai chúng tôi đè rồi!”
Tay anh ta rất dài, đầu ngón tay chỉ cách cổ Thương Trăn mấy centimet!
Thương Trăn lùi về sau nửa bước, trái tim bắt đầu đập thình thịch!
Sợ hãi, khẩn trương, sảng khoái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến trái tim cô càng ngày càng đập nhanh!
Cô giống như thay đổi hoàn toàn, hóa ra đây là kɧoáı ©ảʍ khi trả thù?
Cô nghe thấy giọng nói bình tĩnh của mình...
“Anh sẽ bị tố cáo tội danh cưỡng bức phụ nữ, còn có ý định gϊếŧ người, súc sinh, xuống địa ngục đi!”
“Tiện nhân!!!”
Hứa Triết muốn đạp cô, lại bị bảo vệ kéo mạnh đi! Đôi tay muốn bóp cổ cô càng ngày càng xa, Thương Trăn nhìn chăm chú rất lâu, bỗng nhiên cười, nhìn về phía Thương Thanh Thanh.
Tươi cười đó khiến Thương Thanh Thanh cảm thấy phát run! Bỗng nhiên cô ta có cảm giác, Thương Trăn đã khác rồi! Thương Trăn khiến cô ta thấy sợ hãi!
Thương Thanh Thanh âm thầm nghiến răng, nhân lúc mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, cô ta vỗ ngực mình, trong lòng còn sợ hãi nói.
“Chị... Anh ta nói thật sao? Chẳng lẽ chị thật sự bị bọn họ...”
Một câu, lại kéo lực chú ý của mọi người tới, quả nhiên, không làm nhục được cô, Thương Thanh Thanh sẽ không bỏ qua.
“Cô nói linh tinh gì đấy?”
Nữ chủ nhân nhà họ Phong vội vàng chạy tới, ở phía xa nghe thấy lời Thương Thanh Thanh nói, tức giận tới mức lông mày nhíu chặt lại!
Lý Uyển Oánh thầm hận mình đi không đúng lúc, vậy mà đã xảy ra chuyện như vậy, bà ấy nói xin lỗi mọi người, “Chuyện tối nay đều là trách nhiệm của nhà họ Phong, không ngờ lại để cầm thú như vậy trà trộn vào, nhà họ Phong nhất định sẽ cho mọi người một công đạo!”
Nói xong, bà ấy bảo quản gia mang người nhà họ Lưu thất hồn lạc phách tới cục cảnh sát trước.
Vẻ mặt mọi người khác nhau, vốn cho rằng là bát quái hương diễm, không ngờ lại kéo ra vụ án gϊếŧ người! Đúng là ngoài ý muốn!
Thương Thanh Thanh thấy Lý Uyển Oánh đến, véo mạnh mình một cái, khóc lóc chạy tới nói.