Viện nghiên cứu virus cấp bốn, bên trong dày đặc phòng chăm sóc đặc biệt.
Trên giường bệnh, toàn thân Thương Trăn cắm đầy kim tiêm, bệnh tật giày vò khiến cô thay đổi hoàn toàn, chỉ còn một hơi cuối cùng, cô nhìn chằm chằm người phụ nữ ngồi trước giường bệnh, bàn tay như bàn tay quỷ nắm chặt lấy khăn trải giường!
“Người khác bị nhiễm virus K, một tháng sẽ chết, chị không chỉ không chết, còn không bị lây bệnh, đúng là cơ thể sống hoàn mỹ dùng để thí nghiệm, ba năm này, tư vị tham sống sợ chết không tệ đúng không?”
Người tới cười tươi như hoa, nhưng nói ra những lời ác độc nhất. Người khác là tới thăm bệnh, nhưng Thương Thanh Thanh cô ta, là tới lấy mạng.
Cô ta nói xong, lấy một kim tiêm ra, bên trong có chất lỏng màu vàng nhạt, có thể nhìn xuyên qua.
“A, đây là huyết thanh kháng virus bọn họ mới nghiên cứu thành công ra hôm qua, chị kiên trì tới bây giờ, không phải là vì thứ này sao? Bọn họ nghĩ tới vất vả của chị trong ba năm này, không, nghiên cứu phát triển ra liền chuẩn bị cho chị một phần, chỉ cần tiêm vào, chị sẽ tốt hơn! Chị, chị có cần không?”
Muốn! Rất muốn!
Thương Trăn nhắm mắt lại, giấu đi tuyệt vọng trong mắt!
Đương nhiên là cô muốn, nhưng huyết thanh đến tay em gái tốt của cô, chỉ sợ hôm nay là ngày chết của cô! Bởi vì cô sẽ nhiễm virus K, là do Thương Thanh Thanh làm hại!
Không chỉ virus, cả đời này cô đều bị Thương Thanh Thanh áp bức! Thương Thanh Thanh rất ngốc trong y học, nhưng có thể trở thành mỹ nữ thiên tài như bây giờ, đều dựa vào trộm của cô đổi lấy!
Mỗi khi nghĩ đến cô từng bước thành bàn đạp cho Thương Thanh Thanh, cô liền hận muốn chết! Nhưng cô không thể chết được, cô còn phải báo thù!
Những nhân viên nghiên cứu thấy ý chí muốn sống của cô rất cao, còn nói cô đại nghĩa, nguyện ý vì toàn bộ thế giới hi sinh mình.
Con mẹ nó đại nghĩa vẹo gì!
Cô chỉ vì bọn họ có thể nhanh chóng nghiên cứu chế tạo ra huyết thanh kháng virus, cho nên chịu đủ ba năm hành hạ cũng không buông tay.
Cuối cùng, ngay vào ngày hôm qua! Huyết thanh được nghiên cứu chế tạo thành công, nhưng thứ có thể cứu được sinh mệnh cô, lúc này lại bị Thương Thanh Thanh cầm thưởng thức...
Oán hận cuồn cuộn khiến người ta hít thở không thông! Yếu đuối như cô, hóa ra cũng sẽ hận như vậy?
Thương Thanh Thanh thấy cô nhắm mắt không nghe, cuối cùng cũng nói ra mục đích mình tới.
“Chị gái à, tôi biết chị không muốn chết, hiện giờ tôi cũng không sợ chị xoay người, bởi vì không ai tin chị, như vậy đi, chỉ cần chị nói cho tôi biết mật mã bảo hiểm phòng thí nghiệm của chị, tôi sẽ tiêm huyết thanh giúp chị, sau đó đưa chị ra nước ngoài, thế nào?”
Thương Trăn nghe thấy vậy, mở mắt ra hơi thở không ổn định nói câu đầu tiên.
“Đây là lần đầu tiên tôi... Biết... Có người vô liêm sỉ như vậy!”
Ép cô cả đời còn chưa đủ, trước khi gϊếŧ cô, còn muốn lừa gạt đi một chút giá trị cuối cùng của cô! Nằm mơ!
“Chị không chịu sao?”
Trong mắt Thương Thanh Thanh hiện lên vẻ ác độc, cầm kim tiêm uy hϊếp, “Thứ này rất quan trọng đấy? Chị kiên trì tới bây giờ, không phải là vì thứ này sao?”
Thương Trăn cười mỉa, không để ý tới.
Thấy đối phương dầu muối không vào, Thương Thanh Thanh không cam lòng, cố ý tung đòn sát thủ.
“Chị còn chưa biết đúng không, hôm nay anh Phong đính hôn, đối tượng là Nhạc Mộng Như thanh mai trúc mã của anh ta! Kẻ tiện nhân kia! Lúc trước hợp tác với tôi đối phó chị, ra tay với chị không ít lần, chẳng lẽ chị không muốn sống, quay về trả thù sao?”
Hai chữ “anh Phong”, cuối cùng cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Thương Trăn!
Đã lâu rồi cô không nghe nói tới họ này, khi nghe thấy lần nữa, vẫn giống như một thanh lợi kiếm, khuấy đảo bên trong vết thương còn chưa khép miệng!
Cô nghe ra được Thương Thanh Thanh đang hối hận, bởi vì Thương Thanh Thanh nằm mơ cũng muốn gả cho anh Phong, cuối cùng bị Nhạc Mộng Như chui vào chỗ trống.
Cô cũng hối hận, hối hận ngày ngày đêm đêm!