“Vâng, Thành gia.” Tài xế cung kính mở ra cửa sau Xe.
Tô Tiểu Đường từ Tiêu Thành trong lòng bàn tay rút tay mình về, cô ngước khuôn mặt trứng ngỗng như tuyết ấp nhìn về phía anh: “Anh phải ở lại ăn cơm sao?”
Tiêu Thành gật đâu: “Ư.”
“Vậy anh sẽ lấy Tiêu Đình Đình sao?”
Tô Tiểu Đường dứt khoát hỏi.
Hiện tại gió đêm thổi tung mái tóc cô, sợi tóc quấn quanh cần cổ như tuyết, Tiêu Thành nhìn thoáng qua rồi dời mắt: “Tôi đã phái người thu xếp ổn thỏa cho mẹ em rồi, không cần lo lắng, mẹ em rất an toàn, song nơi đây không thích hợp ở lâu, đêm nay em ở tạm một đêm, ngày mai tôi đưa em rời đi.”
Anh trả lời một nẻo, cũng không đáp sẽ cưới Tiêu Đình Đình hay không.
Tô Tiểu Đường câu đôi môi đỏ mọng: “Tôi đây đã hiểu, Thành gia, tôi chúc phúc trước, chúc anh tân hôn hạnh phúc.”
Nói xong Tô Tiểu Đường liền lên xe, xe riêng phóng nhanh đi.
Tiêu Thành đứng tại chỗ nhìn rời đi bóng xe, ngọn đèn trên sân cỏ kéo cái bóng của anh ra rất dài rất dài.
Tiêu Thành nhìn Tô Tiểu Đường, Tiêu Đình Đình đứng trong phòng khách nhìn Tiêu Thành, ả đã ghen ghét ghim ngón tay giữa vào trong lòng bàn tay của chính mình.
“Đình Đình.” Lúc này Tiêu lão gia tử đã đi tới.
“Bố, con rất ghét con ả Tô Tiểu Đường kia, bô sai người hủy dung nó đi, sau đó bán ả đến làng chơi, để ả đi hầu hạ lũ đàn ông đê tiện nhất!” Tiêu Đình Đình vặn vẹo nói.
“Đình Đình, một Tô Tiểu Đường mà thôi, bên cạnh người đàn ông làm việc lớn nào không có chút phong hoa tuyết nguyệt, hà tất vì chút chuyện nhỏ này gây gỗ với A Thành, đợi A Thành cưới con rồi, con chỉnh đám phụ nữ đó cũng không trễ.” Tiêu lão gia tử cũng chướng mắt tiểu nhân vật như Tô Tiểu Đường, nhưng hiện tại việc cấp bách là để cho Tiêu Thành cưới con gái mình.
Tiêu Đình Đình cũng hiểu đạo lý này, trong mắt ả lóe lên tia ác độc, đợi Tiêu Thành thành rẻ Tiêu gia, ä nhất định sẽ trừng trị những ả đê tiện bên người anh.
“Nhưng bô, Tiêu Thành thực sự sẽ lây con sao, anh ấy đối với con vẫn lãnh lãnh đạm đạm, mặc kệ con có ân cần lấy lòng anh ấy, anh ấy cũng không liếc lấy con một cái!” Tiêu Đình Đình không cam lòng nói.
Tiêu lão gia tử cười híp mắt nói: “Yên tâm đi Đình Đình, A Thành nhất định sẽ cưới con.”
Cho dù Tiêu lão gia tử đã nói như vậy, thế nhưng Tiêu Đình Đình vẫn không yên lòng, ả cần có cách của mình.
Cách của ả cũng rất đơn giản thô bạo, thế nhưng hiệu quả cả trăm lần.
Tiêu Đình Đình giao một bao thuốc bột cho người làm nữ: “Lát nữa bỏ cái này 5 rang 7 trong ly rượu của Đại thiêu gia.”
“Vâng, Đại Tiểu thư.” Người làm nữ gật đầu.
Tiêu Thành ở lại chỗ này ăn cơm tối, sau buổi tối Tiêu Thành sẽ phải rời khỏi, Tiêu Đình Đình nhanh chóng giữ lại: “A Thành, anh mới vừa uống rượu, trước tiên ở lại cho đỡ sỉn đã, em bảo người hầu dọn trái cây cho.”
“Không cần.” Tiêu Thành trực tiếp cự tuyệt, toan rời đi.
Tiêu Đình Đình nhật thời có chút sôt ruột, ban nãy Tiêu Thành đã uống rượu vấn đề rồi, ả đang chờ dược tính phát tác, trực tiếp nấu gạo thành cơm, nhưng ả thật không ngờ Tiêu Thành phải đi nhanh như vậy.
Ä tuyệt đối không thể để cho Tiêu Thành đi.