*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Bình sững sờ hồi lâu, lúc này mới nhanh chóng bước lên nói: “Lão phu nhân, đúng vậy, hai ngày trước quả thật là Nghiên Nghiên dùng Kim Vàng châm huyệt cứu bà, không chỉ ổn định nhịp tim, còn khiến bà nhanh như vậy đã tỉnh dậy, tôi đã ở đó và theo dõi
toàn bộ quá trình, tôi chính là nhân chứng!”
Chu Bình, trưởng khoa giảng dạy, luôn được biết là mặt sắt vô tình, nổi tiếng chí công vô tư, cô ta sẽ không bao giờ vì thiên vị một học sinh mà nói dối, lời
của cô ta khá có sức thuyết phục.
Hơn nữa những phóng viên truyền thông này hai ngày trước đều bị chặn ở cửa, sẽ không có chuyện giả mạo, đích thật chính Hạ Nghiên Nghiên dùng Kim
Vàng châm huyệt cứu lão phu nhân.
“Lão phu nhân, tất cả chúng tôi đều có thể làm chứng,
hai ngày trước quả là Nghiên Nghiên cứu bà.”
“Lão phu nhân, lần thứ nhất Nghiên Nghiên không có
bằng chứng, bà cũng không có chứng cứ, mọi người
ai cũng cho mình là đúng, đều không thể tin được ai.
Nhưng lần thứ hai, Nghiên Nghiên cứu bà, bà có thể tỉnh lại nhanh như vậy là nhờ có Nghiên Nghiên, bây giờ đang quay truyền hình trực tiếp, mong lão phu nhân ăn nói cẩn thận, đừng làm cho ân nhân cứu bà
rét lạnh tâm can.”
Tất cả mọi người đều đứng về phía Hạ Nghiên Nghiên, Hạ Nghiên Nghiên khẽ cong môi, cô ta có kỹ thuật dùng Kim Vàng châm huyệt, còn sợ cái gì cơ chứ.
Cô ta không thể bại ở ván này được.
Lúc này, Lệ lão phu nhân lại nhìn Hạ Nghiên Nghiên:Hạ Nghiên Nghiên cảm thấy ông trời thật sự đã giúp cô rồi, lão phu nhân phát bệnh rất đúng lúc, cô ta lại có thể trưng ra tài nghệ: “Chủ nhiệm Chu, để tôi làm
cho, tôi sẽ châm huyệt.”
Chu Bình nhanh chóng bước sang một bên, để Hạ
Nghiên Nghiên bước tới.
“Hạ Nghiên Nghiên, cô không được đυ.ng vào lão phu
nhân!” Lúc này, Song Song đứng chắn trước mặt Hạ
Nghiên Nghiên.
“Song Song, cô làm sao vậy? Tình hình bây giờ rất nguy cấp, mau nhanh để tôi châm huyệt cứu lão phu
nhân!” Hạ Nghiên Nghiên kiêu ngạo nói.
Chu Bình sắc mặt cũng trằm xuống, rất nghiêm túc: “Song Song, tính mạng bà cụ hiện tại đang bị đe dọa,
cô đừng đùa nữa, mau tránh ral”
Song Song duỗi ra đôi tay nhỏ bé của mình đồng thời chỉ vào Hạ Nghiên Nghiên: “Là cô, là cô hại lão phu nhân!”
Cái gì?
Song Song nhìn Chủ nhiệm Chu: “Chủ nhiệm Chu, cô còn nhớ rõ trước khi đi Quán Quán nói gì không, Quán Quán nói thủ pháp châm huyệt của Hạ Nghiên Nghiên sai rồi, cô ta nóng lòng thể hiện mà quên mắt
kiến thức cơ bản, châm sai huyệt lão phu nhân, trước
khi đi Quán Quán còn bảo chúng ta nhớ kĩ, hai ngày
sau lão phu nhân sẽ gặp nguy hiểm!”
Chu Bình sững người, lời nói của Hạ Tịch Quán ngày
đó nhanh chóng hiện ra trong đầu bà, bà cũng nhớ ra.
Khi đó, Hạ Tịch Quán nói với giọng bình tĩnh và quả
quyết rằng hai ngày sau bà cụ sẽ gặp nguy hiểm.
“Hạ Nghiên Nghiên, lão phu nhân bây giờ không phải phát bệnh, mà là hai ngày trước cô châm huyệt sai
cách cho lão phu nhân, là cô đã hại lão phu nhân!”
Hạ Nghiên Nghiên bị đông cứng tại chỗ, làm sao có
thể chứ?