Boss Ẩn Độc Sủng Vợ Yêu

Chương 51: Quả thực là sủng thê cuồng ma

Đồng Khiết Khiết giống như phát ra lời nói từ trong lỗ mũi, cường điệu khiến cho người ta vô cùng khó chịu.

Trong mắt đều là sự ghét bỏ đối với Đồng Tuệ Lâm.

"A, hóa ra là hàng nhái cao cấp!” Nghe Đồng Khiết Khiết nói như vậy, các cô gái lập tức hiểu ra.

"Mặc hàng nhái cao cấp ở đây thật sự là quá xấu hổ!”

"Đúng đấy, đúng đấy! Mạo xưng là trang hảo hán!"

Mạnh Tử Linh rất có nghiên cứu về trang phục lại vẫn luôn nhìn chằm chằm vào lễ phục của Đồng Tuệ Lâm.

"Tử Linh, đừng nhìn, nhìn bao nhiêu lần cũng đều là hàng nhái cao cấp!” Đồng Khiết Khiết thấy Mạnh Tử Linh nhìn chằm chằm vào lễ phục của Đồng Tuệ Lâm nhắc nhở nói.

Mạnh Tử Linh lắc đầu: "Nhưng bộ quần áo này của cô ta không giống như bắt chước, quần áo của ANGEL không phải là thứ mà nhà máy may mặc nào cũng có thể bắt chước được!”

Mấy cô gái này đều biết gia đình Mạnh Tử Linh mở công ty thời trang, mẹ của cô ta là nhà thiết kế vô cùng nổi tiếng, cô gái này từ nhỏ đã đi theo mẹ xem các chương trình thời trang.

Sao cô ta lại nhìn nhầm?

"Quần áo của ANGEL đều có một đặc điểm, cũng coi là ký hiệu để chống làm giả, ở phía bên hông của quần áo, chỉ cần dùng ánh đèn chiếu một chút là có thể trông thấy ký hiệu của ANGEL, mà ban ngày căn bản nhìn không thấy."

Lúc này trời đã tối, Đồng Tuệ Lâm vì không muốn người khác chú ý nên đứng ở một nơi khuất sáng trong khách sạn.

Mạnh Tử Linh lấy điện thoại di động của mình ra, mở đèn pin chiếu vào vị trí bên hông của cô.

Dòng chữ ANGEL lập tức xuất hiện.

Tất cả mọi người quá sợ hãi!

Hóa ra là thật!

Cô mặc không phải là hàng nhái cao cấp.

Không ai kinh ngạc nhất bằng Đồng Khiết Khiết, cô ta hiểu rõ Đồng Tuệ Lâm nhất, biết cô và Đông Tuệ Tĩnh thuê ở một tiểu khu cũ nát nhất, biết rằng khắp những năm học đại học cô đều tham gia diễn viên quần chúng, biết cô nghèo rớt mồng tơi.

Nhưng…

Cô lại mặc một bộ lễ phục không lên thị trường và là kiểu mới nhất của ANGEL!

Nghe nói bộ lễ phục này giá cả rất đắt đỏ, cả trăm triệu mới có thể mua được, hơn nữa lại là số lượng có hạn, không phải có tiền là có thể mua được!

Cô ta tự nhận bộ lễ phục mấy chục triệu trên người mình đã có thể sáng ngang sức ngang tài với một minh tinh!

Không ngờ rằng Đồng Tuệ Lâm lại hơn một bậc.

Đồng Khiết Khiết ho khan một cái, lập tức bày ra vẻ mặt khinh thường: "Đồng Tuệ Lâm, có bản lĩnh, mau nói! Cấu kết với ông chủ lớn nào rồi? Tôi nói cho cô biết, đừng có làm cho gia đình mất mặt xấu hổ!”

Đồng Tuệ Lâm cười lạnh một tiếng: "Cấu kết với ông chủ lớn nào thì có liên quan gì đến cô sao?”

Đồng Tuệ Lâm thực sự không muốn để ý tới Đồng Khiết Khiết.

Năm đó, lúc cô và Thượng Quan Đằng ở bên nhau, người chị họ này dính sát ở phía sau lưng cô, Tuệ Lâm dài, Tuệ Lâm ngắn.

Bây giờ, cô và Thượng Quan Đằng chia tay, người chị họ này lập tức trở mặt, giống như hận không thể lập tức phủi sạch quan hệ với cô vậy.

Bái cao giẫm thấp.

Đồng Tuệ Lâm đã được lĩnh hội ở nhà họ Đông.

Đồng Tuệ Lâm nói xong liền trực tiếp cầm thiệp mời tiến vào, nghĩ thầm A Duy này cũng thật lợi hại, quần áo hàng nhái cao cấp thế này mà cũng có thể làm nhái!

Khiến đám người kia đều bị lừa gạt.

Cô không nghe thấy những người ngoài cửa đang tiếp tục nói chuyện.

"Tử Linh, quần áo kia thật sự không phải là hàng nhái cao cấp sao?”

Mạnh Tử Linh lắc đầu: "Dĩ nhiên không phải, vừa rồi tôi đã cho các cô thấy kỹ thuật đó, nhà máy nào có thể sản xuất được kỹ thuật giống như vậy, đây là phát minh độc nhất vô nhị của ANGEL, không có công ty nào có thể sản xuất được!”

"Vậy đúng là thật nha!"

Đồng Khiết Khiết ho khan một cái: "Được rồi, đừng nói nữa, không chừng cô ta ngủ với lão già nào đó nên ông ta mới mua cho cô ta bộ quần áo đắt như vậy, chúng ta đi vào đi."

Đồng Khiết Khiết bị tát vào mắt ngay tại chỗ, chỉ có thể dùng cáo buộc giả dối để chụp tội danh không có thật lên đầu Đồng Tuệ Lâm để tìm lại thể diện cho mình.

Bên trong khách sạn Đế Hào đã được tân trang lại hoàn toàn.

Khắp nơi hiện đầy hoa tươi, con đường đi vào đải sảnh của yến hội khắp nơi bày những cánh hoa hồng rực rỡ đủ màu sắc.

Mà bên trong phòng yến hội càng là một biển hoa.

Thế giới chuyện cổ tích màu hồng.

Những bó hoa màu hồng đính cườm từ trên trần nhà rủ xuống, trên vách tường rất nhiều dây leo lục sắc, trên đó có rất nhiều đóa hoa màu hồng, thập chí còn được ghép thành chữ ILOVEYOU.

Trên mỗi một chiếc bàn lớn đều có một bó hoa hồng, đến ngay cả khăn trải bàn cũng màu hồng, phía trên thêu những màu hoa rực rỡ.

Khách mời dùng khăn vuông cũng từ màu trắng biến thành màu hồng.

"Ái chà chà, trang trí thế này giống như trong truyện cổ tích thế giới vậy!”

Những cô gái đương nhiên không không thể chống lại được với cách trang trí như vậy.

"Đúng vậy, đúng vậy, nghe nói Đồng Vân Thường thích màu hồng, cậu chủ Thượng Quan liền trang trí nơi này thành thế giới màu hồng!”

"Oa! Cậu chủ Thượng Quan thật sự quá tốt với Đồng Vân Thường!"

"Quả thực là một người sủng thê cuồng ma mà!"

"Đây mới là đính hôn, vậy đến lúc kết hôn sẽ như thế nào đây! Trời ạ! Tôi muốn choáng!"

"Nghe nói Đồng Vân Thường đã tiến vào giới diễn viên rồi, bộ phim đầu tiên đã lấy được vai nữ số hai, bộ phim tiếp theo thì đã định được vai nữ chính số một từ lâu, lại công thêm một ông chồng tốt như vậy, kẻ thắng lợi của cuộc đời mà!”

"Thật hâm mộ nha, ông trời cũng ban cho tôi một cậu chủ Thượng Quan đi!”

...

Nghe những lời này, nhìn trang trí ở nơi này, Đồng Tuệ Lâm không thể không cảm thấy một mảnh thê lương!

"Lâm Lâm, chờ đến khi chúng ta kết hôn, anh muốn trang trí hiện trường hôn lễ thành một đại dương màu xanh lam!”

"Không phải em thích hoa hồng xanh sao? Đến lúc đó anh sẽ mua 9999 đóa hoa hồng xanh tặng cho em.”

"Không thể nói, nói cho em rồi đến lúc đó sẽ không có bất ngờ!”

...

Đồng Tuệ Lâm có chút rối bời.

Cô không muốn nổi trội, vội vàng tìm một chỗ ngồi, cô là người nhà gái, lại là chị gái của Đồng Vân Thường, đương nhiên là phải ngồi ở phía trên.

Nhưng khi cô chuẩn bị ngồi xuống thị mẹ kế Đỗ Gia Bội lập tức kéo cô sang một bên.

"Đồng Tuệ Lâm! Nha đầu chết tiệt này, còn dám ngồi ở chỗ này? Muốn khiến bọn ta mất mặt chết có phải không?”

Đồng Tuệ Lâm ổn định lại suy nghĩ của mình: "Xin hỏi, tôi khiến các người mất mặt ở chỗ nào?”

Trong lòng cô biết rất rõ, từ Đỗ Gia Bội đến Đồng Vân Thường, điều bọn họ lo lắng nhất chính là sợ mọi người biết chuyện năm đó Thượng Quan Đằng và Đồng Tuệ Lâm ở bên nhau.

"Đừng cho là tôi không biết! Cô đã ký hợp đồng với công ty, lại còn là một công ty sắp phá sản! Vân Thường nhà chúng tôi không giống như cô! Tương lai Vân Thường sẽ làm ngôi sao lớn! Cô nhất định muốn người khác biết nó có một người chị số một như vậy đúng không?”

Miệng lưỡi của Đỗ Gia Bội, Đồng Tuệ Lâm đã được lĩnh hội từ nhỏ đến lớn.

"Đừng cho rằng tôi không biết một chút tâm tư kia của cô, hôm nay cô ăn mặc đẹp như vậy không phải là muốn đoạt lại A Đằng sao? Cô đang nằm mơ à? Cũng không soi mặt vào trong nướ© ŧıểυ mà xem, điểm tốt nhất nào của cô so ra có thể vượt qua Vân Thường của chúng tôi!”

"Tôi nói cho cô biết, nếu như hôm nay có một chút sai lầm nào, tôi sẽ lột da cô! Lùi về phía sau ngồi cho tôi!”

Đồng Tuệ Lâm hướng nhìn về phía Đồng Thái, ba của mình nhìn thoáng qua.

Đồng Thái giả vờ như không nhìn thấy cô, đưa ánh mắt dời đi.

Ha ha, rất tốt.

Đồng Tuệ Lâm không nói hai lời liền trực tiếp tìm một góc ngồi xuống.

Vừa vặn, dù sao cô cũng không muốn ngồi cùng một chỗ với bọn họ.

Có trời mới biết, cô còn muốn phủi sạch quan hệ hơn so với bọn họ.

Đồng Tuệ Lâm ngồi xuống và gửi tin nhắn cho Âu Tử Duy, nói cho anh biết mình đã đến.

Tám giờ tám phút, lễ đính hôn chính thức bắt đầu.

Thủ tục của lễ đính hôn cũng không phức tạp, hai người thổ lộ với nhau, và trao nhẫn đính hôn, sau đó bắt đầu đến khâu mời rượu.

Mãi cho đến lúc bắt đầu mời rượu, Âu Tử Duy cũng chưa từng xuất hiện.

Đồng Tuệ Lâm thấy thời gian cũng không chênh lệch quá nhiều, liền chuẩn bị rời đi.

"Chị!"