Ngọn Sóng Tình Yêu

Chương 607

Chương 607:

“Vậy còn tiền lương thì sao?” An Chỉ Nguyệt cung kính hỏi.

Bộ Dực Thành chậm rãi đóng sách lại, nhướng mày nhìn cô, “Bình thường thì công việc này tiền lương là bao nhiêu?”

“Tôi chưa từng tiếp xúc qua công việc này, cho nên tôi cũng không rõ.”

Bộ Dực Thành nghĩ một lát, rồi lấy di động từ túi quần ra, gọi điện thoại cho luật sư cũng là bạn tốt của mình.

“Trần, người giúp việc thì lương là bao nhiêu?”

Triệu Trần bên kia trả lời: “khoảng 5000, làm sao vậy? Cậu muốn tìm một người giúp việc sao? Hôm nay mặt trời mọc từ phía tây sao, Ngài Bộ Dực Thành của chúng ta vậy mà lại muốn tìm một người giúp việc về nhà làm việc.”

Bộ Dực Thành chau mày, xem nhẹ những lời cợt nhả của Triệu Trần, lập tức đứng lên đi đến ban công bên ngoài, hạ thấp giọng xuống không muốn cho An Chỉ Nguyệt nghe thấy, “5000 có phải quá quá ít không?”

“Bao ăn, bao ở, thêm bảo hiểm, 5000 cũng không phải là ít, người giúp việc của anh có sở trường gì đặc biệt không? Bao nhiêu tuổi?”

“24 tuổi.” Bộ Dực Thành thẳng thắn trả lời.

Triệu Trần ý tứ sâu xa mà đem âm thanh kéo ra thật dài, “Ồ..ồ…… Hóa ra là như vậy, ha ha, rất đẹp đúng phải không?”

Bộ Dực Thành vừa nghe điện thoại, vừa quay đầu lại liếc nhìn An Chỉ Nguyệt ở trong phòng khách một cái, buột miệng thốt ra, “Rất đẹp.”

“Dáng người đẹp lắm sao?”

“Rất đẹp.”

“Nếu như đáp ứng thêm một số yêu cầu biến ~ thái của cố chủ, như yêu cầu mặc mấy bộ quần áo có tính chất gợi ~ cảm giống như bộ trang phục hầu gái hay váy ren.., thì giá cả sẽ cao hơn một chút.”

Bộ Dực Thành không vui lạnh lùng nói: “Ta không có loại sở thích này.”

“Vậy cô ấy không phải sẽ giúp cậu làm ấm giường, cùng cậu tập những động tác vận động trên giường sao?”

Nghe thấy những lời này, những hình ảnh cảm nháy mắt sốc lên tận não.

Bộ Dực Thành cảm giác gương mặt sung huyết nóng rực, toàn thân máu toàn thân đều sôi trào, anh chậm rãi nhắm mắt lại, hít thật sâu kìm nén xao động trong lòng, tức giận nói từng câu từng chữ, “Không…… có …….nhu… cầu”

Triệu Trần nghe ra giọng anh đang tức giận, vội vàng trở lại vẻ đứng đắn, “Bình thường lương gúp việc 5000 đến một vạn, thật sự không thể nhiều hơn, nhiều hơn sẽ không hợp lý, phá giá thị trường……”

Không đợi Triệu Trần nói xong, Bộ Dực Thành lập tức ngắt trò chuyện, xoay người đi vào phòng khách, nhàn nhạt nói, “Bao ăn, bao ở, có bảo hiểm, ngày lễ tết, ngày nghỉ tiền lương gấp 3 lần, lương tạm thời là 15 nghìn.”

An Chỉ Nguyệt vô cùng kinh ngạc, lương này so với lúc cô còn đi làm ở công ty còn cao gấp đôi a, cô vội vàng cúi đầu, “Cảm ơn Anh Bộ, tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc.”

Bộ Dực Thành một lần nữa ngồi vào trên sô pha, cầm sách mở ra, “Cô đi soạn hợp đồng đi.”

“Vâng.” An Chỉ Nguyệt trả lời một câu, ánh mắt nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của Bộ Dực Thành, tức khắc, cô lo lắng hỏi, “Anh Bộ, có phải anh bị dị ứng với ánh nắng không? Anh vừa mới đi ra ngoài ban công một chút, tại sao giờ mặt lại đỏ hết lên vậy.”

“Bang.” Một tiếng vang lớn, Bộ Dực Thành đột nhiên đóng mạnh cuốn sách lại.

Tiếng động lớn làm An Chỉ Nguyệt hoảng sợ, cô còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã ném quyển sách xuống, khuôn mặt đỏ hồng đứng lên, bước qua bên người cô rồi sải bước đi về hướng lên tầng hai.

An Chỉ Nguyệt ngơ ngác đứng ở trong phòng khách.

Trái tim bị dọa đến kinh hoàng không thôi, ngay cả hô hấp cũng trở nên rối loạn.

Cô…… Cô, rốt cuộc cô đã nói gì sai mà chọc giận người đàn ông này?

Người đàn ông này chắc chắn là một người thật sự thực đáng sợ, An Chỉ Nguyệt điều chỉnh lại tâm lý của mình, cũng chuẩn bị tâm lý thật tốt để chuẩn bị đối mặt với những ngày sắp tới.

An Chỉ Nguyệt đi đến cửa phòng làm việc, hít sâu một hơi, tưởng tượng những thứ bên trong phòng làm việc của người đàn ông ký quái này, liệu nó âm u, kỳ quái và đáng sợ giống như tính cách của anh ta không?

Lấy hết can đảm đẩy cửa phòng ra, An Chỉ Nguyệt lo lắng nhìn vào bên trong.

Phòng làm việc rộng rãi và sáng sủa, một cái giá sách vô cùng lớn cao tới chạm trần nhà, nhìn vào trên đó chính là những cuốn sách rực rỡ muôn màu.