Biệt thự Hùynh Gia
– Mỹ Kim à con trông ông tí nhé. Mẹ phải ra ngòai một lát…bà Như Ý cầm túi xách rồi bước ra ngòai
– Dạ…Mỹ Kim từ trong phòng tắm cất ra tiếng đáp
Bà Mỹ Kim cầm túi xách bước ra khỏi nhà đi đến gara lấy xe. Tài xế đã đứng bên cạnh, bà ra hiệu cho tài xế khỏi chở để tự bà lái, rồi bà bước lên xe. Vừa chuẩn bị khởi động xe thì có tin nhăn tới
“Bà Như Ý có người muốn hại bà, tốt nhất bà đừng nên ra ngoài vào lúc này”
Bà Như Ý cầm chiếc điện thoại trên tay mà rất hoang mang. ” Chuyện này là sao? Mình có nên tin không đây, nhưng bây giờ có việc quan trọng mình không thể không đi”
Không lâu sau thì bà Như Ý cũng quyết định lên xe đi đến điểm hẹn.
****Siêu thị Co.op Mart****
Dựng xe lại ngay bên đường, bà Như Ý từ từ bước xuống xe phong thái tỏa ra cực kì quý tộc. Cách đó không xa có 1 tên ăn mày cục hai chân đang lăng lê trên đường thu hút rất đông sự chú ý của mỗi người. Người ăn mày từ từ tiếng lại gần bà nhưng do mải mê kiểm tra giấy tờ trong túi xách nên bà củng không chú ý. Điện thoại reng lên, bà Như Ý nhẹ nhàng lấy điện thoại ra
– A lô! tôi đến nơi rồi cậu đang ở đâu
Đầu dây bên kia không trả lời chỉ phát ra một tiếng cười khe khẽ. Bà Như Ý vừa định nói tiếp thì bỗng nhiên nghe tiếng mọi người la hét lớn lên
“Á…”
Tên ăn mày lúc nảy bổng dưng thân hình lành lạnh móc dưới chân mình ra một con dao lao thẳng phía bà Như Ý bà tiếng. Do khá bất ngờ nên bà Như Ý chưa kịp phản kháng. Tình thế xem như vô cùng nguy kịch. Không gian như ngưng động chỉ còn tiếng kêu thất thanh của những người xung quanh.
“Roẹt…”
Một nhát dao đã trúng vào, dòng máu đỏ tuôn trào. Bà Như Ý mắt trợn trồng nhìn con dao đang ghim vào bụng mình.
*******
Đang trên đường đến siêu thị mua chút đồ về nấu cho mọi người ăn, Kì Hoàng bỗng dưng thấy phía tụ tập đông người cậu thản nhiên tự kỉ
– Chẳng lẽ phía trước có trộm cướp cháy nhà hay gãy tay gãy chân gì sao? Phải nhanh lại đó xem mới được
Kì Hoàng nhanh chóng tiến về phía đám đông. Bước gần đến cậu thấy một chiếc túi xách màu trắng nhìn rất quen thuộc. Linh cảm không lành Kì Hoàng nhanh chóng tiến vào, dạt mọi người xung quanh sang một bên. Khi nhìn thấy dáng người nằm dưới đất cậu như chết lặng, miệng cất tiếng gào thét
– Mẹ mẹ không sao chứ?” Cậu bé khóc thét lên giữa dòng người đông đúc nước mắt cứ thế tuôn trào.
Cậu nâng bà Như Ý lên, mếu máo nhìn mọi người xung quanh cất lên tiếng thổn thức
– Ai đó làm ơn gọi cấp cứu giúp tôi. Nhanh lên gọi cấp cứu
Không lâu sau xe cấp cứu cũng đến tiếng cấp cứu vang dội cả một bầu trời.
**********
Biệt Thự Huỳnh Gia
Sau khi lau mình cho ông xong, thấy không có chuyện gì làm nữa nên Mỹ Kim xuống phòng khách bật ti vi lên mà xem. Lúc nãy cô đã cho người làm nghĩ hết rồi nên bây giờ ngôi nhà thật sự yên tĩnh. Đang hòa cùng dòng cảm xúc lâm li bi đát trong bộ phim “hàn quốc” sướt mướt trên tivi thì tiếng chuông cửa vang lên inh ỏi. Cô dậm chân, chân mài nhíu nhẹ
– Tự nhiên cho người làm nghỉ làm chi để giờ tự mình hành hạ mình vậy trời
Nói vậy thôi chứ Mỹ Kim cũng đứng dậy nhanh chóng bươc ra mở cửa. Chiếc BMW màu trắng chạy vào như có gì đó hơi là lạ. Mãi đến khi cô phát hiện ra đây không phải là xe của nhà mình thì mọi thứ đã quá muộn. Trong xe có hơn 7 8 tên mình toàn hình xăm đang xăm xăm tiếng thẳng vào nhà cô
Rầm rầm xoãng…
– Mấy mấy người là ai sao lại phá nhà tôi, mấy người muốn gì…cô bé hét lên dữ dội
Như sựt nhớ ra điều gì bọn chúng nhanh chóng quay lại nhìn Mỹ Kim
– Tụi anh muốn cái này nè…mấy tên côn đồ đang dần tiếng về phía cô gái, chúng tiến 1 bước cô gái lùi 1 bước
Một tên tiếng lên có lẽ là tên đầu đàng.
– Ôi cô em xinh đẹp à, tụi anh đang rất đói em có nên hay không phục vụ tụi anh một bữa
Mỹ Kim tái mặt, mồ hôi tuôn như mưa dáo dát nhìn xung quanh “chết tiệt lúc này sao lại không có ai đến vậy nè”. Cô lùi lại phía sau cho đến khi lưng chạm vào tường. Quán tính nhìn ngay bên cạnh thấy cây gậy bóng chày liền cầm lên làm vũ khí phòng vệ
– Haha cô em định tiếp đãi bọn anh bằng cái cây đó à, tiếp đãi này…tiếp đãi này
Ầm ầm xoãng xoãng hàng loạt những vật dụng xung quanh Mỹ Kim đều “không được toàn thân”. Cô lúc này đầu óc đã lên mây không còn cách nào khác đành phải đưa ra một hạ sách
– Mấy anh đẹp trai a! Mấy anh muốn cái gì nà! Nói đi hôm nay Mỹ Kim dễ thương baby cute sociu…lược bỏ 1000 chữ…này sẽ ra sức phục vụ mấy anh tận tình a
Mỹ Kim vừa ra sức khiêu gợi vừa lần theo bức tường ra đến cửa sau.
Như trúng tim đen của mình, mấy tên yêu râu xanh râu đỏ râu vàng nói chung 7 màu chỉ lo chùi nước vãi :;) nào có chú ý đến hành động của ai kia
– Hehe cô em biết điều thế là tốt ” kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt” thôi nào tiến lên phục vụ tụi anh đi cưng _ Tên đầu đàng nhắm thẳng Mỹ Kim mà vồ tới như là những con thú dữ đang vồ tới con mồi. Nhưng do thân hình mập mạp giống cái thùng phi di động nên Mỹ Kim nhanh chóng né được cú vồ đó mà còn hợp sức giúp tên bụng phệ đó có 1 cú tiếp đất ngoạn mục.
Mấy tên còn lại thấy vậy liền ào lên một lượt. “Chết mọe rồi làm sao đây chúng lên một lượt rồi” Mỹ Kim vừa cảm thán vừa nhìn sang bên phải kiếm vũ khí thì ” oh my chuối, chuối kìa. Con cảm ơn trời phật do hằng tháng đều lên chùa lễ phật làm việc tích đức nên được trời thương đây mà *_*moe vãi cả tự luyến” kết thúc 5s tự luyến của ai kia thìvõ chuối cũng đã nằm đầy dưới đất và cứ thế là “rầm phịch rầm” một đàn mít rụng liên hồi.
********Bệnh viện Minh Anh*****
Phòng cấp cứu
Sau hơn 2 tiếng chờ đợi thì cuối cùng ông bác sĩ cũng chịu lò đầu ra. Kì Hoàng nhanh chóng tóm lấy ông
-Bác sĩ mẹ tôi có sao không?
– Cũng may vết thương không trúng ngay chổ hiểm. Tình hình tạm thời đã ổn…
*********
Nhân lúc tình thế hoãn loạn Mỹ Kim nhanh chóng chạy ra cổng sau vì cô chắc chắn rằng giờ này cổng trước chắc chắn có mai phục. Nhưng khi gần tới cổng sau thì “Ôi trời tuyệt đường sống con luôn rồi sao?”
Lúc đó thì bọn kia cũng đã đuổi đến
– Sao rồi cô em xinh đẹp định chạy à tụi bây đâu xông lên bắt sống nó cho tao
Tụi đàn em khí thế hùng dũng xông lên thì
Đùng!
Đùng!
Đùng!
Ba tiếng súng vang lên liên tục. Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra tiếng súng chỉ thấy 1 thân ảnh đen toàn tập từ trên xuống dưới, đang ngơ ngác thì người này cất tiếng nói
– Khôn hồn thì các người mau rời khỏi đi nếu không thì đừng trách ta
Tên đầu đàn tiến lên xoa xoa cái mông đang ê ẩm của mình
– Hahaha đây là chuyện nực kì nhất ta từng nghe đó. Một mình ngươi mà muốn chống lại bọn ta à bớm hoang tưởng đi cưng
Kẻ áo đen không nói thêm lời nào nữa chỉ búng tay một cái không biết từ đâu ra có đến chục chiếc audi đen bóng lần lượt đậu.
Bọn kia vì thế mà cũng xanh mặt mài, mồ hôi cũng bắt đầu ứa ra. Bỗng thân ảnh áo đen nói tiếp
– Còn không mau biến! Huỳnh Gia Khánh không kịp đến nhặt xác các ngươi đâu
Bọn chúng hớt ha hớt hãi giẫm đạp lên nhau mà chạy. Chứng kiến sự việc nãy giờ, Mỹ Kim không nói một lời nào chỉ quan tâm đến nhất cử nhất động của ai kia và giọng nói đó ” quen, giọng nói này rất quen có phải hay không bản thân mình đã nghe qua rồi”
– Không có chuyện gì tôi đi trước từ nay về sau cô nhớ cẩn thận
Lời nói của tên kia làm cắt đứt dòng suy nghĩa của Mỹ Kim nhưng cô nhanh chóng hỏi lại
– Khoan đã anh là, tại sao anh lại giúp tôi
Thân ảnh áo đen khẽ đưa tay chỉnh lại chiếc nón nhẹ nhàng lên tiếng rồi bước thẳng ra xe
– Ta chỉ là một kẻ qua đường thấy chuyện bất bình ra tay tương trợ “vãi sặc mùi kiếm hiệp”
– Vậy thì xin đa tạ – Mỹ Kim cũng đưa tay kiểu kiếp hiệp để cảm ơn ai kia
Nói rồi hắn nhanh chóng tiến ra ngoài cổng đúng lúc đó Kì Hoàng cũng từ bệnh viện về báo tin cho Mỹ Kim và sẵn tiện lấy chút đồ nhưng không may lại đυ.ng phải ai kia. Cả hai đồng thanh phát lên hai tiếng
– Cảm ơn
“Giọng nói này” Kì Hoàng ngơ ngác nhìn thân ảnh đang quay lưng lại với mình “quen, 1 cổ máy quen thuộc ồ về”. Người kia cũng không nói thêm lời nào lẵng lặng bước lên xe rồi vụt mất.
” hụt hẫng mất mát” nhanh chóng thao túng cảm giác của Kì Hoàng lúc này nhưng cậu nhanh chóng gạt bỏ qua tiến nhanh về phía bãi chiến trường mà Mỹ Kim đang đứng
– Em không sao chứ? thật ra có chuyện gì vậy?
Mỹ Kim nhanh chóng trả lời
– Em cũng không biết nữa đột nhiên có một đám người xong vào rồi còn đòi bắt sống em nữa cũng may có cái người lúc nãy giúp em nhưng mà có điều là lạ giọng nói của người đó rất quen a
” Cả Mỹ Kim cũng thấy giọng nói này rất quen, chẳng lẽ là…”
End Chap 29.