Bao Nhiêu Nam Nhân Bơi Hết Vào Đây

Chương 3

Au: Họa

Beta + Au: Chi

Tiếng động đổ vỡ lớn ngoài gian phòng đã khiến ả kỹ nữ từ trong cơn cao trào mà đột nhiên bừng tỉnh. Nàng ta vội lấy tay che ngực, dáng vẻ đoan trang như thư hương thế gia bị xâm phạm chẳng còn đâu hình ảnh của một tiểu mẫn cẩu, dâʍ đãиɠ vừa rồi. Thế nhưng ngay sau đó gã nam nhân, kia liền đè nàng ta lên cửa gỗ trực tiếp nhét côn ŧᏂịŧ đang cương cứng vào da^ʍ huyệt ướŧ áŧ. Bị côn ŧᏂịŧ thô to, đâm vào bất ngờ không kịp phòng bị khiến nàng ta thét toáng lên.

" Sợ gì chứ nương tử chỉ là một con thỏ nhỏ thôi mà, bị người nghe thấy không phải ngươi đang rất sướиɠ sao, da^ʍ huyệt kẹp chặt như vậy. Đúng là đồ thiếu thao mà." Hắn vô sỉ nói. Nhưng trong thâm tâm hắn đang vui sướиɠ vì đã tìm thấy món đồ chơi mới.

Sau khi chạy đến hậu viện, Hồ Linh về căn phòng bỏ hoang từ rất lâu, có lời đồn cho rằng từng có người tự sát tại đây. Lúc nàng chạy đến thì rất may thì trong phòng không có ai, cái cảm giác khô nóng kia vẫn không ngừng thiêu đốt khắp người, da^ʍ huyệt ướt đẫm ngứa ngáy như vạn con kiến không ngừng cắn xé. Đây thật đúng là nơi lý tưởng để làm chuyện xấu. Hai chân không ngừng cọ sát vào nhau để giảm bớt sự ngứa ngáy trong hoa huyệt non nớt. Nhưng không đủ nàng cần một thứ thật thô to nhét vào để giảm bớt sự trống rỗng. Hồ Linh nhớ đến khung cảnh da^ʍ mĩ kia, nàng bắt chước người phụ nữ trong căn phòng xoa nắn bầu ngực nhỏ bé. Hai bầu ngực trắng nõn, nụ hồng dựng đứng căng chướng đến phát đau. Hai cánh tay nàng không ngừng xoa nắn cơ thể, nàng nghĩ đến cảnh người đàn ông trong căn phòng kia đã làm với ả kĩ nữ mà thèm khát không ngừng được. Cơ thể Hồ Linh nóng lên, nàng cảm giác nếu không hạ hoả ngay thì có thể nàng sẽ chết mất. Hồ Linh nhớ đến cây gậy thịt của gã nam nhân kia, cây gậy thịt vừa thô vừa dài, lại thâm đen cứ ra ra vào vào hoa huyệt ửng đỏ của ả kĩ nữ, càng nhớ nàng lại càng thấy nàng bức trong người, càng cảm thấy trống rỗng. Ngón tay nhỏ bé xoa xung quanh hai bên cánh hoa ướt đẫm, từ từ đâm vào hoa huyệt. Cái cảm giác ấm nóng, ướŧ áŧ khiến ngón tay nàng đi vào dễ dàng, cái cảm giác lạ lẫm vừa đau vừa sướиɠ trước nay chưa từng có, khiến nàng như đang bồng bềnh trên mây.

Bỗng nàng chợt nhớ ra sớm hôm nay ở phòng bếp nàng có ăn trộm một quả dưa leo. Quả dưa vừa to vừa dài, trên thân quả còn có không ít các nốt sần sùi. Tuy không thô to bằng cây gậy thịt của gã nam nhân nhưng nó có thể giúp nàng giảm bớt sự trống rỗng. Hồ Linh lấy quả dưa leo từ áo trong ra, nàng bắt chước ả kĩ nữ mà nàng nhìn thấy cúi người liếʍ từ trên xuống cây dưa leo, tưởng tượng đây là côn ŧᏂịŧ nam nhân mà ăn đến ngon lành. Tất cả như thế đối với nàng là không đủ, tay nhỏ nhanh kéo vạt áo sang một bên. Quả dưa thấm đẫm nước bọt đặt ngay trước cửa huyệt chẳng mấy chốc cũng đi vào cửa hoa huyệt, âʍ ѵậŧ của nàng tuy rằng bị tính da^ʍ làm cho lầy lội nhưng mới lần đầu khai phá, với kích thước của quả dưa leo nàng không nuốt nổi. Cái cảm giác căng đầy, khiến nàng thở dốc không ngừng. Hình dạng trụ dài, thô to cùng nhưng nốt sần ma sát với mị thịt khiến nàng vừa tê vừa sướиɠ. Lực đạo ra vào của quả dưa leo càng lúc càng nhanh và mạnh.Bỗng nhiên từ trong hậu viện bỏ hoang phát ra một tiếng thét thất thanh, máu xử nữ đỏ chói nhanh chóng thấm vào vạt áo nhàu nhĩ. Mi tâm Hồ Linh kẽ nhăn lại, nàng cắn răng chịu đựng sự đau đớn. Nàng đã mất sự trong trắng... bằng một quả dưa chuột.

Nhưng tất cả đó có là gì chứ, tốc độ đưa đẩy dưa chuột không có dấu hiệu dừng lại. Bàn tay nhỏ nhắn không thể ngừng lại mà cật lực mát xa bầu ngực chưa phát dục. Tiếng thở dốc của nàng càng lúc càng gấp, nàng không ngờ làʍ t̠ìиɦ cái thứ mà từ khi nàng bắt vào đây ngày nào cũng phải nhìn, phải nghe lại sướиɠ đến thế. Sướиɠ đến nỗi mà nàng muốn được nam nhân thao, thao nát tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của nàng, muốn lúc nào trong tiểu huyệt cũng chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nan nhân. Càng nghĩ thì tốc độ đưa đẩy dưa chuột càng nhanh. Chẳng mấy chốc tiểu huyệt bỗng co thắt mạnh, dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt trào ra. Nàng đã đạt cao trào, hơn nữa còn bị một quả dưa chuột làm đến cao trào.

Sau khi cao trào Hồ Linh mệt mỏi nằm vật ra đất hưởng thụ dư vị cao trào còn sót lại. Nhưng ngay lúc này cánh cửa bị đẩy ra. Một người đàn bà trung niên, dáng người béo múp, trên mặt thoa lớp phấn thật dày, khuôn mặt hằm bà ta nhìn đến Hồ Linh quần áo sốc xếch đang nằm trên mặt đất, bà ta quát lớn:

" Tiện nhân, hay cho ta cất công ngươi nuôi lớn mà ngươi lại mang đến cho ta rắc rối lớn như vậy."

Tú bà đang sầm mặt đứng trước nàng, đằng sau tú bà là Hân Nghiên , một ả đào hát luôn không vừa mắt với nàng. Ngay lúc tú bà đang máu chó lên não thì nàng ta thêm dầu vào lửa.

" Má má hôm nay chính là Tiểu Hồ đã bưng đồ đến phòng của Binh bộ Thượng thư đại nhân, đồ còn chưa bưng đến nơi đã làm rơi vỡ, thậm chí muội ấy còn ở đó mà xem trộm, phá hỏng bầu không khí trong phòng làm Thượng thư tức giận. Đáng xấu hổ hơn là Tiểu Hồ lại trốn ở một nơi âm dương quái khí này làm trò đồi phong bại tục, phá vỡ kế hoạch của má má."

Tú bà đã tức lại thêm lời của Hân Nghiên mà không giữ được bình tĩnh, hằm hằm định xông đến chỗ Hồ Linh. Thế nhưng bị Hân Nghiên cản lại, cất giọng nói ngọt ngào, hiểu đến mức không thể giả trân:

" Má má, Tiểu Hồ muội ấy tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện nên mới phạm sai lầm này. Người cứ để con khuyên bảo muội ấy, má má nên đi xem phía Thượng thư thì hơn, nhỡ để đại nhân tức giận trách cứ đến chúng ta thì thật không hay. "

Nghe lời nói đầy hiểu chuyện của Hân Nghiên mà Tú bà có chút nguôi ngoai, vỗ nhẹ lên tay ả:

" Vẫn là Tiểu Nghiên con hiểu chuyện. Chỗ tiện nhân này ta giao lại cho con, xử lý cho tốt."

" Tiện nhân nếu hôm nay không có Tiểu Nghiên nói đỡ cho ngươi thì ngươi không xong với ta đâu."

Sau khi khuất bóng Tú bà khuôn mặt Hân Nghiên lộ ra vẻ gian xảo. Ả đến gần Hồ Linh, vuốt ve gương mặt của nàng rồi ghé vào tai thì thầm:

"Tiểu Hồ đáng thương, ngươi thèm khát nam nhân đến thế sao? Không ngờ trước đây người còn giả bộ trinh tiết liệt nữ đấy. Nực cười. Hồ Linh à, Hồ Linh ngươi có biết là ta rất ghét nó không? Tại vì nó còn đẹp hơn cả ta". Nàng ta nổi điên tát lên Hồ Linh một cái giáng trời. Ngay sau đó, trên gương mặt trắng nõn lưu lại vết lằn đỏ, cùng vết máu do móng tay cào.

"Tiện nhân, yên tâm, Thành đại nhân đã bảo ta giữ cái mạng chó của ngươi rồi, ngươi xem, bọn chúng là quà ra mắt đại nhân dành cho ngươi đó. Hãy từ từ hưởng thụ đi Tiểu Hồ. Chẳng phải thèm khát nam nhân lắm sao."

Rồi nàng ta cười như điên dại ra khỏi biệt viện. Bóng nàng ta vừa khuất thì ngay bên cạnh đã có đến năm, sáu nam nhân, trên mặt ai ai cũng thèm thuồng nhìn vào Hồ Linh nằm trên đất.