Xuyên Nhanh: Nữ Đặc Công Toàn Năng

Chương 261: Nữ vương mạt thế (3)

Cô ta nói xong, một số người bình thường cũng can đảm giơ tay.

Diệp Tưởng Tưởng loay hoay cầm một Tinh Hạch Zombie, nhìn Cố Nguyên một chút, không tỏ rõ thái độ.

Tô Nhiên trầm mặc một chút, sau đó đi đến chỗ Diệp Thiều Hoa: "Cô vừa mới tỉnh lại, nên không biết mạt thế đã đến, có người thức tỉnh dị năng, nhưng nhiều người lại trở thành Zombie. Mặc dù mạt thế, nhưng nhân loại càng phải đoàn kết hơn, tôi không thể tùy tiện thu một làm người liên lụy đến đội ngũ chúng tôi, cô có năng lực tự vệ không?"

Diệp Thiều Hoa nhặt con dao gọt hoa quả trên bàn, ném nó một cách thản nhiên: "Anh muốn đi đâu."

"Bắc Kinh." Nhìn thấy Diệp Thiều Hoa loay hoay mánh khóe với dao gọt trái cây, Tô Nhiên trong lòng đã hiểu rõ: "Trên đài phát thanh nói rằng Bắc Kinh đã có căn cứ an toàn."

"Được, tôi và các người cùng rời đi." Diệp Thiều Hoa nở nụ cười: "Tôi phải đến Bắc Kinh tìm cha mẹ, yên tâm, giữ tôi lại, tuyệt đối có giá trị."

"Đội trưởng!" Một người đàn ông có làn da nâu mặc quân phục nghe thấy Tô Nhiên đồng với Diệp Thiều Hoa, ngay lập tức hắn kéo Tô Nhiên sang một bên. Hắn nói vội vã: "Tại sao anh đồng ý với người phụ nữ này? Cô ta có thể cản trở kế hoạch của chúng ta sau này, Hứa Kỳ nói với tôi rằng cô ấy chắc chắn không phải là một đồng đội tốt ..."

Nghe được câu này, Tô Nhiên nhíu mày lại.

Hắn nhìn thoáng qua Hứa Kỳ và đám người Diệp Tưởng Tưởng, Cố Nguyên.

Không biết vì sao hắn cảm thấy ba người này có chút kỳ quái, không chỉ tìm được đội ngũ của hắn, còn muốn gia nhập vào đội, ba người bọn họ đều rất cường đại, không cần thiết ở lại hắn đội ngũ mới đúng.

"Đừng nói nữa, chuyện này tôi đã quyết định rồi." Tô Nhiên khoát tay.

Hắn nhìn về phía Diệp Thiều Hoa, đối phương hôn mê hai ngày mới tỉnh, sao có thể không có dị năng?

Có chút kỳ quái.

Diệp Thiều Hoa ngồi ghế sa lon ở phòng khách, không người nào nguyện ý ở thời điểm này tiếp cận cô.

Tô Nhiên cầm một cái xúc xích và một ổ bánh mì tới cho cô: "Cô xác định đó là em cô ? Cô mới vừa tỉnh lại, cô ta cũng không nói với cô thế cục hiện tại?"

Hắn chỉ Diệp Tưởng Tưởng và đám người Cố Nguyên.

"Không biết." Diệp Thiều Hoa nói một tiếng cảm ơn, khẽ cười một tiếng.

Ba người kia hiện giờ hận không thể gϊếŧ chết cô, sao lại nhắc nhở cô được.

Bên này, Diệp Tưởng Tưởng nhìn thái độ của Hứa Kỳ và Cố Nguyên cùng có một thái độ, có chút phỏng đoán bọn họ cũng trọng sinh, không khỏi tìm cớ nói chuyện với hai người.

"Hai người các anh, cũng trọng sinh à?" Diệp Tưởng Tưởng trực tiếp mở miệng.

Ba người cũng thông qua Diệp Thiều Hoa mà quen biết nhau.

Sát cánh bên nhau kiếp trước, còn có cả tình bạn định mệnh, từ lúc đối phương tìm thấy Tô Nhiên, trong lòng một trong ba người cũng đã nghĩ rằng hai người kia cũng được tái sinh.

"Làm sao bây giờ ? Tô Nhiên vậy mà giữ Diệp Thiều Hoa lại." Hứa Kỳ giọng nói cực kỳ hung hăng, cũng cực kỳ bực bội.

Hắn vẫn như cũ nhớ kỹ bộ dạng Diệp Thiều Hoa xông vào phòng thí nghiệm.

Bọn họ đã đưa cha mẹ mình tới Bắc Kinh, sở dĩ bản thân còn ở lại, hoàn toàn là bởi vì muốn gia nhập đội ngũ của Tô Nhiên.

Đời trước bọn họ cũng đυ.ng phải Tô Nhiên, nhưng bởi vì đối phương mang theo người bình thường, cho nên không cùng đối phương đi.

Sau khi đến căn cứ an toàn thành phố N, bọn họ mới biết Tô Nhiên có dị năng kép - Lôi và Hỏa, là người thứ hai chỉ huy căn cứ an toàn Bắc Kinh. ,

Có hắn, bọn họ sẽ vươn cao hơn so với đời trước.

"Tôi nhớ đời trước căn cứ an toàn Bắc Kinh có một dị năng giả não vực." Diệp Tưởng Tưởng thấp giọng nói: "Chúng ta trước khi chết, nghe nói bên Bắc Kinh còn có dị năng trị liệu kho bị Zombie cắn, chỉ cần có thể gia nhập căn cứ an toàn của bọn họ, dị năng não vực kia nhất định sẽ bảo hộ chúng ta."

Câu nói này vừa ra, hai người khác gật đầu.

Bọn họ cũng về sau mới biết được, hóa ra lợi hại nhất không phải dị năng hệ Lôi cũng không phải dị năng hệ Hỏa, mà là cùng loại với dị năng hệ tinh thần - dị năng não vực.

Chỉ là dị năng giả não vực quá hiếm hoi, hoặc có lẽ là quá cường đại nên quá hiếm hoi, căn cứ an toàn Kinh thị chỉ có một người.

Đó là hi vọng toàn bộ nhân loại.

"Nhưng làm sao bây giờ?" Hứa Kỳ khẽ nguyền rủa một tiếng: "Tô Nhiên để cho Diệp Thiều Hoa gia nhập đội ngũ, nếu không . . . buổi tối hôm nay tôi gϊếŧ cô ta?"

"Không được, Tô Nhiên là quân nhân, chúng ta gϊếŧ cô ta, hắn nhất định sẽ phát hiện." Diệp Tưởng Tưởng lắc đầu.

Cố Nguyên cũng bực bội: "Chẳng lẽ phải mang theo đứa ngu xuẩn kia, cuối cùng lại gieo họa cho chúng ta sao? Lần này tôi cũng không muốn theo cô ta đi cùng một chỗ."

Hai người khác cũng đều có ý nghĩ này.

"Vậy chỉ có thể đi nhắc nhở Tô Nhiên." cuối cùng Diệp Tưởng Tưởng nói: "Nếu như hắn không nghe, chúng ta tự mình đến Bắc Kinh đi, dù sao Diệp Thiều Hoa ở đội này, đội ngũ bọn họ khẳng định không sống sót nổi để tới căn cứ an toàn."

**

Ngày thứ hai, một đoàn người tu chỉnh xong, chuẩn bị xuất phát tiến về Bắc Kinh.

Tô Nhiên đang xem bản đồ.

Đám người Cố Nguyên ánh mắt thâm trầm mà nhìn chằm chằm vào Diệp Thiều Hoa.

Diệp Tưởng Tưởng cùng bọn hắn liếc nhau, sau đó ba người tiến lên nói chuyện với Tô Nhiên.

"Đội trưởng Tô, anh khẳng định muốn mang Diệp Thiều Hoa đến Bắc Kinh sao?" Diệp Tưởng Tưởng nói.

Tô Nhiên buông bản đồ xuống, nhìn ba người này, cuối cùng mắt đối mắt nhìn Diệp Tưởng Tưởng: "Đó không phải em cô à? Chẳng lẽ cô cũng muốn để tôi vứt bỏ cô ấy?"

"Đội trưởng Tô, anh nghe tôi nói, Diệp Thiều Hoa chính là một quái vật, cô ta sẽ mang đến tai họa cho toàn bộ đội ngũ." Diệp Tưởng Tưởng hết sức chăm chú nhìn về phía Tô Nhiên: "Nếu như anh tin tôi thì không cần mang theo cô ta xuất phát, ba người chúng tôi sẽ đi cùng các người."

"Nếu như tôi không thì sao?" Tô Nhiên buồn cười nhìn nữ sinh trước mặt này.

Mặc dù không hiểu rõ tình hình hiện tại của Diệp Thiều Hoa, nhưng đối với hắn mà nói, hắn càng sợ hãi ba người này hơn.

"Cho nên anh thật sự muốn mang theo Diệp Thiều Hoa rời đi, từ bỏ ba người chúng tôi?" Hứa Kỳ vẻ mặt không thể tin được: "Chúng tôi sẽ nói cho anh biết làm sao để tăng đẳng cấp dị năng, cho dù như vậy, anh cũng không thay đổi quyết định sao?"

Diệp Thiều Hoa kiếp trước chính là người đầu tiên tìm ra cách để tăng cấp dị năng.

Nhưng cuối cùng vẫn bị vị dị năng não vực kia đưa ra phương án khác.

Một năm sau sẽ xuất hiện, nhưng bây giờ mới là thời kỳ mạt thế sơ khai, loại phương pháp này trân quý biết bao.

Không nghĩ tới Tô Nhiên vẫn cự tuyệt.

"Mọi người chuẩn bị một chút, chúng ta xuất phát." Tô Nhiên hướng về phía những người còn lại phân phó.

Diệp Tưởng Tưởng nhìn đám người Diệp Thiều Hoa đi theo Tô Nhiên rời đi, có chút không cam tâm: "Tô Nhiên, anh sẽ hối hận vì quyết định hôm nay."