Xuyên Nhanh: Nữ Đặc Công Toàn Năng

Chương 114: Ma pháp sư thiên tài bị vứt bỏ (14)

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Edit: Khánh Linh

Beta: Linh Đang

Diệp Thiều Hoa không giống với những người khác trên Đại lục Ma pháp này, tất cả bọn họ gộp lại cũng không liều mạng bằng cô.

Nơi này Ma pháp sư đều rất kiều nhược*, trừ phi là người ma vũ song tu.

*Kiều nhược: tính cách dịu dàng, thể lực yếu đuối

Nhưng Diệp Thiều Hoa không như thế, lúc ở rừng rậm ma thú cô đã dám tiếp cận và gϊếŧ được ma thú cấp hai.

Thân pháp của cô đều được rèn luyện từ những lần thập tử nhất sinh trước kia mới có được, đây là ưu điểm được trời cao ưu ái ban cho cô.

Thiên tài đã đủ đáng sợ, nhưng còn đáng sợ hơn là thiên tài còn cố gắng hơn người thường gấp nhiều lần, có một câu Diệp Cẩn nói rất đúng, thiên tài một khi đã nghiêm túc thì những người bình thường người kia là cái thá gì chứ?

Ma Tháp là một Thần khí, trong đó có vô số cửa ải, căn cứ vào năng lực của mỗi người mà cho điểm xếp hạng.

Các học viên năm nhất đều đang chăm chú nhìn người đầu tiên trong lịch sử có tinh thần lực cấp SSS rốt cuộc có thể xông lên cấp bậc bao nhiêu.

"Lâm Tiêu, sao cậu cũng đến rồi?" Giáo sư của Diệp Thiều Hoa nhìn thấy Lâm Tiêu không khỏi bật cười.

Nghe vậy, Lâm Tiêu cười đưa tay ra: "Hết cách rồi, ai bảo học sinh của ông lại biếи ŧɦái như vậy, viện trưởng sai tôi phải ngay lập tức cho ông ta biết tin tức của Diệp Thiều Hoa. Đừng nói tôi, ông xem đến cả nữ yêu nghiệt Eileen kia không phải cũng tới sao?"

Anh ta chỉ chỉ cô gái áo đỏ đang đứng một mình bán kính một mét quanh cô đều không có ai dám đứng.

"Giáo sư, ông là người dạy cô ấy, ông có biết lần này xếp hạng của cô ấy sẽ cao đến mức nào không?" Có người thấy Lâm Tiêu đến, đều đi về phía của anh ta, nghe anh và vị giáo sư kia trò chuyện.

Nghe vậy, giáo sư cũng không dám khẳng định, sau đó cười khổ một tiếng: "Chuyện này cậu phải hỏi giáo sư dạy môn ma pháp cơ bản của cô ấy, tôi là giáo sư dạy môn ma pháp hệ thổ của cô ấy, nhưng căn bản cô ấy không tới lớp tôi một lần nào, ngược lại lớp Ma pháp sư cơ bản đó, cô ấy lại đi không thiếu một buổi. Có điều Diệp Cẩn có thể khiêu chiến vượt cấp xông lên tầng 355, có lẽ là cô ấy cũng không kém bao nhiêu đâu nhỉ?"

"Ma pháp của Diệp Cẩn tôi đã nhìn thấy, giỏi hơn rất nhiều so với người bình thường." Một người khác lắc đầu: "Tôi nghĩ Diệp Thiều Hoa cũng không nhất định có thể xếp hạng cao hơn Diệp Cẩn, thế nhưng xếp hạng chắc chắn có thể vào trong top 400."

Đang nói, thứ tự của Diệp Thiều Hoa đã bắt đầu di chuyển, từ 500 biến thành 411.

Mọi người kinh ngạc một lát, đến ngay cả Lâm Tiêu cũng có chút thất vọng.

Tại sao lại chỉ có 411?

"411?" Diệp Cẩn cười đến vui mừng : "Xếp hàng này đối với cô ta mà nói, đã là không tệ rồi."

Nhưng sắc mặt của Cốc Hồng lại biến đổi: " Không đúng, cô ta còn chưa đi ra!"

Không chỉ có là anh ta, những người khác cũng phát hiện điểm này, đều dừng nói chuyện lại, nhìn chăm chú vào bảng xếp hạng màu vàng kim.

Quả nhiên, nửa tiếng sau, bảng xếp hạng lại có sự thay đổi lần thứ hai, 411— Diệp Thiều Hoa trở thành 345— Diệp Thiều Hoa.

"Phải dùng nửa giờ để lên thứ 345, chắc là đã kiệt sức rồi." Lâm Tiêu nhìn chằm chằm và cửa tháp: “Sẽ ra ngoài nhanh thôi."

Nhưng mà mười phút sau, bọn họ lại không thể nói được gì nữa.

345— Diệp Thiều Hoa chỉ trong giây lát đã trở thành 278— Diệp Thiều Hoa!

Hai lần biến hóa trước, thật ra Diệp Thiều Hoa không hề dùng ma pháp, chỉ sử dụng kỹ năng chiến đấu cơ bản mà cô học được, sau khi xếp hạng của cô đã lên đếm 345 liền bắt đầu sử dụng ma pháp mạnh mẽ chiến đấu, những kỹ năng võ thuật kia đã vô dụng, cho nên mới phải dùng tới ma pháp tam hệ.

Tất cả mọi người đều cho rằng cô ở rừng rậm ma chính là uổng phí hai tháng, chỉ có cô tự biết, hai tháng này cô đã từ Ma pháp sư thực tập đột phá đến Ma pháp sư cấp hai.

Ma pháp sư cấp hai ở trường học được xếp hạng trong khoảng từ 300—400.

Nhưng mà Diệp Thiều Hoa là một Ma pháp sư tam hệ cấp hai, khi cô mới là Ma pháp sư cấp một đã có thể một mình gϊếŧ chết ma thú cấp ba.

Khi cô đột phá trở thành Ma pháp sư cấp hai, đã có thể dễ dàng gϊếŧ ma thú cấp bốn.

Dễ dàng gϊếŧ chết ma thú cấp bốn là cái khái niệm gì?

Chính là có thể tăng xếp hạng lên rất nhiều!

221— Diệp Thiều Hoa!

156— Diệp Thiều Hoa!

121— Diệp Thiều Hoa!

Bên dưới Ma Tháp, một đám người đều không biết phải nói gì, đến ngay cả Lâm Tiêu luôn luôn rất phóng túng, lúc này trên mặt cũng tràn đầy vẻ khó có thể tin nhìn xếp hạng của Ma Tháp.

Thứ tự trong top 200 đương với Ma pháp sư cấp ba, trong top 100 cũng tương đương với Ma pháp sư cấp bốn.

Đã là học viên năm tư trong học viện Ryan, Diệp Cẩn chỉ dùng hơn hai tháng đã có thể vọt lên xếp hạng 355 cũng đã đủ làm người giật mình, ai có thể nghĩ tới, một học viên mới khác lại có thể lọt vào top 100 cơ chứ?!

Lúc trước Eileen có tinh thần lực cấp S vừa đến trường học đã vọt lên xếp hạng thứ 295 cũng đã tạo nên một cơn sốt trong trong lịch sử của học viện.

Thế nhưng Diệp Thiều Hoa, giờ đã vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người.

"Còn chưa đi ra, không lẽ cô ấy còn muốn tiến vào top 100, chuyện này không thể nào, top 100 có thực lực của Ma pháp sư cấp năm." Lâm Tiêu mím môi, trong mắt khó nén vẻ kinh hãi.

Trên thực tế, tất cả mọi người đều theo bản năng cảm thấy không thể nào.

100 người đứng đầu đều là các học trưởng đã ở trường học hơn năm năm, kể cả Lâm Tiêu cũng vậy, có thể đứng vững ở vị trí thứ ba cũng nhờ có năng lực và kinh nghiệm của bản thân.

Nhưng khi nhìn vào cửa lớn, Diệp Thiều Hoa vẫn chưa đi ra, tất cả mọi người trong lòng đều hiện lên một dấu chấm hỏi to lớn, trời ơi, người này cũng biếи ŧɦái quá đi, thật sự có thể tiến vào top 100 người đứng đầu ư?

Mọi người ở đây còn đang suy nghĩ về chuyện này, chỉ trong nháy mắt, tên của Diệp Thiều Hoa lại đổi mới!

91!

Diệp Thiều Hoa!

100 người đứng đầu bảng xếp hạng đã lâu không có thay đổi gì, hôm nay chính thức bị một học viên mới đột phá!

Trong nháy mắt, cái tên Diệp Thiều Hoa này lấy tốc độ lây nhiễm của bệnh dịch lan truyền trong các gia tộc lớn.

Đặc biệt là Diệp Cẩn và Cốc Hồng, hai người đứng tại chỗ một lúc lâu sau đều không thể phục hồi lại tinh thần: "Diệp Cẩn, người nhà họ Diệp các em, thật sự một người so với một người càng đáng sợ."

Diệp Cẩn trong lòng hoảng loạn, không phải như vậy, tại sao lại có thể như vậy? Không phải mình đã lấy đi hết các cơ duyên của Diệp Thiều Hoa rồi hay sao, tại sao giờ cô ta lại lợi hại hơn trong sách rồi?

"Lâm Tiêu đã nói em có thể đi gặp người kia, anh dẫn em đi." Cốc Hồng hít sâu một hơi, sau đó ánh mắt của anh ta phức tạp nhìn Diệp Cẩn.

Sắc mặt của Diệp Cẩn vui vẻ: "Được rồi, chúng ta lập tức đi qua."

Đối với việc Phượng Li Vân đồng ý gặp không có một chút ngạc nhiên nào.

Dù sao đều là từ hiện đại xuyên đến, thế giới này chỉ có hai người bọn họ mới là thân nhân.

Mà bên này, Lâm Tiêu đang gõ cửa phòng Phượng Li Vân, vội vã nói: "Vân lão đại, Diệp Cẩn kia tôi đã sai người đi báo tin, đợi lát nữa là đến."

Phượng Li Vân đứng ở bên cửa sổ, hạ mắt nhìn con dao dài ba tấc đang phát ra hàn quang trong tay, kể cả có ánh mặt trời mùa hè chiếu xuống cũng không xua tan được từng trận ý lạnh toả ra trên người đang mặc áo khoác trắng như tuyết đó.

Lâm Tiêu nhìn thoáng qua, không khỏi rùng mình một cái: "Tôi không chờ cô ta đến đâu, tôi đi nói một tiếng với Viện trưởng đã, ai biết học viên mới năm nay lại biếи ŧɦái như thế, Diệp Cẩn vọt lên xếp hạng thứ 355 thì thôi, Diệp Thiều Hoa kia lại có thể lên tới xếp hạng 91, lần đột phá này thật quá kinh khủng. . ."

Anh sắp sửa rời đi lại thấy Phượng Li Vân bỗng nhiên xoay người lại, đôi mắt thâm thúy kia nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, gằn từng chữ hỏi anh ta: “Cậu nói xếp hạng thứ 91 kia, là ai?"

------ Chuyện ngoài lề ------

Hôm nay đã xong, các tiên nữ hẹn gặp lại vào ngày mai a ^_^