Tổng Tài Cao Lãnh Cũng Biết Yêu

Chương 49: Người Của Phong Gia Không Có Ai Bình Thường Sao? (1)

Dì An ngạc nhiên, lúc này mới nhận ra: Tuyết Lạc đã thật sự coi Đại Thiếu gia Phong Lập Hân là chồng của mình.

Di An không kiềm lòng được mà thở dài. Bà biết: từ sau khi Đại Thiếu gia Phong Lập Hân bị người ta ám hại, Phong Nhị thiếu gia Phong Hàng Lãng luôn đề phòng, thù oán tất cả mọi người. Trong đó bao gồm cả người vợ mà Đại Thiếu gia đã vội vội vàng vàng cưới cho hắn, là Lâm Tuyết Lạc. Cho nên Hàng Lãng mới lấy danh nghĩa anh trai ra để cưới.

Một người phụ nữ nguyện ý gả cho người chồng bị lửa thiêu rụi thân thể, tàn tật không thể tự chăm lo cuộc sống hàng ngày, như vậy để làm gì chứ? Ai nhìn vào cũng sẽ có suy nghĩ: Lâm Tuyết Lạc gả vào Phong gia là có mưu đồ khác.

Điều gì An lo ngại nhất chính là: Tuyết Lạc ở cùng một phe với đám người đã ám hại hai anh em Phong gia. Mục đích chính khi cô đến đây là để thăm dò tình hình bệnh tật của Phong Lập Hân. Nói khó nghe hơn một chút, chính là xem bao giờ Phong Lập Hân chết!

Nhưng mấy ngày trước, khi đối mặt với Phong Nhất Minh đang hùng hổ đòi làm giám định y tế, biểu hiện của Tuyết Lạc lại vô cùng dũng cảm, khiến dì An cảm thấy, cô không cùng phe với bọn chúng. Bà nguyện tin rằng Tuyết Lạc là một cô gái lương thiện.

Dì An tin vào trục giác của mình! Nhưng những người khác chưa chắc đã tin. Bí mật Lâm Tuyết Lạc là gả cho Phong Hàng Lãng chứ không phải Phong Lập Hân, vẫn là để Nhị Thiếu gia tự chủ động nói đi.

Trước khi hai anh em Phong gia thực sự thoát khỏi nguy hiểm, dì An cảm thấy, vẫn cứ là cẩn thận thì hơn. Phu nhân đành phải chịu ủy khuất một thời gian vậy.

Dùng một chút, dì An thử hỏi dò. “Phu nhân, người cảm thấy Phong Nhị thiếu gia là người thế nào? Bà muốn nghe chính miệng Tuyết Lạc nói ra suy nghĩ về Phong Hàng Lãng.

Lại nhắc đến Phong Hàng Lãng? Trong lòng Tuyết Lạc chẳng có chút cảm tình nào, không mặn không nhạt hừ một tiếng. “Hắn thật sự chẳng ra gì.”

Dì An đầu tiên là ngẩn ra, sau đó mỉm cười. “Chẳng ra gì, vậy tại sao phu nhân lại chặn nồi súp nóng cho Thiếu gia chứ?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Lạc đỏ lên. “Di An, dì... sao dì lại biết?”

“Nhị Thiếu gia vừa nói cho tôi biết. Nghe giọng Nhị thiếu gia, hẳn là cậu ấy cảm động lắm đó.” Chỉ cần là chuyện liên quan đến Hàng Lãng, dì An lại cật lực nói tốt cho hắn.

Tuyết Lạc cau mày: người đàn ông này lại nói cái gì vậy? Nói cố xả thân cứu hắn? Cứ làm như người chị dâu này có ý với hắn thật vậy.

“Dĩ An, dì hiểu nhầm rồi! Cháu chẳng qua là xui xẻo đυ.ng trúng cái nồi mà thôi. Căn bản không phải cố ý giúp hắn hay gì cả.”

Tuyết Lạc cố gắng che đậy lời giải thích của Hàng Lãng. Mà dì An lại chỉ cười cười không nói. Tuyết Lạc lập tức nhanh nhạy đổi đề tài. “Di An, chính mắt dì cũng thấy Hàng Lãng thô lỗ với người chị dâu này thế nào rồi, sao dì còn bao che cho hắn? Hắn làm như vậy, không phải cũng là không tôn trọng anh trai hắn sao?”

Tuyết Lạc hiểu, vài ba câu nói chẳng thể uốn nắn lại tư tưởng bao bọc của dì An đối với Hàng Lãng. Cô chỉ mong dì An có thể đứng trên phương diện của Phong Lập Hân mà có biện pháp với chuyện này.

“Phu nhân, người và Nhị Thiếu gia có quan hệ tốt, mới là sự an ủi lớn nhất với Đại Thiếu gia.” Nhưng không ngờ dì An lại tiếp tục bao che.

Tuyết Lạc cũng muốn chung sống hòa thuận với em chồng chứ. Nhưng vấn đề mấu chốt là: hắn căn bản không hề tôn trọng người chị dâu này. Làm gì có em chồng nào tự tay bôi thuốc bổng cho chị dâu? Lại còn dùng lí do hết sức có tình có lý: không muốn người khác thấy thân thể cô!

Vậy thì em chồng là hắn lại có thể nhìn sao? Thật là vô lễ lại bá đạo!

“Dì An, sao dì lại không hiểu: Hàng Lãng xúc phạm cháu, chẳng khác nào xúc phạm đến anh cả hắn! Sao dì lại bao che cho hắn, nói đỡ cho hắn? Chẳng lẽ để duy trì hòa khí trong nhà, cháu phải trơ mắt nhìn hắn làm bậy sao?”

Tuyết Lạc chịu ủy khuất, nhưng cũng rất nhẫn nhịn. Cô cũng muốn chu toàn mọi chuyện, nhưng cũng không muốn chà đạp tôn nghiêm đàn ông của Phong Lập Hân.

“Dĩ An, nếu dì không khéo léo khuyên Phong Hàng Lãng, vậy cháu sẽ đi tìm quản gia Mạc! Quản gia Mạc mà cũng bao che, cháu sẽ trực tiếp tìm Lập Hân! Cháu không tin Lập Hân cũng sẽ vì muốn hòa thuận mà dung túng cho em trai vô lễ với chị dâu.”