Chiều Vợ 7 7 49 Ngày

Chương 30: Dẫn về nhà

“Sau này tránh xa tôi ra một chút, đừng có nhìn thấy đàn ông liền giống như ruồi muỗi, liều mạng mà dán sát vào.” Khuôn mặt anh tuấn của Lăng Tiêu Quân vẫn lạnh lùng như trước, trong mắt không còn tồn tại sự quan tâm chăm sóc cả ngày nay nữa mà chỉ còn sót lại sự chán ghét và lạnh nhạt.

Hoàn hồn lại từ trong cơn đau đớn, Tô Nghiên không hiều rõ được tại sao Lăng Tiêu Quân đột nhiên nói với cô như vậy, thái độ xoay chuyển 180 độ.

Bây giờ cảm giác anh dành cho cô, càng giống như là một ác quỷ.

Đứng lên từ mặt đất, cô vỗ vỗ cái mông vốn không tồn tại chút bụi bẩn nào, cái mông lúc té có chút đau, nhưng càng đau hơn là tâm của cô.

Chết tiệt, Tô Nghiên không khỏi tức giận mắng Lăng Tiêu Quân ở trong lòng, chị cả, lẽ nào kiếp trước chúng ta là kẻ thù, chị cũng đã trù tính gả tôi cho anh ta rồi, bây giờ lại dày vò cuộc hôn nhân của tôi như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?

“Anh hai của cô cũng là đàn ông, đừng dây dưa với anh ta.” Lăng Tiêu Quân bỏ lại một câu như vậy, liên đi đến tủ quần áo.

Vốn là muốn triền miên với cô ta một chút mới về phòng ngủ, suy nghĩ một chút, Lăng Tiêu Quân vẫn là quyết định mặc đồ ngủ trước, người phụ nữ đó quá đáng sợ, thủ đoạn đối phó với đàn ông có nhiều lắm.

Mở của tủ quần áo ra, cảnh tượng bên trong càng làm cho anh ta căng chặt lông mày, sắc mặt càng thêm âm u.

Từng bộ đồ ngủ gợi cảm đập vào tầm mắt, Lăng Tiêu Quân tức giận, người phụ nữ chết tiệt, quả nhiên không phải là thứ tốt, ngay cả loại thủ đoạn hèn hạ để quyến rũ đàn ông này cũng dùng đến?

Xem ra là mình coi thường cô ta rồi, vẫn còn tưởng rằng cô ta là một tiểu bạch thỏ đơn thuần nhu thuận, cho dù Tô Hiểu Tinh đã lén nói cho anh ta rất nhiều lần, cũng chỉ đơn giản cho rằng đó là chị em không hợp.

Chưa từng nghĩ tới, thời khắc mấu chốt lại bị cô ta xếp đặt, thua vào lúc quan trọng nhất của đời người.

Nhìn những bộ quần áo này, tiết kiệm vải cũng không đến mức như vậy, phanh ngực lộ lưng, nói là đồ ngủ, có thể che được bao nhiêu, còn không bằng không mặc gì cả.

Mình thật sự là đã xem thường cô ta rồi, những thủ đoạn không đủ tầm này cô ta học được từ đâu?

Đều là con gái của nhà họ Tô, cô ta so với Hiểu Tinh, thật sự là khác nhau một trời một vực.

Hiển nhiên, Tô Nghiên cũng nhìn thấy sự xem thường trong mắt của Lăng Tiêu Quân, trong lòng thầm kêu không xong, nói, những cái này đều là do Tần Lam chuẩn bị, bản thân căn bản là cũng không thích.

Tần Lam nói, muốn nắm bắt được thể xác và tinh thần của người đàn ông, bản lĩnh trên giường phải cao, đã lên mạng mua mấy cái được gọi là đồ tốt này nhất quyết đưa cho cô, còn nói cái gì là quà tân hôn.

Chính mình cũng là mới treo trong tủ quần áo, không ngờ rằng liền bị Lăng Tiêu Quân nhìn thấy, hơn nữa nhìn đáng vẻ đó của anh ta, nhất định là hiểu lầm rồi.

Tô Nghiên thấy Lăng Tiêu Quân mặc đồ ngủ chuẩn bị đi ra ngoài, vội vàng đứng dậy ngăn trước mặt anh ta: “Tiêu Quân, em nghĩ chúng ta cần phải nói chuyện rõ rang”

“Tránh ra, tôi và cô không có gì để nói” Lăng Tiêu Quân lạnh lùng nhìn Tô Nghiên, trong mắt không còn vẻ cưng chiều dịu dàng của lúc sáng.

Trong lòng của anh ta đã phán cô án tử hình, tiếp tục làm như thế nào cũng không có ý nghĩa, bây giờ ở trước mặt người khác ở bên ngoài đối xử tốt với cô, chỉ là vì việc lên chức của bản thân.

Thật ra Lăng Tiêu Quân cũng có chút ghét bản thân mình như vậy, chỉ là hiện thực xã hội chính là như vậy, anh ta cũng không có cách nào.

“Em không tránh, anh nghe em nói, thật ra ngày hôm đó là một sự hiểu lầm, thật ra em cũng là bị người khác…á…” Tô Nghiên bướng bỉnh đứng ở đó, mới vừa mở miệng liền bị anh ta đẩy ra một cách vô tình, lại té xuống đất lần nữa.

Bị Lăng Tiêu Quân đẩy ngã lần nữa, lời giải thích của Tô Nghiên cũng liền không thể nào nói ra khỏi miệng.

Lăng Tiêu Quân cũng không nhìn cô lấy một cái, tuyệt tình mà đi ra khỏi cửa, lúc bàn tay cầm cái tay vịn ở cửa, lại đột nhiên đứng lại, quay đầu qua, nhìn Tô Nghiên cười.

Nhưng mà nụ cười đó, lại là một nụ cười gian ác.

Tô Nghiên trong lòng vui vẻ, nhưng lại không có suy nghĩ quá nhiều, cô biết, anh Lăng của cô không phải là một người đàn ông nhẫn tâm tuyệt tình như vậy, nhưng một giây sau, lại vì lời nói của anh ta mà cả người đều tê liệt ngã xuống đất.

“Cô vội vã muốn lên giường với tôi như vậy, buổi tối thiếu đàn ông liền không được sao?

Lời nói của Lăng Tiêu Quân giống như là một cây kiếm sắc bén đầy độc, mỗi lần phóng ra đều bắn về phía tim của Tô Nghiên.

Không thể nhịn được nữa, nước mắt giống như trân châu đứt dây, không ngừng rơi xuống.

Xuôi theo gò má, đảo qua khóe môi, lè lưỡi liếʍ một chút, vừa đắng vừa chát, mùi vị này quanh quẩn lâu dài trong tim của cô, không thể tiêu tan.

Nhưng mà động tác câu nhân này lại làm tăng thêm du͙© vọиɠ trong đáy lòng của Lăng Tiêu Quân, không chút do dự, anh ta quay đầu lại, cất bước đi về phía cô gái bên giường, mạnh bạo bế cô lên, hai người lên giường cùng nhau.

Tô Nghiên đang chuẩn bị đẩy ra, cô muốn giải thích, không phải…không thể như vậy…giữa bọn họ không thể chỉ là quan hệ xá© ŧᏂịŧ và hấp dẫn tìиɧ ɖu͙© lẫn nhau.

Nhưng mà có người căn bản là không cho cô cơ hội, động tác linh hoạt, kĩ xảo ngày càng thuần thục, hai tay không ngừng xoa bóp trên người Tô Nghiên, đã sớm là cho cô xụi lơ thành một vũng nước, cuối cùng khuất phục của dưới thân của anh ta.

Lăng Tiêu Quân đẩy mạnh một cái, đem nơi cứng rắn của mình vùi vào bên trong nơi mềm mại của cô, bắt đầu nhấp nhô lên xuống, vận động không ngừng.

Linh hồn của Tô Nghiên đã bay ra ngoài, không thể khống chế chính mình: “Ưm…Tiêu Quân, anh giỏi quá đi…a…em, em không được rồi…”

Cho dù vào lúc này, cô cũng không dám quên giáo huấn của Lăng Tiêu Quân, không dám tùy tiện hô lên 3 chữ đó.

Cơ thể xinh đẹp của người phụ nữ, tiếp nhận sự va chạm mãnh liệt của người đàn ông, vừa đau khổ vừa vui sướиɠ mà thét chói tai, một đôi chân thon dài xinh đẹp kẹp chặt vào bên hông của người đàn ông.

Người đàn ông không có vì lời cầu xin tha thứ của người phụ nữ mà dừng động tác lại, ngược lại càng tăng thêm va chạm dũng mãnh, đâm đến nỗi dưới thân của người phụ nữ bừa bộn.

Vào lúc người phụ nữ lại đạt cao trào lần nữa, toàn thân từ trong ra ngoài đều nhịn không được mà co rúm lại, người đàn ông ra sức mà đem toàn bộ tinh hoa phun ra trong cơ thể của người phụ nữ.

Sau đó, anh ta lập tức liền rút ra ngoài, người phụ nữ cảm thấy cơ thể của mình bỗng chốc trở nên trống rỗng, không vừa lòng mà nhìn người đàn ông ở trên cơ thể, nhưng lại không dám trách móc.

Khuôn mặt quyến rũ vẫn chưa hết đỏ, gợi cảm đến nói không nên lời, lại không có cách nào gợi lên hứng thú của của đàn ông mà cô yêu.

Trong mắt của Lăng Tiêu Quân, từ đầu đến cuối đều là lạnh như băng, không có nghiêm túc toàn tâm đi vào.

Người phụ nữ ở dưới thân này căn bản không phải là người anh ta muốn, tại sao, anh ta nhưng cũng chìm đắm vào trong sự vui sướиɠ của xá© ŧᏂịŧ này? Không thể chơi bời lêu lổng giống như ông nội nói, anh ta vẫn còn mục tiêu và mục đích tiền đồ rộng lớn.

Từ trên giường nhảy dựng lên, anh ta vọt vào phòng tắm tắm rửa, tùy tiện mặc đồ ngủ vào, liền ra khỏi phòng, không ngoảnh đầu lại nữa.

Cũng không nhìn thấy, ánh mắt từ mê man đến khao khát và cuối cùng thậm chí là có chút căm hận của Tô Nghiên

Cho dù ban đêm ngủ không yên, Tô Nghiên cũng dậy vào lúc sáng sớm 5h, cháo thịt nạc trứng muối thơm phức được nấu nhừ, để lên bàn ăn đã được đặt chén đũa, muốn làm một người vợ hiền mẹ tốt.

Vừa chuẩn bị đi gõ cửa phòng kế bên, cửa đã bị người ta mở từ bên trong ra rồi, lộ ra gương mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Lăng Tiêu Quân: “Hôm nay nghỉ ngơi ở nhà, chúng ta cũng không cần diễn kịch, cô không cần làm phiền tôi”

Ầm một cái, đối diện với Tô Nghiên, Lăng Tiêu Quân liền nặng nề mà đóng cửa lại.

Cái tay định gõ cửa của Tô Nghiên ngay lập tức ngừng lại giữa không trung, thật lâu, thật lâu cũng không có buông xuống.

Vẹ mặt đau khổ, cũng chỉ qua một lúc liền thản nhiên cười, nhìn về hướng cửa phòng mà nhếch khóe miệng.

“Hừ, đúng là tôi yêu anh, nhưng cũng sẽ không chà đạp bản thân mình, vội vàng đến cho anh chửi đâu.”

Kết quả một ngày này, Lăng Tiêu Quân vẫn luôn ở trong phòng sách không đi ra ngoài, đến nỗi không thấy anh ta ăn sáng và ăn trưa, Tô Nghiên cũng lười để ý, một mình ở trong phòng lên mạng chơi.

Cô có một cái tên trên mạng êm tai là “A Hoành”, là lấy từ Cửu âm chân kinh, Tần Lam vì vậy liền gọi là Hoàng dược sư, hai người giả mạo là người yêu trà trộn vào các diễn đàn lớn.

Hoàng dược sư ở trong zalo bắt được A Hoành nhưng là truy hỏi mấy vấn đề nhàm chán, ví dụ như: “Chồng của bà một đêm được mấy lần, một lần được bao lâu…v.v.nhìn đến nỗi khiến cho Tô Nghiên mặt đỏ tía tai, thật sự là cảm thấy người nào đó vô cùng nhàm chán.

Nhưng mà cũng có chỗ tốt, đùa giỡn với cô ấy, một ngày liền mơ hồ mà trôi qua như vậy.

Giữa Tần Lam và người đàn ông đó như tình cảm cứ chia rồi lại hợp, công việc cũng coi như là không quá bận, cho nên có tâm trạng mà tám nhảm với Tô Nghiên

Hai người đã hẹn nhau, cuối tuần sau, lúc Lăng Tiêu Quân không có ở nhà, đến HAPPY một chút.

Đến ban đêm rất kỳ lạ, cọp bắt đầu ăn chay rồi, Lăng Tiêu Quân cư nhiên không có dày vò cơ thể của Tô Nghiên, từ phòng sách bước ra liền trực tiếp trở về phòng của anh ta ngủ.

Tuy trong lòng có chút mất mát, Tô Nghiên ngược lại là thở phào nhẹ nhõm một hơi, mỗi ngày đều bị anh ta dày vò với cường độ cao như vậy, cơ thể làm bằng sắt cũng chịu không nổi.

Chính mình không giống anh ta, xuất thân từ quân đội, đã chịu qua rèn luyện cường độ cao.

“Có phải là người chồng một đêm bảy lần giống như trong truyền thuyết nói, cậu cực kì hạnh phúc không?

Nhớ đến lời Tần Lam từng trêu ghẹo, hai má của Tô Nghiên liền đỏ rực, nhào lên trên giường đầy rầu rĩ mà đi ngủ, toàn thân nóng đến lợi hại, nhưng mà cũng rất là kỳ lạ, một lúc liền chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở kéo dài.

Cô ba ngủ say rồi!

Vào lúc này lại có người đẩy cửa bước vào, là Lăng Tiêu Quân, anh ta vào kiếm đồ.

Vốn dĩ căn phòng này là phòng cất giữ đồ của anh ta, căn nhà này cách sân bay, trạm xe đều rất gần, ra vô rất thuận tiện.

Mới đem chỗ này làm thành nhà mới, là nơi ở chính cho hai vợ chồng sau tân hôn.

Phòng ngủ của anh ta căn bản không có đυ.ng đến, phòng cất giữ đồ tùy tiện mà sửa chữa một chút, thêm một chút màu sắc nữ tính, ông già còn cố ý phái người dán một chữ hỉ màu đỏ thật to, xem là làm thành nơi ở của Tô Nghiên.

Sau khi vào phòng, Lăng Tiêu Quân trước tiên vặn sáng đèn tường trên tường, thị lực của anh ta vô cùng tốt, vừa nhìn liền thấy người đẹp đang ngủ trên giường.

Tư thế của Tô Nghiên lúc ngủ say không tính là nho nhã, quần ngủ vén lên, toàn bộ kéo lên trên phần chân.

Chăn mỏng bị cô ôm vào trong lòng, đầy xinh đẹp mà trở mình một cái, hai chân mở ra thật lớn, qυầи иᏂỏ mỏng nhẹ không thể che hết đẹp đẽ phần bên trong.

Hầu kết của Lăng Tiêu Quân quay cuồng một chút, lại nhìn lên trên, hai má của Tô Nghiên đỏ bừng, không biết là đang mơ mộng đẹp gì, trong miệng đang nói cái gì, nụ cười trên mặt vô cùng dâʍ đãиɠ.

“Người phụ nữ đê tiện” cười một cách đầy khinh miệt, Lăng Tiêu Quân vẫn là tìm món đồ mình cần, tắt đèn, sau đó đóng cửa đi ra.

Hai ngày nay có việc gấp cần xử lý, bận rộn không có thời gian.

Nhìn đi, trước khi đi công tác, nhất định phải tìm thời gian hung hăng mà làm cô ta đến mức nằm úp sấp, sau đó không có sức lực mà đi quyến rũ người đàn ông khác.

Không được, bước chân của Lăng Tiêu Quân liền dừng lại, bản tính dâʍ đãиɠ ti tiện của người phụ nữ này anh ta sớm đã lĩnh giáo qua rồi, căn bản chính là một ngày không thể rời khỏi đàn ông.

Nếu như anh ta rời đi hơn một tháng…thật sự là vô cùng nguy hiểm, tổn thương vì phản bội quá lớn, thêm một lần nữa anh ta tuyệt đối chịu không nổi.

Nghĩ đến một biện pháp hay, Lăng Tiêu Quân quyết định, ngày mai dẫn cô về nhà, có ba “người rãnh rỗi” gấp gáp muốn bế cháu đó trông chừng, còn sợ cô ta giở trò gì sao?

Ngày hôm sau sau khi Tô Nghiên làm xong bữa sáng, Lăng Tiêu Quân cũng đúng lúc mở cửa phòng đi ra, không nói lời nào, ngồi xuống liền ăn hết 2 chén lớn cháo nấm hương thịt gà, sau đó còn ăn 2 cái bánh bao, uống một ly sữa đậu nành.

Sau đó, dẫn Tô Nghiên về nhà họ Lăng, trên danh nghĩa là về thăm ba mẹ.