Có thể là Diệp Ân Tuấn hỏi quá thẳng, làm Tiêu Nguyệt hơi bất ngờ.
“Cậu cứ hỏi đi.”
Bà ta cười nhạt, sau đó cầm lấy chén trà trước mắt, nhấp một ngụm trà.
Diệp Ân Tuấn biết mình hỏi như thế này có hơi đột ngột, nhưng mà không có dự định né tránh, anh hỏi: “Bà Tiêu, mấy năm nay bà dựng thế lực ở nước T, tôi có thể hỏi một câu được không, bà sẽ có biện pháp nếu như mình bị bại lộ, lẽ ra không thể nào chật vật như thế?”
Tay của Tiêu Nguyệt run lên, vẻ đau xót xuất hiện trong mắt.
“Đúng là như vậy, tôi đã chuẩn bị đường lui cho mình, cho dù bị bại lộ cũng sẽ không trở thành bộ dạng như hiện tại. Nhưng mà tôi không ngờ tới trong thế lực của tôi lại xuất hiện kẻ phản bội, là do tôi đã chủ quan, nếu như lần này không phải bởi vì tên phản bội đó đã bán đứng tôi với Trương Linh, tôi tuyệt đối sẽ không khó khăn như thế.”
Diệp Ân Tuấn không nói gì.
Gián điệp chính là một lý do rất tốt, cũng có thể trở thành lý do để Tiêu Nguyệt chật vật như thế, nhưng mà hiện tại là thời điểm mấu chốt, anh có thể nghe ba tin một, những cái khác, anh vẫn nên dùng sự thật mà nói chuyện.
“Hai người vẫn chưa tin tôi nói thật à?”
Tiêu Nguyệt cũng biết mình đột nhiên lại xuất hiện ở Hải Thành như thế này, dựa vào tính cảnh giác của Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, tuyệt đối sẽ không tin tưởng bà ta.
Bà ta cười khổ một tiếng rồi nói: “Thôi bỏ đi, coi như tôi không đi tìm hai người, chuyện này để tự tôi xử lý.”
“Dì cả, chúng tôi không nói là không giúp dì, nhà ở cũng đã tìm cho dì rồi, nhưng mà tôi với Ân Tuấn muốn đến nước T một chuyến, dù sao thì Vu Phong vẫn muốn đưa chúng tôi vào trong chỗ chết. Tôi nhận được tin tức là đêm giao thừa anh ta sẽ ra tay với chúng tôi, đáng tiếc là không có tin tức gì hết, cái này không phù hợp với tính tình của anh ta. Hơn nữa, vào thời điểm nhạy cảm này mà dì lại trở về, chúng tôi chỉ có thể làm theo lẽ thường mà hỏi thăm một vài thứ.”
Thẩm Hạ Lan cười nhạt, nói không kiêu ngạo không tự ti.
Lông mày của Tiêu Nguyệt nhíu chặt lại.
“Chỉ sợ là Vu Phong không có thời gian đến gϊếŧ cháu.”
“Có ý gì chứ?”
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan lập tức ngây ra.
Tiêu Nguyệt cười lạnh một tiếng rồi nói: “Vu Phòng muốn làm ngư ông đắc lợi, nhìn Phương Nhiên và Phương Nguyên đấu đá anh chết tôi sống. Cách đây không lâu, Phương Nhiên truyền ra tin tức Phương Nguyên là đồng tính, có ý đồ muốn hủy hoại hôn lễ của Phương Nguyên với thiên kim nhà quyền quý, Phương Nguyên đúng là con của dì, trước khi đối phương chưa công bố tin tức thì đã được chuẩn bị rất kỹ. Tin tức của Phương Nhiên vừa mới được tung ra, ở bên phía Phương Nguyên liền phản đòn, hai người đấu tranh với khí thế hừng hực, gần như là đến giai đoạn gay cấn. Đúng lúc này, không biết ai lại làm lộ tin tức của Vu Phong, nói cậu ta là anh em cùng ba khác mẹ với Phương Nguyên, cô Vu Linh là mẹ ruột của cậu ta, bây giờ quốc chủ đang bắt đầu điều tra, Vu Phong bị giam lỏng rồi.”
Nghe thấy tin tức này, Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều rất bất ngờ.
Đúng là bọn họ đã biết thân phận của Vu Phong, cũng đã nghĩ tới sẽ bị Phương Nguyên lợi dụng, nhưng mà cái chiêu rút củi dưới đáy nồi, để Phương Nhiên và Vu Phong cắn qua cắn lại, chỉ cần có thể làm đυ.c cái ao nước này, Phương Nguyên mới có cơ hội thở phào một hơi.
Chỉ là bọn họ không ngờ tới tốc độ lan truyền tin tức lại nhanh như thế.
Diệp Ân Tuấn vẫn là người hiểu rõ trước nhất.