Xử lý được chuyện này thì công ty điện ảnh truyền hình của mình coi như thật sự có thể nổi tiếng rồi, cô còn đang phát sầu xem xem có thể làm ra chuyện gì không, vừa mới ngủ gật liền có người đưa gối đầu tới.
Giới giải trí chính là như vậy, không ai quan tâm sự thật là gì, mọi người đều xem tin đồn, chỉ cần bạn có độ nổi tiếng thì sẽ không bị mọi người lãng quên, đây mới là điểm quan trọng nhất.
Diệp Ân Tuấn vừa mới bước vào liền nhìn thấy vợ mình cười giống y là một tiểu hồ ly, không khỏi hỏi: “Có chuyện gì vui vẻ như vậy?”
“Không nói cho anh.”
Thẩm Hạ Lan tỏ vẻ bí ẩn.
nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đi lên, cô hỏi: “Nấu cơm xong rồi?”
“Ừm.”
“Làm món ăn ngon gì vậy?”
“Ngoại trừ gà rán ra, những món khác đều là món em thích ăn.”
Nhu cầu muốn sống của Diệp Ân Tuấn rất mạnh.
Hiển nhiên câu trả lời như vậy để Thẩm Hạ Lan cảm thấy hài lòng.
“Được rồi, như thế này còn tạm được, nhưng mà cũng không thể để con gái của em đói bụng được, có biết chưa?”
“Biết rồi.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy mình thật khó sống.
Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hài lòng đi xuống lầu với Diệp Ân Tuấn.
Diệp Nghê Nghê đã rửa tay sạch sẽ chờ trong phòng ăn.
“Mẹ ơi, sắp ăn cơm rồi, tại sao mẹ còn phải để ba đi gọi mẹ vậy?”
“Chồng của mẹ, mẹ vui lòng.”
Thẩm Hạ Lan ngây ngô khoe khoang.
Diệp Nghê Nghê cau mày lại.
“Nhưng mà con không vui, đó là ba của con, làm ba con mệt chết thì sao?”
“Chồng của mẹ, là của mẹ, mẹ thích dùng như thế nào thì dùng như thế đó, con dám có ý kiến hả? Tự mình đi tìm chồng làm nô ɭệ cho con đi.”
Thẩm Hạ Lan giống như là một đứa nhỏ khoác lên cánh tay của Diệp Ân Tuấn.
Cái miệng nhỏ của Diệp Nghê Nghê tiếp tục bĩu lại.
“Ba ơi.”
Dáng vẻ ấm ức đáng thương của cô bé, Diệp Ân Tuấn nhìn thấy mà trong lòng phải gọi là đau lòng.
“Mẹ con chỉ đang đùa giỡn với con thôi, Nghê Nghê, đừng có tức giận nào, đến đây để ba ôm.”
“Diệp Ân Tuấn.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, bộ dạng như là anh dám ôm con bé thử đi.
Diệp Ân Tuấn cảm thấy nhức đầu.
“Con bé chỉ là một đứa nhỏ thôi.”
Diệp Ân Tuấn nói xong rồi lại bế Diệp Nghê Nghê lên.
Diệp Nghê Nghê lè lưỡi với Thẩm Hạ Lan, làm mặt quỷ, làm cho Thẩm Hạ Lan tức giận hận không thể kéo con bé tinh nghịch này từ trong ngực của chồng cô xuống.
Diệp Ân Tuấn làm như không thấy hai mẹ con bọn họ đang tranh giành tình cảm, trực tiếp ôm Diệp Nghê Nghê đi vào bàn ăn.
Thẩm Hạ Lan thở phì phò nói: “Sau này chờ đến lúc con trưởng thành, mẹ phải nhanh chóng gả con đi, tránh để cho con đoạt chồng của mẹ.”
“Chờ đến lúc mẹ già đi, con cũng nhanh chóng gả mẹ đi, tránh để mẹ cứ đòi giành ba của con.”
Lời nói của Diệp Nghê Nghê làm Diệp Ân Tuấn trực tiếp phun ra.
“Khụ khụ, Nghê Nghê, con muốn có một người ba dượng hả?”
“Con không muốn đâu! Tiểu na lớp bọn con nói rằng mẹ của cậu ấy tìm cho cậu ấy một người ba dượng, ba dượng của cậu ấy cứ luôn thừa dịp mẹ của cậu ấy không có mặt ở đó mà đánh cậu ấy, con không muốn có ba dượng đâu.”
Diệp Nghê Nghê nói tới là đã thấy đáng sợ rồi.
Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Cho nên không thể gả mẹ con cho những người khác được có biết chưa?”
“Dạ.”
Diệp Nghê Nghê liền vội vàng gật đầu, thậm chí còn nghĩ tới mà sợ.